Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1755
Chương: Mẹ Con Gặp Nhau
Khí tức bất chợt tới làm cho rất nhiều sắc mặt võ giả kinh biến, nghĩ thầm, đừng nói là có Cường giả cấp Tiên Đế đến nghe?
– Kỳ quái.
Cực Quang Tiên Đế ngồi trong xe lẩm bẩm.
– Phá Cổ Tiên Đế còn sống?
Nàng theo khí tức cuốn tới phát giác được, đối phương là Phá Cổ Tiên Đế không thể nghi ngờ.
Hồng Uy Tiên Đế cũng phát giác được, ánh mắt ngưng trọng nhìn về phía xa.
“Hô!”
Đúng vào lúc này, lực lượng cuồn cuộn táo bạo như hồng thủy cuốn tới, loại cường hãn kia phảng phất như đến từ vô tận tinh không!
– Thật mạnh!
Mọi người cùng nhau kinh hô.
“Oanh!”
Cuối cùng, lực lượng bá đạo chạm vào Đinh Hồn Châm, để nó chệch khỏi quỹ đạo, bay qua người Thánh Dao tiên tử.
Đám người cùng nhau quay đầu, nhìn về phía bầu trời xa xôi, chỉ thấy một đạo lưu quang cực tốc bay tới.
Đó là một người trẻ tuổi, tay phải cầm kiếm, quanh thân phát ra căm giận ngút trời, phảng phất như muốn đốt cháy hết thảy!
– Là Vân Phi Dương!
– Tại sao hắn đến đây!
Mọi người trợn mắt.
Từ khi tiến về hạ giới, Vân Phi Dương thì khôi phục chân dung, sau đó leo lên Chân Vũ Thần Vực, vì điều dưỡng tác dụng phụ, cũng một mực không dịch dung.
Cho nên khi hắn cực tốc bay đến nhất thời để võ giả nội vực giật mình kinh ngạc, đồng thời không hiểu, tại sao nổi giận đùng đùng đến đây?
“Hừ.”
Hồng Uy Tiên Đế cười lạnh một tiếng nói:
– Tiểu tử, ngươi cũng dám xuất hiện trước mặt Bản Đế, quả nhiên muốn chết!
Khi nói chuyện, vung tay lên, khủng bố Tiên Đế chi lực phun trào, hóa thành một đại thủ mang theo lực lượng chấn vỡ hết thảy áp xuống.
– Hồng Uy lão nhi, muốn thương tổn hắn, phải hỏi Bản Đế có đồng ý hay không!
Đại thủ áp xuống tới, Phá Cổ Tiên Đế xuất hiện, oanh tới một quyền.
“Ầm ầm!”
Thủ ấn nhất thời bị vỡ nát thành hư vô, không gian sụp đổ đại diện tích phảng phất như tận thế.
“Vù vù!”
Cuồng phong gào thét, Phá Cổ Tiên Đế đứng giữa bầu trời, thương mặt già phủ đầy ngạo nghễ Tiên Đế cần phải có.
Một khắc này.
Rất nhiều võ giả nhìn thấy lão giả lưng còng phát khí thế quân lĩnh thiên hạ, không khỏi bị rung động thật sâu.
Người diện mạo xấu xí như thế có thể tuỳ tiện phá mất thủ ấn Hồng Uy Tiên Đế, tuyệt đối là Cường giả cấp Tiên Đế!
“Hưu!”
Đúng vào lúc này, đạo lưu quang bay đến, cuối cùng rơi vào bên trên Đinh Hồn đài.
Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người ở hiện trường nhìn sang, nhìn Vân Phi Dương vừa ổn định thân thể.
Đột nhiên, bọn họ phát hiện người trẻ tuổi đến từ hạ giới có tướng mạo giống Thánh Dao tiên tử mấy phần!
Chẳng lẽ là mẹ con?
Sao mọi người không nghĩ tỷ đệ, hoặc huynh muội, bởi vì Thánh Dao tiên tử thành danh đã lâu, Vân Phi Dương đơn giản chỉ là tiểu bối hạ giới.
Không đúng!
Nếu như tên kia thật sự là con trai của Thánh Dao tiên tử, nói đúng hơn là, phụ thân hắn là Chấn Thiên Tiên Đế?
Nghĩ đến đó, mọi người lại biến, đồng thời ý thức được, nếu như suy đoán là thật, đây tuyệt đối là tin tức đại kình bạo!
Lại nói Vân Phi Dương.
Khi hắn rơi vào Đinh Hồn đài, cảm thụ được khí tức chí thân mãnh liệt, lửa giận dần dần bình ổn lại.
Thánh Dao tiên tử bị Thiên Đạo xiềng xích trói buộc, thân thể mềm mại khẽ run, hai con ngươi chầm chậm mở ra, nước mắt như suối chảy xuống.
Nàng đã từng tưởng tượng vô số lần có thể gặp lại cùng nhi tử, nhưng không nghĩ tới, lại gặp nhau trên Đinh Hồn đài.
– Nhất định là mẫu tử!
Sau khi Thánh Dao tiên tử mở mắt, rất nhiều võ giả càng thêm khẳng định ý nghĩ trong lòng.
Như thế, Chấn Thiên Tiên Đế có nhi tử, nhưng cũng không ở nội vực, mà sinh hoạt tại hạ giới!
“Phù phù.”
Đột nhiên, âm thanh quỳ xuống đất truyền đến.
Mọi người thấy người trẻ tuổi đến từ hạ giới khụy hai đầu gối quỳ trước mặt Thánh Dao tiên tử.
Đầu gối của Vân Phi Dương không quỳ trời cũng không quỳ đất, dù đối mặt cường địch, dù chiến bại cũng vĩnh viễn thẳng tắp, nhưng ngày hôm nay quỳ xuống, quỳ gối trước mẫu thân của mình.
– Con ta
Âm thanh Thánh Dao tiên tử run rẩy, nước mắt rơi xuống như mưa.
“Phù phù.”Vân Phi Dương dập một cái đầu, áp chế tâm tình, thấp giọng nói:
– Mẫu thân, hài nhi tới chậm, để người chịu khổ.
Thánh Dao tiên tử vô hạn tự trách nói:
– Là mẫu thân để con chịu khổ.
Nói đến đây, nàng bối rối nói:
– Con ta, nhanh đi xuống, đây là Đinh Hồn đài Thiên Đạo ngưng tụ, tự tiện đi lên sẽ bị tác động.
“Xoát!”
Vân Phi Dương đứng dậy, nhưng cũng không có đi xuống.
Hắn giơ Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm, chỉ bầu trời, phẫn nộ quát to:
– Thiên Đạo lão nhi nghe cho ta, người là do Vân Phi Dương ta mang đến, có thủ đoạn gì xông tới ta, đừng động đến mẫu thân của ta!
“Vù vù!”
Giữa bầu trời, cuồng phong gào thét.
Thiên Đạo phảng phất như nghe được lời Vân Phi Dương!
– Vân Phi Dương!
Hồng Uy Tiên Đế lạnh lùng nói:
– Thánh Dao tiên tử vi phạm Thiên Đạo, tội không thể tha, dù ngươi là con trai của nàng cũng không có tư cách chịu phạt thay.
“Xoát!”
Khi nói chuyện, phất tay, Thiên Đạo chi lực cấp tốc ngưng tụ hóa thành từng mai Đinh Hồn Châm.
Sắc mặt Phá Cổ Tiên Đế nghiêm túc, nhưng vẫn ngăn trước người Vân Phi Dương, lạnh lùng nói:
– Hồng Uy lão nhi, ngươi muốn mượn đao giết người?
– Phá Cổ tiền bối.
Cực Quang Tiên Đế cười nói:
– Xem như ngươi nói đúng, lão gia hỏa này muốn mượn Thiên Đạo chi lực để diệt trừ quả phụ và trẻ mồ côi của Chấn Thiên Tiên Đế.
Phá Cổ Tiên Đế cả kinh hô.
– Chấn Thiên Tiên Đế đã chết?
Hắn lấy linh hồn hình thái sống tạm hơn hai vạn năm trong phế tích, cũng không biết rõ biến cố ngoại giới.
Trên thực tế, Chấn Thiên Tiên Đế vạn năm trước tiếp nhận một ngàn tám trăm lần Đinh Hồn Châm công kích, không lâu sau đó hồn về cửu tuyền.
Tiên Đế mạnh nhất vẫn lạc, lúc ấy gây nên oanh động to lớn, cho đến ngày nay vẫn có người đang tiếc hận.
– Không sai.
Cực Quang Tiên Đế nhìn Vân Phi Dương, nói:
– Chấn Thiên Tiên Đế đã qua đời.
Nàng biết, mình nói ra câu nói này nhất định sẽ kích thích tên kia, nhưng vẫn nói, dù sao cũng không thể thay đổi sự thật.
Vâng.
Lời Cực Quang Tiên Đế nói truyền vào trong tai Vân Phi Dương, kích thích hắn thật sâu, não hải ầm vang nổ tung.
Thực ra khi còn ở hạ giới, hắn đã thu hoạch được rất nhiều trong trí trong đầu võ giả Bắc Môn gia.
Tỉ như, tại sao bọn họ muốn truy sát con trai Tiên Đế, bởi vì phải nhổ cỏ tận gốc, mà điều này đại biểu, Tiên Đế đã vẫn lạc.
Về sau khi hắn khẳng định, mình là con trai Tiên Đế, phụ thân là Chấn Thiên Tiên Đế, còn từng tưởng tượng.
Nhưng.
Một tia ảo tưởng đã sụp đổ.
Phụ thân hắn đã chết.
“Vù vù!”
Hô hấp Vân Phi Dương dồn dập, tâm cảnh hỗn loạn trước đó chưa từng có, sắc mặt càng dữ tợn.
Một khắc này, hắn muốn lớn tiếng gào thét, để phát tiết phẫn nộ và thương tâm trong lòng.
– Mẹ!
Vân Phi Dương nắm thật Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm trong tay, muốn rách cả mí mắt hỏi.
– Có phải Hồng Uy Tiên Đế giết chết cha con!
– Không phải hắn.
Thánh Dao tiên tử bi thương đáp.
– Không phải hắn?
Vân Phi Dương ngốc trệ.
Trong hiểu biết của hắn, Hồng Uy Tiên Đế một mực truy sát con trai Tiên Đế để trảm thảo trừ căn, có lẽ phụ thân cũng chết trong tay hắn!
– Là ai!
Vân Phi Dương hỏi tiếp.
Thù giết cha, không đội trời chung!
Dù ai giết, hắn cũng phải khiến đối phương nợ máu trả bằng máu.
– Con ta.
Thánh Dao tiên tử nói:
– Có một số việc, lấy cảnh giới con bây giờ tốt nhất nên không biết, nếu không, chỉ mang đến vô tận phiền phức.