Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1937
Chương: Địa Bàn Của Ngươi, Huynh Đệ Không Nhường!
La Mục ưa thích trang bức.
Khi hắn có thể tu luyện, cảnh giới một mực không ngừng tăng lên, thời gian trang bức ngày càng ít.
Thậm chí có thời gian, sẽ còn bị Vân Phi Dương đoạt danh tiếng.
Vào hôm nay, bên ngoài thành trì, đối mặt mấy tên đại vị Tiên Vương công kích, nổi giận chém hơn năm ngàn binh lính địch nhân, chính là thời khắc trang bức mạnh nhất từ lúc chào đời đến nay, dù ai cũng không cách nào cướp đi ánh sáng thuộc về hắn!
Chỉ là…cái giá phải trả phi thường cao.
Lần nữa oanh sát trăm tên lính, La Mục đứng trên chiến trường bụi đất trải rộng, hô hấp dồn dập, ánh mắt bắt đầu trở nên mơ hồ.
Giờ phút này, hắn tiếp nhận oanh kích vô tình của bốn đại vị Tiên Vương, kinh mạch hao tổn nghiêm trọng, mình đầy thương tích.
Thương thế La Mục rất nặng, chứng minh rõ ràng nhất chính là đầu Viên Thú đứng ngạo nghễ kia, kim sắc quang mang bao phủ quanh thân đã trở nên ảm đạm.
Đã rất không tệ.
Đổi lại tiểu vị Tiên Vương vực nội khác, không có người nào làm được như hắn, chịu oanh kích của mấy tên cường giả, chém giết mấy ngàn binh lính, chèo chống đến giờ không ngã!
Không được, còn không được!
Dù lão tử có chết cũng muốn giết đủ vốn!
-A!
La Mục phẫn nộ rống to, lớp da xích lõa hiện ra từng kim sắc văn tuyến.
Đây là Thần Cách, Thần Cách của Kim Cương Thần, hai trăm linh sáu đầu!
-Vù vù ——
Trong khoảnh khắc, quanh thân La Mục bị từng ngọn lửa màu vàng bao phủ, phát ra khí tức trang nghiêm!
-Đáng giận!
Vân Lịch đang huyết chiến ở một toà khác thành trì cả giận quát.
-Tên kia thiêu đốt Thần Cách!
Thiêu đốt Thần Cách.
Một loại thần thông chỉ có Thần chân chính của Thần Giới mới có.
Lấy linh hồn thiêu đốt toàn bộ hai trăm linh sáu đầu Thần Cách, trong nháy mắt kích phát tiềm lực thân thể đến cực hạn.
Đây có chút cùng loại với Chiến Thần Hồn Thể Tam Biến của Vân Phi Dương, nhưng khuyết điểm lại vô cùng trí mạng, nếu như thiêu đốt toàn bộ Thần Cách, người thi triển cũng vẫn lạc tại chỗ, hồn phi phách tán.
Nói đơn giản.
Thiêu đốt Thần Cách mang đến tác dụng là kích phát tiềm lực, để người thi pháp đạt được tăng cường trên diện rộng, tác dụng phụ là vĩnh viễn biến mất khỏi thế gian.
Không hề nghi ngờ, đây mới là át chủ bài mạnh nhất của một người hoàn toàn giác tỉnh thần hồn.
Ngày hôm nay.
La Mục thiêu đốt Thần Cách, chẳng khác nào lấy ra át chủ bài mạnh nhất, cũng đẩy chính mình vào tuyệt cảnh vạn kiếp bất phục!
-Giết! Giết!
Tiềm lực được kích phát, hắn phẫn nộ rống to, cầm trường đao phóng tới đám người, khí tức càng thêm mãnh liệt!
-Rống!
Đầu Viên Thú vốn đang ảm đạm, kim quang bao phủ quanh thân lần nữa chói mắt, theo chủ nhân hung hăng đánh về phía đại quân địch nhân.
Một người một thú như Tử Thần tới từ địa ngục, những nơi đi qua, từng sinh mệnh bị gặt hái!
Bốn cường giả Man Hoang Vực đâu có thể để hắn tùy ý chém giết đồng tộc, nhao nhao vọt tới, lần nữa thi triển vũ kỹ điên cuồng oanh kích.
Nhưng La Mục đang thiêu đốt Thần Cách, phòng ngự được kích phát đến cực hạn, mặc cho các loại vũ kỹ oanh lên thân thể vẫn phát cuồng huy động trường đao, lần lượt diệt sát số lớn binh lính.
-Trời ơi!
-Tên này là yêu quái sao!
Bốn đại vị Tiên Vương không ngừng oanh kích, lại không có hiệu quả, trên mặt hiện ra vẻ hoảng sợ.
Dưới trạng thái thiêu đốt Thần Cách, lực lượng cùng phòng ngự của La Mục không chỉ có tăng lên trên diện rộng, đồng thời sẽ không chịu ảnh hưởng của thương thế, càng sẽ không cảm nhận được thống khổ, nói yêu quái cũng không đủ!
-Oanh!
-Oanh!
Đao khí thế lớn lực mạnh lần nữa chém xuống, lại có gần trăm tên lính chết tươi tại chỗ, mà quyền đầu Kim Sắc Cự Viên rơi xuống cũng chỗ đập chết vài trăm người.
Nhìn thấy binh lính phe mình vẫn lạc số lớn, bốn đại vị Tiên Vương bất lực, bởi vì bọn hắn căn bản không có cách ngăn cản La Mục oanh kích.
Đương nhiên.
Không thể trơ mắt nhìn.
Cho nên chỉ có thể một bên công kích, một bên ngăn cản đao khí cùng quyền đầu của Kim Sắc Viên Thú.
Nhưng La Mục đã kích phát tiềm lực đến cực hạn, mỗi đao chém ra đều mang theo lực lượng cực kỳ khủng bố, khiến cho bọn hắn mỗi lần ngạnh kháng đều khí huyết sôi trào!
Đây vẫn chỉ là đao khí.
Kim Sắc Viên Thú bạo phát lực lượng mới gọi khủng bố.
Một đại vị Tiên Vương muốn chống lại, kết quả bị một bàn tay đánh bay, thổ huyết tại chỗ, kinh mạch bị hao tổn.
Như thế, bốn đại vị Tiên Vương không dám đi ngăn cản, chỉ có thể không ngừng oanh kích La Mục từ sau lưng, hy vọng có thể đánh giết yêu vật này!
Dần dần, sắc trời tối xuống.
Nhưng hai đạo kim quang điên cuồng oanh kích này trên chiến trường vẫn loá mắt như mặt trời.
Một canh giờ huyết chiến, La Mục cùng Viên Thú oanh sát hơn 20 ngàn tên lính, có thể nói rất khủng bố.
Bốn đại vị Tiên Vương thì thở hồng hộc đứng giữa không trung, trên mặt hiện ra thần sắc rã rời, bọn họ oanh kích nửa canh giờ, không chỉ có không thể ngăn cản, năng lượng trong cơ thể còn hao phí bảy tám phần.
La Mục mặc dù ở vào trạng thái bùng nổ, nhưng cũng không có mất đi lý tính, khi hắn ý thức được bốn cường giả địch nhân oanh kích mình hiện tại đang vô cùng suy yếu, lúc này quay người giương đao chém tới!
-Chết cho lão tử!
-Vù vù ——
Trường đao xẹt qua hư không, hình thành đao khí lạnh lùng, trực tiếp chém giết một tên đại vị Tiên Vương suy yếu!
-Rống!
Kim Sắc Cự Viên đột nhiên đưa ra song chưởng đè xuống hai gã Tiên Vương khác.
-Không tốt!
Hai người kinh hãi.
Bọn họ muốn chạy trốn, nhưng bởi vì thân thể suy yếu, tốc độ không cách nào so sánh cùng song chưởng của Cự Viên, cuối cùng bị hung hăng đập trên mặt đất.-Rống!
Kim Sắc Cự Viên biến chưởng thành quyền, đột nhiên đánh xuống, thanh âm ầm ầm lần lượt truyền đến, hai đại vị Tiên Vương bị nhấn trên mặt đất cuối cùng thịt nát xương tan.
Bốn đại vị Tiên Vương trong nháy mắt bị diệt sát ba tên! Để cho một người còn lại ý thức được sự không ổn, hoảng sợ thi triển thân pháp lui nhanh!
-Xoát!
Nhưng mà vừa mới hành động, một đạo đao khí bá đạo chém tới từ sau lưng, trực tiếp chém hắn thành hai nửa.
Mắt thấy bốn đại vị Tiên Vương bị trảm, tướng địch bị dọa run lẩy bẩy, lúc này mang theo mấy vạn đại quân té cứt té đái rút lui!
-Rút quân, rút quân!
Phó tướng trên cổng thành cùng ngàn binh lính thủ thành hưng phấn hoan hô.
Bọn họ vốn nghĩ rằng Man Hoang Vực quy mô xâm lấn lần thứ ba, thành trì chắc chắn bị công phá, không nghĩ tới La tướng quân đại phát thần uy, bằng vào lực lượng một người bức lui địch quân!
Sau khi tổn thất bốn đại vị Tiên Vương cùng mấy vạn binh lính, địch quân rút lui, thành trì lớn nhất biên giới coi như giữ vững.
La Mục dừng lại, cầm đao đứng trên chiến trường, còn về Thần Cách của Kim Cương Thần cũng triệt để thiêu đốt hầu như không còn.
-Hô ——
Ánh sáng Kim Sắc Cự Viên ảm đạm, lại không biến mất, nó ngồi xếp bằng sau lưng chủ nhân, cuối cùng hóa thành một pho tượng đá.
-Đáp.
-Đáp.
Máu tươi chảy xuống bàn tay, xẹt qua trường đao, rơi trên mặt đất.
La Mục vẫn đứng đấy, khó khăn mỉm cười nói.
-Phi Dương ca, địa bàn của ngươi, huynh đệ không có nhường!
Nói xong, nhẹ nhàng nhắm mắt.
Mà Kim Cương đại lục đang lấp lóe ánh sáng kia, sau khi La Mục nhắm mắt, nhất thời trở nên u ám vô quang, bầu trời bị từng tầng mây mù bao phủ, tối tăm khác thường.
-La Mục!
Một chỗ khác trên chiến trường truyền đến tiếng rống giận phẫn nộ cùng bi thương của Vân Lịch, thanh âm rung động thiên địa, rung động toàn bộ Bắc Trung Ương Vực.
-La thúc!
Vừa mới đánh lui địch, Trầm Thanh đứng trên thành lầu, nước mắt rơi xuống như mưa.