Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1872
Chương: Món Này Tạm Được
Vân Phi Dương dễ như trở bàn tay mạt sát một Tiên Nhân đại viên mãn, Hiên Viên Vấn Thiên đứng bên cạnh tận mắt nhìn thấy toàn bộ quá trình, tâm thần bị rung động thật sâu.
Một khắc này.
Hắn rốt cuộc cũng hiểu, tại sao hung thú lúc trước lại đột nhiên nổ tung, nguyên lai do Vân Phi Dương xuất thủ.
Không đúng, rõ ràng không có khí tức bộc lộ, tại sao hung thú cường hãn và Thiết tổng quản lại bạo thể mà chết?
Chẳng lẽ học đệ đã cường đại đến mức… có thể giết người vô hình?
Linh hồn Vân Phi Dương thành Đế, giết đám thái điểu này xác thực có thể dùng từ vô hình để hình dung.
Nếu như hiện tại hắn không cao hứng, hơi phóng thích linh hồn lực thì có thể mạt sát tất cả võ giả bên trong đấu thú trường.
Đương nhiên, Vân Đại Tiện Thần không có tàn nhẫn như vậy.
Hắn chỉ giết Thiết tổng quản rồi nói.
-Học trưởng, chúng ta đi thôi.
Đã cùng tu hành ở Thiên Kiêu Điện, hắn phải dẫn Hiên Viên Vấn Thiên rời đi, mà không phải bị người đây phỉ nhổ.
-Đi đâu?
Đúng vào lúc này, trên không truyền đến âm thanh tang thương, chợt thấy một lão giả treo giữa không trung, lạnh lùng nói.
-Có thể sao?
-Ngao thành chủ!
Võ giả xem chiến hoảng sợ hô.
-Phiền phức rồi.
Hiên Viên Vấn Thiên nhíu mày, tiếp theo đè ép âm thanh.
-Học đệ, người là này thành chủ Thiết Sâm thành, đấu thú trường cũng do hắn mở.
-Ồ?
Vân Phi Dương quả thật bất ngờ.
Thành trì quy mô không tính quá lớn này cần phải thuộc về Tiên Nhân.
Thực lực thành chủ treo giữa không trung vậy mà đạt đến tiểu vị Tiên Vương, thực có chút không thể tưởng tượng.
Vân Phi Dương cũng không biết, thành chủ trước của Thiết Sâm Thành sớm đã bị giết, thay vào đó chính là tên tiểu vị Tiên Vương này.
Hỗn loạn tại Tây Vực, trừ đại vị Vương Thành và Đế Thành ra, thành trì khác tùy thời có khả năng đổi chủ, thực lực chưởng khống giả thường đều mạnh hơn xa cấp bậc thành trì.
-Làm sao?
Vân Phi Dương cười nói.
-Không cho đi, tính lưu lại mở tiệc chiêu đãi ta?
-…
Khóe miệng mọi người co giật.
-Ha ha ha.
Ngao thành chủ cười lớn một tiếng, tiếp theo âm u nói.
-Tiểu tử, bản thành chủ thiết yến, ngươi dám ăn?
Vân Phi Dương nhún nhún vai nói.
-Cái này có gì không dám?
-Tốt, tốt.
Ngao thành chủ vung tay lên, Tiên Vương chi lực cường thế bạo phát, đột nhiên huy chưởng mà ra, nói.
-Vậy nếm thử món thứ nhất của bản thành đi!
Lực lượng cường thế như hồng thủy cuốn tới, mang theo Đạo Ý điên cuồng tàn phá không gian bốn phía.
-Quá mạnh!
-Đây chính là tiểu vị Tiên Vương sao!
Tận mắt thấy thành chủ xuất thủ, từng ánh mắt võ giả xem chiến trở nên nóng rực.
Mà khi bọn hắn nhìn về phía Vân Phi Dương đứng tại chỗ không nhúc nhích, khóe miệng hiện ra mỉm cười khinh thường.
Tên kia nhất định bị Tiên Vương chi lực Ngao thành chủ áp chế triệt để!
Tiên Vương chi lực gào thét mà đến, thanh thế to lớn.
Sắc mặt Hiên Viên Vấn Thiên đứng sau lưng Vân Phi Dương đại biến, trên trán càng xuất mồ hôi hột.
Thực lực của hắn chỉ có Tiên Nhân trung kỳ, dù bị tiểu vị khí tức Tiên Vương tác động vẫn khó có thể chịu đựng.
-Ai.
Vân Phi Dương lắc đầu nói.
-Món ăn này, ăn cũng không tốt.
Nhắc tới cũng kỳ, khi hắn nói hết lời, Hiên Viên Vấn Thiên đang tiếp nhận Tiên Vương chi lực lộng hành quấy rối nhất thời như trút được gánh nặng.
Cùng lúc đó, khí lãng Tiên Vương sắp đánh tới, sau khi âm thanh kết thúc, đột nhiên tĩnh lại, phảng phất như dừng lại trên bầu trời.
Sắc mặt Ngao thành chủ kinh biến, giờ phút này hắn có thể cảm nhận được một cỗ linh hồn lực kinh khủng đang áp chế Tiên Vương chi lực do mình bộc phát, khiến nó khó có thể tiến lên.
Không có khả năng, khí tức tên này đơn giản cũng là Tiên Vương, làm sao có thể chỉ bằng linh hồn có thể trói buộc Tiên Vương chi lực của mình!
Ngao thành chủ phẫn nộ huy chưởng lần nữa gia trì khí lãng nhưng vẫn không cách nào phát động đánh tới, càng dâng lên một loại cảm giác bất lực.
-Xuống đây đi.
Vân Phi Dương nâng tay lên, khí thế cường đại bạo phát, hóa thành một đại thủ đen sì, vỗ tới Ngao thành chủ giữa không trung.
Khí thế bạo phát, kinh hãi thế tục.
Một khắc này, võ giả xem chiến đều ý thức được, người trẻ tuổi này bạo phát khí thế hoàn toàn không kém gì Ngao thành chủ, thậm chí mạnh hơn!
-Hắn… hắn là tiểu vị Tiên Vương!
-Làm sao có thể!
Mọi người đều kinh hãi, Vân Đại Tiện Thần đi vào Thiết Sâm Thành, không có bạo phát cảnh giới, cho nên cho người ta cảm giác như Tiên Nhân.
Bây giờ khi hắn ngưng tụ đại thủ công kích Ngao thành chủ mới bày cảnh giới chân chính ra.
Hiên Viên Vấn Thiên đứng sau lưng Vân Phi Dương cảm thụ được khí tức khủng bố kia, tâm thần lần nữa bị rung động.
Học đệ này phi thăng Chân Vũ Thần Vực nhiều nhất chỉ mười năm, lại trưởng thành đến tiểu vị Tiên Vương, thực quá kinh khủng!
Đúng vào lúc này, tiếng vang mãnh liệt truyền đến.
Ngao thành chủ giữa không trung bị một bàn tay đánh xuống như đạn pháo ngã xuống đấu thú trường, cốt cách toàn thân vỡ vụn, kinh mạch càng bị hao tổn nghiêm trọng.
Vân Phi Dương giẫm trên lưng hắn, cười nói.
-Ăn món này, tạm được?
Mọi người hít một hơi lãnh khí.
ể ể ổ ốThành chủ tiểu vị Tiên Vương lại bị miểu sát, thực lực người trẻ tuổi kia rốt cuộc mạnh cỡ nào!
Ngao thành chủ nằm trên mặt đất chịu đựng đau nhức kịch liệt cũng mất hết can đảm, hiển nhiên không ngờ người trẻ tuổi này trước mặt đáng sợ như thế!
-Tiểu hữu…
Hắn yếu ớt nói.
-Lão hủ có mắt không tròng.
Sợ.
Vân Phi Dương nói.
-Bớt nói nhảm, muốn sống, nhanh xuất ra thành ý.
Xuất ra thành ý?
Ngao thành chủ cũng coi như lão giang hồ, lúc này minh ngộ.
-Trong không gian giới chỉ lão hủ có vạn viên Tiên thạch, xin vui lòng nhận…
Vân Phi Dương lấy không gian giới chỉ của hắn, kiểm kê một phen mới thu chân.
-Đã phối hợp như vậy, việc này coi như xong.
Không bao lâu.
Vân Phi Dương mang theo Hiên Viên Vấn Thiên rời khỏi Thiết Sâm Thành.
Ngao thành chủ tuy bị thương rất nặng nhưng kịp thời xuất ra vạn Tiên thạch, coi như bảo toàn tánh mạng.
Đương nhiên, không may còn có những võ giả quan chiến.
Trước khi Vân Phi Dương đi, để bọn hắn lấy hết đồ vật đáng tiền ra.
Thành chủ còn bị ngược, đám võ giả tự nhiên không dám phản kháng, cho nên chỉ có thể ngoan ngoãn giao Tiên thạch, tinh hạch ra.
-Học đệ.
Trên đường, Hiên Viên Vấn Thiên cảm kích.
-Nếu không có ngươi xuất hiện, ta hiện tại đã chết.
Vân Phi Dương nói.
-Học trưởng phi thăng Chân Vũ Thần Vực không bao lâu đã đột phá đến Tiên Nhân, thiên tư còn cao hơn võ giả nội vực.
Hiên Viên Vấn Thiên cười khổ.
-So với học đệ thực quá kém xa.
-Không xa.
Vân Phi Dương ngừng chân, nói.
-Nếu như có đầy đủ Tiên thạch, đầy đủ thời gian, nhất định có thể càng nhanh đột phá đến Tiên Vương.
Đây là nói thật, dù sao, Hiên Viên Vấn Thiên chính là người đứng đầu Thiên Tinh Bảng Thiên Kiêu Điện, tư chất mạnh hơn xa bọn người Quan Tự Tại.
-Ai.
Hiên Viên Vấn Thiên thở dài.
-Đi đâu để kiếm Tiên thạch đây.
-Ta có.
Vân Phi Dương nói.
-Ngươi có?
Hiên Viên khẽ giật mình.
Vân Phi Dương cười nói.
-Học trưởng, buông lỏng tâm thần, ta dẫn ngươi đi một chỗ, nơi đó có người ngươi quen biết.