Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2202
Khi Ngũ trưởng lão nghe thấy Đại Tôn Thú ba đầu hét lên:
– Chúng ta đầu hàng, chúng ta đầu hàng.
Họ nhất thời bị những lời này làm cho ngạc nhiên đến ngây người.
Làm ơn!
Các người giống như là những con hung thú trên cả hoàng đế.
Không có phẩm giá, không có phong cách của kẻ mạnh!
Theo quan điểm của Ngũ trưởng lão, bất kể như nào thì Nhân tộc cũng vẫn chính là hung thú, cảnh giới càng cao, thì tôn nghiêm sẽ càng mạnh, vậy mà giờ mấy con thú này lại sợ chết mà đầu hàng, thật sự là quá mất mặt!
Tuy nhiên.
Đại Tôn Thú ba đầu lại không hề nghĩ như vậy.
Chúng nó xem ra, sự tôn nghiêm và phong phạm dù gì cũng không thể lấy ra làm thành một bữa cơm ăn.
Cũng chính vì trong đầu có suy nghĩ này, nên khi ý thức được sinh mệnh của mình đang bị đe dọa, thì chúng kiên quyết chọn nhận sợ, kiên quyết chọn đầu hàng.
– Ầm ầm!
Trên người Vân Phi Dương như đọng lại ý chí và sự kiên cường, chém mạnh một đường kiếm, nhưng kết quả thanh kiếm không hề xuyên qua đầu Đại Tôn Thú ba đầu, mà lại đứng im trên mặt đất.
Thành thật mà nói, ngay từ đầu hắn đã có ý định chém đầu chúng, nhưng khi nghe đối phương nói muốn đầu hàng, một suy nghĩ bất ngờ xoẹt qua đầu, hắn cảm thấy con thú có sức mạnh lớn như vậy, không bằng hàng phục để bản thân có thể sử dụng.
– Thôi được.
Vân Phi Dương thu hồi lại Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm, và khí kiếm cuồng bạo phóng ra xung quanh hắn ta dần dần được kiềm chế.
Đại Tôn Thú ba đầu mừng rỡ không thôi.
Tuy nhiên, chỉ một giây sau đó sắc mặt chúng lại trở nên cực kỳ khó coi, bởi vì Vân Phi Dương nói:
– Hãy thần phục ta, ta sẽ tha tội chết cho các ngươi!
Có thể tu luyện đến cảnh giới trên cả bậc Đế, Đại Tôn Thú ba đầu này cũng không phải quá ngu, nếu giờ chấp nhận thần phục hắn, thì chẳng khác nào tự hạ thấp mình để nhận chủ!
– Thế nào?
Vân Phi Dương nói với ngữ điệu lạnh lùng:
– Không đồng ý?
– Vù vù —
Thanh kiếm lại một lần nữa được cầm lên một cách mãnh liệt, trong tức khắc nó biến thành kình thiên cự kiếm, dựng thẳng đứng giữa không trung, âm trầm bộc lộ ra một tràng khí lạnh và ảm đạm.
– Đồng ý, đồng ý!
Dưới những lời đe dọa như vậy, Đại Tôn Thú ba đầu chỉ còn biết vội vàng gật đầu chấp nhận.
…
Tại Danh Vọng các Vân Thành.
Vân Phi Dương lại lần nữa đi tới, lần xuất hiện này của hắn lập tức hấp dẫn bên trong phòng chính, ai nấy cũng tranh nhau bàn tán.
– Anh ta đã hoàn thành được nhiệm vụ?
– Không phải chứ, đây là một nhiệm vụ cấp Bính, hơn nữa lại là Đại Tôn Thú ba đầu cực kỳ hung hãn, sao có thể giải quyết nhanh như vậy được?
Kết hợp với tiết tấu của việc hoàn thành nhiệm vụ nhanh chóng trước đó, tuy rằng dòng chính Vân thị vẫn còn nhiều nghi vấn, nhưng không phải là không thể suy đoán, vì chỉ khi hoàn thành nhiệm vụ, hắn mới có thể quay trở về.
– Ba.
Vân Phi Dương cầm túi không gian nhét lên trên quầy.
Cảnh này thật sự đã quá quen thuộc với nhóm dòng chính của Vân thị, vì vậy cho nên lại càng có thể chắc chắn mà đưa ra khẳng định là, hắn đã hoàn thành nhiệm vụ!
Tuy nhiên.
Cũng có điều đáng ngạc nhiên.
Vân Phi Dương nói:
– Trường lão, để thực hiện được nhiệm vụ lần này quả thật rất khó, ta không thể hoàn thành. Có thể để ta hoàn lại đơn không?
Nhiệm vụ là cắt đứt đầu Đại Tôn Thú ba đầu, nhưng hắn lại chọn cách hàng phục nó vì khế ước, nên nhiệm vụ này thật không có cách nào để hoàn thành.
– Vậy mới nói! Nhiệm vụ cấp Bính đâu phải chỉ dựa vào một người, làm sao hắn có thể thành công được!
– Vậy mà ta còn tưởng hắn đến đây để giao lại nhiệm vụ sau khi đã hoàn thành, hóa ra là đến để đòi dừng nhiệm vụ!
Nhóm dòng chính bên trong Danh Vọng các thi nhau thì thầm bàn tán, đồng thời họ cũng thở phào nhẹ nhõm một hơi. Bởi vì, nếu nhiệm vụ này thật sự được hoàn thành, thì nó đúng là quá kinh khủng!
Tộc nhân đáng thương, nếu như mấy người biết rằng Vân Phi Dương không hoàn thành nhiệm vụ là vì sự đầu hàng của mục tiêu trong nhiệm vụ lần này, tới lúc đó thật không biết mấy người sẽ nghĩ gì đây.
Sau khi vị trưởng lão trong Danh Vọng các trầm ngâm suy tính một lúc, họ nói:
– Theo quy định thì sẽ không thể hoàn trả lại đơn sau hai ngày thực hiện nhiệm vụ, chỉ có thể coi là thất bại.
Vân Phi Dương nhún vai nói:
– Vậy coi như là thất bại đi.
Trưởng lão Danh Vọng các thu hồi lại túi không gian, lắc đầu và nói:
– Anh bạn nhỏ, sau này trước khi chọn nhiệm vụ hãy tự biết lượng sức mình. Thất bại lần này trừ ngươi 200 điểm danh vọng, xem như đó là cảnh cáo dành cho ngươi.
– Đinh!
Trên bảng danh vọng, giá trị danh vọng năm xung cổ giảm mạnh từ hai ngàn điểm xuống còn một ngàn tám điểm.
…
Đúng là Vân Phi Dương tổn thất đến hai trăm điểm danh vọng, nhưng so với con thú hung dữ ở cảnh giới trên cả bậc Đế, thì vấn đề này hoàn toàn không đáng để nói tới.
Đó là lẽ đương nhiên.
Và hắn cũng hiểu rõ.
Nhiệm vụ cấp Bính đúng là có chút khó làm, mình có thể tự coi là nó đã hoàn thành, nhưng để tiếp tục thực hiện nó lại là một điều vô cùng khó khăn, hắn phải tìm cách khác.
Nhưng mà cách nào được đây?
Vân Phi Dương quyết định từ ngày mai trở đi, hắn sẽ chỉ nhận các nhiệm vụ cấp Đinh, trước tiên phải dùng số lượng để xây dựng lại danh vọng, vì dù sao điều này cũng không gây rắc rối hay nguy hiểm gì cho hắn.
– Trưởng lão!
– Ta nhận bốn nhiệm vụ này.
Ngày hôm sau, Vân Phi Dương thực sự tuân theo kế hoạch này và nhận bốn nhiệm vụ cấp Đinh, hắn cũng thuận lợi hoàn thành xong vào ngày hôm sau và đạt được không ít điểm danh vọng.
– Đinh!
– Đinh!
Trên bảng danh vọng, giá trị danh vọng năm xung cổ tiếp tục tăng khi hắn hoàn thành nhiệm vụ, vẫn luôn không ngừng tăng lên, rất nhanh sau đó, từ hai nghìn điểm đột phá lên chạm tới mức ba nghìn điểm, bốn nghìn điểm, hoặc thậm chí là năm nghìn điểm!
– Ba.
Ngày hôm nay, Vân Đại Tiện Thần lại lần nữa cầm mấy cái đơn nhiệm vụ và đặt nó lên quầy.
Chưa kịp mở miệng, trưởng lão Danh Vọng các đã lên tiếng trước:
– Người bạn nhỏ, theo quy định, khi chỉ số danh vọng của hệ thống xung đạt đến 5.000, ngươi không được phép nhận nhiệm vụ cấp Đinh nữa.
– Không phải chứ?
Vân Phi Dương ngạc nhiên hỏi lại:
– Còn có cả quy định như này sao?
Không cho nhận nhiệm vụ cấp Đinh, thì làm sao hắn có thể hạnh phúc mà tận hưởng khi danh vọng của mình tăng lên?
Không còn cách nào.
Vân đại tiện thần chỉ có thể trả lại bốn nhiệm vụ, suy nghĩ không biết có nên nhận nhiệm vụ cấp Bính để đi thực hiện không?
– Tiểu tử.
Đúng vào lúc này, Ngũ trưởng lão đã truyền âm tới:
– Tộc trưởng triệu kiến, mau chóng đến tộc điện ngay.
– A.
Vân Phi Dương đáp lại bằng một tiếng kêu, đặt đơn nhiệm vụ cấp Bính mà hắn vừa cầm lên xuống, sau đó đứng dậy tiến về phía tộc điện, nhưng vừa mới bước vào, lập tức nhìn thấy Vân Tại Dã chau mày, nhìn giống như có chuyện gì phiền muộn.
– Tộc trưởng.
Hắn hỏi:
– Triệu ta tới đây, có chuyện gì quan trọng sao?
Lông mày của Vân Tại Dã càng nhíu lại chặt hơn, nói:
– Tiểu tử, ngươi còn nhớ chuyện trước đây dòng chính Lâm thị đã đến khiêu chiến Vân thị nhất tộc của ta không?
– Có nhớ.
Vân Phi Dương nói.
Vân Tại Dã trầm giọng nói:
– Lúc bọn họ trở về, Lâm Vực lọt vào công kích, ngoài trưởng lão Lâm Viễn Minh trở lại trong tình trạng trọng thương, thì mười dòng chính còn lại đều chết hết.
– Ồ?
Vân Phi Dương vô cùng kinh ngạc.
Lâm thị nhất tộc cũng là một tộc trưởng bối với thực lực cực kỳ cường hãn, rốt cuộc là ai mà lại hung hãn như vậy, dám công kích giữa đường để ra tay giết mười tên dòng chính.
Vân Tại Dã nói:
– Theo tin tức ta vừa nhận được, mười dòng chính của Lâm thị đều bị hút cạn máu đến chết.
– Hút máu?
Khóe miệng Vân Phi Dương co giật, nói:
– Rốt cuộc Lâm thị nhất tộc đã đắc tội với người nào, mà lại bị nhằm vào với thủ đoạn tàn nhẫn như vậy?
Vân Tại Dã nói:
– Nếu như chỉ là người nào thù oán thì không đáng nói, ta chỉ sợ mục tiêu của chúng không phải chỉ là nhằm đến Lâm thị nhất tộc không đâu.
Vân Phi Dương nói với vẻ kinh ngạc:
– Tộc trưởng, ý của ngài là gì?
– Tiểu tử.
Vân Tại Dã nhìn hắn ta và nói:
– Ngươi đã từng nghe qua, Luyện Huyết nhất tộc chưa?
– Luyện Huyết nhất tộc?
Vân Phi Dương lắc đầu nói:
– Ta chưa nghe về nó.
Vân Tại Dã giải thích:
– Đây là một chủng tộc tồn tại hàng triệu năm trước. Những người thuộc chủng tộc này sống dựa vào dòng máu của các chủng tộc khác, và sau đó họ bị nhiều chủng tộc khác liên thủ với nhau tiêu diệt.
– Vậy ý tộc trưởng nói chính là, dòng chính Lâm thị chết trong tay Luyện Huyết nhất tộc, loại tộc mà đáng lẽ đã bị tuyệt chủng từ hàng triệu năm trước, giờ lại đang hồi sinh?
Vân Phi Dương nói.
– Không sai.
Vân Tại Dã gật đầu điên cuồng.
Hắn rất vui mừng, vì Tiểu tử này có tư chất không tồi, cái đầu cũng thật thông minh, hắn mới chỉ đề cập qua về Luyện Huyết nhất tộc, vậy mà có thể nhanh chóng đoán ra đại khái mọi chuyện.
– Tất nhiên rồi.
Vân Tại Dã nói:
– Hiện tại, đó chỉ là suy đoán, cần phải liên hệ lại với Lâm thị nhất tộc mới có thể xác định chính xác được.
Vân Phi Dương nói:
– Tộc trưởng, ngươi là đang tính đề ta đến Lâm Vực điều tra chuyện này?
– Cái rắm.
Vân Tại Dã lườm hắn một cái, nói:
– Ta gọi ngươi tới đây, là để muốn nói với ngươi, vào khoảng thời gian này đừng làm bất kỳ nhiệm vụ nào nữa, để tránh xảy ra chuyện ngoài ý muốn.