Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1394
Chương: Tiến Vào Vị Diện Cao Hơn Đại Giới
Vân Phi Dương đến đại biểu toàn bộ mười vị trí đầu Thiên Tinh Bảng đông đủ, Trầm Thiên Hành không có nói nhảm mà bắt đầu tay chuẩn bị mở ra linh hồn trận pháp.
“Xoát!”
Tâm niệm động, diễn võ trường đột nhiên xuất hiện lưu quang, cực tốc bay lên bầu trời, phảng phất như muốn quán thông thiên địa.
– Trận pháp thật mạnh!
Vân Phi Dương hơi có nghiên cứu đối với trận pháp, có thể cảm nhận được ba động năng lượng cường đại.
Đám người Hiên Viên Vấn Thiên hiện ra vẻ mặt nghiêm túc, ánh mắt nhìn về phía Viện trưởng có sùng bái cùng kính nể thật sâu.
Những Thiên kiêu này mặc dù tự xưng bất phàm, nhưng biết thực lực Trầm Thiên Hành rất kinh khủng.
“Ông!”
Lưu quang trận pháp không ngừng lên cao.
Dần dần, ánh sáng bao phủ trọn cả diễn võ trường, hình thành một tòa trận pháp thấu phát ra khí tức hoang vu.
Bọn người Vân Phi Dương ở bên trong, tâm thần lần nữa bị chấn động.
Một khắc này, bọn họ cảm giác, linh hồn phảng phất như không bị khống chế mà tự bay ra ngoài.
Sau khi linh hồn trận pháp xuất hiện, vô số cường giả bên trong Phiêu Miểu giới đưa mắt nhìn lại, bọn họ rõ ràng nhìn thấy lưu quang trùng thiên treo lơ lửng giữa trời đại lục đâm thẳng vào mây trời.
– Linh hồn trận pháp!
– Không phải trận pháp thông đến Chân Vũ Thần Vực còn hơn một nghìn năm nữa mới mở ra sao?!
Rất nhiều cường giả sinh tồn ở nơi này mấy vạn năm chấn kinh.
Nhưng càng nhiều vẫn là hâm mộ.
Bởi vì một khi linh hồn trận pháp mở ra đại biểu Thiên kiêu mười vị trí đầu Thiên Tinh Bảng sắp đi vào Chân Vũ Thần Vực.
Chân Vũ Thần Vực.
Đó là vị diện cường đại để tất cả võ giả bên trong vạn giới hướng tới, cũng là mục tiêu bọn hắn phấn đấu suốt đời.
…
Sau khi linh hồn trận pháp được khởi động, Trầm Thiên Hành lên tiếng.
– Lần này lấy hình thái linh hồn tiến về Chân Vũ Thần Vực, quá trình rất thống khổ, các ngươi phải ổn định tâm thần, nếu bị tiến vào hư không loạn lưu, vĩnh thế phiêu đãng.
Trong mắt mọi người xuất hiện tia nghiêm nghị.
Nguyên lai, tiến vào Chân Vũ Thần Vực cũng không phải tuyệt đối an toàn, còn phải gánh chịu mạo hiểm rất to lớn.
Trầm Thiên Hành quét qua chúng nhân nói.
– Đương nhiên, các ngươi có quyền lợi rời khỏi.
Rời khỏi?
Mọi người lắc đầu.
Có thể trở thành Thiên kiêu cường hãn nhất bên trong vạn Giới, nếu như ngay cả dũng khí cũng không có, còn tu luyện võ đạo làm gì.
Chân Vũ Thần Vực có dụ hoặc quá lớn, dù chỉ lấy hình thái linh hồn tiến vào, dù có nguy hiểm vĩnh thế phiêu đãng, bọn họ cũng sẽ nghĩa vô phản cố tiến về.
Trầm Thiên Hành nói.
– Còn có, sau khi đến Chân Vũ Thần Vực, các ngươi chỉ phiêu đãng linh hồn, không nên nói, không thể tùy ý đi loạn.
– Hiểu rõ.
Mọi người đồng thanh đáp.
Trầm Thiên Hành nói.
– Buông lỏng tâm thần.
Bọn người Vân Phi Dương lúc này làm theo.
Rất nhanh, có một cỗ lực lượng cuốn tới từ trong trận pháp dẫn dắt linh hồn bọn họ.Hưu! Hưu!
Trong khoảnh khắc, linh hồn mười người thoát thể mà ra lơ lửng trong trận pháp, thân thể bọn họ còn vẫn đang đứng bên dưới.
Vân Phi Dương rất khiếp sợ.
Phải biết, linh hồn và thân thể chặt chẽ không thể tách rời, không nghĩ tới tại trận pháp này lại có thể tuỳ tiện tách cả hai ra!
– Không phải trận pháp mà do thực lực viện trưởng quá mạnh a.
Vân Phi Dương thầm nghĩ.
Trầm Thiên Hành chắp tay sau lưng, ngẩng đầu nhìn về phía lưu quang thông đến vô tận tinh không, ánh mắt hiện lên tinh quang xuyên thấu hết thảy.
Sưu! Sưu! Sưu!
Mười đạo linh hồn của bọn người Vân Phi Dương hóa thành lưu quang, cực tốc bay về hướng lưu quang trên bầu trời kia.
Tất cả mọi người trong Phiêu Miểu giới đều có thể thấy rõ ràng mười đạo ánh sáng như có như không đang bay lên.
– Đi!
– Bọn họ đi Chân Vũ Thần Vực!
Toàn bộ võ giả Phiêu Miểu giới không ngừng hâm mộ.
Thiên kiêu Thiên Kiêu Điện thì ngẩng đầu nhìn mười đạo lưu quang dần dần đi xa, trong lòng trăm vị đắng chát.
Đối với bọn hắn, căn bản làm không được việc lấy hình thái linh hồn tiến vào Chân Vũ Thần Vực này trong khi còn sống đâu a.
…
Linh hồn trận pháp hình thành lưu quang xuyên thấu Phiêu Miểu giới, cấu thành một vô tận lộ tuyến đến Hắc Ám Vũ Trụ.
Hưu! Hưu!
Mười đạo linh hồn bay ra Phiêu Miểu giới, tiến lên theo lộ tuyến cố định.
Nhưng khi bọn hắn vừa bay ra ngoài đã cảm nhận được, linh hồn phi hành tốc độ cao mang đến áp bách không ít.
Mới đầu, loại áp bách này cũng không rõ ràng, nhưng càng bay càng xa, cường độ cũng liên tiếp tăng cao.
– Lưu quang trận pháp nối thẳng Chân Vũ Thần Vực cũng sẽ mang đến trọng lực của vị diện kia.
Âm thanh của Trầm Thiên Hành truyền vào trong tai mười người.
– Nhưng cường độ chỉ có một phần mười.
– Một phần mười?
Trong lòng Vân Phi Dương sụp đổ.
Loại áp lực cực lớn này mà chỉ có một thành, nếu như mười thành, há không thể bước đi luôn sao?
– Đi tới Chân Vũ Thần Vực chí ít cần một năm, trong lúc này, các ngươi nên cố gắng thích ứng.
Trầm Thiên Hành nói.
– Đương nhiên.
Hắn bổ sung.
– Nếu như trong vòng một năm, có người không cách nào thích ứng một phần mười trọng lực, đến Chân Vũ Thần Vực, linh hồn sẽ phai mờ tại chỗ.
Trong lòng mọi người kinh hãi.
Trầm Thiên Hành nói tiếp.
– Đây chính là cái giá cần thiết khi lấy hình thái linh hồn tiến vào vị diện cao hơn.
– Đừng nói ta không đề tỉnh các ngươi, những đợt tiến về Chân Vũ Thần Vực trước kia đều có người vẫn lạc.
“…”
Mọi người kém chút sụp đổ.
Viện trưởng của ta, linh hồn tất cả mọi người cũng phi ra ngoài, đã là tên rời cung, không thể quay lại, ngươi bây giờ nhắc nhở cũng không tránh khỏi quá muộn đi!
– Cảm giác giống như đi lên thuyền giặc.
Vân Phi Dương âm thầm lắc đầu nhưng cũng không có để trong lòng.
Không phải trọng lực thôi à?
Thời gian một năm đã đủ để thích ứng, nếu như cái này còn chịu không nổi, linh hồn phai mờ khi vào Chân Vũ Thần Vực cũng không thể trách ai được.
Mấy người Hiên Viên Vấn Thiên cũng cho rằng như vậy.
Cho nên, bên trong phi hành dài dằng dặc phía trước, bọn họ đều đang thích ứng một thành trọng lực đến từ Chân Vũ Thần Vực.
Trầm Thiên Hành phảng phất như có thể cảm nhận được bọn họ đang làm cái gì, nói thầm trong lòng.
– Thiên kiêu mười vị trí đầu Thiên Tinh Bảng lần này mạnh hơn giới trước.
…
Sau ba tháng.
Mọi người vẫn đang phi hành, mà áp lực tồn tại từ đầu tới cuối phảng phất như càng ngày càng mạnh!
Trầm Thiên Hành giải thích, lúc trước khoảng cách xa, một thành trọng lực rất yếu, ngày càng gần mới có thể càng thêm rõ ràng.
Tới chín tháng, một thành trọng lực mới chân chính thể hiện ra.
Mọi người sụp đổ.
Nguyên lai, trọng lực lúc trước thừa nhận không phải chân chính một thành.
Thực khó tưởng tượng, đến Chân Vũ Thần Vực, mười thành trọng lực sẽ hội kinh khủng bực nào!
– Dạng này mới thú vị.
Vân Phi Dương nói thầm.
Giờ phút này, hắn sớm đã tạo thói quen chịu đựng trọng lực đề bạt từng bước, bức thiết hi vọng thể nghiệm trọng lực càng mạnh hơn!
Chín tháng sau.
Một thành trọng lực đến từ Chân Vũ Thần Vực nhảy lên đến cực hạn, áp lực đang gào thét mà đến kia thật giống như vô số đại sơn đang ép lên thân thể.
Tuy rất nhiều Thiên kiêu thống khổ nhưng vẫn cắn răng chèo chống.
Lúc này, bọn họ chỉ có thể gượng chống, bởi vì linh hồn không bị khống chế, một mực bay về phía trước.
Sau khi linh hồn bay ra, bọn họ nhất định phải tiếp nhận tra tấn linh hồn, cưỡng ép thích ứng tới Chân Vũ Thần Vực mới quyết định sinh tử.
Rất tàn khốc.
Nhưng đây chính là đại giới.
Dù sao, Chân Vũ Thần Vực làm vị diện chí cao vô thượng nhất bên trong vạn giới, không có đột phá đến Bán Tiên thì không có cách nào tiến vào.
– Các ngươi còn ba tháng thích ứng trọng lực Chân Vũ Thần Vực.
Trầm Thiên Hành nhắc nhở.
– Đã đủ.
Vân Phi Dương lẩm bẩm.
Cứ như vậy, mọi người tiếp tục phi hành, cuối cùng sau ba tháng, nhìn thấy ánh sáng lấp lóe chói mắt ở cuối lưu quang.
Trầm Thiên Hành nói.
– Đi qua ánh sáng, chính là Chân Vũ Thần Vực.