Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2102
– ———–oo0oo————
Vân Phi Dương vừa mới tới Tác La Vực liền mạt sát một tên cường giả Hoang Đế cấp, có thể nói tương đương cường thế.
Xoát!
Hắn rút bàn tay đẫm máu về, nhìn về phía Hoang Đế nơi xa xa, lạnh lẽo âm u nói:
– Các ngươi cũng phải chết!
Các cường giả Tác La Vực ở phía sau cũng cảm thấy lạnh, nhưng cũng nhìn hằm hằm vào Vân Phi Dương.
Không thể phủ nhận, thực lực của tiểu tử này rất khủng bố. Nhưng đây là ở địa bàn của mình, lại có nhiều Hoang Đế như vậy thì sao lại phải e ngại hắn?
Theo thực lực chỉnh tề mà nói thì Tác La Vực chiếm thượng phong. Dù sao số lượng cường giả Đế cấp bên phía bọn họ cũng đạt 70 tên, cao hơn xa so với 36 tên bên phía Chân Vũ Thần Vực.
– Chư vị…!
Một tên Hoang Đế hô lớn nói:
– Chúng ta phải đồng tâm hợp lực, cộng đồng kháng địch!
Câu nói này đạt được tất cả cường giả Đế cấp tán đồng, nhao nhao bộc phát ra Đế uy chi lực của mình!
Nếu như là ở Chân Vũ Thần Vực còn có thể trốn về Tác La Vực. Bây giờ lại ở trong nhà, có thể chạy trốn tới địa phương nào được cơ chứ?
Cho nên cùng nhau chém giết địch nhân xâm phạm mới là ựa chọn sáng suốt nhất.
Nhưng mà, cường giả Đế cấp bên phía Chân Vũ Thần Vực cũng không cam chịu yếu thế, phát ra toàn bộ khí tràng của bản thân, hình thành sự đối kháng cùng đối phương.
– Chư vị!
Vân Phi Dương nói:
– Có thể động thủ rồi!
Xoát!
Xoát!
Bọn người Phá Cổ Tiên Đế lúc này bay vút đi, mỗi người đều ngưng tụ ra Đế Vị chi lực cường thế.
Bọn họ rất phấn khởi, bời vì bây giờ không phải ở nhà mình bị động phòng ngự, mà chính là đi vào vị diện của địch nhân mà thỏa thích bạo phát cảnh giới.
Cường giả Chân Vũ Thần Vực nhất động, Hoang Đế bên phía Tác La Vực cũng nhao nhao xuất thủ, trong khoảnh khắc, cường giả hai Vực nhất thời cùng ở một chỗ chém giết.
Đương nhiên, Vân Phi Dương nắm giữ thực lực miểu sát Hoang Đế, trở thành trọng điểm chiếu cố của rất nhiều Hoang Đế.
Xoát!
Xoát!
Hơn mười tên Hoang Đế tự mình bay tới, đoàn đoàn tới bao vây hắn.
– Một đám rác rưởi.
Vân Phi Dương một tay phất lên, tế ra Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm, quanh thân nhất thời bộc phát ra kiếm ý cường thế.
– Giết!
Hơn mười tên Hoang Đế đồng loạt ra tay, nhất thời mở ra công kích hủy thiên diệt địa.
Trong lúc nhất thời, không gian bị quấy đến phân mảnh.
Tuy là Vân Phi Dương vô cùng cuồng ngạo, nhưng một người đối mặt nhiều Hoang Đế như vậy cũng không dám đón đỡ, cho nên chỉ có thể mượn nhờ Độ Vân Bộ mà lượn vòng.
Cũng may là tốc độ rất nhanh nên có thể né tránh, làm cho đối phương không làm gì được hắn.
Vân Phi Dương một người kéo lấy hơn mười tên Hoang Đế cũng không có vấn đề gì.
Nhưng bọn người Phá Cổ Tiên Đế lại buồn bực, dù sao nhân số cường giả cấp Hoang Đế bên Tác La Vực rất nhiều, trong nháy mắt rơi vào cái cục diện bị hai tên Hoang Đế vây công.
Oanh! Oanh!
Bầu trời ở giữa, Lưu Ly Tiên Đế chọi cứng hai tên Hoang Đế, trong thời giao thủ ngắn ngủi liền rơi xuống vào thế hạ phong, bị đánh đến mức không hề có lực hoàn thủ.
Bọn người Trường Hồng Tiên Đế cùng Tinh Nguyệt Tiên Đế cũng là như thế, liên tục bại lui.
Đương nhiên, không phải tất cả cường giả Tiên Đế đều bị động.
Tỉ như Đông Hoàng Thái Nhất, một người độc đấu hai tên Hoang Đế, ép bọn hắn đến tình trạng cực thảm.
Lâm Chỉ Khê, Lương Âm cùng Hiên Viên Vấn Thiên đồng dạng cũng biểu hiện rất cường thế, nhao nhao đè đối thủ ra đánh.
Theo cục diện này mà nói, lực lượng chỉnh thể bên phía Chân Vũ Thần Vực hoàn toàn ở thế bị động, nhưng mà có rất nhiều điểm nhấp nháy. Song phương muốn chia ra thắng bại, cần rất nhiều thời gian.
Ở giữa bầu trời, cường giả Đế cấp bên phía hai Vực giao thủ với nhau, đánh một trận gọi là kinh thiên động địa.
Mà ở phía dưới, bên trong thành trì, La Mục cùng Vân Lịch cũng suất quân mở ra cuộc công thành chiến mãnh liệt.
Không giống với thế bị động trước đó, đại quân Chân Vũ Thần Vực nắm giữ trang bị tinh xảo cùng lực lượng chiến đấu siêu cường, quả thực giống như lưỡi hái, điên cuồng thu gặt lấy từng tòa thành trì.
Binh lính bên phía Tác La Vực không chỉ không có sức chống cự, coi như gọi tới cứu viện cấp Vương cấp thì cũng bị bọn người La Mục giết quăng mũ cởi giáp.
– Đáng giận!
Một tên Hoang Đế thấy thế, phẫn nộ ngưng tụ ra thiên uy chi lực cường thế, muốn đem binh của lính địch nhân ở trong thành oanh sát toàn bộ.
Nhưng mà, lúc chưa xuất thủ thì một đạo kiếm khí cường thế từ bên trái nổ bắn ra mà đến.
Người xuất thủ là Vân Phi Dương, hắn chắc chắn sẽ không làm cho đối phương không kiêng nể gì cả mà oanh sát binh lính của mình.
– Không tốt!
Tên Hoang Đế kia kinh hãi, lúc này liền muốn né tránh.
Nhưng mà, tốc độ một kiếm này của Vân Phi Dương cực nhanh, cái suy nghĩ né tránh vừa dâng lên, kiếm khí liền đã ầm vang mà đến.
– Phốc——
Kiếm khí hiện lên, mang theo một mảnh mưa máu.
Tên Hoang Đế kia đang muốn né tránh, cánh tay phải trong nháy mắt tách ra khỏi thân thể.
– A!
Tiếng kêu thảm thiết truyền đến.
– Chết đi.
Vân Phi Dương xuất hiện trước mặt tên Hoang Đế vừa mới bị chém mất cánh tay kia, Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm đột nhiên vung đến, trực tiếp chém bay đầu lâu của đối phương.
Hơn mười tên Hoang Đế đang đuổi theo ở phía sau thấy thế đều hít một hơi lãnh khí. Nhưng vì Tác La Vực, cho dù kiêng kị thực lực của Vân Phi Dương cũng không thể lui, phải kiên trì cùng tiến lên, dựa vào người đông thế mạnh mà diệt hắn đi!
Vù vù——
Hơn mười tên Hoang cùng nhau bạo phát, các loại lực lượng lộng lẫy từ bốn phương tám hướng vọt tới.
Vân Phi Dương cười lạnh, giẫm lên Độ Vân Bộ, từ trong “mưa bom bão đạn” tiêu sái bay ra, tiếp theo tìm kiếm mục tiêu kế tiếp.
Lấy thực lực bây giờ của hắn thì không cách nào chống lại mười tên Hoang Đế, nhưng nếu như chơi chiến thuật du kích thì tuyệt đối có thể âm chết một tên Hoang Đế nào đó.
Không phải sao, sau khi né tránh đối phương công kích, Vân Phi Dương đem ánh mắt khóa chặt trên người tên Hoang Đế đang triền miên giao thủ cùng Hoàng Phủ Giám, tiếp theo nhanh chóng đi qua.
Xoát!
Kiếm quang lấp lóe, vô cùng sắc bén.
Tên Hoang Đế kia đột nhiên cảm thấy có một cảm giác không hay nào đó, sợ hãi nói:
– Không tốt…
Phốc!
Nói còn chưa dứt lời, kiếm khí mang theo Vô Thượng Pháp Tắc chém lên trên lưng hắn, cảm giác đau đớn kịch liệt trong nháy mắt truyền đến.
Sau đó, Hoàng Phủ Giám nắm lấy cơ hội, một bước phóng ra, lực lượng cuồn cuộn rót vào bên trong trường thương, trực tiếp xuyên thấu ngực đối phương!
Lấy thực lực vừa đột phá đến Tiên Cấp củaHoàng Phủ Giám, nếu như không có Vân Phi Dương tương trợ, muốn giết chết một tên Hoang Đế có tư cách trưởng bối là sự việc nhất định không có khả năng.
– Đáng giận!
Nhìn thấy lại có một tên Hoang Đế vẫn lạc, mười mấy tên cường giả Hoang Đế đuổi theo như muốn rách cả mí mắt.
Bọn họ cũng không có phân tán, cũng không có đi oanh sát Hoàng Phủ Giám mà là tiếp tục truy duổi Vân Phi Dương. Dù sao thì này người mới đúng là uy hϊế͙p͙ lớn nhất, chỉ muốn trừ hết hắn, cường giả Đế Cấp còn lại của Chân Vũ Thần Vực hoàn toàn không đáng giá nhắc tới!
Bất đắc dĩ là Vân Phi Dương nắm giữ Độ Vân Bộ, tại phương diện tốc độ có thể nói là vung một cái qua mấy cái đường phố, muốn đuổi theo không thể nghi ngờ là nói chuyện viển vông.
Xoát!
Xoát!
Vân Đại Tiện Thần ỷ vào tốc độ cực kỳ nhanh chóng, khi thì xuyên qua, khi thì từ phía sau lưng đánh lén nhóm Hoang Đế đang giao chiến.
Vẻn vẹn nửa canh giờ, bọn người Phá Cổ Tiên Đế dựa vào hắn trợ giúp, muốn oanh sát sao thì liền có thể trọng thương đối thủ.
Dần dần, bên phía Chân Vũ Thần Vực chiếm cứ thế chủ động.
Mà nhóm Hoang Đế bên phía Tác La Vực còn đang lo lắng bị đánh lén, càng đánh càng bó tay bó chân, càng đánh lại càng bị động.
Lại qua một canh giờ, dưới trường hợp bị Vân Phi Dương đánh lén đã có sáu tên Hoang Đế liên tục vẫn lạc.
Tình huống như vậy, khẳng định bất lợi cho Tác La Vực. Mấy cái tên đang điên cuồng đuổi theo mông Vân Phi Dương bắt đầu nghĩ đối sách, như thế nào mới có thể hạn chế tốc độ của tên gia hỏa cực kỳ nhanh kia.
Vù vù——
Đột nhiên, một tên lão giả cực tốc mà đến.
Hai con ngươi của người này lấp lóe ánh sáng sắc bén, quanh thân bạo phát Đế uy chi lực, hoàn toàn không kém hơn Đông Hoàng Thái Nhất.
– Đây là…
Nhóm Hoang Đế Tác La Vực khẽ giật mình, chợt mừng lớn nói:
– Phân thân của Đạo Ma lão tổ!