Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2279
Vân Phi Dương nhìn kỹ lại, phát hiện trong tay chưởng quỹ bưng lấy là những giọt máu đơn giản, vậy mà nói Thần Huyết, quả thật buồn cười.
Nhưng, cũng là giọt máu không đáng chứ ý kia lại làm cho ánh mắt tiểu nhị cùng người hầu ở hiện trường nóng rực, phảng phất như nhìn thấy thiên tài địa bảo.
Vân Phi Dương im lặng.
Lúc đó trong mộ lớn biết được bức tranh Hồng Mông, vô số cường giả biểu hiện nóng rực, chẳng lẽ, một giọt máu thật trân quý như vậy?
Hưu! Hưu!
Chưởng quỹ vung tay áo lên, hơn mười giọt máu trên bàn tay bay ra rơi xuống trước mặt mọi người, mà bọn họ giống như sói đói, gấp không thể chờ nuốt vào.
Vân Phi Dương thấy thế, cảm thấy buồn nôn.
Huyết dịch này cũng có thể nuốt sống, cũng có thể ăn như thiên tài địa bảo, đám người này cũng kỳ hoa.
Vù vù!
Đột nhiên, quanh thân hơn mười tên võ giả nuốt máu bộc phát ra khí tức cường đại, hai con ngươi dần trở nên đỏ lên như máu, nhìn qua thật giống như lâm vào trạng thái bị điên.
-Tu vi được đề cao!
Thấy được khí tức những người này bạo phát không ngừng được đề cao, Vân Phi Dương kinh ngạc vạn phần.
Ước chừng một lát.
Mười mấy võ giả khôi phục lại bình thường, hai con ngươi lần nữa trong suốt, nhưng thực lực lại so lúc trước rõ ràng cao hơn không ít.
-Hahaha, ta đột phá đến bát phẩm Đế cấp!
-Ta đột phá đến thất phẩm Đế cấp!
-Ta cũng vậy, ta cũng đột phá, ta cũng đột phá!
Tiểu nhị cùng bọn hạ nhân phát giác được mình dễ như trở bàn tay đột phá, từng người kích động không thôi.
Vân Phi Dương mắt thấy bọn họ tranh nhau đột phá một phẩm giai, trong lòng rung động.
-Chẳng lẽ, giọt máu kia là một khỏa đan dược có thể đột phá cảnh giới?
-Nhớ kỹ
Chưởng quỹ mở miệng nói.
-Các ngươi ngày hôm nay đột phá, hết thảy đều do chủ thượng ban tặng, chỉ cần thành kính cầu nguyện, trung thành làm việc, đột phá trên Đế cũng không phải việc khó.
Phù phù, phù phù!
Mọi người cùng nhau quỳ xuống.
-Chúng ta chắc chắn thề sống chết hiệu lực vì Huyết Tộc!
Chậc chậc.
Vân Phi Dương nói.
-Nghe ý tứ tên kia, Huyết Tổ giống như có thể cho bọn họ thoải mái đột phá đến trên Đế? Nếu như là thật, võ giả không điên cuồng mới lạ.
Thế giới lấy võ làm đầu, võ đạo trọng yếu nhất.
Nếu như có thể dùng đan dược đặc thù nào đó thuận lợi đột phá, nó sẽ có sức hấp dẫn rất lớn.
Những võ giả này sau khi phục dụng máu đã đột phá một phẩm giai, sau khi nếm được ngon ngọt, khẳng định càng bán mạng cho Huyết Tổ.
Nói thật, Vân Phi Dương phi thường tò mò, giọt máu kia đến cùng là thứ đồ gì, lại có công hiệu thần kỳ như thế.
-Không được.
Hắn nỉ non.
-Nhất định phải lấy một giọt nghiên cứu một chút.
Uy.
Thiên Nhược Kỳ truyền âm.
-Ngươi phá vỡ trận pháp sao?
-Phá vỡ.
Vân Phi Dương một bên trả lời, một bên theo dõi động phủ, lưu ý nhất cử nhất động bọn họ.
Thiên Nhược Kỳ nói.
-Tình huống phía dưới như thế nào?
Vân Phi Dương còn cười nói.
-Có thể khẳng định, tiệm trang phục này chính là một trong bốn phân đà của Huyết Điện trong mật hàm của cô.
Xoát!
Thiên Nhược Kỳ tế ra Hỗn Nguyên Càn Khôn Đao, nói.
-Tránh ra, ta phá vỡ mặt đất, bắt hết bọn hắn.
Trời ạ!
Nữ nhân này lại tới cơn ngu!
Vân Phi Dương vội nói.
-Thiên tộc trưởng, những người này là tiểu lâu la, chúng ta có thể núp trong bóng tối, chờ bắt cá lớn!
Chưởng quỹ cùng bọn tiểu nhị cảnh giới đều là Đế cấp, cho nên hắn suy đoán tuyệt không phải phân đà hạch tâm, khẳng định còn có người khác thân phận cao hơn, tỷ như hai tên võ giả tự bạo lúc trước của Huyết Điện.
-Tốt.
Thiên Nhược Kỳ thu đao.
Mục tiêu đã xác định, nàng cũng không vội.
Vân Phi Dương cùng Thiên Nhược Kỳ không đánh rắn động cỏ, lặng yên rời đi, những ngày sau, tiếp tục giả vờ phu thê du ngoạn trong thành.
Chưởng quỹ cùng tiểu nhị tiệm trang phục ban ngày giống người bình thường không việc gì, công tác trong tiệm bình thường, khi đêm khuya đến liền tiềm nhập lòng đất, thành kính cúng bái đối với tượng đá Huyết Tổ.
Đêm nào.
Vân Phi Dương giống như trước phóng thích tiên niệm, tan xuống dưới đất giám thị người trong tiệm trang phục, phát hiện bọn họ đột nhiên thống khổ hét thảm lên, da thịt bên ngoài hiện lên màu đen.
A a!
Tiếng kêu thảm thiết bên tai không dứt như giết heo.
-Trúng độc?
Vân Phi Dương ngạc nhiên không thôi.
-Chưởng quỹ ta thật thống khổ, ta muốn chết
Một tên tiểu nhị sắc mặt dữ tợn gào thét, hiển nhiên đang chịu đựng tra tấn thống khổ sống không bằng chết.
Nhắc tới cũng kỳ.
Võ giả ở hiện trường đều bị tra tấn thống khổ lăn lộn đầy đất, duy chỉ có chưởng quỹ không có việc gì, ngược lại một mặt nghiêm nghị nói.
-Các ngươi khẳng định không đủ thành kính, chủ thượng mới trừng trị thống khổ như vậy!
-Cẩu thí trừng trị.
Vân Phi Dương thầm nghĩ.
-Cái này rõ ràng là triệu chứng trúng độc!
Làm cao thủ dùng độc, hắn đã nhìn biểu hiện mọi người cùng màu sắc da thịt mà kết luận, đây tuyệt đối trúng độc, mà lại là độc mãn tính!
-Chẳng lẽ có quan hệ với việc phục dụng máu?
Vân Phi Dương ở chỗ này suy đoán, trong động phủ một tên võ giả, thừa nhận thống khổ nói.
-Chưởng chưởng quỹ chúng ta mỗi ngày đều cúng bái Huyết Tổ, ngài cũng tận mắt nhìn thấy, làm sao chúng ta có thể không thành kính …
-Cúng bái chỉ là mặt ngoài.
Chưởng quỹ chân thành nói.
-Chỉ có giống như ta, bất cứ lúc nào, đều cúng bái chủ thượng, mới sẽ không bị trừng phạt thống khổ.
Vân Phi Dương im lặng.
Con hàng này thật sự là một thần côn điển hình.
-Đều ngồi xếp bằng xuống.
Chưởng quỹ trước một bước ngồi xếp bằng xuống, nói.
-Theo ta cùng một chỗ vịnh tụng Huyết Chú, hướng chủ thượng sám hối mình không thành kính cùng không trung thành.
Võ giả gặp tra tấn thống khổ, nỗ lực ngồi xếp bằng xuống, sau đó sắc mặt dữ tợn niệm lời nói cổ quái.
Vân Phi Dương thấy thế, thầm nghĩ
-Những người này không cứu được.
Bị tra tấn thành dạng này, còn không nhanh kiếm biện pháp trị liệu, ngược lại ở chỗ này đọc chú ngữ, chẳng lẽ có thể hóa giải độc tố trong cơ thể?
Có bệnh nhìn y là lựa chọn chính xác nhất.
Nhắc tới cũng kỳ quái, đám võ giả trúng độc theo chưởng quỹ ngồi xếp bằng xuống, thành kính đọc Huyết Chú, thống khổ trên mặt lại dần dần tiêu tán, làn da màu đen cũng bắt đầu chuyển thành bình thường.
– Trời ạ.
Vân Phi Dương kinh ngạc.
-Đây là tình huống gì?
Chỉ ngồi một chỗ đọc chú ngữ liền có thể hóa giải độc tố trong cơ thể, hoàn toàn phá vỡ nhận biết của hắn.
Không đúng.
Vân Phi Dương rất nhanh phát hiện.
Tiểu nhị cùng bọn hạ nhân tuy nhiên không thống khổ, nhưng ấn đường vẫn có một chút hắc ám, như thế đại biểu cho việc độc chỉ bị tạm thời áp chế, cũng không có chân chính hóa giải.
-Độc này
Vân Phi Dương thầm nghĩ.
-Rất quái.
-Không tệ, không tệ.
Chưởng quỹ thấy mọi người khôi phục, hài lòng nói.
-Các ngươi thành kính cùng trung thành, đạt được tán thành của chủ thượng, cho nên thu hồi trừng trị.
Phù phù, phù phù.
Mọi người quỳ trên mặt đất, hướng về tượng đá dập đầu, nói.
-Đa tạ Huyết Tổ khoan dung.
-Tốt.
Vân Phi Dương thấy bộ dáng mang ơn của bọn họ, lắc đầu nói.
-Những người này thật hết cách cứu!