Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2024
–
Theo Thiên Đạo, Vân Phi Dương có bệnh, mà bệnh không nhẹ, vậy nên mới đến hỏi làm sao ngưng tụ lôi vân hình thành lôi kiếp.
– Đột nhiên ta có chút hứng thú đối với lôi kiếp, cho nên mới đến để hỏi một chút.
Vân Phi Dương cười nói.
Hắn sẽ không nói cho Thiên Đạo biết mình có một không gian độc lập khác, không bị hắn chưởng khống.
– Ngươi thật nhàm chán.
Thiên Đạo rất im lặng, nhưng vẫn nói.
– Muốn ngưng tụ lôi vân, nhất định phải nắm giữ thiên uy chi lực.
Vân Phi Dương nói.
– Như thế nào mới có thể có thiên uy chi lực?
Thiên Đạo lườm hắn một cái.
– Trở thành như ta vậy, người nắm giữ trật tự thiên địa, mới có thể thu được thiên uy chi lực.
– Như thế nào mới có thể trở thành người nắm giữ trật tự thiên địa?
Vân Phi Dương hỏi tiếp.
Thiên Đạo giải thích.
– Không ai có thể trở thành người nắm giữ trật tự thiên địa, bởi vì hắn phải do thiên địa uẩn dục mà sinh ra.
– Có thể nói trọng tâm hay không?
Vân Phi Dương nghe được có chút không hiểu.
Có thể do tên này bức lui một tên Hoang Đế, lại giữ vững phòng ngự trận pháp, nên hảo của Thiên Đạo đối với hắn tăng lên, liền giải thích cặn kẽ.
Bên trong vũ trụ vô tận, bất kỳ một Vực nào cũng đều có người nắm giữ trật tự thiên địa, mà bọn hắn được thế nhân gọi là Thiên Đạo.
Người nắm giữ trật tự thiên địa tuy có thực thể nhưng lại không phải con người, được sinh ra từ vô số pháp tắc.
Bọn họ không có cảnh giới cũng không có tu vi, chỉ có thể thu lấy thiên địa chi uy để gắn bó thăng bằng nội vực, bất luận sinh linh gì làm trái Thiên Đạo đều sẽ gặp phải trừng trị vô tình.
– Thì ra là thế.
Vân Phi Dương nỉ non.
Hiện tại hắn đã thông suốt, muốn sáng tạo lôi vân hình thành lôi kiếp phải có thiên uy chi lực, mà thiên uy chi lực chỉ có người nắm giữ trật tự thiên địa mới có thể ngưng tụ.
Vân Phi Dương hỏi.
– Nếu có một vị diện cao cấp, thiên địa thuộc tính không kém Chân Vũ Thần Vực, có thể ngưng tụ ra người nắm giữ trật tự thiên địa không?
– Không thể.
Thiên Đạo phủ định.
Vân Phi Dương khó hiểu.
– Tại sao?
Thiên Đạo nói.
– Một vị diện cường đại có thể so với Chân Vũ Thần Vực, muốn ngưng tụ ra người nắm giữ trật tự thiên địa, không chỉ cần phải có bàng bạc thuộc tính, còn cần phải có Đạo Ý cường đại.
– …
Vân Phi Dương trầm mặc.
Sau khi lĩnh ngộ ngũ hành pháp tắc, thiên địa thuộc tính bên trong tạo hóa giới chỉ đã viễn siêu như Chân Vũ Thần Vực, nhưng chí mạng nhất là không có Đạo Ý.
– Như thế nào mới có thể để một vị diện không có Đạo Ý có thể nắm giữ Đạo Ý cường đại đây?
Vân Phi Dương hỏi tiếp.
– Tiểu tử.
Thiên Đạo không nhịn được nói.
– Vấn đề của ngươi hơi nhiều!
Vân Phi Dương nhún nhún vai.
– Hoang Man Vực lại không đến tiến công, ta đây không phải nhàm chán, suy nghĩ nhiều để tăng kiến thức sao.
Thiên Đạo có chút sụp đổ.
Tăng kiến thức thì có thể, nhưng cần phải hỏi sự việc quan hệ với võ đạo mới đúng.
Lại một lát hỏi lôi kiếp, một lát lại hỏi làm sao nắm giữ Đạo Ý, hoàn toàn không đứng đắn.
– Nói một chút đi.
Vân Phi Dương cười nói.
– Tốt.
Thiên Đạo mở miệng.
– Một vị diện muốn ngưng tụ ra Đạo Ý, nhất định phải có Hóa Đạo Thạch.
– Hóa Đạo Thạch?
Vân Phi Dương nói.
– Nó là thứ gì?
– Đây là một loại chí bảo tồn tại trong vũ trụ vô tận, nếu có vật này, nội vực mới có thể huyễn hóa ra Đạo Ý.
– Nên tìm ở đâu?
Vân Phi Dương hỏi.
Thiên Đạo sụp đổ.
– Hóa Đạo Thạch chính là chí bảo hiếm thấy nhất trong vũ trụ vô tận, càng hi hữu hơn Hỗn Nguyên Thạch lại, muốn tìm được như mò kim đáy biển.
– Hóa Đạo Thạch…Hóa Đạo Thạch
Vân Phi Dương trở về tạo hóa giới chỉ, một mực suy nghĩ về thứ còn hi hữu hơn Hỗn Nguyên Thạch.
– Ai.
Hắn thở dài một hơi.
– Thật phiền phức.
Muốn sáng tạo lôi kiếp, đầu tiên phải có người nắm giữ trật tự thiên địa, mà muốn có người nắm giữ trật tự thiên địa thì vị diện phải có thiên địa thuộc tính cùng Đạo Ý cường đại.
Về phương diện thuộc tính Phi Dương Thần Giới cũng không thiếu, chỉ có thiếu Đạo Ý, cho nên không thể uẩn dục ra người nắm giữ trật tự thiên địa được, cũng không cách nào sáng tạo ra lôi kiếp.
– Phụ thân.
Vân Vô Ưu đi tới.
– Lần này Chân Vũ Thần Vực có thể diệt đi những kẻ xâm nhập, Trầm viện trưởng có không ít đại ân, có thời gian chúng ta đi bái phỏng đi.
Vân Phi Dương đang sầu mi khổ kiểm lại nghe vậy, ánh mắt sáng lên.
– Cường giả như Trầm viện trưởng, có lẽ biết nơi nào có Hóa Đạo Thạch!
Trên không Thiên Kiêu Điện – Phiêu Miểu giới xuất hiện một cơn lốc xoáy.
Đây là Thiên Đạo cố ý khai mở thời không thông đạo cho Vân Phi Dương, mới đầu hắn cự tuyệt, nhưng sau lại bị Vân Phi Dương uy hϊế͙p͙.
– Không cho mở thì ta triệt tiêu phòng ngự, đi tha hương.
– Đó là cái gì?
– Hẳn là một loại thông đạo nào đó?
Nhóm Thiên Kiêu bên trong cung điện ngẩng đầu nhìn lên, trên mặt xuất hiện hoảng hốt.
Hưu!
Hưu!
Đột nhiên, hai đạo lưu quang bay ra từ bên trong, rơi trên diễn võ trường, đợi ánh sáng tán đi liền lộ ra hai cha con Vân Phi Dương.
– Trời ạ!
– Là Vân học đệ!
Từng nhóm Thiên Kiêu nhìn thấy Vân Phi Dương và Vân Vô Ưu hưng phấn hô to.
Vân Phi Dương rời đi cũng không tính quá lâu, phần lớn thiên kiêu đều là cùng một đám người.
Còn về Vân Vô Ưu, tất cả mọi người còn quen thuộc hơn, dù sao cũng là người trẻ tuổi nhất được phong Thiên Kiêu, từng người nhìn hắn chậm rãi lớn lên.
Trong thư phòng.
Trầm Thiên Hành gác tay đứng trước cửa sổ, nói.
– Sao phụ tử các ngươi lại có thời gian đến hạ giới.
Vân Phi Dương chắp tay nói.
– Xa nhà nhiều năm cũng rất nhớ cho nên hôm nay đặc biệt mang Vô Ưu trước tới thăm viện trưởng.
Vân Vô Ưu thầm nghĩ.
– Nói khoác mà vẫn không đỏ mặt, phụ thân đại nhân quả nhiên mẫu mực.
– Đừng dài dòng nữa.
Trầm Thiên Hành nói.
– Nói đi, tìm ta có chuyện gì?
Vân Phi Dương cứng ngắc gãi gãi đầu nói.
– Viện trưởng, ta muốn biết Phá lão và Mạc Thương bọn họ bị ngươi truyền đến vị diện nào rồi?
Lúc trở về, hắn từ đã biết, Tiên Đế ở Chân Vũ Thần Vực thậm chí Hoang Đế đều bị Trầm Thiên Hành chuyển đi.
– Bọn họ bị ta đưa đến một nơi không có thời không.
– Không có thời không?
Khóe miệng Vân Phi Dương co giật, cũng liên tưởng đến một đám Tiên Đế và Hoang Đế nhất định đang ở Vĩnh Hằng Tĩnh Chỉ.
– Viện trưởng.
Hắn hỏi.
– Ngươi tính để bọn hắn ở đó vĩnh viễn?
Trầm Thiên Hành hỏi lại.
– Ngươi muốn ta đưa bọn hắn trở về?
– Không không!
Vân Phi Dương vội nói.
– Chỉ cần đưa nữ nhân của ta và bọn người Phá lão về là được, đám Hoang Đế kia thì để bọn hắn tự sinh tự diệt.
Trầm Thiên Hành nói.
– Tiểu tử, ngươi cũng biết tính toán a, đáng tiếc, chỉ cần đưa về một người thì người khác cũng sẽ cùng trở về theo.
– Dạng này….
Vân Phi Dương nói.
– Vậy trước tiên để bọn hắn ở lâu một hồi đi.
Hắn hi vọng Nam Cung Mạc Thương cùng bọn người Phá Cổ Tiên Đế trở về, nhưng nếu như cường giả Hoang Man Vực cũng đi theo thì có chút khó giải quyết.
– Viện trưởng có nghe nói qua Hóa Đạo Thạch chưa?
– Có nghe nói qua.
– Viện trưởng, người có biết ở đâu mới có thể tìm thấy Hóa Đạo Thạch không?
– Biết.
Trầm Thiên Hành đáp.
Vân Phi Dương nghe vậy vô cùng vui mừng, vội hỏi.
– Viện trưởng, Hóa Đạo Thạch ở đâu?
Trầm Thiên Hành đưa tay ra, một hòn đá sáng chói xuất hiện, nói.
– Đây là Hóa Đạo Thạch.
Dát.
Vân Phi Dương trừng mắt.
Hắn ôm tâm tính hỏi thăm Trầm Thiên Hành, lại không ngờ đối phương không chỉ biết, mà còn trực tiếp lấy ra!