Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2124
Vân Đại Tiện Thần nảy ra ý hay, hắn để cho hai tên đẳng cấp trên Đế tiếp tục đánh, ai mạnh thì bái người đó làm thầy, còn mình thì tính toán thừa dịp hai người bọn họ đang chiến đấu gay cấn nên lặng yên chạy đi.
Đúng là rất xảo trá.
Nhưng Hồng Lão Quái và Hắc Đế cũng không phải không tính trước.
Mở đầu trước đó cũng đã đem không gian bốn phía phong ấn lại, để cho hắn muốn chạy cũng không thoát.
-Hai lão gia hỏa này đúng là quá đáng giận.
Vân Phi Dương sụp đổ, hắn không thể đi được chỉ có thể trốn ở ngoài rìa, nhìn bọn hắn cùng nhau bạo phát pháp tắc chi lực cường thế.
Oanh!
Oanh!
Tiếng giao thế vang lên kịch liệt khiến cho người nghe vô cùng hoang mang.
Bàng bạc năng lượng ba động lần lượt bao phủ chấn động toàn bộ vũ trụ, tất cả đều đang run rẩy.
Mới đầu Vân Phi Dương còn có chút lo lắng nếu mình trong này có thể bị tác động bởi ẩu đả của hai tên thần tiên kia hay không, nhưng về sau lại chậm rãi đắm chìm cảm thụ pháp tắc chi lực hung dung của bọn họ.
Có thời gian xem được chiến đấu giữa hai võ giả mạnh thế này cũng là một cơ hội để học tập.
Đương nhiên.
Quan sát chiến đấu của kẻ có đẳng cấp trên Đế cũng có nguy hiểm to lớn, tính sơ sơ cũng sẽ bị tác động mà chết.
-Lợi hại, lợi hại.
Nhìn một lúc Vân Phi Dương liền bị rung động thật sâu.
Pháp tắc chi lực được bạo phát bởi hai tên đẳng cấp trên Đế này đều cực kỳ cường thế, hùng hậu, chính mình như cũng hóa thân pháp tắc.
-Bất quá…
Vân Phi Dương cau mày nói.
-Theo khí thế mà nói thực lực bọn hắn không khác nhau gì nhiều, chỉ sợ không có mấy chục năm thì khó mà phân thắng bại.
Nếu như hắn biết, Hồng Lão Quái và Hắc Đế lúc trước đã đấu mấy chục năm, nội tâm khẳng định sẽ sụp đổ.
Hai tên đẳng cấp trên Đế vẫn điên cuồng giao thủ, thời gian mới đó đã nhanh chóng trôi qua ba ngày.
Trong thời gian này Vân Phi Dương có thể khẳng định thực lực bọn hắn là ngang nhau, muốn phân thắng bại tuyệt đối cần mấy chục thậm chí mấy trăm năm!
Không nên không nên.
Mình còn muốn đi tìm Vân Vực, làm sao có thể hao phí thời gian ở chỗ này dài như vậy được!
-Hai vị tiền bối!
Thừa dịp lúc bọn hắn tạm thời tách ra, Vân Phi Dương la lớn.
-Vãn bối xin nói ra suy nghĩ của mình!
-Hả?
Hồng Lão Quái và Hắc Đế thu hồi pháp tắc chi lực, cùng nhau quay đầu nhìn qua hắn.
Vân Phi Dương tươi cười hết sức nói.
-Hai vị tiền bối thực lực đều rất mạnh, đánh tới ngày tháng năm nào cũng chưa chắc có thể phân thắng bại được.
-Không có chuyện đó.
Hồng Lão Quái và Hắc Đế cùng kêu quát lên.
-Rõ ràng là thực lực của Bản Đế mạnh hơn hắn, tiểu gia hỏa nhà ngươi nhìn thế nào mà lại dám nói như thế.
-…
Khóe miệng Vân Phi Dương co giật.
Thực lực hai người rõ ràng là tương xứng nhau, không nên nói mạnh hơn đối phương, thật đúng là quá cố chấp.
-Tiểu tử.
Hắc Đế nói.
-Bản Đế lĩnh ngộ Đại Hắc Thiên thôn phệ thuật, có thể cắn nuốt hết thảy vật chất, nếu như ngươi bái ta làm thầy thì có thể học công pháp này!
-Phi.
Hồng Lão Quái nói.
-Nếu như ngươi có Đại Hắc Thiên thôn phệ thuật có thể thôn phệ hết thảy? Tại sao không đem lực lượng của ta nuốt mất đi?
Hắc Đế không phản bác được.
Thần thông của hắn rõ ràng là rất mạnh, nhưng đối mặt với võ giả cùng thực lực thì lại lực bất tòng tâm.
-Đại Hắc Thiên thôn phệ thuật?
Vân Phi Dương thầm nghĩ.
-Nghe rất ngưu bức a.
-Tiểu tử.
Hồng Lão Quái ngạo nghễ nói.
-Đại Nhật Hồng Viêm thuật của lão phu mới là mạnh nhất bên trong vũ trụ vô tận này, nếu như ngươi bái ta làm thầy thì ta có thể dốc túi truyền thụ cho ngươi!
Hai tên đẳng cấp trên Đế vì để thu được đồ đệ mà đem thần thông mạnh nhất của chính mình nói ra hết.
Có thể hào sảng như thế cũng là vì ở Vân Phi Dương có điều kiện tiên quyết chính là tư chất phi phàm, nếu như đổi lại là võ giả bình thường khẳng định bọn hắn chắc chắc sẽ không thèm để ý.
-Cái này…
Vân Phi Dương rối rắm.
Đại Hắc Thiên thôn phệ thuật, Đại Nhật Hồng Viêm thuật, chỉ nghe tên thôi thì cũng đã thấy rất ngưu bức, hắn khẳng định rất muốn học.
-Hai vị tiền bối.
Vân Phi Dương yếu ớt nói.
-Thần thông của hai người ai lợi hại hơn đây?
-Bản Đế lão phu!
Hồng Lão Quái và Hắc Đế trăm miệng một lời.
Thực lực hai người tuy tương đương nhau nhưng cả hai đều cho là mình mạnh nhất, nếu không tại sao lại đánh mấy chục năm bên trong vũ trụ vô tận này.
-Như thế này đi.
Vân Phi Dương hơi chút xoắn xuýt, nói.
-Nếu hai vị tiền bối không ngại mỗi người đem thần thông truyền cho vãn bối để vãn bối tu luyện một phen, sau đó sẽ phán định thần thông của người nào mạnh hơn một chút?
-Ha ha ha.
Hồng Lão Quái cười to nói.
-Tiểu tử, ngươi nghĩ hay lắm!
Hắc Đế còn lạnh lùng nói.
-Ngươi cho rằng hai người chúng ta là kẻ ngốc hay sao?
-…
Khóe miệng Vân Phi Dương lại co giật.
Xem ra, hai lão gia hỏa này cũng không vì tranh cường háo thắng mà tuỳ tiện bị mình lừa gạt.
-Được thôi.
Vân Đại Tiện Thần buông tay, nói.
-Nếu hai vị tiền bối đã không đồng ý vậy thì tiếp tục đánh đi, ai thắng thì người đó có tư cách làm sư tôn ta. Bất quá….
Hắn nói bổ sung.
-Thực lực các ngươi khó phân trên dưới, để phân ra thắng bại chỉ sợ cần mấy trăm năm, trong thời gian này nếu như ta tu luyện hai loại thần thông thì đã sớm có thể phân ra ai mạnh ai yếu.
-Ồ?
Hồng Lão Quái kinh ngạc nói.
-Ý ngươi là chỉ cần mấy trăm năm ngươi đã có thể đem thần thông của chúng ta lĩnh ngộ, từ đó phán đoán ai mạnh ai yếu?
-Đúng như vậy.
Vân Phi Dương ngạo nghễ nói.
Hắc Đế cười nói.
-Tiểu gia hỏa, thần thông của chúng ta chính là thiên địa chi thuật chí cường, nếu tu luyện mấy vạn năm cũng chưa chắc có thể nhìn được một chút ảo diệu bên trong.
Vân Phi Dương nói.
-Bất luận thần thông công pháp gì trong vũ trụ vô tận này, chỉ cần vãn bối muốn học, trong khoảng thời gian ngắn lập tức có thể lĩnh ngộ.
-Ha ha ha.
Hồng Lão Quái cười to nói.
-Hắc Lão Quỷ, lão phu sống lâu như thế này thì đây là lần đầu tiên nhìn thấy một người trẻ tuổi lớn lối như thế!
Hắc Đế lắc đầu nói.
-Bản Đế cũng là lần đầu tiên gặp được.
Vân Phi Dương chân thành nói.
-Nếu như hai vị tiền bối không tin thì có thể đem thần thông truyền thụ cho vãn bối thử một lần.
-Tiểu tử, ta thấy là ngươi cố ý muốn lấy đi thần thông chúng ta.
Hồng Lão Quái cười nhạt một cái nói.
Vân Phi Dương buông tay, bất đắc dĩ nói.
-Thực lực hai vị tiền bối mạnh như vậy, vãn bối có năng lực gì để lấy đây.
-Vậy cũng đúng.
Hồng Lão Quái và Hắc Đế bắt đầu trầm mặc.
Nói thật, Vân Đại Tiện Thần thổi điều mơ hồ như thế đã khiến cho bọn hắn động tâm.
-Hồng Lão Quái.
Hắc Đế hơi chút trầm ngâm, mở miệng nói.
-Hai người chúng ta quen biết cũng đã 100 ngàn năm, nhiều lần giao thủ vẫn không phân được thắng thua, không bằng đem thần thông truyền cho kẻ này, để hắn chứng minh thần thông của chúng ta cuối cùng là người nào hơn một bậc!
-Có thể thì có thể.
Hồng Lão Quái nhìn về phía Vân Phi Dương, nói.
-Chỉ sợ tiểu tử này phải tu luyện vài vạn năm, lão phu cũng không có thời gian chờ đợi.
-Hai vị tiền bối xin cứ yên tâm.
Vân Phi Dương dùng lời thề son sắt nói.
-Vãn bối tuyệt đối có thể trong thời gian mấy trăm năm lĩnh ngộ thần thông của hai vị, nếu như làm không được nguyện tự tiến cử người có một không hai!
Hồng Lão Quái và Hắc Đế nhìn nhau cuối cùng vẫn đồng ý, nguyên nhân chủ yếu là muốn nhìn xem, tên này có thật là nói được làm được hay không?
Phải biết, năm đó bọn họ mỗi người lĩnh ngộ thần thông đã hao phí mấy chục vạn năm, nếu có người có thể trong mấy trăm năm làm được thì quả thực khó mà tin được!
Hồng Lão Quái và Hắc Đế thực ra còn có một ý nghĩ khác.
Chính là, giả dụ Vân Phi Dương quả thật có thể trong mấy trăm năm đem thần thông lĩnh hội, thì lực thực kẻ lĩnh ngộ này đúng là cực yêu nghiệt!
Thiên tài tuyệt thế như vậy khẳng định phải thu làm đệ tử, đem tất cả hiểu biết của bản thân dốc túi truyền thụ a!
Thọ nguyên càng cao thực lực càng có thể cường đại, thường thường lại càng chú trọng thêm việc truyền thừa, bởi vì không chừng ngày đại nạn đó sắp tới, nếu không có người kế nhiệm thì võ công cùng thần thông chẳng phải thất truyền a?