Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2272
Thiên Như Lâm mang theo một đám dòng chính của tộc mìn nghênh ngang bay qua Linh Thanh Vực, rõ ràng đang dẫn dụ võ giả Huyết Điện.
Vân Phi Dương thật sự bất ngờ, bởi vì hắn không nghĩ tới, Thiên Nhược Kỳ sẽ xuất trận lớn đến như thế.
Hóa ra bách tộc cũng không chịu nổi giống như mình nghĩ, chí ít còn có Tu Di nhất tộc và Thiên Dực nhất tộc thông minh.
Nhưng vừa mới tán dương Thiên Nhược Kỳ xong, nữ nhân kia lại ngu ngốc đuổi theo hai tên võ giả Huyết Điện, chuyện này khiến Vân Phi Dương lặng im không nói nên lời.
Nhìn vào thực lực mà nói, hai người chạy trốn rõ ràng là người có thân phận, nếu bức bọn họ đến đường cùng, cũng chỉ sợ sẽ bức đến mức cá chết lưới rách.
Không thể nói Vân Phi Dương quá cẩn thận.
Chủ yếu là vì khi đối diện với kẻ thù quá thần bí, phải cẩn thận từng li từng tí.
– Vừa khen không đến mức ngu ngốc xong, giờ lại làm ra chuyện ngu xuẩn này.
Vân Phi Dương âm thầm lắc đầu, lúc này đứng dậy đuổi theo, hắn lo lắng Thiên Nhược Kỳ gặp nguy hiểm.
Nếu như nữ nhân này có gì bất trắc, sao hắn có thể đạt được Đại Luyện Khí Thuật đây?
Đương nhiên.
Tên này ước gì Thiên Nhược Kỳ gặp nạn.
Bởi vì, như vậy hắn có thể làm thành một trận anh hùng cứu mỹ nhân, chiếm được hảo cảm của nàng ta, như thế sẽ có cơ hội cao hơn tìm được thần thông.
Bên trong vũ trụ rộng lớn, Huyết Cửu cùng Huyết Thập Tam thi triển bí pháp của Luyện Huyết nhất tộc, lấy tốc độ cực nhanh chạy trốn, sắc mặt càng lúc càng tái nhợt.
Hai người tuy rằng ở trước mặt Thiên Nhược Kỳ chạy đi, nhưng mà thi triển bí pháp bảo mệnh, tất nhiên sẽ chịu sự đau đớn thê thảm cực kì lớn.
Nhưng tuyệt vọng là, cho dù thi triển bí pháp, lại vẫn không thể cắt đuôi tộc trưởng Thiên Dực tộc, giờ phút này nàng xách theo đao truy sát phía sau.
– Đáng giận!
Huyết Cửu phẫn nộ không thôi.
Không có biện pháp, đánh không lại người ta, hắn cùng Huyết Thập Tam chỉ có thể liều mạng chạy trốn.
– Các ngươi chạy không thoát.
Thiên Nhược Kỳ đuổi theo phía sau lạnh giọng quát.
Nàng vốn nắm giữ một đôi vũ dực, tốc độ có thể nói nhanh đến cực hạn, khoảng cách với hai tên cường giả Huyết Điện, cũng ngày càng gần.
Cái này cũng cực khổ cho Vân Phi Dương.
Bởi vì, lấy thực lực của hắn bây giờ, cho dù khai triển toàn bộ thân pháp, vẫn không có cách nào đuổi kịp Thiên Nhược Kỳ, thậm chí đã bị bỏ lại đằng sau thật xa.
– Không được.
– Tốc độ của nữ nhân này quá nhanh!
Chạy trốn được một lát, Huyết Cửu ý thức được, tỷ lệ chính mình đào tẩu trước mặt Thiên Nhược Kỳ chỉ sợ cũng không thể chạy được bao xa.
– Làm sao bây giờ!
Huyết Thập Tam có chút gấp.
Hắn không nghi ngờ, nếu như bị đuổi kịp, khẳng định sẽ chết dưới đao của nữ nhân kia.
Tròng mắt Huyết Cửu xoay chuyển, sau cùng cắn răng nói:
– Nếu quả thật không trốn được, cũng chỉ có thể ngọc vỡ cùng nhau.
Huyết Thập Tam nghe vậy, ánh mắt lấp lóe dứt khoát.
Đối mặt với tộc trưởng Thiên Dực Tộc, hai người trốn không thoát, cả đời này đều khó có khả năng chạy thoát, cho nên chỉ có thể dừng chân trong vũ trụ.
Xoát!
Vừa mới dừng lại, Thiên Nhược Kỳ từ phía sau đuổi tới, môi mỏng nhẹ nhàng giương lên, hiện ra nụ cười lạnh nhạt khinh thường.
Huyết Thập Tam còn cả giận nói:
– Ngươi, nữ nhân này, chớ có ép người quá đáng!
Thiên Nhược Kỳ dừng lại, cười lạnh nói:
– Núp trong bóng tối đánh lén tộc nhân của ta, ai ép người quá đáng?
-…
Huyết Thập Tam im lặng, nhưng cũng nhìn về phía Huyết Cửu.
Hai người nhìn nhau, mặc dù không có truyền lại tin tức gì, trong lòng đồng thời có một quyết định nhất trí.
– Thiên tộc trưởng.
Huyết Cửu lạnh lùng nói:
– Thực lực ngươi rất mạnh, nhưng hai người chúng ta cũng không phải hạng người sẽ dơ tay chịu trói, nếu như ngươi bức chúng ta đến đường cùng, như vậy cũng chỉ có một kết quả, cá chết rách lưới!
Thiên Nhược Kỳ sao có thể để ý đến hai tên võ giả Huyết Điện có thực lực thua xa mình, cho nên khinh thường nói:
– Chỉ bằng hai người các ngươi, cũng xứng cùng bản tộc trưởng cá chết lưới rách.
Xoát!
Trong khi đang nói chuyện, giơ lên Hỗn Nguyên Càn Khôn Đao.
Huyết Cửu cùng Huyết Thập Tam hai tay nắm chặt thành quyền, tiên niệm dung nhập nội thể, bắt đầu kết nối huyết dịch tinh thuần tồn tại trong đan điền.
Bọn họ muốn làm gì?
Rất đơn giản, muốn linh hồn tự bạo!
Nhưng khác biệt ở chỗ, khi tự bạo sẽ đem huyết dịch thu thập lại cùng một chỗ rồi thiêu đốt, hình thành uy lực mãnh liệt.
Thiên Nhược Kỳ không biết, hai tên võ giả Huyết Điện này đã có quyết tâm chịu chết, cho nên vẫn còn đang nâng đao, vẫn ngưng tụ năng lượng cường thế.
Vù vù!
Trong khoảnh khắc, phía trên Hỗn Nguyên Càn Khôn Đao hội tụ ánh sáng táo bạo mà chướng mắt, từ xa nhìn lại, phảng phất như mặt trời thiêu đốt gay gắt.
Huyết Cửu cùng Huyết Thập Tam cảm thụ được cỗ lực lượng phiêu đãng mà đến, mồ hôi trên trán chảy xuôi xuống dưới.
Bọn họ đã ý thức được, lực lượng mà nữ nhân này ngưng tụ cực kỳ khủng bố, đừng nói việc mình thi triển bí pháp chạy trốn, vào khi tinh lực và trạng thái đều cạn kiệt, cho dù thời kỳ hưng thịnh cũng tuyệt đối khó chống đỡ.
Không có lựa chọn khác.
Chỉ có thể ngọc đá cùng vỡ!
Hai tên Huyết Điện chính phó đà chủ cũng không phải hạng người do dự, khi tiên niệm triệt để bao phủ huyết dịch cùng tiên hạch trong đan điền, cũng bắt đầu thiêu đốt linh hồn.
Khi tuỳ lúc có khả năng phát sinh bạo, Vân Phi Dương từ phía sau chạy tới, quát lớn:
– Chờ một chút!
– Ừm?
Thiên Nhược Kỳ quay đầu nhìn lại, gặp một người trẻ tuổi có chút lạ lẫm, nhất thời nhăn mày.
Huyết Cửu cùng Huyết Thập Tam vốn đã chuẩn bị tinh thần tự bạo linh hồn, sau khi nhìn thấy có người đến, trong lòng dâng lên hi vọng sống sót, xúc động thiêu đốt linh hồn cũng theo đó mà áp xuống.
Vân Phi Dương dịch dung, Thiên Nhược Kỳ không nhận ra, nhưng hai người kia biết, tên này là chiến tướng Long Vực, mà Long tộc cùng Thiên Dực Tộc từ trước đến nay oán hận chất chứa rất sâu.
Hắn đuổi tới, khẳng định là muốn nhìn trò vui!
Khoan hãy nói.
Vân Đại Tiện Thần từ phía sau vô cùng lo lắng đuổi tới, thành công cản được bạo tạc sắp phát sinh, phiến tinh không này cũng coi như tạm thời được bảo trụ, không có đụng phải tính đả kích hủy diệt.
– Ngươi là ai?
Thiên Nhược Kỳ lạnh giọng hỏi.
Huyết Cửu muốn hai người nổi lên mâu thuẫn, vội vàng nói:
– Vị bằng hữu này chính là chiến tướng Long Vực.
Nghe được hai chữ Long Vực, khuôn mặt Thiên Nhược Kỳ đột biến, sau đó chán ghét nói:
– Thì ra là Long tộc vô sỉ.
Huyết Cửu cùng Huyết Thập Tam thấy thế, mừng rỡ trong lòng, thêm mấy phần hy vọng có thể sống sót rời đi.
– Thiên tộc trưởng.
Vân Phi Dương bất đắc dĩ nói:
– Ngươi và ta lần đầu gặp gỡ, lấy vô liêm sỉ để hình dung Long tộc của ta, có phải có chút quá mức.
Bà nội nó.
Sớm biết Long tộc cùng Thiên Dực Tộc có thù oán, thì lúc vào thành không nên giả mạo chiến tướng Long Vực, mà phải giả mạo Lâm tộc, hoặc Nhung Sơn nhất tộc.
Việc đã đến nước này, Vân Phi Dương phiền muộn cũng không được, chỉ có thể tiếp tục giả bộ chính mình là người Long Vực.
Thiên Nhược Kỳ lạnh lùng nói:
– Dòng chính bộ tộc này của các ngươi, ngày ngày tiến về Thiên Dực Vực, ồn ào hồ nháo muốn cưới dòng chính của tộc ta, như thế vẫn chưa đủ vô liêm sỉ?
Bất kỳ nam nhân nào đều thích mỹ nữ, dòng chính Long tộc cũng không ở bên ngoài, cho nên bọn họ để mắt tới Thiên Dực Tộc nơi thừa thãi mỹ nữ này, đến mức trong một đoạn thời gian tương đối dài, thành tốp thành đoàn tiến vào Thiên Dực Vực, đi quấy rối người ta không biết phiền chán.
Thiên Dực Tộc vốn có văn bản quy định rõ ràng, dòng chính không thể tùy ý cưới, nhưng hết lần này tới lần khác Long tộc trong phương diện này lại vô liêm sỉ như vậy, cho nên hai bên rất nhanh đã sinh ra mâu thuẫn.
Thực tế, đây vốn là chuyện của tiểu bối hai tộc, cũng xem như không có chuyện gì lớn, nhưng không hiểu sao con hàng Long Hoàng này, còn tự mình đến đây, cầu thân tộc trưởng đương nhiệm của Thiên Dực Tộc.
Tiểu bối không hiểu chuyện đã đành.
Một trưởng bối, một tộc trưởng cũng không hiểu chuyện?
Lúc đó tộc trưởng đương nhiệm của Thiên Dực Tộc tức giận cầm đao truy giết Long Hoàng đã nhiều năm, mà cứ như vậy, mâu thuẫn giữa hai bên càng trở nên gay gắt, sau cùng đến đến cấp độ không thể giản hoà.