Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1494
Chương: Công Đức Chi Lực
Trảm lui Bắc Môn Cửu Thiếu, Vân Phi Dương đặt tất cả tinh lực vào việc tịnh hóa ngọn nguồn thôn phệ.
Loại thuộc tính âm u này bắt đầu lan tràn từ trung tâm Thần Giới vỡ nát, trải qua vạn năm, đã hình thành phạm vi mấy chục quang, muốn triệt để tịnh hóa thì cần một đoạn thời gian rất dài.
Vô luận như thế nào, cũng phải loại trừ.
Thái độ Vân Phi Dương kiên quyết, bắt đầu điên cuồng tịnh hóa.Một tháng sau.
Mảng lớn khí tức thôn phệ bị luyện hóa, nguyên bản khu vực bị hắc ám bao phủ cũng khôi phục như lúc ban đầu.
Thời điểm Tử Liên Nghiệp Hỏa tiếp tục tịnh hóa, một tinh cầu tàn phế lộ ra, hiển nhiên bị thôn phệ nhưng vẫn chưa triệt để phai mờ.
– Hả?
Đột nhiên, Vân Phi Dương phát hiện trên núi cao trong vị diện, một lão giả toàn thân xói mòn đang đứng phát ra khí tức Hóa Thần cảnh.
Hắn quỳ hai đầu gối xuống đất, ánh mắt trống rỗng nhìn về phương vị Thần Giới vỡ nát, hai tay hơi hơi mở rộng, phảng phất như đang cầu nguyện.
Vị diện này gọi Ngũ Hành đại lục.
Lão giả bị thôn phệ lực ăn mòn sớm đã không còn sống chính là Ngũ Hành Lão Tổ.
Hắn vốn có thể theo hậu nhân rời đi, nhưng sau cùng lựa chọn cùng tồn vong với gia viên của mình và vô số sinh linh.
Vân Phi Dương khẽ nhíu mày.
Trong lúc mơ hồ, hắn cảm nhận được một cỗ tín ngưỡng vô cùng tinh thuần từ cỗ thi thể này.
– Có lẽ.
Vân Phi Dương nỉ non:
– Trước khi hắn chết vẫn hướng Thần cầu nguyện.
Vâng.
Trước khi Ngũ Hành Lão Tổ chết vẫn thành kính cầu nguyện.
Cũng tin tưởng cuối cùng có một ngày, Thần sẽ lần nữa trở về cứu vãn sinh linh vạn giới trong nước lửa.
Một ngày này, tới.
Vân Phi Dương rơi trên núi, đứng trước mặt hắn.
Một khắc này, thi thể Ngũ Hành Lão Tổ nhẹ nhàng run rẩy, ánh mắt trống rỗng hiện lên một tia hào quang nhỏ yếu.
Tồn tại giữa thiên địa, những vong hồn sinh linh đã chết kia phảng phất như được giải thoát, dần dần tiêu tán.
Khi Thần hàng lâm Ngũ Hành đại lục, vong hồn lão giả và các sinh linh rốt cục có thể mỉm cười cửu tuyền.
Chẳng biết tại sao, tâm tình Vân Phi Dương trở nên nặng nề.
Hắn nhìn cỗ thi thể được giải thoát kia, vô hạn tự trách:
– Thật có lỗi, ta tới quá muộn.
Lúc Ngũ Hành đại lục bị thôn phệ, hắn tu luyện ở Vạn Thế đại lục, cảnh giới chưa đạt đến Vũ Thần.
Khi đó, khẳng định không có năng lực hóa giải thôn phệ lực, không cách nào giải cứu những vị diện này.
Bây giờ khác.
Thực lực Vân Phi Dương đã đủ cường đại.
Hắn muốn triệt để tịnh hóa cội nguồn tội ác.
Vân Phi Dương thu Ngũ Hành đại lục và lão giả tràn ngập khí tức tín ngưỡng vào Phi Dương giới.
Sau đó, lần nữa khóa chặt ánh mắt vào ngọn nguồn thôn phệ, bắt đầu tiếp tục tịnh hóa.
Lại qua mấy tháng.
Ngọn nguồn thôn phệ đã bị Vân Phi Dương tịnh hóa hai phần mười.
Mà trong Tiểu Thần Giới, không gian bầu trời bắt đầu run nhè nhẹ, cho đến bây giờ tần suất càng tăng cao.
Sinh linh vị diện này có cảm giác sắp nghênh đón ngày tận thế.
– Chuyện gì xảy ra?
– Cảm giác trời tùy thời sập xuống nha.
Rất nhiều võ giả hoảng sợ không thôi.
Tả sứ trong cung điện gấp gáp.
Chủ thượng bị thương, bế quan tu luyện.
Lão chủ thượng không có tin tức.
Tả sứ không biết nên làm thế nào mới tốt, chỉ có thể tiếp tục chờ đợi trong cung điện.
Lại qua mấy tháng.
Không gian Tiểu Thần Giới run rẩy kịch liệt, phảng phất như lúc nào cũng có thể vỡ nát.
Rất nhiều tông môn và thế lực ý thức được sự tình không ổn, nhao nhao rút lui.
Tiểu Thần Giới xây dựng thời gian không dài, nội tình không đủ, đối mặt nguy hiểm hủy diệt, khẳng định cây đổ bầy khỉ tan.
– Làm sao bây giờ?!
Trong cung điện, đầu tả sứ đầy mồ hôi.
Hắn biết không gian Tiểu Thần Giới bất ổn nhất định do Vân Phi Dương đang tịnh hóa thôn phệ bản nguyên.
Nhưng chủ thượng cũng bị đánh thương, mình qua khẳng định chịu chết.
Ông!
Một ngày, trận pháp liên tiếp Chân Vũ Thần Vực lấp lóe ánh sáng, hai lão giả mặc trường bào đi ra từ bên trong.
Tả sứ nhìn thấy người đến, thần sắc đột nhiên ngốc trệ, vội vàng đi ra cung điện, cung cung kính kính nghênh đón:
– Thuộc hạ tả sứ tham kiến mấy vị Trưởng lão.
Hai lão giả đến là Trưởng lão Bắc Môn gia, thực lực đều đến Chuẩn Tiên.
Bắc Môn gia phân chia chức vụ không khác gì tông môn hạ giới, chia làm phổ thông Trưởng lão và nội vụ Trưởng lão.
Phổ thông Trưởng lão cũng chỉ là Trưởng lão không có thực quyền, địa vị nội vụ Trưởng lão gần với gia chủ, chưởng quản mỗi sự vụ gia tộc.
Hai lão giả đến chính là phổ thông Trưởng lão.
Bàn về địa vị và thực lực, khẳng định mạnh hơn Bắc Môn Lê.
Lão giả tên Bắc Môn Tùng ngạo nghễ gật đầu, phát hiện không gian Tiểu Thần Giới bất ổn, cau mày nói:
– Hiện tại tình huống như thế nào?
– Bẩm trưởng lão.
Tả sứ vội vàng nói:
– Vân Phi Dương tịnh hóa ngọn nguồn thôn phệ đã qua nửa thành.
– Hừ.
Bắc Môn Tùng lạnh lùng nói:
– Bắc Môn gia ta lưu ngọn nguồn thôn phệ tại hạ giới, kẻ này lại mưu toan tịnh hóa, quả thật muốn chết.
Bên trong hạo hãn vũ trụ.
Ngọn nguồn thôn phệ đã bị Vân Phi Dương luyện hóa phân nữa.
Trong nửa năm, hắn một mực thôi động Tử Liên Nghiệp Hỏa, lấy linh hồn lực cường đại linh bao phủ có thể nói phí không ít tâm thần.
Loại tịnh hóa này cũng có thể xem như tu luyện.
Vân Phi Dương có thể ý thức được, linh hồn lực mình mạnh hơn trước kia, chưởng khống Tử Liên Nghiệp Hỏa càng như cá gặp nước.
Kỳ diệu hơn là.
Cứ tịnh hóa tiếp, một cỗ khí tức kỳ diệu không gián đoạn tràn vào thân thể.
Mới đầu Vân Phi Dương không biết, loại khí tức này là gì.
Cho đến một ngày, khi hắn lấy Tử Liên Nghiệp Hỏa lần nữa tịnh hóa một vị diện vỡ nát mới ý thức được, khí tức này do vô số vong linh chi khí đạt được giải thoát phản hồi cho mình.
– Đây là…
Kiếm Hồn trong Long Viêm Kiếm trầm ngâm một hồi, nói:
– Công Đức chi lực.
– Công Đức chi lực?
Vân Phi Dương có chút không hiểu.
Kiếm Hồn giải thích:
– sinh linh Bị ngọn nguồn thôn phệ, sau khi chết hóa thành vong hồn, ngươi lấy thân phận Thần tịnh hóa, thu được công đức.
– Thì ra là thế.
Vân Phi Dương minh bạch.
Năm đó sư tôn từng nói qua, nếu như có thể tái tạo Thần Giới thì có thể đạt được công đức vô lượng.
Trong thiên địa này, huyền diệu nhất không gì qua được công đức, bởi vì nó không phải dựa vào võ giả tu luyện mà có thể ngưng tụ.
– Tiểu tử.
Kiếm Hồn ngưng trọng nói:
Ý ế ề ể ế ế ề- Công đức áp đảo thuộc tính cùng cảnh giới, thậm chí cao hơn Đạo Ý, nếu như ngươi ngưng tụ đủ nhiều, có thể trực tiếp tiến hành đề thăng đại cảnh giới.
– Ngưu như vậy?
Vân Phi Dương kinh ngạc không thôi.
Kiếm Hồn nói:
– Mau chóng tịnh hóa đi, loại công đức chi lực này có thể ngộ nhưng không thể cầu đâu.
– Ừm.
Vân Phi Dương hết sức chăm chú bắt đầu tịnh hóa.
Bất quá không bao lâu liền cảm giác được hai cỗ khí tức cường đại dị thường sau lưng.
Vân Phi Dương khẽ nhíu mày.
– Chuẩn Tiên?