Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1554
Chương: Tiên Vương Tàn Quyển
Thu chín khỏa Tiên thạch, Vân Phi Dương tìm hiểu Thái Thanh Kiếm Quyết và Túng Bộ Di Vị.
Hai loại vũ kỹ lúc trước hắn một mực không đình chỉ tìm hiểu, nhưng cảnh giới đạt tiêu chuẩn, Đạo Ý không đủ, luôn cảm thấy không ngộ đến cực hạn.
Bây giờ thu chín khỏa Tiên thạch, Vân Phi Dương lại lĩnh ngộ, nhất thời hiểu ra hoàn toàn mới.
Trọn vẹn ba tháng.
Vân Phi Dương một mực đắm chìm trong tu luyện, cuối cùng lĩnh hội hai loại vũ kỹ đến cực hạn.
Hiện tại có thể hiểu được.
Vân Phi Dương đề bạt Đạo Ý, hai loại vũ kỹ còn có không gian tăng lên.
Trong tạo hóa giới chỉ mở ra 200 lần thời gian gia tốc, qua hơn ba tháng, ngoại giới qua hơn nửa đêm.
Trong khoảng thời gian này.
Bách Lý Nghiên cũng không có nghỉ ngơi, nàng ngầm đánh giá Vân Phi Dương.
Mặc dù biết tên này bởi vì Tiên thạch mới có thể giúp mình, nhưng trong lòng vẫn vô cùng cảm kích.
Dọa lui bọn người Diêm Quý Như, hắn nói câu đừng đến quấy rối tiểu thư nhà ta làm cho Bách Lý Nghiên cảm động.
Nam nhân này nói cho Diêm gia biết, bên cạnh mình có thủ hạ tu vi cực cao bảo hộ.
– Nhưng…
Bách Lý Nghiên nói thầm:
– Diêm gia thế lớn, hắn nói như vậy, chẳng khác nào hại mình.
Nàng quyết sẽ không cho rằng Diêm gia bởi vì kiêng kị một Chuẩn Tiên trung kỳ từ bỏ truy sát mình.
Đến Dạ thành, mỗi người đi một ngả.
Bách Lý Nghiên âm thầm quyết định.
Nàng không muốn bởi vì việc của mình hại ân nhân đã cứu mình hai lần.
– Hả?
Đột nhiên, Bách Lý Nghiên hoảng hốt, bởi vì, quanh thân nam nhân ngưng tụ ra Đạo Ý càng thêm nồng đậm.
Khoảng thời gian này, Vân Đại Tiện Thần đã bắt đầu thu Tiên thạch, tự nhiên hiển lộ ra.
Ý ắ ề- Đạo Ý của hắn đang đề cao!
Bách Lý Nghiên kinh ngạc không thôi.
Nàng tuyệt đối chưa thấy qua ai mà ngồi lĩnh ngộ để Đạo Ý đề bạt thế này cũng chưa nghe nói qua.
– Loại tình huống này tựa như đang hấp thu Tiên thạch.
Bách Lý Nghiên lẩm bẩm.
Đương nhiên, nàng sẽ không nghĩ tới, Vân Đại Tiện Thần trong tạo hóa giới chỉ hấp thu Tiên thạch.
Vù vù ——
Đạo Ý nồng đậm phun trào, ngưng tụ trong sơn động.
Bách Lý Nghiên trợn mắt hốc mồm, thầm nghĩ:
– Chẳng lẽ chỉ đơn giản ngồi xếp bằng cảm ngộ đã có thể để hắn đề cao Đạo Ý?
Mấy canh giờ sau, Đạo Ý dừng tăng trưởng cũng dần dần trở về bản thể, mà cái này đại biểu, Vân Phi Dương đã thu toàn bộ chín khỏa Tiên thạch trong tạo hóa giới chỉ.
Nhìn nam nhân trước mắt, khí chất càng thêm siêu phàm thoát tục, Bách Lý Nghiên lẩm bẩm:
– Người phi thăng này thật kỳ quái.
– Cô vẫn chưa ngủ sao?
Đột nhiên, thanh âm Vân Phi Dương truyền đến, hiển nhiên, bế quan tu luyện kết thúc, thu hồi tâm thần từ tạo hóa giới chỉ.
Bách Lý Nghiên đứng dậy, nói:
– Mỗi ngày bị đuổi giết, không dám ngủ.
Bắt đầu đào vong, nàng và Bách Lý Bá vẫn bị đuổi giết, trừ phi thương thế quá nặng, nếu không sẽ không tùy tiện nghỉ ngơi.
– Yên tâm ngủ đi.
Vân Phi Dương nói:
– Ta sẽ bảo hộ cô.
Thu người ta một khỏa Tiên thạch, tự nhiên sẽ đưa nàng bình an đến Dạ thành.
Bách Lý Nghiên nhẹ nhàng ngẩng đầu, nháy mắt, nói:
– Ngươi đã đến từ giới hạ, nhất định trải qua rất nhiều, có thể nói cho ta một chút không?
Nữ nhân này,muốn nghe cố sự của mình?
– Được.
Vân Phi Dương nói:
– Vậy ta sẽ kể.
Mỗi người đều có cố sự, cố sự Vân Đại Tiện Thần đặc biệt nhiều, đặc biệt phong phú.
Quả nhiên như vậy.
Tại một không gian khác.
Một tác giả giang hồ, viết cố sự của hắn, lấy tên —— Siêu Thần Yêu Nghiệt.
Đêm dài đằng đẵng, Vân Phi Dương kể, Bách Lý Nghiên yên tĩnh nghe, đôi mắt đẹp khi thì kinh ngạc, khi thì rung động.
Đương nhiên.
Vân Phi Dương chỉ chọn chuyện không quan trọng.
Bị trấn áp hoặc tái tạo Thần Giới, khẳng định không thể nói, tránh bại lộ thân phận.
Tuy loại bỏ, nhưng Bách Lý Nghiên nghe xong vẫn cảm khái.
– Không nghĩ tới ở giới hạ, ngươi trải qua nhiều khảo nghiệm sinh tử như vậy.
Vân Phi Dương nói:
– Chúng sinh tu luyện võ đạo nhiều không kể xiết như cát bên sông, người có thể thành tựu đại đạo khẳng định trải qua không ít sinh tử khảo nghiệm.
– Đúng vậy.
Bách Lý Nghiên đồng ý.
– Năm đó, tổ tiên Bách Lý gia ta cũng trải qua khảo nghiệm trùng điệp mới đứng vững gót chân tại Tây Hoài Thành.
– Đáng tiếc…
Hơi dừng lại, hai mắt nàng đẫm lệ cúi đầu, nức nở nói.
– Hậu bối vô năng, cuối cùng vẫn bị diệt môn.
Vân Phi Dương không nói.
Hắn nghe được nữ nhân này nói chuyện với Diêm Quý Như, đại khái hiểu rõ tình huống.
Vân Phi Dương mở miệng dò hỏi:
– Cô nương, Tiên Vương tàn quyển rốt cuộc là thứ gì?
Thân thể Bách Lý Nghiên run lên.
Nàng ngẩng đầu nhìn Vân Phi Dương, ánh mắt lấp lóe cảnh giác, hiển nhiên cẩn thận.
– Cô nương, xin yên tâm.
Vân Phi Dương chân thành nói:
– Lúc trước ta chỉ nghe võ giả Diêm gia đề cập, thuận miệng hỏi thôi cũng không có bất kỳ ý tưởng gì.
Bách Lý Nghiên lúc này mới trầm tĩnh lại, nói:
– Truyền thuyết, mười vạn năm trước, đệ nhất thượng vị Tiên Vương vẫn lạc, mấy vạn năm sau, có người tìm được đại mộ, từ đó mang ra sáu bản cổ tịch, gọi Tiên Vương tàn quyển.
– Sáu bản tàn quyển, không chỉ ghi lại các loại tiên kỹ, còn ghi lại một loại tâm pháp Đạo Hóa Kinh.
– Đạo Hóa Kinh?
Trực giác nói cho Vân Phi Dương, đây là tâm pháp cho Đạo Ý.
Bách Lý Nghiên nói:
– Đạo Hóa Kinh chính là tâm pháp Đạo Ý thượng thừa nhất Chân Vũ Thần Vực, tục truyền, người tu luyện kinh này, có thể thành tựu Tiên Đế.
– Lợi hại như vậy?
Vân Phi Dương há to mồm.
Bách Lý Nghiên tiếp tục nói:
– Sự việc Đạo Hóa Kinh truyền đi nhấc lên sóng to gió lớn tại Chân Vũ Thần Vực.
Vân Phi Dương không ngoài ý muốn.
Có thể thành tựu Tiên Đế, đây là tin tức động trời.
Bách Lý Nghiên nói:
– Trong lúc nhất thời, các lộ Tiên Tông nhao nhao xuất động tìm kiếm Tiên Vương tàn quyển, sau cùng cả cửu đại Tiên Đế cũng bị kinh động.
– Mà người trộm ra Tiên Vương tàn quyển bởi vậy mất mạng, sáu bản tàn quyển cũng bị thế lực khắp nơi cướp đi, theo thời gian chuyển dời, không biết rơi vào trong tay người nào.
Vân Phi Dương nói:
– Cả Tiên Đế đều bị kinh động, khẳng định rơi vào tay Tiên Đế.
– Không biết.
Bách Lý Nghiên nói:
– Tiên Vương tàn quyển có linh, nếu như rơi vào trong tay Tiên Đế thì sẽ tự bay đi.
Vân Phi Dương khẽ giật mình.
– Đây là vì sao?
Bách Lý Nghiên nói:
– Theo truyền thuyết, vật này chỉ có võ giả dưới Tiên Đế mới có thể thu lưu giữ tu luyện.
Vân Phi Dương nói:
– Thì ra là thế.
– Tiên Vương tàn quyển mặc dù là chí bảo cực hiếm thấy nhưng lại là tai nạn hủy diệt đối với võ giả phổ thông.
– Mấy vạn năm, bao nhiêu võ giả, bao nhiêu gia tộc bởi vì vật này mà cửa nát nhà tan.
Nói đến đây, Bách Lý Nghiên rơi nước mắt như mưa.
Vân Phi Dương lần nữa trầm mặc.
Thất phu vô tội, hoài bích có tội, vô luận ở giới hạ hay trong nội vực, đạo lý đều như nhau.