Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2030
–
Lâm Chỉ Khê đi theo Cổ Tâm Di tu luyện tại Thái Vũ Vực năm mươi năm, cảnh giới đã đạt đến tầng thứ có thể so với Tiên Đế cấp, bây giờ lần nữa hiện ra dấu hiệu đột phá, có nghĩa nàng bước vào cấp Tiên Đế!
Khó trách Vân Phi Dương lại hưng phấn.
– Vù vù!
Áp lực mênh mông điên cuồng tràn ngập trong Tạo Hóa Giới Chỉ, khiến cho sinh linh sinh sống bên trong sinh ra nồng đậm kính sợ.
Tiên Đế – Tầng thứ mạnh nhất bên trong Chân Vũ Thần Vực.
Vô tận năm tháng, số lượng cường giả có thể đạt đến Tiên Đế chỉ đếm được trên đầu ngón tay, thậm chí mấy vạn năm cũng khó mà xuất hiện.
– Chủ nhân!
Trong thời khắc áp lực mênh mông lan tràn, Thiên Đạo truyền đến âm thanh run rẩy.
– Trận thế quá lớn, phương vị diện này không chịu nổi!
Vân Phi Dương cũng ý thức được, lúc này đưa Lâm Chỉ Khê về chỗ chín vòng xoáy.
– Vù vù!
Lâm Chỉ Khê vừa mới xuất hiện, uy áp cường thế bắt đầu khuếch tán, trực tiếp chấn động không gian bốn phía vỡ vụn.
– Tê!
Vân Phi Dương hít một hơi lãnh khí.
Cũng may hắn hành động nhanh, nếu không, tạo hóa giới chỉ sẽ sụp đổ.
Phi Dương Thần Giới cũng chỉ vừa mới bắt đầu chuyển hóa thành Vực cho nên không cách nào gánh chịu được uy áp của một tên võ giả đột phá Tiên Đế cấp.
– Vù vù!
Uy áp không kiêng nể gào thét.
Lâm Chỉ Khê vẫn thủy chung ngồi xếp bằng, quanh thân bao phủ một tầng ánh sáng thần thánh.
Qua một hồi, áp lực mênh mông từ trong vòng xoáy tràn vào Chân Vũ Thần Vực.
Sau khi rất nhiều võ giả cảm nhận được uy áp, nháy mắt có một loại cảm giác muốn quỳ xuống bái lạy.
Một võ giả đột phá Tiên Đế, uy áp phóng thích khí tức đế vương cực mạnh, cho nên có loại cảm giác này cũng rất bình thường.
– Kỳ quái, kỳ quái!
Thiên Đạo Chân Vũ Thần Vực khó hiểu.
– Tại sao nàng lại đột phá?
Hắn thấy, Lâm Chỉ Khê hẳn vừa mới bước vào tầng thứ có thể so với Tiên Đế cấp, khoảng cách đột phá đến cấp Tiên Đế chân chính ít nhất cũng phải cần mấy ngàn thậm chí trên vạn năm dù tư chất nghịch thiên.
– Vù vù!
Đột nhiên, uy áp càng cường thế hơn lại xuất hiện.
Lâm Chỉ Khê ngồi xếp bằng trên mặt đất, sau lưng dần hiện ra từng đạo hư ảnh như ẩn như hiện.
– Thì ra là thế!
Sau khi nhìn thấy hư ảnh, Thiên Đạo tỉnh ngộ.
– Bé con này là hậu nhân Đông Hoàng nhất tộc, đang thức tỉnh huyết mạch.
Lâm Chỉ Khê đột phá đến tầng thứ có thể so với Tiên Đế cấp chưa được bao lâu, lấy tư chất của nàng, muốn thành tựu Tiên Đế cũng cần một khoảng thời gian dài.
Hôm nay có thể đột phá là vì lúc trước giác tỉnh huyết mạch Đông Hoàng nhất tộc.
Hàng ngàn vạn chủng tộc bên trong vũ trụ vô tận. Trong số những gia tộc mạnh nhất, có Đông Hoàng nhất tộc.
Đương nhiên, không phải lúc nào giác tỉnh huyết mạch sẽ có thể đột phá đến Tiên Đế.
Trong đó còn có công lao không nhỏ của của Tạo Hóa Giới Chỉ..
– Đó là cái gì?
Nhìn lấy hư ảnh như ẩn như hiện, Vân Phi Dương ngạc nhiên không thôi. Vân Vô Ưu cũng đi ra, hắn cười nói:
– Phụ thân, đây là Hộ thể Thần Linh của Đông Hoàng nhất tộc.
– Hộ thể Thần Linh?
Lần đầu tiên Vân Phi Dương nghe tới thứ này.
Vân Vô Ưu giải thích.
– Nó cũng không khác Bản mệnh Nguyên Thần của Man Hoang Vực, chỉ là mạnh hơn.
– Ra vậy.
Vân Phi Dương hiểu.
– Ai.
Vân Vô Ưu thở dài nói.
– Nghe ngoại công nói, chỉ có đột phá đến Tiên Đế cấp thì hậu nhân Đông Hoàng nhất tộc mới có thể giác tỉnh Hộ thể Thần Linh, ta còn kém xa lắm.
Vân Phi Dương vỗ vỗ bả vai con trai, khích lệ.
– Bây giờ con đã bước vào tiểu vị Tiên Vương, sớm muộn cũng sẽ một ngày đột phá đến Tiên Đế cấp.
Sau khi nhập cư trái phép, Vân Vô Ưu vẫn một mực tu luyện, bây giờ đã đột phá đến tiểu vị Tiên Vương.
So tốc độ đột phá cảnh giới, đừng nói Hiên Viên Vấn Thiên, dù Vân Phi Dương cũng kém xa con trai.
– Vù vù!
Sau khi Hộ thể Thần Linh xuất hiện, uy áp càng trở nên táo bạo.
Ánh sáng sau lưng Lâm Chỉ Khê vẫn không nhúc nhích.
Một ngày, hai ngày, thậm chí một tháng trôi qua, phóng thích này không có ý định dừng lại.
– Sẽ không thất bại đấy chứ?
Vân Phi Dương có chút lo lắng lên tiếng.
– Không biết.
Vân Vô Ưu nói.
– Mẫu thân đang ký kết khế ước cùng Hộ thể Thần Linh, cho nên cần một quãng thời gian.
– Xoát!
Vừa dứt lời, hư ảnh lười biếng sau lưng Lâm Chỉ Khê mở hai tay, phảng phất như đang chậm rãi tỉnh sau một giấc ngủ say.
Vân Vô Ưu vui vẻ hô.
– Thành công!
– Hô!
Vân Phi Dương thở phào, lo lắng trong lòng rốt cục cũng buông ra.
– Hưu! Hưu!
Đột nhiên, uy áp bàng bạc bên trong vòng xoáy hóa thành một đạo lưu quang bay về phía Lâm Chỉ Khê, bao phủ chỗ nàng đang hợp nhất cùng với hư ảnh.
– Ông!
– Ông!
Quang mang không ngừng lấp lóe, không ngừng biến ảo.
Vân Phi Dương một mực quan sát, rõ ràng cảm nhận được ánh sáng bao phủ Lâm Chỉ Khê càng lúc càng lớn.
Vài ngày sau.
Hình thái chùm ánh sáng năm màu đã không thấp hơn Bản Mệnh Nguyên Thần.
– Nhìn xem.
Vân Phi Dương suy đoán.
– Hộ thể Thần Linh của Chỉ Khê cũng khá lớn.
– Thực sao?
Đột nhiên, có tiếng bước chân truyền đến.
Lâm Chỉ Khê mang theo cự đại quang mang đi tới, quanh thân ngưng tụ một cỗ khí tức thần thánh.
Vân Phi Dương đại hỉ.
Hắn có thể cảm nhận được khí tức Chỉ Khê hoàn toàn không kém gì Phá Cổ Tiên Đế, vậy có nghĩa nàng đã thành công đột phá đến cấp Tiên Đế.
– Két ——
Đột nhiên, tiếng vỡ vụn truyền đến.
Vân Phi Dương khẽ giật mình, ngẩng đầu nhìn lại, phát hiện ánh sáng rộng lớn sau lưng Lâm Chỉ Khê hiện ra một vết rách nhỏ, một đạo bạch mang xông ra.
– Cha.
Vân Vô Ưu nói:
– Hộ thể Thần Linh muốn đi ra!
– Thật sao?
Vân Phi Dương vô cùng chờ mong.
Hình thể lớn như vậy, Hộ thể Thần Linh của Chỉ Khê nhất định vô cùng bưu hãn, phi thường cường thế?
– Tạch tạch tạch——
Thời khắc hắn còn đang suy nghĩ, vết rách từ trên chùm sáng nhanh chóng lan tràn, từng đạo bạch mang thoát ra, ánh sáng giống như ban ngày.
Vân Phi Dương cảm nhận ánh áng chói mắt, nỗ lực nhìn lấy, chỉ thấy ánh sáng kia giống như vỏ trứng bắt đầu nứt ra theo đường thẳng. Mà sau khi toàn bộ hiện ra, bạch mang lại càng thêm chói mắt, khiến cho hắn khó có thể dò xét, chỉ có thể nhắm mắt.
Ước chừng một lát sau, Vân Phi Dương làm quen với bạch mang, từ từ mở mắt nhìn phía sau lưng Lâm Chỉ Khê, trong nháy mắt cả người ngây ra như phỗng.
Vân Vô Ưu đứng bên cạnh cũng trừng mắt.
Đứng sau lưng Lâm Chỉ Khê là một cự nhân, nhưng cũng không phải là một tráng hán bưu hãn như Vân Phi Dương tưởng tượng mà chính là một nữ tử mang dáng người tinh tế, da thịt trắng nõn như ngọc.
Nàng có một mái tóc bạc trắng như tuyết, tuy trên người mặc một bộ chiến giáp cổ lão màu bạc trắng nhưng lại khó ẩn dấu được vẻ uyển chuyển hoạt bát.
Nữ nhân này có tướng mạo tuyệt mỹ, khí chất lãnh ngạo, giống như tiên tử không dính khói lửa trần gian.
– Nhi tử…
Vân Phi Dương ngây ngốc nói/
– Đây chính là Hộ thể Thần Linh của mẫu thân ngươi?
Vân Vô Ưu ngây ngốc hồi đáp:
– Hình như là vậy!
– …
Khóe miệng Vân Phi Dương co giật.
– Xoát!
Đột nhiên, nữ tử sau lưng Lâm Chỉ Khê mở ra đôi cánh màu trắng nõn, quanh thân tản mát ra khí tức cao quý mà thần thánh giống như trên người Lâm Chỉ Khê.
– Ngọa tào!
Vân Phi Dương chỉ vào cánh nàng, cả kinh hô.
– Đây là người chim!
– Ừm?
Nữ tử lãnh ngạo nhìn qua, nhẹ nhàng nâng chưởng, ngưng tụ ra một quả cầu chói mắt, mục quang lãnh lệ nói:
– Nhân loại! Ngày hôm nay, bản Vương tuyên án tử hình ngươi!