Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2046
–
Bên phía Bạch Bào Minh có hơn sáu mươi võ giả, tất cả đều là Hoang Vương đỉnh phong.
Nếu như đặt cỗ lực lượng này vào Chân Vũ Thần Vực năm đó, tuyệt đối là tồn tại mà bọn người La Mục không thể chống lại
Bây giờ thì khác, bọn họ tu luyện trong tạo hóa giới chỉ ngàn năm, toàn bộ đều đạt đến cảnh giới có thể so với Tiên Đế, không kém gì những Hoang Vương đỉnh phong này.
– Xoát!
– Xoát!
Bọn người La Mục bay ra khỏi thành lầu, nhao nhao khóa chặt mục tiêu, mỗi người bạo phát cảnh giới.
– Rống!
Thần thông Kim Cương Thần xuất hiện!
– Xoát! Xoát!
Thần thông Dương Thần xuất hiện, Thần thông Âm Thần xuất hiện.
– Hô hô hô!
Thần thông Sát Lục Chi Thần, Phong Thần, Sa Thần, Dự Ngôn Thần, Bắc Đẩu thất tinh, Nam Đấu Thất Tinh đều xuất hiện.
Từng Thần thông của Chư Thần Thần Giới lơ lửng giữa trời bộc lộ ra khí tức Thần Thánh không thể xâm phạm để người nhìn mà phát khiếp.
Lúc này, nếu như võ giả Phi Dương Thần Giới ở đây, nhìn thấy nhiều Thần hiện ra như vậy, nhất định sẽ cao giọng reo hò, nhất định nhiệt huyết sôi trào!
– Mẹ.
Vân Phi Dương nói.
– Có chút kích động a!
Không kích động không được.
Những người này, những thần thông này theo hắn một đường đi tới, bây giờ lại bạo phát toàn diện tại Tác La Vực.
– Ta thiên!
– Đó là nguyên thần sao?
Từng võ giả Tác La Vực trợn mắt.
Bọn họ cũng không biết, thứ mà bọn người La Mục triệu hoán ra không phải nguyên thần, mà là Thần Thông, hệ thống võ đạo đến từ một vị diện khác.
– Chư Thần nghe lệnh!
Vân Phi Dương quát lớn:
– Toàn diệt bọn hắn!
– Lĩnh mệnh!
La Mục, Vân Lịch hét lớn, thao túng thần thông cùng nhau tiến lên, các loại ánh sáng tranh nhau bạo phát lấp lóe toàn bộ bầu trời!
Giờ khắc này.
Hình ảnh cực hùng vĩ.
Giờ khắc này.
Bầu trời bị thần quang bao phủ!
Những Chư Thần đã từng như thiêu thân lao vào lửa chết trong vòng xoáy thôn phệ. Vào hôm nay, bọn người La Mục thừa kế của bọn họ phóng thích ra ánh sáng mạnh nhất.
Đây không phải Chân Vũ Thần Vực đang đối kháng với Tác La Vực.
Đây là Chư thần của Phi Dương Thần Giới, hướng tới vị diện cao hơn mà…Tuyên Chiến!
– Xoát!
La Mục vọt tới, chém ra trường đao hình thành đao khí vô song!
Kim Cương Thần sau lưng thấy chủ nhân công kích cũng phẫn nộ rống to, giơ nắm đấm nặng nề đập xuống, để không gian bị vỡ vụn.
Bị đao khí cùng trọng quyền khóa chặt, thành viên Bạch Bào Minh hãi nhiên thất sắc.
– Xoát!
Đao khí rơi xuống, tên Hoang Vương đỉnh phong kia bị giết chết tại chỗ!
– Oanh! Oanh!
Hai nắm đấm Kim Cương Thần đánh đến, trực tiếp nện vào thân thể, đánh thành thịt vụn.
Một tên Hoang Vương đỉnh phong của Tác La Vực cứ bị một đao của La Mục trảm giết, sau đó bị oanh tạc thành hư vô!
– Làm sao có thể!
Đám võ giả Bạch Bào Minh hãi nhiên.
Bọn họ cũng không có cơ hội rung động, bởi vì đám Vân Lịch đã xông lên, bộc phát ra chiến lực mạnh nhất.
– Chết đi!
Mộ Dung Chiến mang theo Sát Lục Chi Thần đột nhiên oanh đến mục tiêu, trực tiếp xuyên thủng bụng.
Phong Thiếu Ngôn được Phong Thần gia trì, trực tiếp đá bay đối thủ bay lên trên không trung.
Mỗi một người mang thần hồn, mỗi một thần thông đều đang thể hiện lực lượng bá đạo trên bầu trời Tác La Vực.
Mấy chục võ giả Bạch Bào Minh Hoang Vương đỉnh phong lại không có chút sức chống cự, liên tục vẫn lạc!
Đương nhiên.
Không chỉ có người mang theo thần hồn.
Long Chấn Vũ nắm giữ huyết mạch Long tộc, Độc Cô Cần và Mạc Văn Hiên xuất thân từ trần thế cũng có lực chiến đấu cực mạnh.
Ba người bay lên, thi triển các loại vũ kỹ, kiếm kỹ miểu sát những tên Hoang Vương đỉnh phong mục tiêu của mình.
Thiên kiêu mười vị trí đầu trên Thiên Tinh Bảng cũng xuất chiến, mặc dù cảnh giới của bọn họ bằng với bọn người La Mục nhưng thực lực cường hãn hơn!
– Oanh! Oanh!
Tiếng vang dập dờn giữa bầu trời, từng người nắm giữ thực lực Tiên Vương đỉnh phong vẫn lạc, máu tươi bay hơi, hóa thành mưa máu.
Võ giả Tác La Vực nơi xa nhìn thấy hết thảy, biểu hiện trên mặt ngưng kết, trong mắt lóe ra vẻ chấn kinh.
Bọn họ vốn cho rằng người Bạch Bào Minh đến thì có thể dễ như trở bàn tay giải quyết hết đối phương, ai ngờ kết quả lại là ngậm hành toàn phần!
– Một trong thập đại tông môn mạnh nhất đó!
– Làm sao lại không đánh lại?
Võ giả Tác La Vực hi vọng những gì họ đang nhìn thấy chỉ là mộng, sau khi tỉnh lại họ sẽ thấy Bạch Bào Minh bán hành cho võ giả Chân Vũ Thần Vực.
Nhưng rất tiếc, đây không phải mộng, cho nên bọn họ vĩnh viễn không thể tỉnh lại.
Một lúc lâu sau, hơn sáu mươi võ giả Bạch Bào Minh ngã xuống toàn bộ.
Trận chiến đấu này có thể nói đặc sắc, nhưng không thể nói kịch liệt. Bởi vì đám La Mục hoàn toàn nghiền ép diệt hết địch nhân.
– A a!
Nhìn lấy toàn bộ môn nhân ngã xuống, trưởng lão kiêu ngạo kia rống to.
Trang bức thật lâu, cao ngạo bảo người ta tự tuyệt, kết quả là hơn sáu mươi môn nhân bị tuỳ tiện nghiền ép, lần đánh mặt này phải nói đau đến tận xương cốt.
– Các ngươi chuẩn bị chôn cùng môn nhân của ta đi.
Trưởng lão Bạch Bào Minh hoàn toàn phẫn nộ, lão gào thét, thân thể bộc phát ra khí thế bàng bạc, một Bản Mệnh Nguyên Thần to lớn dần được ngưng tụ.
– Xoát!
Nhưng vừa dứt lời, nguyên thần cũng vừa mới xuất hiện, Hộ thể Thần Linh của Lâm Chỉ Khê liền giơ kiếm, chém ra một đạo thẩm phán kiếm khí cực mạnh.
– Oanh!
Kiếm khí chuẩn xác đánh vào Bản Mệnh Nguyên Thần, đánh bay lão ra mấy trăm trượng, từ trên cao ầm ầm rơi xuống.
– Mẹ!
– Đánh hắn hoi không được à?
Vân Phi Dương chửi ầm lên, lúc này cũng gọi Bản Mệnh Nguyên Thần của mình ra, giơ bàn chân to dẫm lên.
– Bành!
– Bành!
Sau khi chà đạp một hồi, Nguyên Thần của trưởng lão Bạch Bào Minh vừa mới ngưng tụ ra lập tức bị trọng thương, cuối cùng phai mờ trong hư vô.
Hộ thể Thần Linh Lâm Chỉ Khê cùng Nguyên Thần của Vân Phi Dương xuất thủ, dễ như trở bàn tay diệt đi một nguyên thần của một tên Hoang Đế,.
– Phốc!
Trưởng lão Bạch Bào Minh phun ra một ngụm máu, kinh mạch bên trong thân thể vì nguyên thần phai mờ mà bị hao tổn nghiêm trọng.
Hiên Viên Vấn Thiên nắm lấy cơ hội, lần nữa tiếp cận, giơ lên quyền đầu, đột nhiên công tới, đánh vào ngực đối phương.
– Bành!
Trưởng lão Bạch Bào Minh lui nhanh ngàn trượng, sắc mặt tái nhợt.
Nguyên thần bị phá, lại gặp oanh kích, thương thế nghiêm trọng hơn so vừa nãy rất nhiều.
Hiên Viên Vấn Thiên lần nữa vọt tới, Tiên Đế chi lực quán chú lên hai nắm đấm, bắt đầu oanh kích.
Trưởng lão Bạch Bào Minh bị thương rất nặng, bất lực rời khỏi cũng, chỉ có thể dùng thân thể đón đỡ đối phương oanh kích.
– Bành! Bành!
Giữa bầu trời, bạo hưởng không ngừng.
– Phù phù.
Cuối cùng, trưởng lão Bạch Bào Minh bất lực nằm co quắp trên mặt đất.
Vân Phi Dương thi triển thân pháp, xuất hiện trước mặt hắn, một chân giẫm lên trên mặt, lạnh lùng nói:
– Lão gia hỏa, tự tuyệt đi.
– Đáng…đáng giận!
Trưởng lão Bạch Bào Minh muốn rách cả mí mắt, linh hồn lực trong nháy mắt tràn vào bên trong năng lượng hạch.
“Phốc.”
Nhưng chưa kịp câu thông thì một tia hàn mang hiện lên, đầu cùng thân thể hắn đã tách rời, tư duy cùng linh hồn trong nháy mắt phai mờ.
Vân Phi Dương vung chưởng, đầu của tên trưởng lão Bạch Bào Minh lập tức được treo trên cổng Thiên Doanh Thành, ngửa đầu nói.
– Ngày hôm nay, ta dùng đầu của Hoang Đế để tế anh linh của những người Chân Vũ Thần Vực đã chiến tử!