Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1787
Chương: Mắt Chó Coi Thường Người Khác
Bình thường theo giá thị trường, một bản vũ kỹ Tiên Nhân đại viên mãn tính bằng hạ phẩm Tiên thạch, đại khái khoảng vạn viên.
Chân Linh Tâm Pháp sở dĩ trong thời gian ngắn bị xào đến 50 ngàn viên, nguyên nhân chủ yếu là phi thường cổ lão.
Huống chi, quyển bí tịch này đã từng được người tu luyện, một đại vị Tiên Vương mạnh mẽ, giá cả tự nhiên cao hơn cùng cấp bậc.
Cuối cùng, sau một phen chiến đấu, Chân Linh tâm pháp lấy 60 ngàn Tiên thạch bán ra.
– Thật quý.
Khóe miệng Vân Phi Dương hơi rút.
Vật đấu giá đầu tiên đã đập tới 60 ngàn viên, tiếp theo chắc vượt 100 ngàn quá.
Khó trách, muốn tiến vào bán đấu giá phải thanh toán 100 ngàn hạ phẩm Tiên thạch, không phải vậy, tiến vào cũng chỉ có thể ngaya ngốc mà nhìn.
“Ông!”
Trên đài cao lần nữa xuất hiện một vật, một chuôi bảo đao, vỏ đao khảm nạm chín viên Tinh Thạch sáng chói.
Nữ tử chủ trì đấu giá giới thiệu.
– Đao này chính là Cửu Huyền Bảo Đao, do Thanh Vân Tử tiền bối dùng Cửu Huyền thạch, trải qua trăm năm chế tạo mà thành!
– Thanh Vân Tử tiền bối chế tạo đao!
Ánh mắt rất nhiều võ giả nhất thời nóng rực, hai mắt càng không rời Cửu Huyền Bảo Đao.
– Giá khởi đầu
– Chậm đã.
Vân Phi Dương ngắt lời.
– Mỹ nữ, cô còn chưa nói phẩm chất của chuôi đao này là gì mà.
“Ha ha ha.”
– Tên này có phải đồ nhà quê hay không!
Mọi người ầm vang cười to.
Nữ tử đấu giá đứng trên đài nở nụ cười xinh đẹp nói:
– Vị bằng hữu này, vũ khí Thanh Vân Tử tiền bối chế tạo từ trước đến nay không có phân chia phẩm chất, chỉ có nhìn người sử dụng có thể phát huy đến trình độ nào.
Vân Phi Dương khẽ giật mình.
– Ý cô là, nếu người sử dụng phát huy cực hạn, phẩm chất chuôi đao này có thể đạt đến Tiên Vương thậm chí Tiên Đế?
– Không sai.
Đấu giá nữ tử đáp.
“Ngọa tào.”
Vân Phi Dương âm thầm giật mình.
– Lợi hại như vậy?
Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm có phẩm chất rất không tệ, nhưng muốn đạt đến phẩm chất càng mạnh, Kiếm Linh nhất định phải không ngừng trưởng thành, bảo đao Thanh Vân Tử chế tạo, cường độ quyết định bởi người sử dụng, quả thực nổ tung!
– Thực sự là.
– Buổi đấu giá quy cách cao như thế thế nào lại để lang thang tán tu không kiến thức trà trộn vào đây không biết.
– Đúng vậy, quả thực mất hứng.
– Tử Huyên cô nương, ta cho rằng quý hãng nên đuổi người này ra ngoài để tránh kéo thấp cấp bậc của buổi đấu giá.
Võ giả các đại gia tộc tranh nhau nghị luận, ánh mắt nhìn về phía Vân Phi Dương càng thêm xem thường.
Tử Huyên cô nương chủ trì đấu giá còn cười nói:
– Đã tiến vào phòng đấu giá thì chính là khách quý của chúng ta.
Lời này rất thỏa đáng để võ giả các đại gia tộc bội phục không thôi, chỉ là lần nữa nhìn về phía lang thang tán tu kia, vẻ xem thường càng thêm nồng đậm.
Vân Phi Dương rất phiền muộn.
Nói mình không kiến thức, mình nhận, dù sao chưa nghe nói qua nhân vật như Thanh Vân Tử, nhưng đòi đuổi mình ra ngoài, thật có chút quá phận đi.
Tử Huyên cất cao giọng.
– Cửu Huyền Bảo Đao do Thanh Vân Tử tiền bối chế tạo, giá khởi đầu 50 ngàn Tiên thạch!
– Đao này rất khá, nhất định phải cầm xuống.
Vân Phi Dương có tính toán đấu giá.
Nhưng khi hắn đang muốn mở miệng kêu giá đã nghe trong rạp lầu hai có người hô.
– 60 ngàn!
– 70 ngàn!
– 80 ngàn!- 90 ngàn!
– 100 ngàn!
Giá Cửu Huyền Bảo Đao một đường tăng vọt, sau cùng càng đột phá đến 100 ngàn.
Vân Phi Dương mở rộng miệng sụp đổ không thôi, nghĩ thầm, mẹ nó chứ, đấu giá quá kịch liệt.
– Không được!
Hắn phẫn nộ nói:
– Đao lão tử nhìn trúng, người khác đừng hòng cướp đoạt.
Ngay khi giá cả ổn định tại 100 ngàn, trong khi lâm vào yên tĩnh ngắn ngủi, Vân Đại Tiện Thần đằng đứng lên, lớn tiếng nói:
– Một trăm ngàn lẻ một khỏa!
Dát.
Lời vừa nói ra, toàn trường trợn mắt.
“Phốc ha ha ha!”
– Tên này đến đấu giá hay đến gây sự?
Mọi người lần nữa cười ha hả.
Tử Huyên giải vây cho hắn lúc trước hơi nhíu liễu mi, nói:
– Vị bằng hữu này, quy tắc đấu giá là mỗi lần đấu giá không được thấp hơn 10 ngàn Tiên thạch.
Đừng nói đấu giá cấp bậc cao, dù đấu giá ở địa phương nhỏ cũng sẽ không tăng giá từng viên thế đâu.
“A.”
Vân Phi Dương ứng một tiếng nói:
– 110 ngàn!
– Haha, tên này rất không tình nguyện đó.
– Theo ta thấy, hắn tới đây để gây sự.
Mọi người xem thường cười nói.
Võ giả lúc trước đấu giá 100 ngàn nhìn Vân Phi Dương hằm hằm.
Mắt nhìn thấy sắp mua được Cửu Huyền Bảo Đao, kết quả lại bị đối phương đột nhiên quấy rầy, tự nhiên tức giận.
Tức giận thì tức giận, bảo đao vẫn là muốn mua.
Gia chủ kia lạnh lùng hô:
– 120 ngàn.
Về phần các gia tộc còn lại, cho rằng giá cả quá cao, không hề báo giá, mà chính lựa chọn yên lặng rút lui.
“Hắc.”
Vân Phi Dương ngẩng đầu, nhìn về phía gia chủ đang đấu giá cùng mình, nhếch miệng cười nói:
– 150 ngàn.
– Đu đu, trực tiếp tăng 30 ngàn!
Có ngườihoảng sợ hô.
– Đáng giận!
Ánh mắt tên gia chủ ngồi trong phòng lấp lóe ra tia lửa giận, tiếp theo cắn răng nói:
– 160 ngàn.
– Giá tiền này đã rất cao.
Có người nói thầm.
Binh khí Thanh Vân Tử chế tạo tuy căn cứ thực lực võ giả đến quyết định yếu mạnh, nhưng thế nhân cũng biết, có thể chân chính phát huy đến cực hạn rất ít.
Cho nên, giá cả hợp lý vào khoảng 100 ngàn đến 150 ngàn, cao hơn thì hơi quá, đã có thể mua một thanh vũ khí cấp tiểu vị Tiên Vương.
– Mẹ.
Vân Phi Dương thầm mắng một tiếng, nhưng vẫn cao giọng hô:
– 200 ngàn!
“Tê!”
Mọi người hít một hơi lãnh khí.
Nâng giá 30 ngàn đã rất trâu, tên này vậy mà lần nữa đề tăng 40 ngàn, bực nào xa hoa chứ.
Gia chủ kia nghe được 200 ngàn, nhất thời như bóng cao su xì hơi, ngồi xuống.
Nhưng một tên dòng chính tuổi trẻ bên cạnh đứng lên, lạnh lùng nói:
– Tử Huyên cô nương, nếu có người ác ý đấu giá lại không bỏ ra nổi Tiên thạch thì nên như thế nào?
Hắn nói thế hiển nhiên cho rằng, Vân Phi Dương đang cố ý tăng giá, rất có thể không bỏ ra nổi 200 ngàn hạ phẩm Tiên thạch.
Người khác cũng cho rằng như vậy, dù sao, tên kia chỉ là lang thang tán tu, đâu thể nào xuất ra nhiều Tiên thạch như vậy.
Tử Huyên cô nương nói:
– Nếu có người ác ý xào giá, phá hư trật tự đấu giá, ta nhất định nghiêm trị không tha.
– Thế thì tốt.
Dòng chính gia tộc kia nói tiếp.
– Còn mời Tử Huyên cô nương nghiệm chứng một chút, người này có thể xuất ra 200 ngàn hạ phẩm Tiên thạch hay không.
– Cái này…
Tử Huyên nhất thời khó làm.
Dựa theo quy định buổi đấu giá, sau khi đáu giá hết đồ vật mới kết toán thu Tiên thạch, lúc này vừa đấu giá hai kiện, mình làm thế nào nghiệm chứng?
“Ai.”
Vân Phi Dương lắc đầu.
– Có vài gia tộc mắt chó coi thường người khác.
– Ngươi nói cái gì!
Người trẻ tuổi kia cả giận quát.
“Xoát!”
“Xoát!”
Những người bị nhột nhao nhao đứng lên, ánh mắt lấp lóe lửa giận.
Mắt chó coi thường người khác, câu nói này cực kỳ nhục nhã.
Gia tộc hơi nóng tính khẳng định rất khó chịu đựng.
Nhưng cho bọn hắn thêm mười lá gan cũng không dám xuất thủ, dù sao nơi này là hội đấu giá của Hằng Thông cửa hàng, có tứ đại Tiên Vương tọa trấn.
– Tử Huyên cô nương.
Vân Phi Dương không để ý đám người này, tiện tay vung lên, quăng ra một không gian giới chỉ.
– Mời kiểm nghiệm Tiên thạch của ta.