Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1882
Chương: Chiến Sự, Khởi!
———————
Một tháng ở ngoại giới bằng mười sáu năm trong tạo hóa giới chỉ, Vân Phi Dương tu luyện bên trong cuối cùng từ tiểu vị Tiên Vương đột phá đến đại vị Tiên Vương.
Nói thật, đột phá nhanh như vậy cũng không ngoài ý muốn.
Dù sao, cường độ linh hồn lực đã đạt tới Tiên Đế cấp, Đạo Anh trong không gian Đạo Ý lại thăng hoa thành Đạo Đồng.
Tại Chân Vũ Thần Vực, võ giả muốn đột phá cảnh giới thì có hai điểm quan trọng nhất là linh hồn và cấp độ hiểu biết Đạo Ý.
Vân Phi Dương hoàn toàn phù hợp.
Cho nên từ tiểu vị Tiên Vương đỉnh phong bước vào đại vị Tiên Vương chỉ cần thời gian mà thôi.
Vân Phi Dương đột phá đã kích đến đám người Quan Tự Tại, bọn họ đột phá tiểu vị tiên Vương khó khăn muốn chết, tên kia lại tuỳ tiện đã bước vào đại vị Tiên Vương.
Đương nhiên, chỉ nhóm Thiên kiêu sụp đổ.
Bọn người La Mục cùng Vân Lịch thì rất lạnh nhạt, nội tâm không có một chút gợn sóng.
Vì cái gì?
Bởi vì số lần bọn hắn bị đả kích quá nhiều, sớm đã quen thuộc, sớm đã chết lặng!
-Không tệ, không tệ.
Vân Phi Dương đi ra, quét mắt nhìn qua mọi người, hài lòng nói.
-Các ngươi cũng đều đột phá tiểu vị Tiên Vương.
La Mục cười nói.
-Vân đại ca cung cấp cho chúng ta hoàn cảnh tu luyện tốt như vậy, nếu như không có thể đột phá đến tiểu vị Tiên Vương, chẳng phải quá vô dụng.
-Nếu các ngươi đều đã đạt tới tiểu vị Tiên Vương, vậy…
Vân Phi Dương nghĩ một lát, ánh mắt lấp lóe tia sáng.
-Chuẩn bị cùng ta khai chiến Tứ Vương!
-Tốt!
La Mục và Vân Lịch mong chờ, huyết mạch trong người sôi sục.
Lén lên Chân Vũ Thần Vực, dựa vào các loại tư nguyên, nhanh chóng đột phá đến tiểu vị Tiên Vương, bọn họ đã sớm muốn chiến đấu với cường giả nội vực!
…
Sau khi đột phá đại vị Tiên Vương, Vân Phi Dương cũng không có kiểm tra thực lực của mình mà lại trở về Đế Thành, triệu tập bọn người Gia Cát Cẩm và Hoa Mạc Phi, bàn bạc làm sao khai chiến.
Lan Lăng Tiên Vương cũng tới.
Khi hắn cảm nhận được quanh thân Vân Phi Dương phát tán khí tức, âm thầm cả kinh.
-Khí tức Vân tiểu hữu mạnh hơn một tháng trước rất nhiều, chẳng lẽ đã đột phá đến đại vị Tiên Vương?
Sau khi biết được thân phận Vân Phi Dương, Lan Lăng Tiên Vương dĩ nhiên cũng hiểu rằng hắn cũng không phải cường giả Tiên Đế cấp mà chỉ là tiểu vị Tiên Vương.
Nhưng chỉ sau một tháng ngắn ngủi đã đột phá đến đại vị Tiên Vương, tốc độ này không phải quá nhanh sao?
Vân Phi Dương nói.
-Trong khoảng thời gian này, đều đã chuẩn bị đầy đủ kế hoạch tác chiến?
-Ừm.
Gia Cát Cẩm gật đầu.
Vân Phi Dương cười nói.
-Nói nghe một chút.
Gia Cát Cẩm đi đến trước bàn cát, một tay phất lên làm hiện ra địa đồ diễn hóa trận pháp.
-Vạn lý xung quanh Đế Thành có hai mươi sáu tòa thành trì, hai đại vị Vương Thành, sáu tiểu vị Vương Thành, được hai trong Tứ Vương Hỗ Bất Tiếu và Tô Phiêu Dật chưởng khống.
-Căn cứ điều tra, hai mươi sáu tòa thành này sở hữu 20 vạn binh lực, 39 tiểu vị Tiên Vương, bốn đại vị Tiên Vương.
Nghe đến đó, Vân Phi Dương nhíu mày.
Bắc trung ương tuy kém Tây Vực nhưng cũng rất lớn.
Chỉ là vạn lý xung quanh Đế Thành lại có nhiều thành trì như vậy, đại tiểu Tiên Vương nhiều như thế, quả thật không thể khinh thường thực lực hai Thiên Vương.
-Nàng định làm như thế nào?
Vân Phi Dương nói.
Gia Cát Cẩm nói.
-36 tòa thành trì tương đối rời rạc, binh lực cũng không tập trung, kế hoạch của ta là chia binh hai đường, một đường công thành, một đường ngăn chặn bọn họ viện quân, từ đó tiêu diệt từng bộ phận.
-Được.
Vân Phi Dương nói.
-Cứ quyết định như vậy.
-Bất quá.
Gia Cát Cẩm hơi chút trầm ngâm, nói tiếp.
-Khó giải quyết nhất là, nếu như Hỗ Bất Tiếu và Tô Phiêu Dật điều động cường giả cảnh giới cao đến đây, hai đường đại quân của ta chỉ sợ rất khó tiến lên.-Không có việc gì.
Vân Phi Dương nói.
-Ta sẽ phái đại vị Tiên Vương cùng nhau đi tới.
Gia Cát Cẩm lắc lắc đầu.
-Theo ta được biết, trong tay hai Thiên Vương, riêng đại vị Tiên Vương cũng không dưới 20 tên, bên trong có năm tên đỉnh phong.
-Nhiều như vậy?
Vân Phi Dương ngạc nhiên không thôi.
Hắn cũng có đại vị Tiên Vương, nhưng phần lớn đều bị Bách Quỷ Dạ Hành khống chế, thực lực tại kỳ vững chắc, rõ ràng kém người ta quá xa.
-Đừng xem thường bọn họ.
Gia Cát Cẩm nói.
Chỉ hai Thiên Vương thôi mà đã có thực lực hùng hậu như thế, mình muốn chưởng khống toàn bộ Bắc Trung Ương Vực, xem ra cũng không phải một sớm một chiều.
Gia Cát Cẩm nói.
-Theo ta thấy, không bằng kéo dài thời gian, chờ bọn La Mục đột phá đến đại vị Tiên Vương, chúng ta sẽ khai chiến.
Đây là bước đi vững vàng.
Dù sao, lực lượng không bằng Tứ Vương.
Kiên quyết muốn khai chiến, bức gấp đối phương, rất có thể sẽ tạo thương vong to lớn cho mình.
-Không được.
Vân Phi Dương kiên định nói.
-Hiện tại ta muốn khai chiến ngay.
…
Trước cửa Chấn Thiên Đế Thành, 20 vạn ngàn binh lính Linh tộc dậm chân mà ra.
Kế hoạch của Gia Cát Cẩm là chia binh hai đường, theo thứ tự là để các thống lĩnh Đông Vực như Hoa Mạc Phi chỉ hủy Tây Lộ quân, Viêm Sương và bọn người La Mục thống lĩnh Đông Lộ Quân.
Tây Lộ Quân công thành, Đông Lộ Quân cắt đứt viện trợ.
Hai mươi vạn đại quân xuất binh, Lan Lăng Tiên Vương và Bách Quỷ Dạ Hành khống chế sáu Tiên Vương cũng xuất binh.
Bọn họ đi theo Đông Lộ Quân, còn về bọn người Hoa Mạc Phi thống lĩnh Tây Lộ Quân, Vân Phi Dương tự mình đi theo.
Gia Cát Cẩm đứng trên thành lầu, thì thầm.
-Hi vọng trận chiến này có thể đánh thuận lợi.
Bình tĩnh một ngày.
20 vạn ngàn binh lính Linh tộc chia binh thành hai đường, khởi xướng tấn công các thành trì trong phạm vi vạn lý Chấn Thiên Đế Thành.
Không khó tưởng tượng, một khi chiến sự bắt đầu, tin tức truyền ra, toàn bộ Chân Vũ Thần Vực nhất định sẽ nhấc lên sóng to gió lớn.
…
Một tòa thành trì cấp Tiên Nhân cách năm trăm dặm bên ngoài Chấn Thiên Đế Thành.
Vạn năm trước, tòa thành trì này vốn thuộc về Đế Thành, nhân khẩu đông đảo, thực lực cũng có chút cường thịnh.
Về sau Chấn Thiên Tiên Đế tan rã, thành trì bị một trong Tứ Vương – Tô Phiêu Dật chiếm cứ.
Bởi vì người nào mạnh người đó làm lão đại, trong vạn năm qua, tòa thành trì này trải qua vô số lần nội chiến, thành chủ thay đổi nhiều lần.
Cho đến hôm nay, người chiếm cứ thành trì là một tiểu vị Tiên Vương, đồng thời cũng là thủ hạ của Tô Phiêu Dật.
Nhưng hôm nay, tên tiểu vị Tiên Vương cai quản thành trì kia sẽ trở thành mục tiêu tấn công đầu tiên của Vân Phi Dương.
Tiếng vang vang lên bên ngoài thành trì.
Hoa Mạc Phi thống lĩnh binh lính Linh tộc đang mở ra vòng công thành thứ nhất, các loại vũ kỹ phóng thích, như pháo hoa nở rộ.
-Thành chủ!
-Thành trì sắp thủ không được!
Trên cổng thành, một tên phó tướng mặt mày xám xịt chạy tới.
-Đáng giận!
Thành chủ tiểu vị Tiên Vương kia phẫn nộ không thôi, hắn phi thân lên, đánh tới binh lính Linh tộc đang không ngừng công thành.
Nhưng hắn chỉ vừa mới động thủ, thân thể đột nhiên nổ tung giữa không trung.
Vân Phi Dương thu hồi linh hồn lực, thản nhiên nói.
-Không ở lại trong thành lại chạy ra đây chịu chết.
Thành chủ đã chết, binh lính phòng thủ hoảng sợ không muốn chống trả.
Cho nên chỉ sau nửa canh giờ, Hoa Mạc Phi thống lĩnh binh đoàn hạ được nơi đây, toà thành trì hỗn loạn vạn năm liền bị công phá triệt để.
Chiếm cứ được thành trì, chỉnh đốn lại đội quân tiếp tục tấn công một tòa thành trì lân cận khác, mà ở nơi khác, bọn người La Mục thống lĩnh Đông Lộ Quân cũng đã cùng giao thủ với quân đoàn hai Thiên Vương.