Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1448
Chương: Không Gian Giới Chỉ Của Bắc Môn Lê
Bắc Môn Lê đến từ Chân Vũ Thần Vực bị một kiếm của Vân Phi Dương chém thành hai nửa, máu tươi phun rào phiêu đãng trong không gian vỡ vụn.
Cường giả Chuẩn Tiên này trước khi chết vẫn rất khó tưởng tượng mình sẽ như vậy chết, chết tại trong tay một võ giả Bán Tiên đại viên mãn vững chắc kỳ.
Bắc Môn Lê bị chém ngoài ý muốn cũng không phải trùng hợp và khinh địch, mà một kiếm của Vân Phi Dương quá cường thế.
Có thể đón lấy một kiếm này chỉ có Chuẩn Tiên trung kỳ, thậm chí cường giả tu vi cao hơn.
Nói thật, Vân Phi Dương cũng bị hù, vạn vạn không nghĩ đến, hòa cùng Kiếm Hồn thành một thể sẽ bộc phát ra thực lực khủng bố như thế.
– Nếu như kiếm này hoàn chỉnh, uy lực chỉ càng mạnh.
Kiếm Hồn nói.
Trong lòng Vân Phi Dương đắng chát không thôi.
Nguyên lai Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm cường thế như vậy, mà năm đó mình thì sao, ở chung ngàn năm, phát huy ra uy lực chỉ sợ không bằng một phần trăm.
– Tiểu tử.
Kiếm Hồn nói.
– Kiếm được phát huy đến mức nào quyết định bởi phối hợp giữa Kiếm Linh và Kiếm Giả, nếu như đổi lại Kiếm Linh khác, chưa hẳn có thể phát huy đến cường độ như thế.
Tuy có ý khen chính mình nhưng hắn nói đúng, năm đó Vân Phi Dương không phát huy ra uy lực chân chính của Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm có quan hệ cùng bản thân hắn cũng có quan hệ đến Bất Diệt Kiếm Linh.
Nếu như thực lực bọn hắn mạnh hơn, độ ăn ý cao hơn, uy lực Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm khẳng định sẽ được đề bạt vô hạn.
ể ấ ố- Chờ Tiểu Tiện Tiện tỉnh dậy, tất phải bảo nó tu hành thật tốt.
Vân Phi Dương nói thầm.
Bây giờ, thực lực hắn xưa đâu bằng nay, khống chế Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm càng thêm thuận buồm xuôi gió.
Nếu Bất Diệt Kiếm Linh còn dừng lại ở trạng thái năm đó thì cũng không cách nào phát huy ra uy lực chân chính.
Hạo hãn vũ trụ phảng phất như bị một thanh kiếm chém vỡ, có thể nói rung động cùng cực.
Nhưng một cường giả Chuẩn Tiên vỡ ra hai nửa tại chỗ, hiển nhiên càng thêm chấn động.
Giới Chủ chư Giới trợn tròn con mắt, ánh mắt lấp lóe vẻ kinh ngạc.
Nói đùa cái gì thế.
Cường giả Chuẩn Tiên bị trảm như vậy?
Bọn họ không chút nào hoài nghi, nếu như chuyện này truyền ra vạn Giới, định sẽ tạo ra oanh động cấp động đất!
Người nào làm?
“Xoát!”
Mọi người cùng nhau quay đầu khóa chặt trên thân Vân Phi Dương.
Trong không gian bị xé nứt chỉ có một mình hắn, còn đang nắm lấy một thanh kiếm lấp lóe ánh sáng.
Không hề nghi ngờ, Chuẩn Tiên do Vân Phi Dương giết!
– Trời má.
Giới Chủ Đoán Tạo giới hoảng sợ không thôi.
Đồng thời cũng cảm giác may mắn vì lựa chọn trầm mặc ở Chú Tạo Sơn Trang.
Không phải vậy, trêu chọc kẻ này, đừng nói mình, dù toàn bộ Đoán Tạo Giới cũng sẽ có tai ương diệt vong.
Giới Chủ Giới khác thì kinh hãi trong lòng.
Lúc trước trong vực ngoại chiến trường, tên này biểu hiện thực lực hình như mới đến Bán Tiên đại viên mãn vững chắc kỳ.
Sao đột nhiên có thể giết chết một tên Chuẩn Tiên!
Đột nhiên, ánh mắt bọn họ khóa chặt chuôi kiếm nhìn như tàn khuyết trong tay hắn.
Không phải vì thanh kiếm này đó chứ?
Mọi người khẳng định ý nghĩ này, bởi vì khoảng cách rất xa nhưng cũng có thể cảm nhận được chuôi kiếm này phát ra tia sắc bén.
– Chẳng lẽ đây là một thanh Chuẩn Tiên Khí cao cấp?
Mọi người nhất thời hãi hùng khiếp vía.
Làm Giới Chủ một Giới, bọn họ ngẫu nhiên có cơ hội nhìn thấy chí bảo Chuẩn Tiên Cấp, nhưng đều không ngoại lệ, tất cả đều ở giai đoạn khởi đầu.
Bội kiếm Vân Phi Dương cầm có thể chém giết một cường giả Chuẩn Tiên, tuyệt không phải sơ kỳ!
Nhưng.
Bọn họ đoán sai.
Lấy trình độ khôi phục của Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm hiện tại, nhiều lắm chỉ đến tầng thứ Bán Tiên đại viên mãn đỉnh phong.
Sở dĩ có thể chém giết Bắc Môn Lê là vì Vân Phi Dương và Kiếm Linh Long Viêm Kiếm hòa làm một thể.
“Hưu!”
Đột nhiên, một đạo lưu quang bay ra từ bên trong Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm.
Kiếm Hồn trở về Long Viêm Kiếm, cũng truyền đến thanh âm.
– Tiểu tử, lần này vì thử kiếm mới ra tay, lần sau gặp được cường địch, ta không sẽ giúp ngươi.
-Ừm.
Vân Phi Dương gật đầu.
Lấy tính cách hắn, cũng không hy vọng một mực mượn nhờ ngoại lực.
Chuẩn Tiên.
Vân Phi Dương ta sẽ đạt đến.
Địch nhân đến mức này cũng sẽ theo dựa vào lực lượng bản thân để tự mình giải quyết hết.
“Xoát!”
Vân Phi Dương đi vào Tử Ngọc Tiên Hồ, tiêu sái mà đi.
Cùng lúc đó, không gian giới chỉ của Bắc Môn Lê cũng được thu vào Phi Dương giới.
Làm Chuẩn Tiên đến từ Chân Vũ Thần Vực, Vân Phi Dương rất chờ mong trong giới chỉ cất giấu vật gì tốt.
Không bao lâu.
Giới Chủ Chư Giới cũng rời đi.
Bất quá, lần nữa nhận biết mới về Vân Phi Dương.
Sau khi mọi người rời đi.
Vũ trụ bị một kiếm chém vỡ dần khép lại, thi thể Bắc Môn Lê bị nuốt vào trong, hóa thành hư vô.
“Ba.”
Trong đại điện hào hoa, ngọc giản treo trên dây nhỏ vỡ vụn.
Hạ nhân đang ngủ ngáy ngoài cửa bừng tỉnh, xoa xoa hai mắt, bước vào đại điện ngửa đầu nhìn lại, nhất thời cả người phát mộng.
– Không…không tốt!
– Ngọc giản của tam…tam hộ pháp nát rồi!
Thanh âm hoảng sợ truyền khắp Bắc Môn gia.
“Xoát!”
“Xoát!”
Mấy tên Trưởng lão Bắc Môn gia xuất hiện trong ngọc giản đường.
Khi bọn hắn nhìn thấy Linh Hồn ngọc giản thuộc về Bắc Môn Lê vỡ vụn, sắc mặt từng người trở nên ngưng trọng.
– Người nào giết!
– Có phải Thần Ẩn giới giết hay không?
– Rất có thể!
Trưởng lão Bắc Môn gia lúc này suy đoán Đế Quân Thiên làm. Dù sao, có thể giết Bắc Môn Lê cũng chỉ có cường giả Chuẩn Tiên.
– Đáng giận!
Một tên trưởng lão trừng trừng hai mắt cả giận nói.
– Phải bẩm báo Tiên Đế, đòi công đạo cho tam hộ pháp.
Tộc nhân Chuẩn Tiên vẫn lạc là tổn thất rất lớn đối với Bắc Môn gia.
Bắc Môn Sanh đứng bên cạnh thủy chung trầm mặc không nói.
Trực giác nói cho hắn biết, Bắc Môn Lê vẫn lạc không phải do Đế Quân Thiên làm.
Nguyên nhân rất đơn giản.
Mặc dù Bắc Môn Lê lần này hạ giới lấy thân phận người chấp pháp nhưng nhiệm vụ chân là đi giết Vân Phi Dương.
Mà hắn không thể đi tìm Đế Quân Thiên trước, khẳng định đi tìm Vân Phi Dương đầu tiên, bây giờ đột nhiên vẫn lạc, tất nhiên tiểu tử kia không thoát can hệ.
Bắc Môn Sanh cũng sẽ không nghĩ tới, Bắc Môn Lê tử vong, không chỉ Vân Phi Dương không thoát quan hệ, mà còn bị tự tay hắn chém giết.
Phi Dương giới.
Vân Phi Dương cũng không biết, sau khi mình giết Bắc Môn Lê, Bắc Môn gia Chân Vũ Thần Vực nhất thời vỡ tổ, Gia chủ càng đi tìm Tiên Đế.
Giờ phút này, hắn đang xếp bằng ngồi trên Thần Ma Sơn, tâm niệm nhất động, tan nhập vào không gian giới chỉ.
Cất giữ của một Chuẩn Tiên có thể dùng từ phong phú để hình dung, không chỉ có các loại thiên tài địa bảo, còn có vũ kỹ phong phú.
Những vũ kỹ này đều không ngoại lệ, đều là độc hữu của Bắc Môn gia, chỉ là, phẩm giai đều ở khoảng bát cửu phẩm Bán Tiên.
Vân Phi Dương nói.
– Tuy không có gì đáng tu luyện nhưng cũng có thể để cho ta hiểu rõ Bắc Môn gia gia.
Chủ hung Diệt Thần Giới là trưởng lão Bắc Môn gia.
Có thể nói là đại thù sinh tử, Vân Phi Dương sớm muộn có một ngày đi tìm bọn họ.
Bây giờ, có thể hiểu hơn về gia tộc này, xem vũ kỹ bọn hắn tu luyện rất trọng yếu.
– Hửm?
Đột nhiên, Vân Phi Dương tìm thấy một bản chép tay có chút cổ lão trong giới chỉ, trên đó viết Tứ Môn Kinh, ba chữ to.
– Bí tịch thật cổ xưa, đẳng cấp chắc cao lắm.
Vân Phi Dương lúc này lật xem, tuy trong bí tịch cũng không có giới thiệu cấp bậc Tứ Môn Kinh nhưng để hắn biết được thêm càng nhiều tin tức.Chương: Bước Vào Đỉnh Phong
Chân Vũ Thần Vực.
Cường giả có cảnh giới Tiên Vương thì có thể có thành trì của bản thân mình.
Thành trì này được xưng Vương Thành.
Tiên Đế cấp bậc càng cao hơn Tiên Vương, không chỉ nắm giữ thành trì, còn có lãnh địa thuộc về mình.
Thành trì Tiên Đế ở được xưng Đế Thành.
Bên trong Chân Vũ Thần Vực, Vương Thành không ít nhưng Đế Thành vẻn vẹn chỉ có chín tòa.
Bởi vì, chỉ có cường giả trèo lên đỉnh Tiên Đế vị mới thật sự là Tiên Đế trên ý nghĩa, mới xứng có lãnh địa và thành trì.
Tổ tiên Bắc Môn gia từng là thư đồng của Tiên Đế một phương, sống ở phía Bắc Đế Thành, ban cho họ Bắc Môn.
Đồng dạng được ban thưởng họ còn có ba thư đồng khác, bọn họ ở ba phương vị khác của Đế Thành, cửa Đông, cửa Tây, cửa Nam.
Tại Chân Vũ Thần Vực, được Tiên Đế ban họ tuyệt đối là một việc vinh diệu chí cao vô thượng.
Tứ Môn gia tộc, không chỉ được ban họ, còn được ban cho một bản vũ kỹ do Tiên Đế tự mình sáng tạo, gọi Tứ Môn Kinh.
“Chậc chậc.”
Vân Phi Dương nói.
– Vũ kỹ Tiên Đế sáng tạo chắc sẽ rất cường hãn.
Tứ Môn Kinh xác thực rất cường hãn.
Nhưng cũng tiếc là bị Tiên Đế chia làm bốn đoạn khẩu quyết, phân biệt truyền cho tổ tiên Tứ Môn gia tộc.
“Ai.”
Vân Phi Dương thở dài một hơi.
– Nếu như hoàn chỉnh cũng có giá trị tu luyện.
Tàn khuyết Tứ Môn Kinh để hắn không có hứng thú.
Bất quá, nếu là vũ kỹ do Tiên Đế sáng tạo ban cho, nhất định phải lĩnh hội một phen.
…
Sau nửa canh giờ.
Vân Phi Dương khép bản chép tay lại, nội tâm bị rung động thật sâu.
Khẩu quyết Tứ Môn Kinh không nhiều, nhưng mỗi một câu đều ẩn chứa Đạo ý chí cao, ngay cả phương thức vận chuyển cũng khác với hắn pháp của tâm.
Vân Phi Dương sợ hãi than.
– Cửu Tôn Yên Thiên Chưởng do Tiên Đế sáng tạo, nhưng so với Tứ Môn Kinh, quả thực yếu đến bạo.
Đây là đương nhiên.
Tiên Đế tùy tính sáng tạo Cửu Tôn Yên Thiên Chưởng, đồng thời còn thuộc về vũ kỹ Phật môn.
Bàn về cấp bậc và uy lực, khẳng định kém xa Tứ Môn Kinh.
Vân Phi Dương thu hồi chấn kinh, bắt đầu lĩnh ngộ khẩu quyết, mấy tháng sau mới thăm dò Tứ Môn Kinh, cũng suy đoán, kỹ này không phải dùng để đối địch, mà dùng để cảm ngộ “Đạo”.
– Một khi lĩnh ngộ cực hạn, chẳng khác lĩnh ngộ “Đạo” càng cao, đột phá cảnh giới khẳng định sẽ thoải mái hơn.
Vân Phi Dương nỉ non.
– Về điểm này, thật cùng loại với Thượng Càn Tiên Công, nhưng hiệu quả càng rõ.
Thượng Càn Tiên Công cũng là Tiên kỹ, đặc điểm là lĩnh ngộ một tầng, đột phá một phẩm, nhưng chỉ giới hạn trong Bán Tiên, sau khi lĩnh ngộ đến tầng mười, cơ bản không còn tác dụng.
Tứ Môn Kinh dùng để lĩnh ngộ Đạo ý cấp độ sâu, chỗ tốt vĩnh cửu.
Tứ Môn gia tộc, cũng bằng vào bốn đoạn khẩu quyết bên trong năm tháng lắng đọng dần dần quật khởi, tổ tiên bốn gia tộc càng dựa vào kỹ này nhất cử đột phá, thành tựu Tiên Nhân.
– Nếu như gom góp khẩu quyết Tứ Môn Kinh hoàn chỉnh, tìm hiểu đạo cực hạn, mang đến chỗ tốt chỉ sợ khó có thể tưởng tượng.
Ánh mắt Vân Phi Dương nóng rực.
Giờ phút này, hắn nhớ gia tộc ba môn khác trong lòng, nếu có cơ hội, nhất định đoạt khẩu quyết của bọn hắn.
…
Tuy khẩu quyết Tứ Môn Kinh không hoàn chỉnh, nhưng Vân Phi Dương vẫn toàn tâm tu luyện, dùng mấy năm thời gian mới lĩnh ngộ đại thành.
Một ngày này.
Vân Phi Dương xếp bằng bên trên Thần Ma Sơn, vận chuyển khẩu quyết, cả người trong trạng thái linh đài thư thái.
Linh hồn hắn bay ra bao phủ Phi Dương Giới, thậm chí, dần dần thẩm thấu ra ngoài, dung nhập vào bên trong hạo hãn vũ trụ.
Loại tình huống này, Vân Phi Dương từng làm được.
Nhưng không giống ngày xưa, giờ phút này hắn có thể rõ ràng cảm nhận được, mỗi khu vực, mỗi phiến không gian phảng phất như đều ẩn chứa Đạo Ý.
Đặt mình vào giữa thiên địa, linh hồn phiêu đãng trong vũ trụ vô tận, Vân Phi Dương cảm giác được bản thân nhỏ bé, cảm nhận được thiên địa mạnh mẽ.
– Hiện tại, ta thật giống như hạt bụi trong vũ trụ, không có ý nghĩa.
– Nhưng dù là lại cát bụi nhỏ bé, từ từ tích lũy lên cũng có thể hình thành đại lục, hình thành một Giới, thậm chí hình thành một Vực!
Tâm linh Vân Phi Dương theo tư duy chuyển đổi, dần dần thăng hoa, cùng lúc đó, quanh thân ngưng tụ ánh sáng nhàn nhạt phảng phất như phủ thêm một tầng áo ngoài thánh khiết.
Đây không phải thuộc tính.
Mà chính là cấp độ Đạo Ý càng sâu.
“Hưu —— “
Đột nhiên, ánh sáng thánh khiết quanh quẩn cùng một chỗ hình thành dây thừng tràn vào lỗ mũi Vân Phi Dương, hô hấp thổ nạp một lúc dần dần chảy xuôi toàn thân.
Đạo Ý nhập thể, hồn Vân Phi Dương lìa khỏi xác trong vũ trụ đột nhiên hiểu rõ, lại có lĩnh ngộ càng sâu đối với vạn vật bốn phía,.
“Hô!”
Đột nhiên, khí tức cường thế phun ra từ trong thân thể Vân Phi Dương, cấp tốc bao phủ toàn bộ Phi Dương giới.
– Muốn bước vào đỉnh phong?
Liễu Nhu từ trong phòng đi ra, nhìn bóng lưng đang ngồi trên núi, trên mặt mang theo mỉm cười mê người.
Bất quá, nụ cười rất nhanh ngưng kết.
Bởi vì cảm nhận được khí tức cường thế kia, cô nàng ngày thường không quan tâm quá đối với võ đạo này đột nhiên có một loại cảm ngộ đặc thù.
Rất nhiều võ giả trong Phi Dương Giới cũng có cảm giác này, một khắc này, bọn họ giống như mở ra cửa sổ tâm hồn thông đến một tầng khác.
“Xoát!”
“Xoát!”
Rất nhiều võ giả ngồi xếp bằng xuống, dụng tâm cảm thụ khí tức khuếch tán xung qanh, như như trẻ con điên ʍút̼ sữa.
Sau khi lĩnh hội Tứ Môn Kinh, lý giải của Vân Phi Dương về đạo thăng hoa, dấu hiệu tấn cấp hiện ra.
Khí tức khuếch tán còn ẩn chứa lý giải đạo của hắn, cho nên võ giả trong Phi Dương Giới lấy được chỗ ích không nhỏ.
Mấy ngày ngắn ngủi.
Rất nhiều võ giả kẹt ở cảnh giới nào đó hấp thu khí tức cảm ngộ đều có thu hoạch không nhỏ, cuối cùng bước vào tầng thứ võ đạo cao hơn.
Thu hoạch lớn nhất là Lương Âm, Mục Oanh chúng nữ.
Các nàng sớm đã đạt đến cửu phẩm Bán Tiên, nhưng bởi vì lĩnh ngộ không đủ, chậm chạp không thể tinh tiến.
Bây giờ, Vân Phi Dương tĩnh tâm lĩnh ngộ phát ra Đạo Ý không chỉ hiểu ra, càng nhất cử bước vào Bán Tiên đại viên mãn!
Ngay cả Liễu Nhu, trong lúc khí tức Đạo Ý khuếch tán, cảnh giới cũng có đề bạt không nhỏ.
Đây là một chuyện tốt, hơn nữa có ý nghĩa trọng đại, bởi vì khí tức Đạo Ý của Vân Phi Dương trong mấy ngày ngắn ngủi đã tràn ngập toàn bộ Phi Dương giới.
Chúng không giống với ngoại phóng thuộc tính sẽ trở về bản thể võ giả mà chính vĩnh viễn hòa cùng thiên địa pháp tắc thành một thể.
Nói cách khác.
Dù bọn người La Mục ở vực ngoại chiến trường, chỉ cần đi vào Phi Dương giới thì có thể đi cảm ngộ Đạo Ý Vân Phi Dương phóng thích.
Đây tuyệt đối là võ đạo tư nguyên có thể ngộ nhưng không thể cầu, cũng làm cho Phi Dương giới được thăng hoa một lần không nhỏ.
Lại qua mấy ngày.
Vân Phi Dương cuối cùng mở mắt, khí tức càng cường thế hơn gào thét mà ra, bao phủ thiên địa.
ắ ắ ẩ ầTừ giờ khắc này, hắn chân chính trở thành Bán Tiên đại viên mãn đỉnh phong, khoảng cách thành tựu Chuẩn Tiên, phi thăng Chân Vũ Thần Vực cũng chỉ kém một bước nhỏ.
– Bắc Môn gia.
– Ta nên làm sao cảm tạ các ngươi đây?
Nếu như không có Tứ Môn Kinh, Vân Phi Dương muốn bước vào đỉnh phong, dựa vào cảm ngộ đơn thuần, chí ít cần mấy trăm hơn ngàn năm.
Bây giờ cũng chỉ qua mấy năm đã đột phá, có thể nói tiết kiệm không ít thời gian.