Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1909
Chương: Trấn Áp Vân Phi Dương
Đối mặt với ba người có thể ngang với Tiên Đế, Vân Phi Dương không chút do dự vận dụng kiếm kỹ truyền thừa, thi triển ra thức thứ ba trong Vạn Kiếm Quy Tông—— nếu ta thành kiếm, thiên hạ vô kiếm.
Nói thật, Vạn Kiếm Quy Tông đến từ Thần Giới, đã không có chút uy lực khi đến vị diện đẳng cấp cao như Chân Vũ Thần Vực.
ểNgày bình thường Vân Phi Dương cũng không thi triển qua.
Nhưng khi nó phối hợp với Ngưng Kiếm Quyết hình thành uy lực khủng bố khó lường, dù ảnh kiếm ngưng tụ thành cũng rất khủng bố!
– Vù vù ——
Sau khi thức kiếm thứ ba được thi triển, ảnh kiếm lít nha lít nhít cấp tốc chồng vào nhau hóa thành một thanh cự kiếm hướng lên trời, ầm vang chém tới.
Trời đất im ắng, vạn vật tĩnh mịch.
Giống như tất cả mọi thứ trên đời này đều bị ánh sáng cự kiếm che giấu, mất đi tất cả sắc thái.
Sau khi võ giả quan chiến cảm nhận được kiếm khí vô song lạnh lùng kia đang chấn vỡ không gian, thần kinh không khỏi bị rung động, sợ hãi ngạc nhiên.
– Oanh!
Cuối cùng, cự kiếm và đao khí chạm vào nhau, tiếng sấm bạo vang.
Cùng lúc đó, cuồng phong cuốn lên, không gian sụp đổ, Khô Sơn run rẩy.
– Ừng ực.
Rất nhiều võ giả sợ hãi nuốt một ngụm nước bọt.
Bọn họ có thể khẳng định, nếu như bản thân đứng trong khu vực nổ, kết quả chính là hoàn toàn biến mất.
Loại đối kháng cấp bậc này đã vượt xa khỏi tưởng tượng của rất nhiều người, có thể tận mắt nhìn thấy đã cực kỳ may mắn.
Sau khi tiếng nổ dần mất, trời đất khôi phục như lúc ban đầu, khu vực giao chiến rạn nứt khắp nơi, không gian loạn lưu vô tình quấy rối bốn phía.
– Phốc!
Động Chủ cầm đao đứng tại chỗ, phun ra một ngụm máu, sau đó lui mấy chục bước.
Thân thể còn chưa ổn định, Vân Phi Dương chẳng biết từ lúc nào đã xuất hiện phía sau lưng hắn, nói.
– Đao của ngươi, ta muốn.
– Bang.
Vừa dứt lời, đặt trên cổ tay Động Chủ.
– Vù vù —— –
Lực linh hồn cường thế như hồng thủy bạo phát, trong nháy mắt dung nhập vào thân thể đối phương, bắt đầu tàn phá kinh khủng nhất.
– A!
Động Chủ kia dữ tợn hét lên thảm thiết, toàn thân không còn chút khí lực, năm ngón tay nắm chặt bảo đao cũng thả ra.
– La Mục!
Vân Phi Dương quát.
– Tiếp đao!
– Hưu!
Đánh bay bảo đao từ trong tay Động Chủ.
– Xoát!
La Mục vươn tay bắt bảo đao đang bay tới, nhếch miệng cười rộ lên.
– Vù vù!
Đúng vào lúc này, hai Động Chủ cầm bảo tháp và Bảo Chung đã ở giữa không trung, trước sau trấn áp xuống.
Vân Phi Dương đoạt đao nên chậm trễ một chút thời gian, căn bản không kịp thi triển thân pháp chỉ có thể trơ mắt nhìn hai chí bảo cường thế bay đến trấn áp.
– Ầm ầm!
Bảo tháp rơi xuống, dẫn tới mặt đất rung chuyển.
Vân Phi Dương và Động Chủ bị trói buộc bị trấn áp.
– Ầm ầm!
Bảo Chung đạp không bay tới, phong bế bảo tháp, hình thành trấn áp lần thứ hai.
Bốn Động Chủ thấy thế, lúc này từ bỏ xuất thủ, mỉm cười.
– Vân Phi Dương bị trấn áp!
– Kết thúc!
Võ giả xem chiến lắc đầu.
Tuy một kiếm vừa rồi rất kinh diễm, rất cường đại, nhưng bị hai chí bảo của Động Chủ liên tiếp trấn áp, coi như không chết thì cũng trọng thương.
– Thiếu Đế!
Ánh mắt Hoàng Phủ Giám âm trầm.
Hắn muốn xông qua, phá nát hai chí bảo.
Nhưng lúc vừa muốn chuẩn bị hành động, lại thấy vẻ mặt La Mục nghiêm túc nói:
– Vân đại ca mới vừa truyền âm, đừng đi qua.
Hoàng Phủ Giám nắm chặt hai tay, chỉ có thể đứng tại chỗ.
– Oanh!
Đột nhiên, một tiếng vang thật lớn truyền đến.
Lớp phòng ngự bên ngoài Bảo Chung hơi run rẩy, như bên trong gặp một loại lực lượng cường đại nào đó oanh kích.
Hoàng Phủ Giám đột nhiên vui vẻ.
Giờ phút này hắn có thể xác định, Thiếu Đế bị trấn áp bên trong không bị thương, nếu không sao có thể ngưng tụ lực lượng công kích mạnh mẽ như vậy.
Võ giả xem chiến cũng ý thức được, vẻ mặt bọn họ hiện ra tia khó tin thầm nghĩ, trải qua hai lần trấn áp, tên kia còn có thể bình yên vô sự?
– Oanh!
Đúng vào lúc này, lại một tiếng vang mãnh liệt truyền đến.
Bảo Chung đứng trên mặt đất lần nữa run rẩy lên, tần suất rõ ràng nhanh hơn lúc trước.
Điều này đại biểu cho cái gì?
Đại biểu lực lượng Vân Phi Dương đang công kích gia tăng ngày càng mạnh, như thế cũng nói, hắn không bị thương!
– Oanh!
Tiếng vang lần nữa truyền đến.
– Phốc!
Động Chủ khống chế bảo tháp phun ra một ngụm máu, trong ánh mắt hiện ra vẻ kinh ngạc.
Bên trong, Vân Phi Dương liên tiếp đánh vào ba quyền lên bảo tháp, thân thể chủ nhân như hắn tự nhiên phải chịu đựng lực phản phệ.
Còn về Động Chủ khống chế Bảo Chung giống như cũng không chịu nổi nhưng vẫn cố gắng đè ép máu đang quay cuồng trong thân thể, tăng cường lực lượng trấn áp.
– Oanh! Oanh!
Vân Phi Dương không ngừng ngưng tụ lực lượng oanh kích mạnh mẽ lên hàng phòng ngự của bảo tháp, tạo thành năng lượng cường đại.
– Còn đứng ngây ra đó làm gì?
Động Chủ đang thao túng bảo tháp giận dữ hét.
– Mau chạy tới đây hỗ trợ!
Một mình hắn rất khó áp chế Vân Phi Dương.
– Xoát!
– Xoát!
Lúc này, bốn Động Chủ khác bay tới, hai tay giơ ra, mỗi người bạo phát linh hồn dung nhập vào trong Bảo Chung, tiến hành gia trì.
Võ giả xem chiến thấy một màn này, khóe miệng đều co giật.
Bảy Động Chủ Cửu Thiên Tiên Tông thực lực có thể so với Tiên Đế lại cùng liên thủ gia trì chí bảo để trấn áp Vân Phi Dương, khoa trương bậc nào a.
Khoa trương hơn là.
Mặc cho hai chí bảo đó được bảy cường giả gia trì, Vân Phi Dương bên trong vẫn đang không ngừng oanh kích, không mảy may an phận.
– Trời ạ!
– Tên kia rốt cuộc mạnh đến cỡ nào!
Rất nhiều võ giả sụp đổ.
Bảy người có thể mạnh hơn Tiên Đế, lấy lực linh hồn gia trì chí bảo, không những không thể khiến hắn ngoan ngoãn, ngược lại còn đang kịch liệt phản kháng, quá khủng bố đi!
Hoàng Phủ Giám có chút ngơ ngác.
Dù sao, đổi lại hắn thì tuyệt đối rất khó chống lại bảy đối thủ cùng cấp bậc.
Hắn không làm được, bởi vì linh hồn lực chỉ có thể so với Tiên Đế.
Mà Vân Phi Dương sở dĩ có thể làm được bởi vì linh hồn lực đã đạt tới Tiên Đế.
Có thể so với Tiên Đế thì cũng chỉ là có thể so.
Linh hồn lực của Vân Phi Dương là Tiên Đế hàng thật giá thật, độ mạnh không phải bảy tên có linh hồn lực so với Tiên Đế hợp lại thì có thể chống đỡ.Đương nhiên.
Tên này trong bảo tháp còn chưa bạo phát toàn diện linh hồn lực của bản thân, mà chỉ duy trì một loại trạng thái giằng co rất đặc thù.
– Chư vị!
Động Chủ đầu tiên quát.
– Cường độ linh hồn của kẻ này có hạn, tất cả cùng ta cùng nhau bạo phát, làm cho hắn không thể xoay người!
– Tốt!
Sáu Động Chủ còn lại đồng ý.
– Vù vù!
Trong khoảnh khắc đó, bọn họ không hề che giấu, rót toàn bộ linh hồn lực còn sót lại vào trong Bảo Chung, không ngừng tăng thêm cường độ trấn áp.
– Mẹ nó!
Thân thể Vân Phi Dương phía trong chửi ầm lên, sắc mặt càng khó coi.
Bảy tên Động Chủ thấy thế, đột nhiên vui vẻ, lúc này lần nữa tăng thêm linh hồn lực, hy vọng có thể trực tiếp trấn áp kẻ này, giết chết tại chỗ.
Nhưng sau khi bọn hắn toàn lực bạo phát, bỗng nhiên phát hiện, sắc mặt dữ tợn của Vân Phi Dương bỗng nhiên lộ ra một nụ cười quỷ dị.