Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1479
Chương: Tiểu Yêu Nghiệt, Vân Vô Ưu
– Các ngươi nghe nói không, Trầm viện trưởng phá lệ thăng con trai Vân Phi Dương thành Thiên kiêu kìa.
– Trời ạ, còn có loại chuyện này?
– Nếu như nhớ không lầm, thằng nhóc hình như chỉ mới ba tuổi?
– Đây tuyệt đối là Thiên kiêu trẻ tuổi nhất Thiên Kiêu Điện.
Tin tức việc Vân Vô Ưu trở thành Thiên kiêu điên cuồng truyền khắp vạn giới để tất cả võ giả kinh thán không thôi.
Đương nhiên.
Lúc này không ai sẽ cho rằng, Vân Vô Ưu có thể trở thành Thiên kiêu là vì Vân Phi Dương.
Dù sao, Thiên Kiêu Điện trong suy nghĩ vạn giới, là một tổ chức trung lập có quyền uy, bổ nhiệm Thiên kiêu quyết sẽ không vì cân nhắc quan hệ.
Không có qua Trưởng lão hội nghiên cứu thảo luận, trực tiếp cho danh xưng Thiên kiêu, đại biểu con trai Vân Phi Dương tất có chỗ phi phàm.
Rất nhiều võ giả đã bắt đầu lớn gan suy đoán, không lâu sau đó, một đời nhân vật lĩnh quân mới, khẳng định không thiếu Vân Vô Ưu.
…
Vân Phi Dương lưu nhi tử lại cung điện, sau đó tiến vào Phi Dương giới, bắt đầu tiến hành bế quan tu luyện, tranh thủ sớm ngày lĩnh ngộ vũ kỹ Chuẩn Tiên trung kỳ.
Trong lúc này, bọn người La Mục dựa vào thiên địa Đạo Ý lần lượt đột phá đến Bán Tiên đại viên mãn.
Bọn họ cũng không có buông lỏng cảnh giác mà tiếp tục tu luyện, tranh thủ đột phá cao hơn để phụ tá Vân Phi Dương tái tạo Thần Giới.
Bên trong Phi Dương giới.
Bầu không khí tu võ càng thêm mãnh liệt.
Thiên Kiêu Điện, Thiên kiêu mới lên cấp – Vân Vô Ưu thì được rất nhiều Thiên kiêu ưa thích, thỉnh thoảng tới trêu chọc hắn.
Một ngày này.
Vân Vô Ưu lẻ loi trơ trọi ngồi trên một tảng đá lớn, tay nhỏ kéo quai hàm, khuôn mặt nhỏ treo đầy vẻ phiền muộn.
Thiên kiêu đi ngang qua âm thầm lắc đầu.
Bọn họ thường xuyên nhìn thấy tình huống này, cũng hiểu rõ tiểu gia hỏa đang tưởng niệm cha mẹ mình, dù sao mới ba tuổi thôi.
“Ai.”
Một lúc sau, Vân Vô Ưu thở dài một hơi, nỉ non:
– Giai Di tỷ tỷ, Lăng Sương muội muội, Vô Ưu rất nhớ các ngươi.
“Phù phù.”
Chúng thiên kiêu ngã xuống đất, nguyên lai tiểu gia hỏa này không phải đang nghĩ phụ mẫu, mà đang nghĩ đến nữ hài!
…
Trầm Thiên Hành tựa hồ vô cùng thưởng thức đối với Vân Vô Ưu, tự mình dạy bảo hắn võ đạo, điều này khiến chúng Thiên kiêu không ngừng hâm mộ.
Vân Vô Ưu cũng rất dụng tâm, bày ra đủ tư chất yêu nghiệt, vẻn vẹn chỉ dùng một tháng thời gian đã từ không có chút cảnh giới nào, đột phá đến Vũ Vương.
Tốc độ này truyền ra cung điện, nhóm thiên kiêu tự xưng bất phàm bị đả kích muốn thổ huyết.
Một tháng, đột phá Vũ Vương.
Đây tuyệt đối là yêu nghiệt trong yêu nghiệt, dù Vân Phi Dương năm đó trọng sinh lại cũng không có nhanh chóng như thế.
Không có cách nào.
Vân Vô Ưucó tư chất nghịch thiên, võ đạo tư nguyên phong phú, lại có Trầm Thiên Hành tự mình chỉ đạo, nếu như cảnh giới không thể nhanh chóng đề cao thì mới quái.
Hai năm sau.
Vân Vô Ưu năm tuổi ngồi xếp bằng trên đồng cỏ, tu luyện tâm pháp Trầm Thiên Hành truyền cho, bình tâm tĩnh khí vận chuyển đại tiểu chu thiên.
Ước chừng một lát, trong cơ thể hắn hiện ra khí tức cường thế cuồn cuộn, sau đó tràn ngập ra ngoại giới.
Thiên kiêu đang tu luyện cách đó không xa cảm nhận được cỗ khí tức kia, khóe miệng co giật bởi vì bọn hắn biết, tiểu gia hỏa đang muốn đột phá đến Vũ Thần!
Ngắn ngủi hai năm, không có cảnh giới đột phá đến Vũ Thần để trái tim bọn hắn lần nữa đau nhức.
Nhưng khoa trương hơn là, tiểu gia hỏa này mới năm tuổi, thử hỏi trong thiên hạ, còn có ai có thể ở độ tuổi này đột phá đến Vũ Thần?
Không có.
Tuyệt đối không có.
Trầm Thiên Hành đứng đằng xa hài lòng gật đầu:
– Coi như ở Chân Vũ Thần Vực, năm tuổi đột phá Vũ thần hẳn không phải ai cũng có thể làm được.
Sau nửa canh giờ.
Hơi thở tán loạn bên ngoài điên cuồng tràn vào, không bao lâu, Vân Vô Ưu mở to mắt, hai đạo quang mang lóe lên một cái rồi biến mất.
– Giai Di tỷ tỷ, Lăng Sương muội muội, ta đột phá đến Vũ Thần rồi, nếu các ngươi biết, nhất định sẽ rất vui vẻ đi.
Tiểu gia hỏa lẩm bẩm.
Sau khi đột phá, trước không nghĩ đến phụ mẫu, ngược lại nghĩ nữ hài, nếu Vân Đại Tiện Thần biết, nhất định sẽ lấy đại đao bốn mươi mét tới gọt tiểu hỗn đản này.
…
“Phù phù.”
Một ngày, Vân Vô Ưu đang tu luyện đột nhiên ngã trên mặt đất, sắc mặt có chút suy yếu.
– Vô Ưu học đệ, ngươi làm sao?
Một nữ thiên kiêu đi ngang qua vội vàng đi tới, ôm hắn lên hỏi.
– Không có… Không có việc gì…
Tiểu Vô Ưu thuận thế nằm trong ngực đại tỷ tỷ, nói:
– Thanh liên học tỷ, chắc là…. là tu luyện quá độ.
Khi nói chuyện, trên khuôn mặt nhỏ nhắn người vật vô hại kia hiện ra một tia mỉm cười khi âm mưu đã đạt được.
Học tỷ xinh đẹp nọ cũng không có ý thức được, tiểu gia hỏa đang biểu diễn, mà nhẹ giọng chỉ trích:
– Võ chi đạo, coi trọng tiến hành theo chất lượng, nước chảy thành sông, nếu không rất dễ dàng phản tác dụng.
– Ừm…
Tiểu Vô Ưu nói:
– Ta biết, thanh liên học tỷ.
“A?”
Hắn nhẹ nhàng hít hít cái mũi, cười nói:
– Thanh liên học tỷ, trên người tỷ thơm quá.
Học tỷ xinh đẹp cười không nói.
Tiểu Vô Ưu tiếp tục nói:
– Trên sách nói, nữ nhân càng thơm thì càng xinh đẹp, khó trách Thanh Liên tỷ tỷ đẹp như vậy!
– Thật sao?
Bị khen một hồi, học tỷ xinh đẹp vui cười.
Trùng hợp, mấy nam Thiên kiêu đi ngang qua nhìn thấy Tiểu Vô Ưu đang chọc cười mỹ nữ luôn luôn khó tiếp xúc, nhất thời bội phục không thôi.
…
Vân Vô Ưu không chỉ có kế thừa tư chất võ đạo Vân Phi Dương, còn kế thừa thuật tán gái của hắn.
Năm nay đã năm tuổi được rất nhiều các đại tỷ tỷ Thiên Kiêu Điện yêu thích.
Bất quá.
Tiểu gia hỏa này cũng có khắc tinh.
Khắc tinh không ai khác, Cơ Phỉ Nhã.
Một ngày nào đó, vừa tu luyện hoàn tất, tiểu gia hỏa chuẩn bị tìm các đại tỷ tỷ nói chuyện phiếm, liếc nhìn nữ nhân kia đi tới.
“Hưu!”
Tiểu gia hỏa ngừng chân, như con khỉ trượt đi.
Nhưng hắn chỉ có cảnh giới Vũ Thần, muốn chạy trước mặt Cơ Phỉ Nhã, thật không thoát.
Chỉ thấy nàng thi triển thân pháp, ngăn trước người Tiểu Vô Ưu, lạnh mặt nói:
– Xú tiểu tử, gặp ta chạy cái gì.
– Cái này…
Vân Vô Ưu vội vàng kẹp hai chân, lúng túng nói:- Ta… Ta quá mót.
– Thật sao?
Cơ Phỉ Nhã theo sát đi tới, khuôn mặt tràn ngập vẻ không tin.
Vân Vô Ưu biết mình không gạt được, nói:
– Phỉ nhã a di, viện trưởng gần đây bố trí cho ta không ít bài tập võ đạo, ta thật không có thời gian cùng người đi làm nhiệm vụ.
– Ngươi thật thông minh.
Cơ Phỉ Nhã cười nói:
– Biết ta tới tìm đi làm nhiệm vụ.
Vân Vô Ưu nói:
– Người mỗi lần tới đều làm nhiệm vụ, nếu như ta không đoán ra được, chẳng phải ngốc giống như phụ thân.
Nếu lời này để cho Vân Đại Tiện Thần nghe được, đại đao bốn mươi mét kia khẳng định sẽ phải ra khỏi vỏ.
– Đi thôi.
Cơ Phỉ Nhã nói:
– Theo ta đi làm nhiệm vụ thực ra cũng là một trận lịch luyện.
Vân Vô Ưu yếu ớt nói:
– Ta có quyền không đi không?
– Không có.
“…”
Cứ như vậy, Cơ Phỉ Nhã mang theo Vân Vô Ưu rời khỏi Thiên Kiêu Điện, tiến vào sơn lâm hung thú trải rộng.
“A a a!”
Rất nhanh, trong rừng truyền đến tiếng Vân Vô Ưu kêu to.
Vô số hung thú đang đuổi theo phía sau mông hắn không bỏ, tùy thời có khả năng há một ngụm ăn hết tiểu bất điểm này.
Cơ Phỉ Nhã đứng trên tàng cây, hai tay ôm ngực, cười nói:
– Trong thời khắc nguy cơ có thể nhất kích phát tiềm năng võ giả.
Vân Vô Ưu phát điên.
Nhưng vì mạng sống, dùng hết sức ßú❤ sữa mẹ ra a.