Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1722
Chương: Trò Đùa Này Không Buồn Cười
Khi Vân Phi Dương nói muốn đi huyết tẩy Thích gia, sắc mặt Thích Hữu Lệnh đại biến, vội nói:
– Tiểu hữu, giữa chúng ta có hiểu lầm!
Hắn thật sợ.
Dù sao, một người trẻ tuổi có đại vị Tiên Vương làm thủ hạ, nhất định có hậu trường cường đại, nếu quả thật chọc giận hắn, mang theo càng nhiều cường giả đi Thích gia, hậu quả khẳng định rất khó tưởng tượng.
Lúc trước, Thích Hữu Lệnh nhận tin tức có người ngược bọn người Thích Tam Thúc, phi thường tức giận, hoàn toàn không có để tám tên thủ hạ cấp Tiên Nhân đại viên mãn của đối phương vào mắt.
Nhưng Phá Cổ Tiên Đế xuất hiện, phóng xuất ra khí tức cấp đại vị Tiên Vương, Tam trưởng lão nhất thời sợ hãi.
Vân Phi Dương có đầy đủ thực lực, dù thực lực bắt nguồn từ ngoại lực cũng sẽ cho người kiêng kị, mà đây cũng là hiện thực trần trụi.
– Hiểu lầm?
Vân Phi Dương cười nhạt một tiếng.
Thích Hữu Lệnh vội nói:
– Tiểu hữu, tuyệt đối là hiểu lầm!
– Quận chúa.
Vân Phi Dương nhìn về phía Mộc Thắng Nam, cười nói:
– Cô cảm thấy đây là hiểu lầm hả?
– Cái này…
Mộc Thắng Nam trầm ngâm một hồi, lên tiếng.
– Ta nghĩ hẳn là hiểu lầm, hoặc Thích trưởng lão nãy giờ đang nói đùa với ngươi.
– Đúng! Đúng!
Thích Hữu Lệnh nói:
– Lão hủ đang nói đùa!
Lúc này hắn nhất định phải ổn định tâm tình Vân Phi Dương, vạn nhất đi Đế Thành thật, Thích gia khẳng định có đại phiền toái.
– Thích trưởng lão.
Vân Phi Dương ngưng trọng nói:
– Cái trò đùa này của ngươi không có gì buồn cười, còn tạo thành thương tổn đối với tâm linh của ta.
Dù sao, Thích Hữu Lệnh cũng là cáo già thành tinh, nghe đến đó, nhất thời minh ngộ nói:
– Lão hủ nơi này có thiên tài địa bảo, có thể trị liệu tâm linh tiểu hữu.
Hắc.
Vẫn rất hiểu ý.
Vân Phi Dương giả bộ trầm ngâm, lắc đầu.
– Thật có lỗi, ta không có hứng thú đối với thiên tài địa bảo gì.
Thích Hữu Lệnh vội đổi lời.
– Lão hủ nơi này có Tiên thạch tinh hạch và các loại vũ kỹ!
Nói rồi vội vàng giao không gian giới chỉ ra.
“Ai.”
Vân Phi Dương nhận lấy nói:
– Đã như vậy, ta cũng chỉ có thể miễn cưỡng tiếp nhận.
Tiên niệm dung nhập vào trong giới chỉ, trong lòng đột nhiên vui vẻ.
Thích gia Tam trưởng lão thật có hàng, trong giới chỉ cất giữ chừng một trăm viên trung phẩm Tiên thạch, còn về tinh hạch Chuẩn Tiên, chí ít cũng phải có hơn mười vạn.
– Thích trưởng lão.
Đơn giản kiểm kê, Vân Phi Dương nói:
– Tính khí ta thật không tốt lắm, Thích gia các ngươi tuyệt đối đừng đến chọc ta, nếu không tự gánh lấy hậu quả.
– Sẽ không, sẽ không!
Thích Hữu Lệnh vội nói.
Vân Phi Dương cười cười người vật vô hại, ngay sau đó xoay người rời đi.
Phá Cổ Tiên Đế đi theo phía sau hắn, hoàn toàn tựa như một thiếp thân bảo tiêu một tấc không rời.
“Hô!”
Thích Hữu Lệnh buông lỏng một hơi.
Đương nhiên, giờ phút này hắn đã chửi mắng Thích Uy Mậu trong lòng một trận, tự nhiên lại gây sự với một người trẻ tuổi thần bí khó lường.
Vân Phi Dương đi đến trước người Mộc Thắng Nam lên tiếng.
– Ta tin Thích Uy Mậu về sau sẽ không còn dây dưa Quận chúa nữa.
Thanh âm rất lớn, rõ ràng đang nói cho Thích Hữu Lệnh nghe.
– Hi vọng như thế.
Mộc Thắng Nam nói.
Vân Phi Dương nói:
– Ta trở về Vương Thành, quận chúa nên chăm sóc tốt cho mình.
Nói xong, mang theo Phá Cổ Tiên Đế rời đi.
Hắn muốn đi thật, dù sao còn cần tìm kiếm Tiên Vương tàn quyển.
Mộc Thắng Nam một mực nhìn Vân Phi Dương rời đi, cho đến thân ảnh biến mất mới thu hồi ánh mắt, nói thầm:
– Phụ thân, người tướng quân người tìm này rốt cuộc là ai?
Vân Phi Dương tìm được một sơn động ngồi xếp bằng xuống, vận chuyển sinh mệnh thuộc tính tu sửa kinh mạch bị hao tổn, lấy Đạo Giới chống được một kích của Thích Hữu Lệnh, hắn nhìn như không có việc gì, thực ra vẫn chịu chút nội thương.
May mắn, vấn đề không lớn.
Sau nửa canh giờ, Vân Phi Dương chữa trị kinh mạch bị hao tổn, người cũng khôi phục lại trạng thái tốt nhất.
Hắn không có việc gì.
Đạo Anh lại cực độ suy yếu, dù sao, ngăn một kích của Thích Hữu Lệnh, để nó hao phí tất cả Đạo Ý bên trong thân thể.
“Hưu!”
Tâm niệm Vân Phi Dương động, lấy linh hồn hình thái xuất hiện trong không gian Đạo Ý, nói:
– Tiểu Bất Điểm, ngươi không sao chứ?
Giờ phút này, hắn đã biết tiểu gia hỏa sinh ra bên trong Thai Thể có trợ giúp cực lớn cho mình, cho nên vô cùng lo lắng nó có cái gì ngoài ý muốn.
Đạo Anh đang ngồi xếp bằng, yếu ớt trả lời.
– Giúp chủ nhân chống một kích, hao hết năng lượng trong cơ thể ta.
Vân Phi Dương hỏi.
– Vậy làm sao bây giờ?
– Còn có thể làm sao.
Đạo Ý nói:
– Nhanh đưa Đạo Ý vào để cho ta hấp thu.
– Được.
Vân Phi Dương lúc này thu hồi linh hồn, dung nhập tạo hóa giới chỉ, lấy thượng phẩm Tiên Thạch ra, điên cuồng hấp thu.
Vài ngày sau.
Có sung túc Đạo Ý, tinh thần Đạo Anh lần nữa chấn hưng.
Trả giá lớn, hai mươi viên thượng phẩm Tiên Thạch của Vân Phi Dương đều bị nó hấp thu sạch sẽ.
Chỉ cần tiểu gia hỏa không có việc gì, hắn cũng không thèm để ý hao phí Tiên thạch.
– Chủ nhân.
Đạo Anh có chút hổ thẹn nói:
– Ta mới vừa sinh ra, thân thể ở vào thời kỳ trưởng thành, hình thành Đạo Giới chỉ có thể giúp ngươi đỡ được một lần Tiên Vương công kích.
– Đã rất không tệ.Vân Phi Dương cười nói.
Đạo Anh chân thành nói:
– Chủ nhân yên tâm, chờ ta lớn lên, nhất định có thểgiúp ngươi chống đỡ được rất nhiều lần.
– Ừm.
Vân Phi Dương cười rực rỡ một tiếng.
Hắn vô cùng chờ mong tiểu gia hỏa lớn lên, bởi vì vậy, phòng ngự mình cũng sẽ càng mạnh.
Đạo Anh khôi phục trạng thái, Vân Phi Dương trở về ngoại giới, sau đó tiếp tục tìm kiếm Tiên Vương tàn quyển.
Trong thời gian này.
Chỉ cần gặp được sơn lâm thì tiến vào, gặp được hung thú thì giết, tận khả năng đến thu hoạch tinh hạch.
Nửa tháng sau.
Vân Phi Dương đi ra Tiểu Trung Ương, tiến vào cực đông Đông Vực.
Đó là một mảnh khu vực bị băng tuyết bao phủ, chung quanh chỉ có một màu trắng bạc.
– Ngưng luyện không ít Trung phẩm Tiên thạch, hẳn đủ để Phá lão thu lấy một đoạn thời gian, vẫn nên mau chóng đi đường, xác định xem phiến khu vực này có Tiên Vương tàn quyển hay không.
Vân Phi Dương gọi ra Thất Thải Lưu Vân Xa, để Thôn Vân Bạch Long kéo xe, xuyên qua trên không vô tận tuyết nguyên.
Vài ngày sau.
Vân Phi Dương bay khỏi cánh đồng tuyết ở cực đông, bởi vì Thông Thiên Xà cũng không phát hiện.
Hai tháng sau.
Các ngõ ngách Đông Vực đều bị dò xét một lần.
Đáng tiếc, Thông Thiên Xà vẫn không có phát giác được khí tức Tiên Vương tàn quyển.
Đối với kết quả này, Vân Phi Dương cũng bất giác ngoài ý muốn, cho nên khởi hành trở về Vương Thành, trên đường hắn quyết định, về đến Vương Thành xin phép Mộc thành chủ nghỉ, khởi hành tiến về Tây Nam Vực.
Tại sao muốn về Tây Nam Vực?
Bởi vì hắn muốn nhanh chóng trở về xem tình huống Vân Ký cửa hàng kinh doanh, thuận tiện lấy chút tinh hạch để luyện chế trung phẩm Tiên thạch cho cung Phá Cổ Tiên Đế hấp thu.
“Hô!”
Một ngày nào đó, trên không Vương Thành, một đầu Long Thú uy vũ bất phàm kéo một cỗ xe chầm chậm rơi xuống, cuối cùng đứng ở bên trong giáo trường quân doanh.
– Là Chân tướng quân!
Trong lúc nhất thời, binh lính oanh động.
Bọn họ lấy ánh mắt sùng bái nhìn lấy người trẻ tuổi nhảy xuống khỏi xe.
Hơn mười tướng quân quân đoàn cười đi tới, nhao nhao chắp tay nói:
– Chân tướng quân, một đường vất vả.
“A?”
Vân Phi Dương có chút kinh ngạc.
Đám người này bị gì thế, khá lâu không thấy mà trở nên nhiệt tình như vậy?
Vân Phi Dương cũng không biết.
Trong hai tháng tìm tòi Tiên Vương tàn quyển, chuyện hắn cuồng loạn Thích gia võ giả tại Dục Anh Thành đã sớm truyền ra khắp Vương Thành.