Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2138
Vân Thành là thành trì cường đại nhất Vân Vực, cũng là toàn bộ Vực trung tâm.
Dòng chính Vân thị cư ngụ ở nơi này tuyệt đối là huyết mạch cực kì thuần chủng, nếu không, căn bản không có trú tư cách chui vào sinh sống.
Mà khi Vân Phi Dương tới đây, chỉ dùng một câu liền đem những huyết mạch thuần chủng dòng chính này vả mặt bôm bốp.
Ta chỉ là một cái cấp thấp nhất dòng chính, phải làm huyết mạch nghiệm chứng, lại bị các ngươi coi trọng như vậy, bất giác buồn cười, bất giác châm chọc sao?
– Tên tiểu gia hỏa này!
Một tên Dòng chính Vân thị phẫn nộ:
– Thực quá càn rỡ!
Không thể phủ nhận, Vân Phi Dương thông qua tất cả khảo hạch, biểu hiện thực quá kinh diễm, nhưng đây là tôn nghiêm, làm sao có thể bị châm chọc như thế.
Một bên quan tâm tôn nghiêm của chính mình, một bên lại vặn óc suy nghĩ mãi chi thứ là cấp nhất các loại, đúng là chà đạp tôn nghiêm của người khác.
Hôm nay Vân Phi Dương biểu hiện quá mức cường thế làm cho đám Dòng chính Vân thị luôn cao ngạo phải đỏ mặt không thôi. Nếu hôm nay hắn biểu hiện kém cỏi một chút thôi, ha, khẳng định là bị bọn này đem ra nhục nhã.
– Aizzz.
Ngũ trưởng lão thở dài không thôi.
Thân là cao tầng Vân thị, sao hắn lại không biết Dòng chính Vân thị ở tại Vân Vực này từ trước đến nay cao ngạo vô cùng, bây giờ bị một tiểu tử chi thứ nhục nhã như thế, đúng là tự làm tự chịu, trách ai bây giờ? Chỉ trách mắt cao hơn đầu, giờ mới nhận biết được chữ nhục biểu hiện như nào.
Bất quá, trên đường đến trắc thí đường, lão vẫn thiện ý truyền âm cho Vân Phi Dương:
– Tiểu tử, muốn sống sót ở Vân Vực này thì tốt nhất nên thu liễm tính khí lại một chút, tránh rước họa vào thân.
Ngũ trưởng lão xem trọng Vân Phi Dương bởi vì chính ông cũng xuất thân từ cái gọi là chi thứ, bên trong huyết mạch nghiệm chứng đạt đến 11%, sau bao năm khổ công tu luyện mới có được địa vị như ngày hôm nay.
– Ngũ trưởng lão.
Vân Phi Dương truyền âm đáp lại:
– Lần này ta đến Vân Vực chỉ để nhận Tổ quy Tông, nghiệm chứng huyết mạch chứ không có chính toán ở lại nơi đây.
Tuy Vân Vực cung cấp thuộc tính thiên địa cho tộc nhân Vân thị tu luyện nhưng hắn cũng chẳng đói khát đến mức quỳ lạy làm gì, tâm lý cũng không mảy may mâu thuẫn.
– Tiểu tử.
Ngũ trưởng lão nói:
– Ta đã từng tiến vào Vân Vực, lúc đó cũng có cách nghĩ giống ngươi, đến nhận Tổ quy Tông xong thì rời khỏi, nhưng về sau cứ mãi ở lại chỗ này.
Người hơi có tính khí một chút sẽ không vì một chút tài nguyên tại Vân Vực mà chịu đựng kinh bỉ và xa lánh của bọn người xưng là dòng chính, bọn họ càng hy vọng sống ở bên ngoài, tư do tự tại, không phả nhìn sắc mặt của người khác mà sống qua ngày.
Nhưng khi Vân thị nhất tộc đặt mình vào bên trong Vân Vực, có thể nhờ vào tài nguyên ở đây nhanh chóng đột phá, cho nên loại người giống như ngũ trưởng lão chỉ có thể lựa chọn mọi việc cầu toàn để yên ổn tu luyện.
Vân Phi Dương lắc đầu, không cho là vậy:
– Ta ở bên ngoài tung tăng, đi khắp nơi quậy phá đã quen, không chịu nổi hoàn cảnh trói buộc như ở Vân Vực.
Thành tựu cảnh giới càng lên cao đương nhiên trọng yếu, nhưng hắn vẫn lựa chọn hao phí thời gian dài ở bên ngoài tu luyện, cũng không nguyện ý ở lại Vân Vực nhìn sắc mặt có bọn người mắt cao hơn đầu này.
Vân thị chi thứ có cách nghĩ giống như hắn hiện tại cũng không ít.
Sau khi bọn họ trải qua huyết mạch nghiệm chứng, phần lớn sẽ lựa chọn rời đi nơi thị phi này, ngao du tứ phía, tiêu sái mà sống.
– Tiểu tử, nếu như huyết mạch của ngươi cường đại thì sẽ nhận được sự coi trọng của Vân Vực, bọn người Dòng chính Vân thị cũng sẽ cụp đuôi xuống, không dám động vào ngươi.
Ngũ trưởng lão nói.
– A.
Vân Phi Dương ứng một tiếng, cũng chẳng nói gì thêm.
Ngũ trưởng lão cũng không muốn nhiều lời nữa, dẫn Vân Phi Dương đi vào một chỗ Kim Bích Huy Hoàng trước đại điện.
– Huyết Mạch Các.
Nhìn ba chữ lớn cứng cáp được viết trên bảng vàng, Vân Phi Dương sợ hãi than nói:
– Chữ viết thần hồn hữu lực, chữ cũng như người, ắt hẳn vị này cũng cường hãn!
Ngũ trưởng lão cười nói:
– Đây là do tổ tiên lưu lại.
Vân Phi Dương tỉnh ngộ, cảm khái nói:
– Gặp chữ như gặp người, tổ tiên lúc còn sống khẳng định là một tên khí thôn sơn hà đại năng!
– Lúc còn sống?
Ngũ trưởng lão cười giải thích:
– Tổ tiên chúng ta đã vượt qua Đế chi thượng tầng, cùng thiên địa vũ trụ đồng thọ, bất tử bất diệt.
Vân Phi Dương khiếp sợ không thôi.
Hắn thủy chung chỉ coi tổ tiên Vân thị cũng chỉ là tài ba hơn chút, mạnh hơn chút chứ không nghĩ đến khoa trương như vậy, lại có thể cùng thiên địa vũ trụ đồng thọ, bất tử bất diệt!
– Tiểu tử.
Ngũ trưởng lão nói:
– Đi vào đi, bên trong có trưởng lão hội chỉ dẫn ngươi làm thế nào để nghiệm chứng huyết mạch.
– Ừm.
Vân Phi Dương cất bước mà đi, trong mắt của rất nhiều Dòng chính Vân thị đang nhìn, đi vào bên trong Kim Bích Huy Hoàng của Huyết Mạch Các.
– Tên này đi vào!
– Cũng không biết, độ tinh khiết huyết mạch là bao nhiêu!
– Theo ta thấy, thấp nhất cũng là 10%, tính sơ sơ cũng chỉ đạt tới 15% mà thôi.
Rất nhiều tên Dòng chính Vân thị nghị luận sôi nổi.
Nhưng nhiều nhất vân là nguyền rủa Vân ca nhà ta nghiệm chứng ra cái tỷ lệ càng thấp càng tốt.
– Tiểu tử.
Vân Khanh phẫn hận nói:
– Nếu như ngươi nghiệm chứng ra huyết mạch thấp hơn một phần trăm, Vân Khanh ta ở trước mặt ngươi vẫn như cũ gọi ngươi là tên chi thứ cấp thấp nhất!
Vân Phi Dương tiến vào Huyết Mạch Các, những tên tự xưng Huyết Mạch thuần chủng dòng chính đều hi vọng hắn nghiệm chứng ra cái tỷ lệ phần ngàn phần vạn gì đó, càng thấp càng tốt, như thế mới làm cho bọn chúng cảm thấy dễ chịu một chút.
Nhưng mà, bọn họ chỉ có thể tưởng tượng ra cảnh đó mà thôi, bởi vì lần huyết mạch nghiệm chứng này, đã xuất động sáu trưởng lão của Vân thị, có thể thấy được cao tầng Vân thị rất coi trọng tiểu tử này, nghiệm chứng huyết mạch lần này tuyệt sẽ không thấp!
Từ xưa đến nay, những chuyện có thể kinh động đến tộc trưởng, thậm chí có thể kinh động cao tầng huyết mạch chứng nhận còn chưa có xuất hiện, giờ thì hay rồi, xuất hiện rồi đấy, đạt kỷ lục luôn rồi.
– Két.
Vân Phi Dương đẩy cửa nội môn ra, đập vào mặt là mùi đàn hương nồng đậm cuồn cuộn phả tới.
Trong tầm mắt là mảng đại điện tương đối trống trải, chung quanh dựng thẳng mấy cây cột, chính giữa có một cái ao nước hình tròn.
Ao nước sâu ước chừng một trượng, bên trong có từng con cái từng con cá nhỏ đang tung tăng lạng qua lạng lại.
Vân Phi Dương im lặng.
Trong phòng đục cái ao nuôi cá, đúng là tài thật.
Bên ngoài ao nước ngoại là sáu vị trưởng lão Vân thị, từng người bọn họ đều giữ một khôn mặt nghiêm túc, y như bị táo bón.
– Vào đi.
Người phụ trách huyết mạch nghiệm chứng- tam trưởng lão thản nhiên nói.
Vân Phi Dương đi tới, hết nhìn đông tới nhìn tây y như nhà quê mới lên thành, nhờ đó phát hiện bên trong gian phòng chỉ có mấy cây cột với ao nước trước mắt này, cũng không còn cái gì đặc biệt nữa.
– Huyết mạch nghiệm chứng chính là nghi thức thần thánh nhất của Vân thị nhất tộc, không thể chần chừ.
Tam trưởng lão nhẹ giọng trách cứ.
– A.
Vân Phi Dương ứng một tiếng.
Tam trưởng lão chỉ ao nước nói:
– Nhảy vào đi, không được động, cũng không được nói.
Tuy Vân Phi Dương rất không minh bạch, nhưng vẫn là thả người nhảy vào, ngâm cả người vào ao nước.
– Ào ào ào!
Mới vừa tiến vào, mấy con cá trong ao nhất thời áp sát tới, bơi qua bơi lại bên cạnh hắn.
– Vạn cá tề động?
Mấy tên trưởng lão sắc mặt khẽ biến.
Vân Tại Dã đang đặt mình trong tối cau mày nói:
– Chẳng lẽ tiểu tử này huyết mạch chỉ có vạn phần?
Tuy huyết mạch nghiệm chứng còn chưa có mở ra, nhưng cao tầng Vân thị lại biết, cá trong ao có tới vạn con, người tiến vào nghiệm chứng dẫn phát bao nhiêu con cá tới gần, cơ bản thì đại biểu bao nhiêu độ tinh khiết huyết mạch.
Tỉ như có tộc nhân tiến vào, ngàn đầu cá tới gần, nghiệm chứng huyết mạch tám chín phần mười chính là ngàn phần, nếu như trăm đầu cá tới gần, cơ bản cũng là phần trăm huyết mạch.
Bây giờ Vân Phi Dương mới chỉ vừa tiến vào, tất cả cá trong ao đều theo sát đi tới, để Vân Tại Dã cùng chư vị trưởng lão phán định, kẻ này hoặc là vạn phần huyết mạch.
– Ha ha ha!
– Vạn cá tề động, tên này là vạn phần huyết mạch!
Rất nhiều Dòng chính Vân thị nương màn sáng, nhìn thấy một màn Vân Phi Dương ở trong ao, không kiêng nể gì cười rộ lên đầy giễu cợt.
Một tên dòng chính cao hứng bừng bừng nói:
– Ta đã nói rồi, tên này chỉ có cái tư chất xem như không tệ thôi, ngay cả huyết mạch căn bản không thể sách ngang với tinh anh trong tộc!
Vân Khánh vẫn đang chăm chú nhìn lên màn sáng, trên mặt đơ đã lâu hiện lên ý cười, kinh thường nói:
– Chỉ là phần vạn huyết mạch mà thôi, ngay cả cấp thấp nhất bên trong huyết mạch Vân thị cũng không xứng!