Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1820
Chương: Chiến Đấu Cấp Tiên Đế!
Đông Hoàng Thái Nhất phóng thích khí tức triệt để bao phủ bốn phía Vân Phi Dương để hắn ý thức được cha vợ giống như rất tức giận mình.
Tình huống như thế nào?
Chẳng lẽ vừa rồi biểu hiện để hắn không hài lòng?
Không nên chứ, đã rất rất hoàn mỹ mà.
-Nhạc phụ.
Vân Phi Dương yếu ớt hỏi:
-Tiểu tế chọc giận ngài?
-Tiểu tử!
Đông Hoàng Thái Nhất lạnh lùng nói:
-Không toàn tâm toàn ý đối đãi Khê nhi, lại cưới nhiều nữ nhân như vậy, thực không thể tha thứ!
Khóe miệng Vân Phi Dương co giật.
Hắn rốt cuộc hiểu rõ vì sao cha vợ tức giận.
-Cha vợ…
Vân Phi Dương muốn giải thích.
Đông Hoàng Thái Nhất lại ngắt lời.
-Tiểu tử, Đông Hoàng Thái Nhất ta không nhận con rể hoa tâm như ngươi!
Vân Phi Dương im lặng.
Mình và Lâm Chỉ Khê thành thân nhiều năm, nhi tử Vân Vô Ưu cũng đã thành niên, ngài có nhận hay không cũng không ảnh hưởng đâu.
-Đông Hoàng Thái Nhất.
Nam Cung Mạc Thương thủy chung trầm mặc rốt cục mở miệng.
Nàng lạnh lùng lên tiếng.-Chuyện của các ngươi, tự mình đi giải quyết, chớ có giương oai tại Đế Thành ta.
Thời điểm đối mặt Nam Cung gia tại Nam Cung Sơn, nữ nhân này vì các loại tâm tình phức tạp cũng không biểu hiện ra khí thế một Tiên Đế cần phải có, bây giờ lại triển lộ.
-Cực Quang oa nhi!
Đông Hoàng Thái Nhất cười lạnh.
-Nam nhân của nữ nhi ta, ngươi vậy mà cũng dám đoạt, món nợ này phải tính toán thật tốt.
Vân Phi Dương triệt để sụp đổ.
Hắn đã hiểu rõ thật sâu, phụ thân Chỉ Khê táo bạo như thế, dám tìm Cực Quang Tiên Đế tính sổ!
-Đoạt nam nhân của con gái ngươi?
Ánh mắt Nam Cung Mạc Thương dần âm u, Tiên Đế chi lực bàng bạc bạo phát quanh thân, hiển nhiên đã bị chọc giận.
Đông Hoàng Thái Nhất cười lạnh, bản thân cũng bạo phát Tiên Đế chi lực.
Một người Tiên Đế, một người cấp Tiên Đế.
Khí tức hai người bạo phát tràn ngập trên không Đế Thành, trong nháy mắt khiến cho mảnh không gian này tràn ngập không khí ác liệt.
-Phiền phức!
Vân Phi Dương thấy thế, nhất thời nhíu mày.
Lúc trước hắn tưởng tượng, giải quyết được Cực Quang Tiên Đế, lại được cha vợ phụ tá, từ đó đến lớn mạnh Chấn Thiên Đế Thành.
Hiện tại ngược lại tốt, nếu hai người đánh nhau, khẳng định sẽ kết thù, kế hoạch của mình chẳng phải loạn sao?
-Mạc Thương, cha vợ…
Vân Phi Dương muốn điều hòa.
-Im miệng.
Nam Cung Mạc Thương và Đông Hoàng Thái Nhất hai miệng một lời.
-. . .
Vân Phi Dương lúc này khép miệng.
Nam Cung Mạc Thương lạnh lùng nói:
-Nghe nói Đông Hoàng tiền bối thực lực cường hãn, vãn bối hôm nay ngược lại phải thỉnh giáo một phen.
-Hưu!
Vừa dứt lời, biến mất tại chỗ.
Đông Hoàng Thái Nhất cười lạnh một tiếng, cũng biến mất tại chỗ.
-Phiền phức thật rồi.
Thấy hai người rời đi, Vân Phi Dương bất đắc dĩ lắc đầu.
Bên ngoài vạn dặm Cực Quang Đế Thành, trên không một mảnh rừng núi hoang tàn vắng vẻ, Cực Quang Tiên Đế và Đông Hoàng Thái Nhất lần lượt xuất hiện, quanh thân có Đạo Ý mờ mịt bao phủ.
-Ông! Ông!
Hai người không kiêng nể gì cả phóng xuất khí thế ra, trong không gian chu vi ngàn trượng run rẩy, hoa cỏ núi đá càng phai mờ vào hư vô.
-Cực Quang oa nhi.
Đông Hoàng Thái Nhất cười lạnh nói:
-Ra chiêu đi.
Cực Quang Tiên Đế không nói, trong đôi mắt đẹp hiện lên một tia lạnh lùng, tay ngọc nhẹ nhàng huy động, chỉ thấy Tiên Đế chi lực phảng phất như thủy triều gào thét đến.
Một khắc này.
Dưới khí thế ngập trời, toàn bộ thiên địa phảng phất như lâm vào trong bóng đêm vô tận, mà không gian vốn chỉ như một cây chẳng chống vững nhà, băng liệt phá toái.
Vân Phi Dương chạy tới thấy thế, nội tâm bị rung động thật sâu.
-Đây chính là lực lượng của Tiên Đế?
Thực lực hắn bây giờ, mặc dù đã có thể phân cao thấp cùng đại vị Tiên Vương, nhưng đứng trước Tiên Đế chi uy lại nhỏ yếu đến đáng thương.
-Vù vù!
Tiên Đế chi lực khủng bố mang theo lực lượng đủ để hủy diệt hết thảy điên cuồng đánh tới.
Vô luận đại vị Tiên Vương hay tiểu vị Tiên Vương, đứng trước mặt cỗ lực lượng này đều sẽ bị ép thành bột phấn trong nháy mắt.
Nhưng đón khí tức như sóng biển, Đông Hoàng Thái Nhất cười lạnh một tiếng, tiếp theo nhẹ nhàng nâng tay.
-Ông!
Trong khoảnh khắc, từng đạo bình chướng thực chất hóa hiện ra giữa không trung, sau đó cấp tốc mở rộng, hình thành một tòa phòng ngự kết giới cự đại.
-Tê!
Vân Phi Dương hít một hơi lãnh khí.
Hắn có thể cảm nhận được, cỗ phòng ngự kết giới thực chất hóa kia không phải thiên địa thuộc tính ngưng tụ, mà là đạo ý!
Cường độ ẩn chứa bên trong dày đặc tới mức mình chỉ hơi nhìn trộm đã bị chấn động tâm thần run rẩy.
-Oanh!
Đúng vào lúc này, Tiên Đế chi lực của Nam Cung Mạc Thương đánh vào trên phòng ngự kết giới sinh ra lực trùng kích khổng lồ, từng đạo sóng khí dập dờn mà ra giữa bầu trời.
-Tạch tạch tạch ——
Không gian khó có thể chịu đựng lực lượng bạo phát, điên cuồng vỡ vụn, trong khoảnh khắc, khu vực vạn trượng quanh hai cỗ lực lượng đối kháng ầm vang đổ sụp.
Ở vạn giới, Vân Phi Dương một quyền hạ xuống, không gian vỡ nát càng mạnh hơn cái này.
Nhưng.
Nơi này không phải vạn giới, nơi này là Chân Vũ Thần Vực!
Vì Thiên Đạo tồn tại, cường độ của không gian bích lũy tuyệt đối mạnh hơn giới hạ mấy trăm, thậm chí mấy ngàn lần!
Cực Quang Tiên Đế và Đông Hoàng Thái Nhất, một người chỉ bạo phát Tiên Đế chi lực, một người chỉ ngưng tụ kết giới để chống cự lại để vạn trượng không gian đổ sụp, điều này phi thường khủng bố!
Vân Phi Dương nắm thật chặt song quyền, con ngươi lấp lóe dị dạng.
Lần đầu thấy cường giả cấp Tiên Đế giao thủ để hắn ý thức được mình thực sự quá nhỏ bé!
-Oanh!
-Oanh!
Hai cỗ lực lượng cấp Tiên Đế vẫn điên cuồng đánh vào nhau giữa không trung, phạm vi không gian sụp đổ cũng không ngừng mở rộng.
-Xoát!
Đúng vào lúc này, Cực Quang Tiên Đế vung tay, triệt tiêu lực trùng kích, hai tay đánh ra kết ấn, chỉ thấy bên trong hư không có khí tức quỷ dị cấp tốc ngưng tụ.
Một hồi.
Khí tức hóa thành một nữ nhân uyển chuyển.
Cũng diễn sinh ra mười cánh tay dài nhỏ, giữa mỗi bàn tay đều nâng một vật hình cầu.
-Ông!
-Ông!
Mười viên cầu phát ra ánh sáng nóng rực, loá mắt như thái dương.
-Hi Hòa Chi Quang?
Vẻ mặt Đông Hoàng Thái Nhất nghiêm túc lên.
Hắn biết, đây là một trong các thần thông của Cực Quang Tiên Đế.
-Quang thuộc tính?
Vân Phi Dương cau mày.
-Xoát!
Nữ nhân uyển chuyển biến được ảo ra chầm chậm mởmắt, bên trong mừơi bàn tay kéo theo quang cầu lóa mắt, trong nháy mắt phun ra mười đạo ánh sáng lộng lẫy.
Mười đạo quang mang này như ánh sáng của Thái Dương.
Vân Phi Dương dù cách rất xa cũng cảm nhận được khí tức đáng sợ!
-Đạp!
Đối mặt mười đạo Hi Hòa Chi Quang, Đông Hoàng Thái Nhất cũng không dám khinh thường, bước đi trong hư không, nắm tay phải đột nhiên oanh ra.
-Hô!
Trong khoảnh khắc, một nắm đấm bỗng dưng ngưng tụ trong hư không, cũng cấp tốc mở rộng đánh tới mười đạo quang mang.
Hai người lần đầu giao thủ, đơn giản là đối kháng khí tức, lần này lại so thần thông, bạo phát lực lượng còn kinh khủng hơn khi nãy!
Vân Phi Dương đang chạy đến thấy thế, lúc này làm ra lựa chọn sáng suốt nhất, dừng lại, lùi gấp về sau.
-Ầm ầm!
Nhưng lui không bao lâu, mười đạo Hi Hòa Chi Quang cũng đã cùng cự quyền đụng vào nhau, lực trùng kích khổng lồ điên cuồng cuốn tới.
-Không tốt!
ÝVân Phi Dương kinh hãi, lúc này câu thông Đạo Anh trong không gian Đạo Ý, hình thành Đạo Giới trước người.
Dù như thế, dưới du uy của lực trùng kích, vẫn bị chấn động khí huyết quay cuồng.