Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1485
Chương: Bất Diệt Kiếm Linh, Thức Tỉnh
Như Vân Phi Dương suy đoán.
Kiếm Trủng cấm địa Tiểu Thần Giới được hình thành từ một loại trận pháp nào đó.
Là ai bố trí, không cách nào có thể biết rõ, nhưng giá trị tồn tại của nó là chờ đợi người hữu duyên kế thừa Kiếm trận.
Người kế thừa kiếm trận đầu tiên phải phá giải trận pháp.
Vạn năm nay, võ giả vào kiếm trủng nhiều không kể xiết, nhưng không ai có thể phá giải.
Kiếm Trủng bị thôn phệ lực mang tới đâu, tồn tại của nó phải ngược dòng tìm hiểu càng xa xưa.
Trong vô tận năm tháng, không ai có thể phá giải trận pháp, cũng không cách nào thu được kiếm trận.
Thẳng đến ngày hôm nay, Vân Phi Dương đến, mới thành công kích phát trận pháp, làm kiếm trận có thể không ngừng diễn hóa.
Không thể không nói là cơ duyên, cũng là vận mệnh.
Nếu như lần đầu Vân Phi Dương tiến vào kiếm trủng, đi đến cầu thang đá này, thực lực lúc ấy, cũng không khả năng kích phát trận pháp.
Nguyên nhân rất đơn giản, yếu tố kích phát trận pháp đầu tiên là phải có linh hồn lực cường đại.
Trong vạn giới, võ giả đạt điều kiện trừ Đế Quân Thiên và Tử Vi Thần ra, căn bản không còn ai.
Kiếm trận tồn tại trong kiếm trủng tên Tru Thiên Kiếm Trận.
Không rõ sáng tạo giả là ai bởi vì Vân Phi Dương lĩnh hội xong, trong thức hải chỉ vang lên một câu.
– Tru Thiên Kiếm Trận…
Vân Phi Dương thì thầm.
– Thật khí phách.
– Hả?
Đột nhiên, hắn phát hiện giữa không trung, lợi kiếm như ngôi sao đã ngã xuống, lần nữa tản mát trên đài đá.
Trong chúng có hai đạo hào quang nhỏ yếu lấp lóe, rõ ràng là mảnh vỡ của Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm!
– Quả nhiên!
Vân Phi Dương cũng không có biểu hiện khích động.
Thực ra, mảnh đất kiếm ý nồng đậm này có mảnh vỡ Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm quả thật bình thường.
Hưu!Vân Phi Dương vung tay lên thu hai mảnh vỡ vào Phi Dương giới.
…
Kiếm Nguyên Địa.
Kiếm Nhân vẫn tụ tập tại mép hố sâu.
Kiếm Trủng đột nhiên biến mất, đối với bọn hắn, thực quá bất khả tư nghị.
– Hả
Đột nhiên, lão giả phát giác cái gì, lúc này quay đầu.
Võ giả khác tụ tập tại phụ cận cũng phát hiện cái gì, cùng nhau nhìn về phía hố.
Rất nhanh, một thanh niên tướng mạo anh tuấn từ trong hố sâu bay lên.
– Là hắn!
Mọi người giật mình.
Vân Phi Dương nhẹ nhàng rơi trên mặt đất, quay lại nhìn hố sâu, nói:
– Từ nay rốt cuộc không còn Kiếm Trủng nữa.
Kiếm trủng tồn tại vì chờ đợi người hữu duyên.
Vân Phi Dương thu kiếm trận, cấm địa cũng coi như chỉ còn trên danh nghĩa.
– Các ngươi.
Hắn quét qua mọi người, nói:
– Về sau nơi này sẽ không còn Kiếm Vũ nữa.
Dứt lời, tiêu sái rời đi.
Rất nhiều võ giả thấy Vân Phi Dương biến mất, nhưng mờ mịt.
Cho đến một lúc lâu không có Kiếm Vũ đột kích, bọn họ mới hiểu được người tuổi trẻ kia nói thật.
…
Phi Dương giới.
Vân Phi Dương vào đây, đứng trước đoán tạo đài.
Giờ phút này, tâm tình của hắn rất kích động, dù sao đã tìm được hai mảnh vỡ sau cùng của Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm.
Nếu tái tạo xong thì có thể hình thành Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm hoàn chỉnh.
– Có thể bắt đầu chưa?
Âu Dương Tuệ Sớm đã chuẩn bị, dò hỏi.
Lúc trước tái tạo Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm, kết luận vật này bất phàm, nếu như có thể phục hồi như cũ cũng có cảm giác thành công.
Vân Phi Dương thở một hơi, bình phục tâm tình kích động nói:
– Tới đi.
Hưu!
Tâm niệm nhất động, một khối nhỏ Hỗn Nguyên Thạch bay vào lò luyện.
Hô!
Địa Hỏa nhất thời bốc lên.
Hai người từng tái tạo bảy khối Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm, bây giờ lần nữa bắt tay tái tạo hai khối còn thừa, có thể nói phối hợp ăn ý.
Hai mươi năm sau.
Hai khối mảnh vỡ rốt cục hòa cùng Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm tàn khuyết.
Tê!
Vân Phi Dương đặt kiếm trong nước, nhất thời dâng lên khói trắng, một cỗ kiếm ý cường thế trong nháy xuất hiện.
Âu Dương Tuệ ngừng thở.
Vẻn vẹn vừa tái tạo hoàn tất, ngâm trong nước còn chưa lấy ra đã có kiếm ý như thế, Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm này thật mạnh!
Hưu!
Đột nhiên, một tay Vân Phi Dương phất lên, Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm nhất thời bay ra.
Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm Hoàn chỉnh bay lên không trung, mũi kiếm hướng lên trên, chuôi kiếm hướng xuống, quanh thân bao phủ kiếm ý nồng đậm.
Thuộc tính kiếm hệ trong thiên địa điên cuồng kéo đến dung nhâp vào Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm.
Một khắc này.
Võ giả Phi Dương giới đều nhìn thấy.
Bọn họ có thể cảm nhận được chuôi kiếm này bị kiếm ý bao phủ, thấu phát khí thế như Vương giả.
Ông!
Ông!
Vào lúc này, bội kiếm của rất nhiều kiếm tu run rẩy.
Keng!
Keng!
Cuối cùng, chúng bay ra khỏi vỏ, tụ tập bốn phía Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm.
Lúc trước tại Kiếm Nguyên Địa, chín lần Kiếm Vũ có số kiếm rất khủng bố.
Bây giờ, toàn bộ kiếm Phi Dương giới đều bị điều động, bao phủ nửa bầu trời.
– Cái này. . .
Rất nhiều võ giả khiếp sợ không thôi.
Vô số thanh kiếm bay tới ngưng tụ xung quanh Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm tản ra hào quang loá mắt.
Cùng lúc đó, trong Kiếm Thể phiêu đãng ra đường nét thuộc tính.
Chúng dần dần ngưng tập lại cùng một chỗ, dần dần bay về phía Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm.
Lấy kiếm dưỡng kiếm.
Kiếm Hồn trong Long Viêm Kiếm nói:
– Kiếm Linh Ngủ say muốn thức tỉnh.
Vân Phi Dương đại hỉ.
Hắn biết, Tiểu Tiện Tiện – Bất Diệt Kiếm Linh theo mình ngàn năm chắc chắn sẽ không chết!
Vù vù!
Vô số kiếm ý điên cuồng vọt tới, vây Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm ba vòng trong ba vòng ngoài rồi dần dần thẩm thấu vào trong.
Kiếm Linh như trẻ con điên cuồng ʍút̼, được vô số kiếm uẩn dưỡng, thân thể cũng từ trong suốt dần thực chất.
Không biết qua bao lâu.
Một hình người đản sinh trong Kiếm Thể.
Nhưng vẫn hôn mê, còn đang tự chủ hấp thu kiếm khí do vô số lợi kiếm cung cấp.
Bỗng nhiên một ngày.
Kiếm Linh mở to hai mắt, hai con ngươi hiện lên hai đạo kiếm mang sắc bén.
Ào ào!
Trong nháy mắt Kiếm Linh mở mắt, vô số lợi kiếm ngưng tụ tại bầu trời run rẩy kịch liệt, phát ra thanh âm như reo hò.
Hô!
Bất Diệt Kiếm Linh phun một ngụm khí, lẩm bẩm.
– Ta còn sống.
– A a!
– Vân Phi Dương hỗn đản!
– Lúc trước tại sao ném Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm ra ngoài!
Tư duy Kiếm Linh còn dừng lại tại lúc Vân Phi Dương bị chư Thần vây công.
Bất quá loại phẫn nộ này rất nhanh lạnh đi.
Bởi vì Bất Diệt Kiếm Linh nhìn ngoại giới thấy Vân Phi Dương.
– Nằm mơ sao?
– Tên này còn sống?
Bất Diệt Kiếm Linh ngây người.
ấ ế ẳ ếNó rõ ràng nhớ lúc ấy Vân Phi Dương chịu trọng thương, kết quả khẳng định là chết.
Hưu!
Đột nhiên, một cỗ lực lượng không thể làm trái xuất hiện, khu động Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm bay qua.
Ba!
Vân Phi Dương giữ chuôi kiếm, nói:
– Ta chết, ngươi vui vẻ?