Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1593
Hôm sau.
Cửa hàng tiên thạch Vân Ký mở cửa.
Không giống ngày xưa, đứng trước cửa không còn là người mặc trang phục võ giả, mà là một đám trung niên trang phục không tệ.
Vân Phi Dương theo bọn họ khí tức nhìn được ra, hẳn là người làm ăn trải qua chiến trường.
– Vị này chính là Bách Lý công tử?
Trình chưởng quỹ cười nói.
– Không sai.
Vân Phi Dương hỏi.
– Các ngươi là?- Điếm chưởng quỹ Tiên thạch Trình gia.
Trình chưởng quỹ tự giới thiệu, năm người khác cũng lần lượt giới thiệu.
– Nguyên lai là đồng đạo.
Vân Phi Dương chắp tay cười nói.
Thực ra, hắn đoán được đại khái thân phận những người này.
Dù sao, mình chơi chiêu như vậy, hấp dẫn tất cả võ giả đổi Tiên thạch, nếu những người khác còn ngồi yên mới kỳ quái.
– Bách Lý công tử, khai trương mấy ngày, chúng ta có việc trong người, cho nên hôm nay mới tới chúc mừng.
Trình chưởng quỹ cười nói.
Chúc mừng?
Hay tới quấy rối.
Vân Phi Dương không có trở mặt ngay, cười nói:
– Làm phiền chư vị đến đây, tại hạ thực chút áy náy.
– Bách Lý công tử.
Trình chưởng quỹ cười nói:
– Để cho chúng ta đứng bên ngoài thế sao?
“Ba.”
Vân Phi Dương vỗ đầu một cái.
– Mời vào bên trong, mời vào bên trong.
Sáu tên điếm chưởng quỹ bán Tiên thạch được mời vào.
Võ giả đứng bên ngoài còn chưa đi đến cửa hàng, bọn họ biết, điếm chưởng quỹ sáu nhà Tiên thạch cùng đi vào, khẳng định muốn gây sự.
– Hoắc chưởng quỹ cũng tham gia, xem ra, Cửa hàng tiên thạch Vân Ký phải ngã nấm mốc rồi.
– Ta nhớ được, ba mươi năm trước, cửa hàng Tiên thạch nào đó bị Hoắc gia nhằm vào, mấy ngày ngắn ngủi thì đóng cửa, tđiếm chưởng quỹ cũng mất tích.
– Cửa hàng tiên thạch Vân Ký hình như có chút quan hệ cùng Thôi gia đại công tử, Hoắc gia hẳn sẽ không dám làm loạn.
“Ai.”
Một võ giả thở dài nói.
– Bất kể như thế nào, chưởng quỹ sáu nhà xuất động, Cửa hàng tiên thạch Vân Ký khẳng định phải trả giá một chút, có lẽ ưu đãi như thế sẽ sớm kết thúc, trở lại bình thường.
Lời vừa nói ra, mọi người sụp đổ.
Nếu như Cửa hàng tiên thạch Vân Ký hủy bỏ ưu đãi, đối với những võ giả như bọn hắn mà nói, tin tức thật không tốt.
…
– Bách Lý công tử.
Trình chưởng quỹ vừa đi vào trong tiệm đã mở miệng.
– Nghe nói Quý Điếm ra giá 5000 khỏa tinh hạch thì có thể đổi lấy một khỏa Tiên thạch?
– Không sai.
Vân Phi Dương cười nói.
Trình chưởng quỹ nói:
– Đã như vậy, chúng ta vì biểu thị chống đỡ cho người đồng đạo, quyết định lấy đại lượng tinh hạch đến đổi lấy Tiên thạch của Quý Điếm.
– Ồ?
Vân Phi Dương giật mình.
Hắn biết đối phương đến tìm phiền toái, không nghĩ tới sẽ lấy phương thức này.
– Cái này…
Vân Phi Dương giả bộ rầu rĩ.
– Không tốt lắm đâu.
– Không có gì không tốt cả.
Trình chưởng quỹ cười nói:
– Quý Điếm có bao nhiêu Tiên thạch, sáu nhà chúng ta sẽ lấy tinh hạch đổi lấy toàn bộ.
Mấy tên chưởng quỹ khác cười lạnh.
Dưới cái nhìn của bọn họ, Cửa hàng tiên thạch Vân Ký bán hạ giá kiểu này, đơn giản là dùng tiền để nhanh chóng đề tăng danh khí.
Mọi người xuất ra đại lượng tinh hạch đổi lấy hạ phẩm Tiên thạch trong tay hắn, mua hết, khẳng định sẽ thiếu máu!
– Trình chưởng quỹ.
Vân Phi Dương lúng túng nói:
– Nếu các ngươi lấy tinh hạch đến đổi, Cửa hàng tiên thạch Vân Ký của ta không chịu đựng nổi.
Không chịu đựng nổi?
Vậy mới đúng!
Mọi người cười thầm.
– Bất quá.
Vân Phi Dương lại bổ sung.
– Sáu nhà đã giúp đỡ tiểu điếm như thế, dù thiệt thòi lớn, sinh ý này ta vẫn tiếp.
– Bách Lý công tử sảng khoái!
Trình chưởng quỹ lấy ra một không gian giới chỉ đập vào trên quầy, cười nói:
– Ta chỗ này có 200 vạn tinh hạch, chắc có thể đổi lấy bốn trăm khỏa hạ phẩm Tiên thạch.
“Ba.”
Chưởng quỹ bốn nhà khác cũng nhao xuất ra không gian giới chỉ, số lượng đều là 200 vạn tinh hạch.
Năm chiếc không gian giới chỉ có 1000 vạn khỏa tinh hạch.
Nói đúng hơn là, Vân Phi Dương phải xuất ra hai ngàn viên hạ phẩm Tiên thạch, mức này đã tương đương với tổng số lượng của hai ngày.
“Ba.”
Hoắc Đốn đặt đem giới trên quầy, thản nhiên nói:
– Ta chỗ này có 1000 vạn khỏa tinh hạch.
Đám người Trình chưởng quỹ nhất thời trừng mắt.
Tuy đến tìm phiền toái nhưng bọn hắn không nghĩ tới Hoắc gia sẽ chơi lớn như vậy!
– Cái này…
Vân Phi Dương nhất thời khó chịu.
2000 vạn khỏa tinh hạch, cần chi ra bốn ngàn viên hạ phẩm Tiên thạch, số lượng thực rất nhiều.
– Bách Lý công tử.
Hoắc Đốn không lạnh không nhạt nói:
– Tinh hạch chúng ta đều lấy ra, mời đổi lấy Tiên thạch.
– Thật có lỗi.
Vân Phi Dương nói:
– Nhiều tinh hạch như vậy, tiểu điếm tạm thời không bỏ ra nổi hạ phẩm Tiên thạch đối ứng, nếu không thế này đi, mời chư vị cho tại hạ bảy ngày thời gian, đến lúc đó lại đến nhận?
Đám người Trình chưởng quỹ nhất thời cười lạnh.
– Có thể.
Hoắc Đốn đáp ứng.
Đám người Trình chưởng quỹ nhất thời sụp đổ.
Nói là đến làm khó dễ hắn, bây giờ nắm lấy cơ hội, cần phải tiến một bước khiêu chiến, Hoắc chưởng quỹ sao lại đáp ứng.
Tuy rất khó chịu nhưng không ai dám nói ra.
– Bảy ngày sau.
Hoắc Đốn chắp tay nói:
– Chúng ta tới lấy Tiên thạch cũng hi vọng Bách Lý công tử chớ lỡ hẹn.
Nói rồi quay người rời đi.
Hắn vừa đi, mấy người Trình chưởng quỹ cũng chỉ có thể bất đắc dĩ đi theo.
– Bá thúc, đóng cửa.Vân Phi Dương ra lệnh.
– Hôm nay không buôn bán.
– Được.
Bách Lý Bá lúc này đóng cửa lớn.
Bọn người Hoắc gia chưởng quỹ rời đi, Cửa hàng tiên thạch Vân Ký đóng cửa nhất thời để võ giả bên ngoài miên man bất định.
Bọn họ suy đoán, cửa hàng Tiên thạch nhà này chắc vĩnh viễn sẽ không mở cửa nữa.
“Ai.”
Có người thở dài.
– Sớm biết lại có kết quả này, ta nhanh chóng đến đổi lấy, hiện tại tốt rồi, không có tiện nghi để chiếm.
– Đúng vậy.
Võ giả khác cũng ảo não không thôi.
Sau cùng bọn họ cũng chỉ có thể bất đắc dĩ rời đi, đường đi nguyên bản náo nhiệt nhất thời quạnh quẽ lên.
…
– Hoắc chưởng quỹ.
Trên đường, Trình chưởng quỹ rốt cục nhịn không được, mở miệng hỏi.
– Ngài có ý gì?.
Gia hỏa gọi Bách Lý Phi Dương rõ ràng lộ ra vẻ chống đỡ không được, tất cả mọi người tiến thêm một bước đã ép hắn chật vật không chịu nổi.
Hết lần này tới lần khác, ngay thời khắc mấu chốt Hoắc chưởng quỹ đồng ý cho hắn thời gian bảy ngày.
– Trình chưởng quỹ.
Hoắc Đốn cười nói:
– Ngươi cảm thấy, tên kia có thể trong bảy ngày thời gian ngưng luyện 2000 vạn khỏa Tiên thạch?
– Không có khả năng.
Trình chưởng quỹ chém đinh chặt sắt nói.
Một khác chưởng quỹ lên tiếng.
– Dù cho hắn bảy năm, 70 năm cũng khó làm được.
Hoắc Đốn nói:
– Cho nên, bảy ngày sau, nếu như hắn không nộp Tiên thạch, chẳng khác nào trái với điều ước, đến lúc đó đừng nói Thôi Tinh Đàm, coi như Gia chủ Thôi gia ra mặt cũng rất khó gánh nổi cửa hàng Tiên thạch này.
– Thì ra là thế.
Trình chưởng quỹ hiểu, nhưng lại lo lắng.
– Hoắc chưởng quỹ, nếu như tiểu tử kia trong bảy ngày chuyển đến đại lượng Tiên thạch từ chỗ khác thì nên làm gì?
Lời vừa nói ra để mọi người nhíu mày.
Hoắc Đốn cười nói:
– Lấy ít tinh hạch như vậy đổi lấy nhiều Tiên thạch như vậy, chúng ta kiếm lớn.
– Đúng thế!
Trình chưởng quỹ vỗ đầu, cười nói:
– Ta làm sao không nghĩ tới!
“Ha ha ha.”
Mấy chưởng quỹ khác cũng cười rộ lên.
Nếu như cửa hàng tiên thạch Vân Ký bảy ngày sau không bỏ ra nổi Tiên thạch thì có thể mượn đề tài ép sát từng bước.
Nếu như lấy được, 5000 khỏa tinh hạch đổi lấy một viên Tiên thạch, tất cả mọi người thật kiếm lời lớn.
Cuộc mua bán này, không lỗ a!