Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1403
Chương: Ta Là Dòng Dõi Tiên Đế?
Khi năm sát thủ xuất hiện, Vân Phi Dương luôn cân nhắc làm sao có thể giết chết bọn hắn.
Sau cùng nghĩ đến trận pháp, rồi dựa vào linh hồn lực Chuẩn Tiên Cấp thẩm thấu, dẫn bạo.
Trận pháp Bán Tiên đại viên mãn đỉnh phong một khi bị dẫn bạo, uy lực không thể tưởng tượng nổi.
Mà lại.
Bên ngoài Phiêu Miểu giới, trận pháp không chỉ một tòa.
Liên tục nổ tung, toàn bộ sát thủ ngã xuống.
Lấy thực lực bọn hắn, cộng đồng chống lại nổ tung có thể bình yên vô sự.
Bất quá, thời điểm chuẩn bị làm như vậy, linh hồn lực Vân Phi Dương trong nháy mắt ăn mòn đến.
Linh hồn lực Chuẩn Tiên Cấp để tâm thần bọn hắn thất thủ, không thể ngăn cản hữu hiệu, kết quả chỉ có bị oanh nổ trọng thương.
Thừa cơ hội, linh hồn lực Vân Phi Dương lần nữa xâm nhập, thu lấy trí nhớ rồi mạt sát tất cả.
Năm cường giả đến từ Chân Vũ Thần Vực đau khổ chờ ở chỗ này một năm vẫn lạc như vậy, thật quá bi kịch.
Nếu như thời gian có thể đảo lưu, nhất định sẽ không bố trí trận pháp gia để tự mình đào hố chôn mình đâu.
– Là Vân Phi Dương!
– Sao hắn lại ở chỗ này?
Cường giả Phiêu Miểu giới chạy đến kinh ngạc.
Khi nguyên niệm bọn hắn quét qua, có năm cỗ thi thể máu thịt be bét, sắc mặt đột nhiên đại biến.
Năm bộ thi thể này vừa vẫn lạc, khí tức chưa phai mờ, là năm Bán Tiên đại viên mãn vững chắc kỳ!
Chẳng lẽ…
Do Vân Phi Dương giết?
Nghĩ đến đó, ánh mắt vô số cường giả nhìn về phía Vân Phi Dương hiện ra tia kiêng kị.
Có thể đồng thời giết chết năm Bán Tiên đại viên mãn, tên này chẳng lẽ đã bước vào đỉnh phong?
Xoát!
Vân Phi Dương không để ý đến bọn họ, vung tay lên thu năm bộ thi thể vào Phi Dương giới, sau đó bay về hướng Dược Giới.
Hắn đi.
Nhưng Phiêu Miểu giới náo nhiệt, bởi vì bọn hắn đang suy đoán thực lực Vân Phi Dương.
Phi Dương giới.
Vân Phi Dương đưa năm bộ thi thể vào Thần Ma Sơn.
– Bán Tiên đại viên mãn này là đồ tốt.
Xoát!
Vân Phi Dương triệu hồi ra Phệ Hồn Phiên.
Bách Quỷ Dạ Hành vào trong kiện thần khí này, lấy linh hồn bản thân hắn thời thời khắc khắc uẩn dưỡng, hôm nay đã không biết qua bao nhiêu năm.
– Thiên Cẩu.
Vân Phi Dương kêu gọi.
Hưu!
Thiên Cẩu bay ra ngoài, cung kính đáp.
– Chủ nhân.
Vân Phi Dương chỉ năm bộ thi thể nói.
– Có thể khống chế năm thi thể Bán Tiên đại viên mãn vững chắc kỳ này hay không?
Tuy năm sát thủ chết.
Nhưng năng lượng hạch trong cơ thể của bọn họ lại hoàn chỉnh, nếu như chưởng khống cũng là một cỗ lực lượng cường đại.
Ánh mắt Thiên Cẩu nóng rực đáp.
– Chủ nhân, ta có thể thử một chút!
Những năm nay tu luyện trong Phệ Hồn Phiên, tốc độ tăng lên rất nhanh, nhưng có thể chưởng khống Bán Tiên đại viên mãn vững chắc kỳ hay không chỉ có thể thử mới biết.
– Ừm.
Hưu!
Thiên Cẩu hóa thành lưu quang dung nhập vào thi thể, bắt đầu tiến hành chưởng khống, đồng thời truyền đến âm thanh hưng phấn.
– Chủ nhân, ta cần thời gian!
Hiển nhiên, có thể làm.
Vân Phi Dương cười một tiếng, lúc này lại triệu hồi ra Tứ Quỷ, phân biệt dung nhập bốn bộ thi thể còn lại, sau đó ngồi xếp bằng xuống, bắt đầu tiêu hóa trí nhớ thu được.
Không bao lâu.
Ánh mắt Vân Phi Dương lấp lóe tia lạnh lùng, răng cắn nghiến lợi nói.
– Chân Vũ Thần Vực, Bắc Môn gia!
Trong trí nhớ của năm tên sát thủ này, Vân Phi Dương biết được, trong Thần Vực, bọn họ phụng mệnh Trưởng lão Bắc Môn gia đến hạ giới giết mình.
Lúc trước sát thủ nhất phẩm Bán Tiên kia cũng được Trưởng lão Bắc Môn gia ra lệnh.
Thậm chí, đạt được một tin tức cực kỳ trọng yếu, Thần Chủ diệt Thần Giới cũng là Trưởng lão Bắc Môn gia!
Nói cách khác…
Ánh mắt Vân Phi Dương càng trở nên âm u.
– Hiện tại Tiểu Thần Chủ chưởng khống Tiểu Thần Giới là dòng chính Bắc Môn gia.
Ba!
Hắn nắm chặt tay, cả giận nói.
– Bắc Môn gia, lão tử nhớ kỹ các ngươi!
Sát cơ nồng đậm tràn ngập Phi Dương Giới.
Bọn người La Mục nhất thời lạnh run nhìn về phía Thần Ma Sơn thầm nghĩ.
– Sao Phi Dương ca giận như thế!
Tại sao?
Bởi vì Thần Giới, bởi vì ngàn vạn vị diện Phàm Giới, bởi vì vô số sinh linh vẫn lạc chỉ vì Trưởng lão Bắc Môn gia kia.
Tiếp tục đọc, Vân Phi Dương lại biến sắc, sau cùng lâm vào trầm mặc.
Trong trí nhớ năm tên sát thủ, Trưởng lão Bắc Môn sở dĩ diệt Thần Giới, sở dĩ tới giết mình là vì mình rất có thể là con cháu Tiên Đế.
– Con cháu Tiên Đế?
Vân Phi Dương kinh ngạc.
– Ta sao?
– Buồn cười.- Ta được sinh ra ở Thần Giới, như thế nào là con cháu Tiên Đế.
Vân Phi Dương cười nhạt một tiếng.
Kiếm Hồn đột nhiên xen vào.
– Tiểu tử, trên đời này có rất nhiều chuyện tràn ngập không thể tin.
– Có lẽ…
Hắn nghĩ một lát nói.
– Ngươi thật là con cháu Tiên Đế.
– Tại sao?
Vân Phi Dương kinh ngạc hỏi lại.
Kiếm Hồn nói.
– Bởi vì thiên tư ngươi quá yêu nghiệt, để cho ta nhớ đến Trầm Hạo.
– Trầm tiền bối?
Vân Phi Dương vễnh tai lắng nghe.
Kiếm Hồn nói.
– Thiên tư Trầm Hạo cũng rất yêu nghiệt, trước kia không người có thể so, về sau mới biết được hắn chính là do Cửu Thiên Hạo Thiên Đế Tôn chuyển thế.
Vân Phi Dương nghe rõ hỏi lại.
– Ngươi ý là, thiên tư ta yêu nghiệt, cho nên ta là con cháu Tiên Đế?
– Không sai.
Kiếm Hồn đáp.
Vân Phi Dương nhịn không được cười to.
– Trong thiên địa này, vô số sinh linh, chẳng lẽ không có sinh ra kỳ tài ngút trời?
– Có chứ.
Kiếm Hồn không phủ nhận.
– Nhưng tuyệt không đạt đến trình độ như ngươi.
Vân Phi Dương lắc đầu cười một tiếng.
Hắn không đồng ý lời nói của Kiếm Hồn.
Nhưng vào lúc này, tư duy nhoáng một cái, bỗng nhiên nhớ đến lúc mới vào Chân Vũ Thần Vực, Trưởng lão Ly Biệt tiên tông lôi kéo mình đã nói.
– Họ Vân tại Chân Vũ Thần Vực từng sinh ra một Tiên Đế, tiểu hữu có thể cùng họ, thành tựu tương lai không thể đo lường.
Vân Phi Dương run rẩy.
Chân Vũ Thần Vực có Tiên Đế họ Vân?
Nguyên nhân Bắc Môn gia truy sát mình là vì tìm kiếm con cháu Tiên Đế?
Trùng hợp sao?
Vân Phi Dương cũng không ngốc.
Chỉ từ hai điểm này, hắn nghĩ đến cái gì.
Mà lại.
Còn rõ ràng nhớ kỹ, một võ giả khác từng nói qua, Vân Tiên Đế đã vẫn lạc.
Làm sao vẫn lạc?
Thọ hạn đã hết? Hay bị giết chết?
Nếu như là cái sau, người giết Vân Tiên Đế tất có thực lực cường hãn.
Nếu quả thật chết bởi cừu nhân, đổi thành ta nhất định sẽ chém tận giết tuyệt huyết mạch Vân Tiên Đế!
Thân thuộc của Vân Tiên Đế tất nhiên sẽ bảo hộ con cháu Tiên Đế, mang đến hạ giới.
Vân Phi Dương động não.
Nhưng không thể không nói, suy đoán khá đáng tin.
Dù sao, vô luận gia tộc hay hoàng triều, người vẫn lạc, hậu nhân trốn đi chính là sự việc nhìn mãi quen mắt.
Vân Phi Dương nỉ non.
– Ta thật sự là con cháu Tiên Đế cửa nát nhà tan kia sao?
Hưu ——
Đột nhiên, trong thức hải truyền đến vẻ thống khổ phảng phất như trí nhớ giấu sâu trong linh hồn xông lên đầu.
– A!
Vân Phi Dương kêu thảm một tiếng.
Cùng lúc đó, cảnh tượng trước mắt chuyển hóa, hắn phát hiện mình thành trẻ sơ sinh, bị một nữ nhân không rõ tướng mạo ôm chằm lấy.
– Hài tử…
Âm thanh ôn nhu như nước truyền đến.
– Vinh diệu phụ thân con lúc sinh tiền, tương lai để cho con kế thừa.