Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2127
Để kiểm tra uy lực của hai loại thần thông này khẳng định cần phải có đối thủ để nghiệm chứng, Vân Phi Dương liền đưa ra đề nghị đi đến Vân Vực.
Nhưng mà Hồng Lão Quái và Hắc Đế lại giội một gáo nước lạnh, cho rằng cao thủ ở nhất tộc tổ địa của Vân thị cổ lão như mây, nếu hắn đến chắc chắn sẽ bị ngược.
-Không có việc gì.
Vân Phi Dương nói.
-Hai vị tiền bối có thể mang vãn bối đến đấy, nếu là bị ngược vậy cũng chỉ tự trách mình học nghệ không tinh.
Thực ra Đại Hắc Thiên thôn phệ thuật và Đại Nhật Hồng Viêm Thuật đều có ưu điểm khác nhau nên để phân ra ai mạnh ai yếu thì hoàn toàn không cần thiết.
Nhưng Vân Đại Tiện Thần lại xảo trá rất nhiều lần.
Hắn vốn định đi Vân Vực nhưng lại không biết chỗ nào, nếu có hai tên đẳng cấp trên Đế mang mình đi, vậy thì thật hoàn mỹ.
-Tiểu tử.
Hắc Đế chân thành nói.
-Bản Đế vẫn là khuyên ngươi đừng đi Vân Vực tìm cái khó.
Hồng Lão Quái cũng rất nghiêm túc nói.
-Tổ địa của Vân Vực cường giả như mây, với thực lực bây giờ của ngươi, khẳng định sẽ bị ngược chết đi sống lại, vẫn là đừng đi thì hơn.
Không thể phủ nhận tư chất của Vân Phi Dương rất yêu nghiệt.
Nhưng hai tên đẳng cấp trên Đế cũng biết, cho dù muốn chứng minh thần thông ai mạnh ai yếu thì cũng không thể chọn Vân Vực được.
Huống chi đó là tổ địa của Vân thị nhất tộc, vạn nhất đi vào để chọc giận người ta sẽ bị họa sát thân.
Thần sắc Vân Phi Dương nghiêm nghị nói.
-Ta nếu không thể dùng thần thông chứng minh bản thân, thì sao có thể xứng để làm đồ đệ của hai vị tiền bối đây?
Hắn cứ khăng khăng như thế khiến cho Hồng Lão Quái và Hắc Đế nhìn nhau nói.
-Tốt a, nếu ngươi đã muốn đi chúng ta sẽ cùng đi với ngươi một lần.
Bọn họ cũng muốn nhìn một chút, gia hỏa có tư chất yêu nghiệt này so với Vân thị cổ lão dòng chính có chênh lệch lớn bao nhiêu đây.
Vân Phi Dương bất đắc dĩ nói.
-Vãn bối chỉ nghe nói qua Vân Vực, nhưng cũng không đi qua bao giờ, chỉ có thể mời hai vị tiền bối dẫn đường thôi.
-…
Hồng Lão Quái và Hắc Đế im lặng.
Không đi qua Vân Vực mà cũng dám tìm tới cửa khiêu chiến, tiểu tử này quả nhiên là nghé con mới sinh không sợ cọp a.
Hồng Lão Quái nói.
-Hiện tại thì lên đường đi.
Vân Phi Dương mừng thầm không thôi.
Hiển nhiên hai người này biết Vân Vực ở nơi nào, từ bọn họ dẫn đường, cũng dễ dàng hơn cho mình khỏi phải tìm lung tung.
…
Đang đi trong vũ trụ thì đột nhiên đụng phải hai tên đẳng cấp trên Đế, sau đó lại sửa chữa thần thông của bọn hắn, còn có thể nhân cơ hội đi Vân Vực, thật đắc ý vô cùng.
Đương nhiên Vân Phi Dương cũng không có thời gian đắc chí, trong thời gian đi đường, hắn dung nhập linh hồn vào tạo hóa giới chỉ tiếp tục lĩnh hội hai loại thần thông.
Theo lời của Hồng Lão Quái và Hắc Đế, hắn đã nhận định Vân Vực không phải nơi bình thường, trong khoảng thời gian này mình cần phải nhanh chóng mạnh lên mới có thể ứng đối với Vân thị dòng chính.
Long tộc hậu nhân của Long Chấn Vũ đều bị Long tộc dòng chính chính thống bài xích, Vân Phi Dương tuyệt không cho rằng khi mình tới Vân Vực sẽ không được coi như thân nhân mà đối đãi tốt.
-Chỉ có nắm giữ thực lực cường đại mới có thể được người khác tôn trọng, mới có thể để cho bọn họ cao thấp cúi đầu.
Vân Phi Dương xếp bằng ở tạo hóa giới chỉ, dựa vào thời gian ngàn lần gia tốc, bắt đầu lĩnh hội hai loại thần thông.
Nói thật, sau khi đột phá đến Đế cấp hắn không có gì là ra dáng vũ kỹ cả, Hồng Lão Quái và Hắc Đế truyền thụ thần thông cũng không thể nghi ngờ là đưa than khi có tuyết.
Vân Phi Dương không cầu có thể lĩnh ngộ cực hạn nhưng ít nhất cũng phải lĩnh hội thành công được chút ít, như thế cũng là có át chủ bài để có thể cùng Vân thị dòng chính nhất chiến cao thấp.
…
Thời gian lướt nhanh thoáng chút qua đi.
Vân Phi Dương ở tạo hóa giới chỉ đã ngàn năm, thủy chung tìm hiểu hai loại thần thông, tuy đối với lý giải không ngừng đề cao nhưng khoảng cách với tiểu thành còn kém xa lắm.
Một ngày nọ.
Lương Âm treo thân ở bầu trời ở giữa, quanh thân phóng thích bàng bạc pháp tắc chi lực, trong lòng đọc thao túng, nhất thời hóa thành hỏa diễm hình thành Hỏa Vực nóng rực!
Nữ nhân này cũng tu luyện Đại Nhật Hồng Viêm Thuật, nhưng tư chất yếu hơn so với Vân Phi Dương, cho nên đến hôm nay mới sơ khuy môn kính, lĩnh ngộ đệ nhất trọng cảnh Hỏa Thiên Vực.
-Thế nào?
Lương Âm thu hồi Hỏa Thiên Vực, nhìn về phía Vân Phi Dương, hai đầu lông mày hiện lên vẻ ngạo nghễ.
-Không tệ, không tệ.
Vân Phi Dương vỗ tay nói.
Lương Âm phiêu nhiên rơi xuống, quệt miệng nói.
-Ngươi đến thi triển một chút, để ta xem xem chênh lệch giữa hai ta như thế nào.
-Vẫn là nên quên đi.
Vân Phi Dương nhún vai nói.
-Ta sợ đả kích lòng tự trọng của ngươi.
Lương Âm bất đắc dĩ nói.
-Bên cạnh ngươi nhiều năm như vậy, lòng tự trọng của ta sớm đã đi qua thiên chuy bách luyện rồi.
Nào chỉ là nàng.
La Mục cùng bọn người Vân Lịch khi tiếp xúc với Vân Phi Dương thì lòng tự trọng cũng đã sớm trở nên cứng rắn.
Không có cách nào.
Ai bảo tên này quá yêu nghiệt.
Đã không bằng thì đành phải học được cách tiếp nhận, tính chịu đựng đả kích càng trở nên kiên cường.
-Tốt a.
Lúc này Vân Phi Dương phi thân lên, hai tay nhẹ nhàng vung lên, pháp tắc chi lực liền cuồn cuộn gào thét ra, khí lãng nóng rực ẩn chứa bên trong cực mạnh.
Khóe miệng Lương Âm hơi rút.
Tên kia còn không có thi triển ra Hỏa Thiên Vực nhưng nàng đã ý thức được, chênh lệch giữ mình với hắn là lớn vô cùng!
-Hỏa Thiên Vực!
Vân Phi Dương nhẹ giọng quát.
Pháp tắc chi lực bao phủ phương viên hơn mười dặm đột nhiên bốc cháy lên, hình thành biển lửa mênh mông.
Tê tê ——
Nhiệt độ không ngừng tăng lên, không gian bị chưng nướng nên vặn vẹo cực độ.
-Chủ nhân…
Thiên Đạo truyền đến thanh âm.
-Ta… Ta sắp chịu không nổi rồi!
Cường độ Hỏa diễm quá mạnh, mà thời gian Thiên Đạo sinh ra không dài, căn bản là không có cách nào làm vững chắc không gian trong tạo hóa giới chỉ được.
Vân Phi Dương tâm niệm nhất động, hỏa diễm điên cuồng thiêu đốt nhất thời thu liễm, nhiệt độ cũng kịch liệt hạ xuống.
-Hô ——
Thiên Đạo thở một hơi dài nhẹ nhõm.
Nếu như Vân Phi Dương thu hồi Hỏa Thiên Vực trễ một chút nữa thì toàn bộ không gian trong tạo hóa giới chỉ tất nhiên sẽ vỡ nát vào hư vô.
-Thế nào?
Vân Phi Dương nhẹ nhàng rơi vào Lương Âm trước mặt, cười nói.
Lương Âm tuy bị chấn kinh nhưng với tính cách của mình, nàng lại bĩu môi, nói.
-Cũng bình thường thôi.
…
Không hề nghi ngờ, sau khi đem Đại Nhật Hồng Viêm Thuật lĩnh hội đến tiểu thành, Vân Phi Dương lần nữa thi triển Hỏa Thiên Vực, uy lực rõ ràng mạnh hơn so với lần trước.
Đương nhiên, loại cường độ này so với Hồng Lão Quái lại kém xa, cho nên phải càng thêm nỗ lực mới được.
Còn về Đại Hắc Thiên thôn phệ thuật, sau khi Vân Phi Dương lĩnh ngộ đến tiểu thành cũng không thi triển bởi vì thân thể đang rất tốt, nếu như thôn phệ vật chất cũng không có tác dụng gì.
-Hai vị tiền bối.
Linh hồn hắn trở về bản thể, dò hỏi.
-Còn bao lâu mới có thể tới Vân Vực?
-Nửa năm nữa.
Hắc Đế mở miệng nói.
-Nửa năm a, nếu vậy mình có thể tiếp tục lĩnh hội them năm trăm năm tại tạo hóa giới chỉ.
Lúc này Vân Phi Dương một bên đi theo hai tên cấp trên Đế, một bên lại lấy linh hồn dung nhập vào tạo hóa giới chỉ tiếp tục tu luyện.
Năm trăm năm đối với người bình thường mà nói là dài đằng đẵng nhưng đối với Đế cấp cường giả như hắn mà nói chỉ là một cái búng tay.
Nhưng mà mặc dù đã đặt mình vào tạo hóa giới chỉ năm trăm năm, bất luận lĩnh hội như thế nào thì Vân Phi Dương đối với lý giải của hai loại thần thông này thủy chung cũng chỉ đến cực hạn tại tiểu thành tầng thứ.
-Không có mấy vạn năm để lĩnh hội, sợ là rất khó để có thể tiến vào cảnh giới đại thành a.
Vân Phi Dương nỉ non nói.
-Tiểu tử.
Đột nhiên, bên tai truyền đến tiếng của Hồng Lão Quái.
-Phía trước chính là Vân Vực.
Lúc này Vân Phi Dương thu hồi linh hồn, ánh mắt nhìn về phía tinh không xa xôi, chỉ thấy ở chỗ rất xa có một ánh sáng đang lóe lên rất sáng.
-Đây chính là Vân Vực?
Hai tay Vân Phi Dương nắm chặt, ánh mắt nóng rực lên.