Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2220
Năm cường giả Hữu Hùng nhất tộc dựa vào bí pháp đặc thù của tộc mình, có thể không nhìn tấn công linh hồn, nên cũng bắt đầu thu nạp Thiên Nhân Tinh Hồn Thạch.
Thái trưởng lão cũng không có ý muốn ngăn cản, vì dù sao họ đã mất công đến đây, họ cũng có tư cách được lấy đi.
Huống hồ, người ta cũng đã rất hợp tác khi đồng ý ném những chiếc hộp sang cho mình, nên nếu giờ lại ngăn cản họ, có khả năng Hữu Hùng nhất tộc sẽ trở mặt.
Thái trưởng lão không ngăn cản, Vân Phi Dương thì phiền muộn.
Nếu những người này lấy đi Thiên Nhân Tinh Hồn Thạch, chẳng phải họ sẽ có được chìa khóa sao?
May mắn thay.
Tuy Hữu Hùng nhất tộc có thể làm mà không cần nhìn điện lưu, nhưng muốn thu nhặt khoáng thạch trong không gian giới chỉ thì vô cùng khó khăn.
Cái này không sai.
Trong khi Vân Đại Tiện Thần thu mấy chục tôn, thì huynh đệ bọn họ đã hao phí mất năm ngày mới đặt được một cái, tốc độ tương đối chậm!
– Kỳ quái!
Một cường giả khó hiểu nói:
– Cùng một không gian giới chỉ, tại sao chúng ta với hắn ta lại có sự khác biệt lớn như vậy?
Đúng là sự khác biệt rất lớn.
Tạo hóa giới chỉ của Vân Phi Dương là một vị diện độc lập, dung nạp cực mạnh, mà không gian giới chỉ của Hữu Hùng nhất tộc thì chỉ là loại phổ thông.
Việc giới chỉ yếu hay mạnh quyết định bởi việc thu nạp được những đồ vật thế nào, bao gồm cả cấp bậc và tốc độ của đồ vật đó, giống như Thiên Nhân Tinh Hồn Thạch, một loại thạch khá mạnh và hiếm, nếu không gian giới chỉ phổ thông mà muốn tiếp nhận nó, thì chắc chắn phải cần thời gian.
Xoát!
Xoát!
Vân Phi Dương mạo hiểm bị dòng điện tấn công, lần lượt thu nạp hết người gỗ, chìa khóa thì được tích lũy ngày càng nhiều.
Chưa cần nói đến giá trị chú tạo của Thiên Nhân Tinh Hồn Thạch, chỉ nguyên chiếc chìa khóa của nó thôi cũng đã vô cùng quý giá, hơn nữa nó còn có thể được dùng để mở hộp.
Hưu!Hưu!Hưu!
Cường giả thông qua thang băng khảo nghiệm càng lúc càng nhiều, họ đi vào trong quảng trường một cách khá suôn sẻ, khi nhìn thấy Thiên Nhân Tinh Hồn Thạch, ánh mắt toàn bộ bọn họ đều nóng rực.
Nói về giá trị.
Loại khoáng thạch này vẫn rất cao!
Rất nhiều cường giả của các tộc loại không thể cưỡng chế lại sự dụ hoặc, cố gắng lấy đi Thiên Nhân Tinh Hồn Thạch, và kết quả là bị dòng điện đánh đến mức run rẩy toàn thân.
Đương nhiên, cũng có không ít người có thể dựa vào tâm pháp, hay những vậy như kho báu để lẩn tránh điện lưu, nhất thời, toàn bộ quảng trường đều tràn ngập hình ảnh những con người đang muốn thu nạp Thiên Nhân Tinh Hồn Thạch.
– Chìa khóa!
Một tộc loại nào đó đã cùng nhau nỗ lực để lấy người gỗ, phát hiện chìa khóa bị đè ép phía dưới, kích động đến mức reo hò vui mừng vang cả một khoảng trời.
– Nhanh lên, xem có thể mở được chiếc hộp này hay không?
Một võ giả háo hức nói.
– Được!
Tên võ giả vừa lấy được chìa khóa lập tức nhét nó vào lỗ khóa của chiếc hộp, thuận lợi mở nó ra một cách vô cùng trơn tru.
Kể từ đó, nó đã thu hút sự chú ý của không ít cường giả chỉ trong một cái nháy mắt, ai nấy đều tò mò không biết bên trong chiếc hộp đựng cái gì!
Két.
Chiếc hộp được mở ra, tên võ giả kia lấy từ bên trong ra một mảnh giấy vàng, ngạc nhiên thì thầm:
– Cảm ơn đã tham gia, không ngừng cố gắng?
Phụt…haha.
Vân Phi Dương nhịn không được cười rộ lên.
Thái trưởng lão và cường giả Hữu Hùng nhất tộc khi biết tình hình cũng âm thầm lắc đầu, trong lòng nghĩ, tên này đã đi tới bước này rồi, nhưng lại không có may mắn để nhận đồ tốt.
Thời gian sau đó, các võ giả lần lượt tìm được chìa khóa bên dưới người gỗ, nhưng bất kể họ đổi bao nhiêu người mở khóa, bên trong chiếc hộp vẫn chỉ có một mảnh giấy vàng và dòng chữ tương tự.
– Rốt cuộc là cái quỷ gì đang xảy ra?
– Tại sao tất cả đều là cảm ơn đã tham gia, không ngừng cố gắng?
Rất nhiều võ giả đã tức đến mức phát điên, bọn họ thật không thể nào chấp nhận được điều này, bọn họ phải khó khăn lắm mới có được chiếc hộp, vậy mà sau khi mở ra lại chỉ có tờ giấy và dòng chữ cổ vũ khiến người ta phát ngán.
Đương nhiên.
Còn một bộ phận võ giả khác cũng phiền muộn không kém, vì bọn họ không có cách nào để chạm vào Thiên Nhân Tinh Hồn Thạch, chỉ có hộp, nhưng họ lại không có chìa khóa để mở nó ra.
Trên quảng trường có chừng mười ngàn cái Thiên Nhân Tinh Hồn Thạch.
Càng ngày lại càng có nhiều võ giả vào, ngày càng có nhiều người tham gia vào việc thu nạp, cuối cùng số lượng lại đang bị giảm mạnh.
Mấy canh giờ sau.
Quảng trường lúc này mới hoàn toàn giống một quảng trường, vì tất cả những người gỗ đừng trên đó đều bị tiêu tán toàn bộ!
– Phải không?
Vân Phi Dương vẫn chưa thỏa mãn.
-…
Nét mặt thái trưởng lão lập tức đen lại.
Vạn Thiên Nhân Tinh Hồn Thạch, tiểu tử này đã lấy đi ít nhất chín ngàn chín trăm cái!
– Tiểu tử thối!
Vân Tại Dã đưa ngũ trưởng lão và những người khác đến, cau mày:
– Sao ngươi cũng tiến vào đây được?
Lúc trước bọn họ đã phát hiện ra Vân Phi Dương, thấy hắn đang cố gắng thu nạp người gỗ nên không muốn tới quấy rầy.
– Tộc trưởng, đến đây.
Vân Phi Dương không trả lời lý do mình có thể bước vào đây, hắn chỉ nói:
– Đưa hộp của các ngươi cho ta, ta sẽ mở ta một thứ rất tốt cho các ngươi.
Vân Tại Dã hoài nghi nhìn hắn, nhưng vẫn đem chiếc hộp mà anh ta đã thu được lúc vượt qua kiểm tra cho Vân Phi Dương.
Ba!
Vân Phi Dương thuần thục cầm chiếc chìa khóa trên tay, mở hộp ra, nhưng khi vừa hắn vừa mới hé nắp hộp lên một chút, liền lập tức đóng lại.
Bên trong là – giấy màu vàng!
– Ngũ trưởng lão!
Vân Phi Dương trả lại chiếc hộp đã mở cho Vân Tại Dã, nói:
– Mang cả chiếc hộp của ngươi tới đây nữa đi.
Ngũ trưởng lão đưa tới.
Ba!
Vân Phi Dương lại tiếp tục mở ra lần nữa, nhưng kết quả bên trong hộp vẫn là giấy vàng, hắn tức giận đến mức chỉ muốn đập đầu vào tường.
Mở thêm một lần nữa, rồi lại thêm một lần nữa!
Vân Đại Tiện Thần vẫn không có ý định từ bỏ, sau đó lại hướng ánh mắt về phía thập tam trưởng lão.
Tuy nhiên, hắn chỉ vừa chạm tay vào chiếc hộp tiếp theo, thái trưởng lão đã nói:
– Tiểu tử, mặt ngươi đen quá, đưa nha đầu kia mở đi.
– Được.
Vân Phi Dương đưa chiếc hộp và chìa khóa cho Mục Oanh, nét mặt thể hiện rõ sự thống khổ.
Rốt cuộc tất cả những chiếc hộp qua tay hắn khi mở ra đều là một tờ giấy vàng và dòng chữ – cảm ơn đã tham gia, không ngừng cố gắng, thật không biết mặt mũi hắn đen đến mức nào?
– Vân đại ca.
Mục Oanh nói:
– Vậy muội mở nha.
– Mở đi.
Vân Phi Dương nghiêm túc nói.
Mục Oanh không nói thêm lời nào nữa, trực tiếp cắm chìa khóa vào lỗ khóa để mở, nhẹ nhàng nhấc nắp hộp lên, và một lần nữa, bên trong chiếc hộp lại hiện ra viên đan dược có màu sắc hút mắt người nhìn.
– Vân đại ca.
Mục Oanh vui vẻ nói:
– Lại là đan dược.
-…
Vân Phi Dương khóc không ra nước mắt.
Hễ hắn mở là bên trong xuất hiện tờ giấy vàng, còn đến lượt Oanh Oanh mở thì đan dược xuất hiện, chẳng lẽ đúng như những gì thái trưởng lão nói, do mặt hắn quá đen?
– Đan dược lần này là thế nào vậy?
Vân Phi Dương hiếu kỳ lại gần.
Thứ được đan dược đè lên không phải là một trang giấy nữa, mà nó lại là một cuốn sách cổ màu vàng, trên đó viết sáu kí tự vàng cực lớn “Đan phương Vạn Thánh Đế Đan.”
Đăng đăng đăng!
Sau khi nhìn rõ mấy chữ này, Vân Đại Tiện Thần lảo đảo lùi ra sau mấy bước, nét mặt hiện lên sự kinh hoàng rõ rệt.
Đầu tiên là một viên Vạn Thánh Đế Đan từ đỉnh phong cấp Đế có thể đột phá lên đến mức trên cấp Đế, bây giờ lại tới đan phương của nghịch thiên đan dược, mấy thứ này thật khiến tâm trí hắn không thể nào bình tĩnh được nữa!
Sau khi nhìn thấy, thái trưởng lão ngây ngất nói:
– Thì ra nó là đan phương của Vạn Thánh Đế Đan!
Dát.
Các tiền bối Vân thị ngơ người.
Vân Tại Dã há hốc mồm nói:
– Đan phương của Vạn…Vạn Thánh Đế Đan?
Hóa ra, hầu hết những vị đại lão này đều đã xem qua những ghi chép về Vạn Thánh Đế Đan trong sử ký Vân thị.
– Vân đại ca, đan phương này trân quý lắm sao?
Mục Oanh ngây ngốc hỏi.
Vân Phi Dương cố gắng đè ép sự kích động trong lòng, thu đan phương vào tạo hóa giới chỉ, nói:
– Nào chỉ là trân quý, quả thực là như đã đoạt được cả một thiên đại tạo hóa!
Nếu đúng như những gì thái trưởng lão nói, Vạn Thánh Đế Đan có thể từ đỉnh phong cấp Đế đột phá lên trên cấp Đế, giờ lại có đan phương, như vậy chẳng phải ta có thể tự luyện chế ra nó sao!
Tưởng tượng một chút, nếu Vân Phi Dương có thể luyện thành Vạn Thánh Đế Đan, chờ nữ nhân của hắn và các huynh đệ từ đỉnh phong cấp Đế đột phá lên, mỗi người một viên, chỉ trong vài phút đã có thể cùng nhau tề tựu trên cấp Đế!
– Không dám nghĩ, không dám nghĩ!
Vân Phi Dương lẩm bẩm, đôi mắt lóe lên những tia sáng mãnh liệt.
Vào giờ phút này, hắn chỉ hận bản thân không thể bước vào tạo hóa giới chỉ ngay lập tức, để có thể nghiên cứu đan phương của Vạn Thánh Đế Đan một cách tỉ mỉ, rồi nhanh chóng luyện ra nó càng sớm càng tốt!