Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2027
–
Võ giả Chân Vũ Thần Vực mở ra không gian Đạo Ý, dần dần ngưng tụ hình thành Đạo Thai trong đây, sau đó uẩn dục sinh ra Đạo Anh, rồi chậm rãi bồi dưỡng, trở thành Đạo Đồng, cuối cùng lớn lên thành Đạo Nhân.
Quá trình này cũng giống với quá trình con người trưởng thành, có còn nhỏ, có thời kì thiếu niên, sau thành người trưởng thành.
Sáu năm qua, Vân Phi Dương bồi dưỡng liên tục không ngừng, cuối cùng thì Đạo Đồng cũng trở thành Đạo Nhân, tốc độ rất nhanh.
Đương nhiên.
Trả giá lớn, hắn hao phí không ít Tiên thạch.
Nếu đổi lại bất kỳ một vị cường giả đứng đầu Chân Vũ Thần Vực nào, thậm chí các đại thế lực cũng không thể thừa nhận tiêu hao này.
Sau khi thành Đạo Nhân, lý giải Đạo Ý cực mạnh, cho nên Vân Phi Dương cũng nhận được ích lợi không nhỏ.
Giờ phút này, thân thể hắn vẫn còn đang ở bên trong phòng ngự trận pháp, mặc dù không có bộc lộ chút khí tức nào nhưng cũng làm cho người ta cảm giác vô cùng Thần Thánh.
Nếu có cường giả nhìn thấy, thậm chí sẽ suy đoán, đây có lẽ là một cường giả cấp Tiên Đế!
– Dùng cái này thêm lý giả đối với thiên địa, cho dù muốn đột phá đến Đế Cấp cũng vô cùng dễ dàng.
Thiên Đạo nỉ non.
Những năm gần đây, hắn một mực chăm chú quam sát Vân Phi Dương, thấy từng bước tiến bộ về Đạo Ý của dối phương.
Trong không gian Đạo Ý.
Vân Phi Dương nhẹ nhàng giơ tay, Hóa Đạo Thạch lấp lóe ánh sáng năm màu lơ lửng giữa không trung khuếch tán Đạo Ý tinh thuần.
– A Nhân.
– Đây chính là Hóa Đạo Thạch.
Vân Phi Dương nói.
A Nhân là tên của Đạo Nhân.
Trước kia Vân Phi Dương từng đặt cho nó lên qua một cái tên, Tiểu Bất Điểm.
Nhưng bây giờ nó đã trưởng thành, không dùng được cái tên này nữa. Vì vậy cho nên gọi nó là A Nhân.
– Chủ nhân!
Ánh mắt A Nhân nóng rực.
– Ta có thể cảm nhận được Đạo Ý bên trong vô cùng dồi dào, nếu như có thể chiếm thành của mình, khẳng định ta và chủ nhân đều có được chỗ tốt cực lớn.
Vân Phi Dương cười nói.
– Có thể khống chế nó hay không thì phải nhìn năng lực của ngươi rồi.
– Không có vấn đề.
A Nhân tự tin mười phần.
Vân Phi Dương gấp không thể chờ nói.
– Vậy thì bắt đầu.
– Ừm.
A Nhân gật đầu, sau đó bay lên, thân thể hóa thành từng đoàn Đạo Ý bao phủ Hóa Đạo Thạch.
Vân Phi Dương ngồi xếp bằng xuống, cùng Đạo Ý đang khuếch tán hòa làm một thể.
– Chủ nhân.
Âm thanh của A Nhân truyền đến.
– Ta muốn lên!
– Đi thôi.
Vân Phi Dương nói.
– Hưu!
Từng đoàn Đạo Ý cấp tốc tiến vào cũng tràn vào Hóa Đạo Thạch.
– Oanh!
Trong nháy mắt cả hai đụng vào, thức hải Vân Phi Dương như muốn nổ tung, thống khổ trong nháy mắt xông tới!
– Tê!
Vân Phi Dương hít một hơi lãnh khí.
Trầm Thiên Hành đã từng nói qua, võ giả ngưng tụ Đạo Ý, muốn khống chế Hóa Đạo Thạch, cần phải chấp nhận nguy hiểm cực lớn.
Mà cái ‘‘mạo hiểm’’ này lại diễn ra trong quá trình khống chế, phải chịu phản phệ của Đạo Ý cùng với linh hồn.
– Chủ nhân!
A Nhân nói:
– Mặt ngoài Hóa Đạo Thạch này có Đạo Giới, ta cần thời gian để phá nó.
– Bao lâu!
Vân Phi Dương nhịn đau khổ hỏi.
A Nhân đáp.
– Đại khái cần ba tháng đi.
Khóe miệng Vân Phi Dương co giật.
Nói cách khác, mình phải thừa nhận thống khổ này ít nhất ba tháng.
Sụp đổ thì sụp đổ, vì có thể ngưng tụ ra lôi kiếp, cho dù chịu đựng ba năm, ba mươi năm, Vân Phi Dương cũng sẽ không để ý.
Một tháng sau.
Đạo ý cường thế vẫn còn đang bạo phát, A Nhân điên cuồng thẩm thấu, điên cuồng công kích Đạo Giới.
Trong khoảng thời gian này, Vân Phi Dương vẫn thừa nhận tra tấn vô cùng thống khổ, mồ hôi lạnh chảy ròng trên mặt, khuôn mặt vặn vẹo.
Cũng may, đời này của hắn trải qua vô số lần tra tấn, nên vẫn cố gắng gượng được.
Công phu không phụ lòng người.
Hai tháng sau, A Nhân rốt cục phá được Đạo Giới, thuận lợi dung nhập vào bên trong.
Bên trong Hóa Đạo Thạch là một mảnh hư vô, phảng phất như một không gian độc lập nhỏ.
Sau khi A Nhân dung nhập vào liền cấp tốc ngưng tụ Đạo Ý, hóa thành một thân thể nhỏ bé, bắt đầu tiến hành hấp thu.
– Vù vù!
Trong khoảnh khắc, trong không gian hiện ra Đạo Ý cuồn cuộn.
– Thật thoải mái!
A Nhân vui sướng nói.
Nhưng, hắn thoải mái, Vân Phi Dương lại đau khổ.
Bời vì sau khi Đạo Ý cuồn cuộn xuất hiện, cái loại cảm giác tê tâm liệt phế kia lại càng thêm mãnh liệt, đến mức để hắn nhịn không được ôm đầu hét thảm.
– A a a ——
Âm thanh dập dờn trong không gian Đạo Ý, rất rùng mình.
Cũng may, tự thân A Nhân dung hợp với Đạo Ý bên trong Hóa Đạo Thạch mới khiến cho thống khổ biến mất.
– Vù vù!
Sau khi Vân Phi Dương được giải thoát thì thở phì phò, toàn thân mồ hôi đầm đìa.
– Chủ nhân!
A Nhân hưng phấn nói:
– Ta đã nắm giữ Hóa Đạo Thạch thành công!
Nó không nói Vân Phi Dương cũng biết, bởi vì sau dung hợp, hắn đã cảm giác được lý giải Đạo Ý của mình nháy mắt bay vọt về chất.
Rốt cuộc tăng lên đến cỡ nào?
Vân Phi Dương không có tâm tư suy đoán mà tâm niệm xuất động, tiến vào bên trong tạo hóa giới chỉ.
Hóa Đạo Thạch đã được khống chế, A Nhân cũng cùng đi theo.
– A Nhân.
Vân Phi Dương nói.
– Điều khiển Hóa Đạo Thạch phóng thích Đạo Ý ra ngoài!
– Đã rõ!
A Nhân khu động Hóa Đạo Thạch, hóa thành lưu quang bay lên trên không, chợt lóe ra ánh sáng chói lóa mắt.
– Ừm?
– Đó là cái gì?
Bọn người La Mục phát hiện Hóa Đạo Thạch, một mặt mờ mịt.
“Vù vù ——“
Đột nhiên, một cỗ Đạo Ý cuồn cuộn mắt trần có thể thấy khuếch tán ra từ bên trong.
Sau khi bọn người La Mục bọn cảm nhận được, cả kinh kêu lên.
– Đây là Đạo Ý?
Vài ngày sau, bên trong tạo hóa giới chỉ phủ đầy Đạo Ý, cường độ không hề kém Chân Vũ Thần Vực.
Nhưng mà.
Đây chỉ mới bắt đầu.
Bời vì A Nhân vẫn còn đang thao túng Hóa Đạo Thạch phóng thích Đạo Ý.
Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, không cần bao lâu thì cường độ Đạo Ý trong Tạo Hóa Giới Chỉ sẽ có thể so sánh được với các thành lớn bên trong Chân Vũ Thần Vực!
Thời điểm Đạo Ý khuếch tán, cả người Vân Phi Dương dung nhập giữa thiên địa, hóa thân chí cao vô thượng, cảm nhận hết thảy mọi thứ trong vị diện.
Mấy tháng sau.
Vân Phi Dương nghe được tiếng hít thở cùng tiếng tim đập vô cùng yếu ớt.
Loại âm thanh này tồn tại trong không gian thật giống như có tân sinh mệnh vừa được thai nghén.
Nửa năm sau.
Trong một tầng không gian rất sâu, một sinh mạng yếu ớt đang thu lấy Đạo Ý cùng thiên địa thuộc tính,
Chậm rãi trưởng thành.
Vân Phi Dương vẫn một mực để ý đến nó.
Hắn biết, sinh mệnh được sinh ra chính là người quản thiên địa trật tự, là Thiên Đạo của phương vị diện này!
– Nhanh sinh ra đi.
– Ta binh lính của ta còn đang chờ ngươi đến để thối luyện Tiên Thân đây.
Vân Phi Dương nỉ non.
Nếu như nó có tư duy, biết tên này tạo ra mình chỉ giúp hắn rèn luyện Tiên Thân cho binh lính của hắn, khẳng định sẽ vô cùng phiền muộn.
– Vù vù!
Một ngày nào đó, giữa bầu trời tạo hóa giới chỉ, vân vụ cuồn cuộn xuất hiện, thỉnh thoảng có lôi xà đánh xuống.
Đối với loại khí tức này, Vân Phi Dương không thể quen thuộc hơn được, hưng phấn hô.
– Thiên uy chi lực!