Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2094
Sau khi Vân Phi Dương đạt được thành tựu Tiên Đế, thực lực tăng không ít khiến cho bọn người Phá Cổ Tiên Đế khiếp sợ không thôi.
Nhưng mà điều khiến cho bọn họ càng khiếp sợ hơn nữa chính là Đế Thành đã từng là nơi hoang phế, nhưng sau vài năm phát triển đã đạt tới sự phồn thịnh chưa từng có.
Hỗ Bất Tiếu, Tứ Tướng cùng ba vương khác nhìn đường đi phồn hoa, nhất thời nước mắt tuôn rơi đầy mặt.
Từ sau khi Vân Thượng Thanh đạt được thành tựu Tiên Đế, bọn họ đã một mực đi theo, cũng cùng nhau chứng kiến Đế Thành phồn hoa rồi lại héo tàn, bây giờ lại được thấy phong thái khôi phục như trước kia, tự nhiên cảm xúc trong lòng có chút ngổn ngang.
– Ta đã không để phụ thân ta thất vọng.
Vân Phi Dương đi tới, khóe môi nhếch lên mỉm cười.
Bọn người Hỗ Bất Tiếu chân thành nói.
– Lão chủ nhân trên trời có linh thiêng, nhất định sẽ rất vui mừng.
Vân Phi Dương nói.
– Có thể đánh bại những kẻ xâm nhập, cũng không uổng công các ngươi thí luyện nhiều như vậy.
Hắn sớm đã biết việc Tứ Vương chiếm núi làm vua chính là khảo nghiệm của phụ thân trước khi mất dành cho mình.
Những nhóm Tiên Vương thủ thành đó có người lựa chọn tự sát chính là vì đã hoàn thành sứ mệnh của mình, không có tiếc nuối gì nữa mà đi theo Tiên Đế.
Hỗ Bất Tiếu chân thành nói.
– Tiên Đế có thành tựu như thế này là dựa vào chính bản thân mình.
Hắn và bọn người Tô Phiêu Dật mới đầu tính toán sẽ lịch luyện Vân Phi Dương thật tốt, nhưng Hoang Man Vực đột nhiên xâm lấn nên bọn hắn chỉ có thể đem tinh lực đặt ở thanh liên phong ấn đài.
Cường giả trở về Chân Vũ Thần Vực, Đại Tiên Đế nhao nhao trở về Đế Thành của mình.
Khổ cực nhất không ai qua được Hồng Uy Tiên Đế.
Nam Trung Ương Vực bị nuốt lấy, Đế Thành biến thành Vương Thành, chỉ có thể ở tạm ở Tây Vực của Trường Hồng Tiên Đế.
Đổi lại là trước kia, dù chỉ là một tòa thành nhỏ ở biên giới bị cướp hắn cũng nhất định muốn đoạt lại, còn bây giờ thì chỉ có thể ăn nhờ ở đậu.
Không có cách nào khác.
Vân Phi Dương miễu sát hai tên Hoang Đế, thực lực của hắn quá mức cường hãn, Hồng Uy Tiên Đế không cách nào có thể chống lại được.
Thậm chí còn lo lắng, có khi nào tên kia sẽ tìm đến mình báo thù hay không?
Với tính cách của Vân Phi Dương khẳng định sẽ báo thù nhưng tuyệt đối không phải là bây giờ bởi vì hắn còn có chuyện quan trọng hơn muốn làm.
Một ngày nọ hắn tới tìm Phá Cổ Tiên Đế và Lưu Ly Tiên Đế, nói ngay vào điểm chính.
– Hai vị tiền bối, một ngày chưa diệt trừ Tác La Vực thì chính là tai hoạ ngầm to lớn.
– …
Khóe miệng Hai Đế co giật.
Bọn họ tự nhiên hiểu rõ đạo lý này.
Nhưng thủy chung cũng không nghĩ tới việc muốn đi diệt trừ một Vực thực lực tổng hợp còn mạnh hơn Chân Vũ Thần Vực!
– Vân tiểu tử.
Phá Cổ Tiên Đế nói.
– Ngươi có dự tính gì?
Vân Phi Dương hơi chút trầm ngâm nói.
– Ta cảm thấy khi thời cơ thích hợp giết vào Tác La Vực chính là phương pháp giải quyết tai hoạ ngầm tốt nhất.
Miễu sát hai tên Hoang Đế tuy để cho cường giả Tác La Vực kiêng kị nhưng cũng chỉ là tạm thời, chỉ cần vòng xoáy vẫn còn ai có thể khẳng định trăm năm ngàn năm sau, bọn họ sẽ lại không giết tới?
Vân Phi Dương không phải kẻ chỉ biết ngồi chờ chết, bị động phòng thủ.
Cho nên hắn càng hy vọng phải chủ động xuất kích, dùng thực lực đi giáo huấn quân địch để cho bọn hắn biết, Chân Vũ Thần Vực là nơi không thể gây cũng không thể trêu vào!
Lưu Ly Tiên Đế nói.
– Theo thực lực mà nói, Hoang Man Vực mạnh hơn so với Chân Vũ Thần Vực chúng ta, nếu giết tới khu vực bọn họ chỉ sợ phải bị thua thiệt.
– Ý ta là…
Vân Phi Dương nói.
– Liên hợp với các Đế cấp cường giả khác trong Vực, cùng nhau giết vào Hoang Mang Vực.
Phá Cổ Tiên Đế lại lạnh lùng âm thanh nói.
– Lúc trước chúng ta đề nghị chủ thủ Bắc Trung Ương Vực, bọn họ liền thẳng thắn từ chối, bây giờ làm sao có thể bất chấp nguy hiểm mà giết vào Hoang Man Vực đây.
– Cho nên…
Vân Phi Dương cười nói.
– Ta muốn tổ chức một hội nghị Đế vương, đem tất cả võ giả Vương cấp và Đế cấp đều mời đến thương thảo một phen.
Hội nghị Đế vương?
Thương thảo một phen?
Phá Cổ Tiên Đế và Lưu Ly Tiên Đế nhìn lấy nụ cười của tên tiểu gia hỏa kia, nhất thời liền hiểu được đây nhất định là không có ý tốt.
Vài ngày sau, Chân Vũ Thần Vực vừa mới bình tĩnh trở lại lại náo nhiệt lên lần nữa, bởi vì Cuồng Ngạo Tiên Đế phát thiệp mời mở tiệc chiêu đãi cường giả Đế cấp vàVương cấp, để bọn hắn cùng nhau tiến về Cuồng Ngạo Đế Thành tụ họp cùng bàn chuyện thiên hạ đại sự.
– Lấy danh nghĩa của chính mình mời tất cả cường giả Đế cấp, Vương cấp nội vực, nhất định sẽ không thành!
Có võ giả sợ hãi than nói.
Từ trước đến nay tại Chân Vũ Thần Vực, việc Cửu Đế tụ hội từng xuất hiện rầm rộ, nhưng bình thường đều là do hai tên đề xuất, thậm chí mọi người cùng nhau bàn bạc thỏa hiệp để thống nhất cho tốt.
Đương nhiên.
Cũng từng có cường giả lấy danh nghĩa chính mình để phát thiệp mời.
Nhưng ở giữa các cường giả Đế cấp thường không ai phục ai, cho nên những kẻ thật sự đi dự tiệc không có mấy người.
Lần này thì khác, bởi vì người khởi xướng thiệp mời là Vân Phi Dương – một trong Cửu Đế!
Trong lúc nhất thời, bất luận Vực gì thành trì gì, chỉ cần Vương cấp cường giả nhận được thiệp mời đều nhao nhao tiến về Cuồng Ngạo Đế Thành dự tiệc.
Bọn họ không phải kiêng kị thực lực Vân Phi Dương mà là thật tâm cảm kích đối phương đã vì Chân Vũ Thần Vực mà hóa giải nguy cơ.
Còn về việc những Đế cấp cường giả vừa mới trở về kia, sau khi nhận được thiệp mời thì hơi chút do dự, nhưng vẫn lên đường tiến về Cuồng Ngạo Đế Thành.
Tiên Đế tân nhiệm vừa mới đăng cơ lại có thể miểu sát hai tên Hoang Đế cấp cường giả, lần này mở tiệc chiêu đãi nói gì thì cũng phải nể tình.
Đương nhiên.
Sau khi Trường Hồng Tiên Đế cầm được thiệp mời thì do dự nói.
– Có đi hay là không đây?
– Tất nhiên không thể đi.
Tên ăn nhờ ở đậu – Hồng Uy Tiên Đế nói.
– Tại sao?
Trường Hồng Tiên Đế nói.
Hồng Uy Tiên Đế lạnh lùng nói.
– Vân Phi Dương nuốt lấy Nam Trung Ương Vực ta khẳng định còn có càng dã tâm lớn, lần này mở tiệc chiêu đãi Hào Kiệt Thiên Hạ, có lẽ là muốn rắp tâm hại người.
Trường Hồng Tiên Đế trầm mặc.
Là người ở vị trí cao đã lâu đương nhiên là hắn sẽ để ý đến quyền lợi của bản thân, cũng kiêng kị Vân Phi Dương có dã tâm càng lớn.
Hồng Uy Tiên Đế nói.
– Chắc hẳn ngươi cũng đã nghe nói qua, những kẻ xâm nhập của Hoang Man Vực là bị đại quân của Vân Phi Dương tiêu diệt, thế lực sau hắn rất lớn, ai có thể kết luận rằng hắn không có dã tâm thống nhất Chân Vũ Thần Vực đây?
Hắn nói câu này khiến cho nội tâm Trường Hồng Tiên Đế lần nữa xúc động thật sâu, làm cho đôi mày chau lên.
Hồng Uy Tiên Đế nói.
– Hôm nay là Hồng Uy Tiên Đế ta mất đi Nam Trung Ương Vực, có lẽ sau đó không lâu chính là Tây Vực của Trường Hồng Tiên Đế ngươi bị luân hãm.
Hai tay Trường Hồng Tiên Đế hơi nắm lại, thiệp mời trong tay cũng bị nhàu nát, hắn lạnh lùng nói.
– Một tên Tiên Đế vừa mới nhậm chức có tư cách gì lấy tên một người mở tiệc chiêu đãi hào Đế thiên hạ.
Hắn liền quyết định sẽ không đi dự tiệc.
Hồng Uy Tiên Đế còn đề nghị.
– Chúng ta cần phải thương thảo thật tốt một phen với mấy tên Tiên Đế được mời khác trong Vực, nên làm thế nào để áp chế tên Cuồng Ngạo Tiên Đế hung hăng càn quấy này.
– Được.
Trường Hồng Tiên Đế liền nói ngay.
– Lấy danh nghĩa hai Đế chúng ta mời các Tiên Đế khác đến Trường Hồng Đế Thành trao đổi.
Trong lòng Hồng Uy Tiên Đế mừng thầm.
Tên này không có địa bàn, hiện tại chỉ là một tên quang can tư lệnh.
Tất nhiên hy vọng có thể lôi kéo Trường Hồng Tiên Đế kết minh với hắn, như thế hắn mới có lực lượng để có thể đối mặt với Vân Phi Dương.
Vài ngày sau.
Bên trong Cuồng Ngạo Đế Thành, vô số Vương cấp cường giả, Đế cấp cường giả đến đây dự tiệc.
Qua một phen kiểm kê Vân Phi Dương phát hiện có rất nhiều cường giả Tây Vực không tới.
Nam Cung Mạc Thương nói.
– Căn cứ vào tin tức ta nhận được, Trường Hồng Tiên Đế và Hồng Uy Tiên Đế mở tiệc chiêu đãi hơn mười tên Đế cấp cường giả, đang tự mình thương nghị ở Trường Hồng Đế Thành.
– Thật sao?
Ánh mắt Vân Phi Dương lạnh lùng lên.
Hắn đã ý thức được, việc liên hợp cường giả nội vực chủ động tiến công Hoang Man Vực đúng là có chút nói mơ giữa ban ngày, bởi vì có ít người để ý không phải an bình của vạn vật sinh linh nội vực ngày sau mà là để ý địa vị.