Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2267
Vân Phi Dương giả bộ ra ngoài du ngoạn, ở lại thành nghỉ ngơi một chút rồi lên đường tiến về Linh Thanh Thành.
Linh Thanh là tòa thành lớn nhất với kiến trúc vô cùng to lớn, thậm chí còn tráng lệ hơn nếu so với Vân Thành ở Vân Vực.
Ngay cả thực lực của vệ binh phụ trách cổng thành đều tại tầng thứ Tiên Vương, điều đó khiến Vân Phi Dương không khỏi kêu than.
– Không hổ danh là đại vực, nội tình bên trong cũng thật hùng hậu.
– Đứng lại!
Vừa chuẩn bị vào thành thì hắn lại bị tướng lĩnh giữ cửa ngăn không cho đi, thản nhiên nói:
– Lấy giấy thông hành ra đây.
– Làm sao?
Vân Phi Dương cười nói.
– Vào Linh Thanh Thành còn cần giấy thông hành?
– Nói nhảm ít thôi.
Tướng lĩnh lạnh lùng nói.
– Được.
Vân Phi Dương lấy ra giấy thông hành rồi ném qua.
Tướng lĩnh nhận lấy mở ra xem, trên đó viết — Người Vương Thành Chân Vũ Thần, Chân Đức Suất.
Năm đó thân phận này là được Mộc thành chủ làm cho, không nghĩ tới hôm nay lại phát huy được tác dụng.
– Chân Vũ Thần Vực?
Tướng lĩnh liếc Vân Phi Dương, sau đó hắn khinh thường nói:
– Thân phận này quá thấp, không đủ tư cách tiến vào Thành Linh Thanh.
-…
Khóe miệng Vân Phi Dương co giật.
Mẹ nó, Vương Thành Chân Vũ Thần mà thân phận thấp ư? Yêu cầu vào thành sao cũng phải khó khăn vậy!
– Tướng quân.
Vân Phi Dương cười nói:
– Không thể sắp xếp một chút sao?
Vào thành cũng vì muốn tìm hiểu Huyết Điện phân đà, trong khả năng nếu không gây chuyện thì sẽ không gây chuyện.
– Thật có lỗi.
Tướng quân nói:
– Nội thành có văn bản quy định rõ ràng, chỉ cần là võ giả của Vực có cấp bậc thấp hơn thì đều không cho tiến vào Thành Linh Thanh.
Vân Phi Dương nhíu mày.
Hắn nghĩ thầm, xem ra cần phải dùng thân phận khác rồi.
Nhưng thân phận gì?
Thân phận Long tộc Long Vực.
Năm đó Vân Đại Tiện Thần trợ giúp Long Vực sáng tạo ra Long Thạch đã từng để lại cho Long Hoàng cho một thân phận Long Vực.
– Tướng quân, thực ra…
Vân Phi Dương chuẩn bị nói ra thân phận thì trùng hợp thay, sau lưng một đám người chạy đến, cầm đầu là một tên thiếu niên mặc áo gấm.
Tướng lĩnh giữ cửa thấy thế liền vội vàng nhiệt tình nghênh tiếp, cười nói:
– Long công tử, hoan nghênh vào Thành Linh Thanh.
Nhìn thấy thân phận Vân Phi Dương thì một mặt ghét bỏ còn nhìn thấy người khác lại nhiệt tình như lửa, mặt tên này biến hóa cũng thật nhanh đấy.
Long công tử?
Vân Phi Dương nhìn thoáng qua cẩm y trên người nam tử kia, thầm nghĩ:
– Chẳng lẽ là dòng chính của Long Vực?
– Tôn tướng quân.
Người trẻ tuổi được xưng Long công tử kia cười nói:
– Rượu của Linh Thanh Thành các ngươi, bản thiếu gia lần trước nếm qua, đọng lại dư vị ngon vô cùng, hôm nay tới cũng để nhấm nháp lại một phen cho thật đã!
Tôn tướng quân cười nói:
– Khẩu vị của Long công tử cũng thật tốt!
Nói xong vội vàng ra lệnh thủ hạ cho qua, thậm chí ngay cả thân phận đều không nghiệm chứng.
Long công tử cất bước mà đi, nhưng cũng vô ý quét mắt một vòng qua đến Vân Phi Dương thì bỗng nói:
– Tôn tướng quân, vị này là?
– Vị võ giả này đến từ Chân Vũ Thần Vực.
Tôn tướng quân vội vàng nói, sợ làm mất hứng của vị công tử này.
– Chân Vũ Thần Vực?
Long công tử thản nhiên nói:
– Hình như là một vị diện chỉ ở Đế cấp, làm sao lại muốn đến Thành Linh Thanh cao quý này?
Hắn ta đang nói chuyện còn nhẹ nhàng nâng đầu, phảng phất đâu đó bộ dạng của vương giả cao cao tại thượng đang nhìn xuống một con kiến nhỏ yếu.
Nhìn thấy trang bức người trẻ tuổi như thế, Vân Phi Dương im lặng.
– Long thiếu gia!
Một tên võ giả đi theo vừa cười vừa nói:
– Chân Vũ Thần Vực tuy yếu nhưng bên trong mỹ nữ không ít đâu.
– Thật sao?
Long công tử bỗng nổi hứng.
Người kia tiếp tục:
– Theo ta được biết, ở Chân Vũ Thần Vực kia có một nữ đế, được xưng Cực Quang Tiên Đế, tướng mạo tuyệt đối không ai so được!
– Ta cũng nghe qua rồi!
Võ giả đi bên cạnh nói theo.
Long công tử cười nói.
– Cực Quang Tiên Đế sao, vậy thì bản thiếu gia sẽ nhớ kỹ, có rảnh thì đi đến Chân Vũ Thần Vực nhìn xem, nếu như tướng mạo tuyệt mỹ đúng như lời các ngươi nói, ta sẽ mang về mấy ngày chơi cho thật tốt!
Bốp!
Vừa dứt lời, má phải bị hung hăng đập cho một phát, hiện lên năm dấu ngón tay đỏ, hai cái răng cửa cũng vì thế mà bay ra ngoài.
Mọi người đồng thời mắt trợn tròn lên.
Khi bọn họ lấy lại được tinh thần thì đồng loạt cùng nhìn về phía người có thân phận thấp, võ giả Chân Vũ Thần Vực trước mắt, ánh mắt họ lấp lóe khó có thể tin được.
Vân Phi Dương ra tay đánh vào mặt với tốc độ quá nhanh, nhanh đến nỗi bọn họ còn không bắt kịp được, nhưng lại nhìn thấy động tác thu tay lại của đối phương!
Ối trời ơi!
Tên này to gan lớn mật, lại dám đánh Long công tử!
– Tiểu tử kia!
Vân Phi Dương lãnh lệ nói:
– Có mấy lời tốt nhất chớ nói lung tung, nếu không sẽ sát họa vào thân đấy.
Dù bị tên tướng quân xem thường hay bị người khác chế giễu, hắn đều có thể nhẫn, nhưng không cách nào nhẫn nhịn được khi có người dám dùng ngôn từ khinh rẻ nữ nhân mình.
Nói thật, hắn đã nể mặt dòng chính Long tộc, nếu không thì một tát vừa rồi của Vân Phi Dương đánh xuống đã có thể đánh hắn thành thịt vụn.
– Ngươi!
Long công tử che má phải sưng đỏ, mí mắt như muốn nứt ra:
– Ngươi….ngươi dám đánh ta?
– Có vấn đề gì sao?
Vân Phi Dương híp mắt nói.
– Mẹ nó!
– Tên này vậy mà dám đánh Tiểu Long Vực Long thiếu gia!
– Thật chán sống!
Võ giả bên cạnh hoảng sợ hô.
Tiểu Long Vực?
Vân Phi Dương khinh thường:
– Ta còn tưởng rằng dòng chính của Long Vực, thì ra cũng chỉ là Tiểu Long Vực rác rưởi, xem ra vừa rồi xuống tay vẫn có hơi nhẹ.
Lúc này, Tôn tướng quân phẫn nộ quát lên:
– Tại Linh Thanh Thành mà dám tự tiện đánh người, lại còn đánh phải dòng chính của Tiểu Long Vực, đúng là tội ác tày trời, người đâu, bắt tên này lại cho ta!
Bị đánh là ai?
Con của người cầm quyền Tiểu Long Vực.
Nếu như hắn không tỏ rõ lập trường, lão tử hắn mà biết được thì sau này sao có thể lăn lộn tại Linh Thanh Vực đây.
Không thể không nói.
Trong rất nhiều gia tộc, Long tộc lâu đời nhất, địa vị cao cao tại thượng, Tiểu Long Vực huyết mạch không thuần khiết của có đãi ngộ đặc biệt.
Xoát! Xoát!
Mười mấy vệ binh tuân lệnh xông lên, trường thương trong tay dần ngưng tụ năng lượng.
Những người này thực lực cũng chỉ Tiên Vương, lấy thực lực Vân Phi Dương cũng có thể tuỳ tiện giải quyết, hắn lại không xuất thủ mà thản nhiên nói:
– Tướng quân, vì một Tiểu Long Vực rác rưởi mà đắc tội với ta thì ngươi nên suy nghĩ cho kỹ.
– Đắc tội ngươi?
Tôn tướng quân cười lạnh:
– Ngươi thì là cái thá gì?
Vân Phi Dương chau mày.
Bà nội nó!
Tên này thật dùng cái mắt chó mà xem thường người khác.
– Thôi, cũng được.
Vân Phi Dương một tay phất lên, lấy ra yêu bài thân phận Long tộc thì lúc này lại cảm nhận được sau lưng truyền đến một khí tức cường mạnh.
– Tiểu tử kia.
– Dám đánh Tiểu Long Vực dòng chính của ta, chán sống rồi sao?
Một tên phía trên Đế cấp nổi giận đùng đùng từ sau đi đến, Long khí quanh người trong nháy mắt tràn ngập ra, tạo ra một Long uy khủng bố.
– Là đại trưởng lão của Tiểu Long Vực!
Mọi người cả kinh nói.
Long công tử bị đánh còn chỉ Vân Phi Dương, gần như phát điên hét lên:
– Đại trưởng lão, giết hắn, mau giết hắn!
– Thật ồn ào.
Vân Phi Dương trở tay quất vào trên mặt kia của hắn, để lại năm dấu ngón tay đỏ tươi, đầu óc cũng bị choáng váng.
-…
Khóe miệng mọi người không khỏi co giật.
Đại trưởng lão Tiểu Long Vực từ phía sau giết tới, tên này còn dám ngay trước mặt ông đánh Long công tử, thế này còn muốn chết như nào đây.
– Tiểu tử!
Đại trưởng lão giận không nhịn nổi, cuồn cuộn long uy cuốn tới nói:
– Chết đi!
– Rác rưởi.
Vân Phi Dương cười lạnh một tiếng, hắn cất bước đi lên, quanh người cũng bộc phát ra một cỗ Long khí cuồn cuộn, sau đó hắn nghênh đón chính diện.
– Ầm ầm!
Hai cỗ lực lượng kịch liệt va vào nhau, khí thế hùng hậu vọt tới khiến đại trưởng lão nhất thời bay về sau, người cũng hung hăng đâm vào đá lớn bên ngoài trăm trượng.