Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2136
Tổ tiên Vân thị có thể sáng tạo Vân Vực, sáng tạo ra nhất tộc như Vân thị, thực lực đương nhiên không thể nghi ngờ, hắn đã lưu lại trong khảo hạch một trận pháp cường thế như này thì cũng là điều dễ hiểu.
Chỉ cần người tham gia khảo hạch tới câu thông, thì sẽ thuận lợi thông quan, mà cái gọi là câu thông này trên thực tế chẳng qua chỉ là trình độ phổ thông.
Ngày hôm nay, Vân Phi Dương đi vào cửa thứ tư, tiếp nhận pháp tắc khảo nghiệm, không chỉ có thể tới câu thông, hơn nữa còn là câu thông cấp độ sâu.
Nói đúng hơn, hắn đã siêu nhiên phạm vi câu thông, bắt đầu hấp thu pháp tắc của tổ tiên Vân thị.
Một tên có thực lực bất khả chiến bại lưu lại pháp tắc, tuy đã qua nhiều năm nhưng cũng ẩn chứa ảo nghĩa bác đại tinh thâm!
Có thể nói, Vân Phi Dương đối với Ngũ Hành pháp tắc lĩnh hội càng sâu, cộng thêm được đề bạt nên thuận lợi từ ngũ phẩm Đế cấp tiến lên lục phẩm Đế cấp.
Một bước này nói ra rất nhẹ nhưng nếu không có cơ duyên, bao nhiêu Đế cấp cường giả sẽ phải cả đời cũng khó tiến thêm một bước.
– Tại sao ta lại đột phá?
Sau khi lĩnh ngộ đầy đủ pháp tắc, Vân Phi Dương phát hiện thực lực của mình được đề thăng, nhất thời một mặt mờ mịt.
Trong lúc lĩnh hội pháp tắc Vân thị tổ tiên lưu lại, cả người hắn lâm vào một mảnh ảo diệu bên trong tầng thứ, không cảm giác được ngoại giới, không cảm giác được thời gian lưu động, cho nên cũng không biết mình đã đột phá.
– …
Nhóm người Dòng chính Vân thị sụp đổ.
Bọn họ đột phá cảnh giới, dù là tầng thứ nhỏ nhất cũng phải trải qua một phen nỗ lực thật lâu, tên này thì hay rồi, cứ đần độn u mê đã đột phá.
Người so với người, đúng là làm người khác tức chết.
Vân Phi Dương nói:
– Cửa thứ tư cũng thông qua sao?
Tồn tại ở không gian pháp tắc còn có rất nhiều, muốn lĩnh hội từng cái khẳng định không thực tế, cho nên hắn vẫn quyết định tiếp tục vượt quan.
– Thông qua.
Ngũ trưởng lão truyền âm nói.
Vân Phi Dương đứng dậy, cất bước tiếp tục tiến về phía trước, lấy tư thế vô cùng yêu nghiệt liên tiếp xông qua cửa thứ sáu rồi cửa thứ bảy.
Bắt đầu từ thời khắc tên này tiến vào khảo hạch đại trận, bất kỳ kỹ lục của cửa nào, cũng đều bị hắn vô tình phá mất, mọi người chỉ biết ngậm ngùi nhìn lên tầng thứ.
Sự việc này cùng loại năm đó ở Đông Lăng Học Phủ xông Luyện Võ Tháp.
Khác biệt là, khi đó Vân Phi Dương vừa mới trọng sinh, Thần Cách vỡ vụn, hoàn toàn là một tên người bình thường.
Mà bây giờ đặt mình vào tổ địa Vân Vực tham gia khảo hạch, không chỉ có tất cả Thần Cách, hơn nữa còn trải qua vô số lần lịch luyện, nắm giữ vô số tư chất kỳ tài ngút trời.
Cửa thứ chín.
Cửa ải cuối cùng của khảo hạch đại trận.
Cửa này là khảo nghiệm đạo tâm của người tham gia.
Bắt đầu về sau, cửa này hội sinh ra vô số tâm ma và các loại huyễn cảnh khác biệt, từ đó quấy nhiễu đối phương, làm cho đối phương khó có thể ổn định tâm thần.
Dòng chính Vân thị tham gia khảo hạch, đổ vào cửa này thể có thể nói là nhiều vô số kể.
– Đạp.
Vân Phi Dương một bước phóng ra, cuối cùng đứng tại cửa thứ chín khu vực khảo hạch.
Nhưng mà, chưa kịp ổn định thân thể thì ngay sau đó, cảnh tượng trước mắt nhất thời biến đổi, đưa thân vào vỡ vụn không chịu nổi không gian vũ trụ bên trong.
Vô số người khoác chiến giáp thi thể theo xẹt qua bên người, xung quanh chảy ra máu tươi làm không khí bốc mùi tanh tưởi.
– Oanh!
Tiếng vang truyền đến, một bóng người oanh tạc bay đến sau lưng Vân Phi Dương.
– Viêm Sương!
Vân Phi Dương ánh mắt đờ đẫn.
– Phi Dương ca.
Viêm Sương tay cầm chiến kích, nhưng trước ngực đã bị xuyên thủng ánh mắt kiên định nói:
– Huynh đệ ta coi như chiến tử, cũng sẽ không để cho người khác thương tổn một chút đến ngươi.
– Giết!
– Giết!
Mấy tên võ giả thực lực cường hãn cầm trong tay trường thương, mang theo chi lực khủng bố ầm vang đánh tới.
Những người này thực lực đã đạt tới Đế cấp, cho nên Vân Phi Dương liền muốn xuất thủ vì huynh đệ của mình hóa giải.
Nhưng mà, khi hắn vừa muốn chuẩn bị động thủ, lại cảm giác thân thể bị lực lượng nào đó trói buộc, căn bản khó có thể động đậy!
Tiên niệm quét qua, Vân Phi Dương mới phát hiện chính mình bị cột vào trên một tảng đá lớn, trên thân treo xiềng xích nặng nề.
Chuyện gì xảy ra?!
Sao ta lại bị trói lại?
– Phốc! Phốc!
Nhưng vào lúc này, thanh âm lợi kiếm đâm rách thịt truyền đến, chỉ thấy trên thân Viêm Sương trúng vài kiếm.
– Viêm Sương!
Vân Phi Dương muốn rách cả mí mắt.
– Cuồng Ngạo Tiên Đế.
Một tên võ giả rút kiếm về, lạnh giọng cười nói:
– Nhìn huynh đệ mình bị giết, hiện tại trong lòng ngươi có tư vị gì?
Tâm thần Vân Phi Dương đột nhiên chấn động, nghiến răng nghiến lợi:
– Hồng Uy Tiên Đế! Ngươi không chết!
– Ha ha ha!
Hồng Uy Tiên Đế cởi mạng che mặt ra, hiển lộ ra khuôn mặt dữ tợn nói:
– Vân Phi Dương, ngươi chắc chắn sẽ không nghĩ đến Bản Đế đã mượn xác hoàn hồn a?
Nói xong, lần nữa giơ kiếm đâm vào thân thể Viêm Sương, cái sau còn khí như huyền ti nói:
– Phi Dương ca nếu như có kiếp sau, chúng ta vẫn là huynh đệ.
Nói xong một chữ cuối cùng, hắn liền mất đi khí tức sinh mệnh, thân thể máu me đầm đìa cứ thế rơi xuống dưới, hội tụ chung với vô số thi thế bên dưới.
– Không!!!
Vân Phi Dương rống to, ánh mắt phẫn nộ, phảng phất muốn đem thiên địa thiêu đốt.
Nhưng mà, hắn chỉ có thể hét lên như thế, chỉ có thể nhìn huynh đệ của mình vẫn lạc, bởi vì thân thể hắn căn bản không thể động đậy!
Nhân sinh thống khổ nhất chính là cứ thế trơ mắt nhìn huynh đệ tâm giao bị giết, còn bản thân chỉ bất lực gào to.
– Ha ha ha!
Hồng Uy Tiên Đế cười to, thỏa mãn với việc mình vừa làm:
– Vân Phi Dương, ngươi mở to hai mắt ra nhìn xem, thi thể chung quanh nơi này là những ai!
Vân Phi Dương thần sắc đờ đẫn, con ngươi chuyển động, thấy được thi thể trước mắt lại là bọn người La Mục, Vân Lịch.
Còn những võ giả mặc chiến giáp là binh lính Linh tộc do một tay mình huấn luyện!
– Không có khả năng, không có khả năng .
Viêm Sương chết đối với Vân Phi Dương đã là đả kích mãnh liệt, lại thấy bọn người La Mục vẫn lạc, tâm thần hắn hiện giờ triệt để sụp đổ!
Hồng Uy Tiên Đế lạnh lẽo âm u nói:
– Ngươi nhìn xem, huynh đệ của ngươi bị giết hết, nữ nhân của ngươi, hài tử của ngươi cũng không còn!
– Hồng Uy Tiên Đế!
Vân Phi Dương tức gian muốn rách cả mí mắt:
– Lão tử chém ngươi thành trăm mảnh!
– Ha ha ha!
Hồng Uy Tiên Đế cười to, khinh miệt nói:
– Ngươi bây giờ đang bị Cửu Huyền Thần Thạch trói buộc, không khác gì một con chó, ngươi có năng lực gì mà nói muốn chém ta thành trăm mảnh?
Cửu Huyền Thần Thạch?
Vân Phi Dương khiếp sợ không thôi.
Hắn từng nghe nói qua tại Thần Giới, Cửu Huyền Thần Thạch là thiên địa chí bảo, có thể trói buộc tất cả mọi thứ, dù là thượng Đế Quân Thiên cao cao cũng khó có thể chống lại.
Chờ chút!
Không đúng, không đúng!
Vân Phi Dương bỗng nhiên nghĩ đến cái gì, thản nhiên hỏi:
– Cửu Huyền Thần Thạch chỉ là Thần Giới chí bảo, ta bây giờ đã thành Đế cấp, làm sao có thể trói buộc?
– Hồng Uy Tiên Đế bị ta tự tay giết chết, nguyên thần câu diệt, làm thế nào có thể mượn xác hoàn hồn?
Nghĩ đến đó, hắn tức giận nói:
– Cái này cửa khảo hạch thứ chín, chẳng lẽ là biến ảo giả tượng, để cho ta hãm sâu bên trong không thể tự thoát ra được?
– Bành!
Vừa dứt lời, Hồng Uy Tiên Đế trong nháy mắt vỡ nát.
Thi thể La Mục, Vân Lịch và Viêm Sương cũng toàn bộ vỡ nát.
Xiềng xích trói buộc quanh thân Vân Phi Dương cũng theo đó mà tiêu tán, không gian trước mắt đổ sụp, người cũng theo huyễn cảnh bên trong về mảnh mờ mịt trong đại trận.
– Tộc trưởng!
Ngũ trưởng lão cười híp mắt nói:
– Kẻ này đã thông qua khảo hạch, có cần phải lập tức mở ra nghiệm chứng huyết mạch không?
Vân Tại Dã nói:
– Không vội, không vội.
Ngũ trưởng lão thiếu chút nữa phun một ngụm máu ra ngoài, chín quan đều thông qua, còn không kiểm tra huyết mạch, đây là chuyện gì xảy ra!