Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1386
Chương: Huyễn Cảnh Quấy Nhiễu
Cuối đường Khu đông là một khu vực cây cao san sát, bước đi trên tiểu đạo dọc theo đá vụn thì có thể nhìn thấy một tòa kiến trúc giữa rừng.
Vân Phi Dương đi theo Trầm Thiên Hành, rõ ràng cảm nhận được khí tức của mấy Bán Tiên đại viên mãn ở giữa cánh rừng.
– Đề phòng sâm nghiêm như vậy, Ẩn Tích Phân Các này nhất định cất giấu vũ kỹ và chí bảo rất cường đại.
Vân Phi Dương nỉ non.
Rất nhanh.
Hai người ngừng trước kiến trúc, Trầm Thiên Hành nhẹ nhàng vung tay lên, đại môn tự động mở ra, hoang vu khí tức làn tràn.
Tâm thần Vân Phi Dương chấn động.
Có khí tức hoang vu, kiến trúc này chỉ sợ có lịch sử rất lâu cũng phù hợp điều kiện cất giữ đồ.
Trầm Thiên Hành không ngừng, Vân Phi Dương đi theo phía sau.
Không gian bên trong cũng không lớn nhưng lại sắp xếp rất nhiều giá đỡ, phía trên có các loại chí bảo, vũ kỹ, vũ khí, đồ phòng ngự, đan dược, võ đạo tư nguyên, cái gì cần có đều có.
Trên kệ vũ kỹ.
Tùy tiện nhìn một chút đều là Chuẩn Tiên Kỹ.
– Chuẩn Tiên Kỹ!
Thần sắc Vân Phi Dương ngốc trệ.
Tuy lĩnh ngộ Thiên Địa Chi Huy đến cực hạn có thể so với Chuẩn Tiên Kỹ, nhưng chung quy vẫn là cửu phẩm Thứ Tiên Kỹ, đột nhiên có Chuẩn Tiên Kỹ ở ngay trước mắt để hắn có chút thất thố.
Trầm Thiên Hành lên tiếng.
– Vũ kỹ Chuẩn Tiên Kỹ nơi này đều do ta vơ vét kiếm được, nhưng vì sợ ảnh hưởng quy luật hạ giới, nên phẩm chất đều là sơ kỳ.
Ây.
Vân Phi Dương lấy lại tinh thần, gãi gãi đầu nói.
– Trầm viện trưởng, làm sao phân chia Chuẩn Tiên Kỹ?
– Sư tôn ngươi không có nói à?
Trầm Thiên Hành thản nhiên hỏi.
Vân Phi Dương lúng túng nói.
– Không có.
– Không xứng chức.
Trầm Thiên Hành nói.
– Không bằng như vậy đi, ngươi và tên kia thoát ly quan hệ thầy trò, bái môn hạ ta, ta nói cho ngươi, cảnh giới và phân chia phía trên võ đạo.
– Cái này…
Biểu hiện trên mặt Vân Phi Dương rất đặc sắc.
Tuy hắn có chút ý kiến về việc sư tôn tiện nghi không xứng chức, nhưng thoát ly quan hệ lại cũng thật khó làm, dù sao, Nghịch Thiên Quyết và Đoán Hồn Điển đều do hắn truyền thụ.
– Trầm viện trưởng!
Vân Phi Dương nghiêm túc nói.
– Bởi vì cái gọi một ngày là thầy, cả đời là cha, Vân Phi Dương ta sẽ không thoát ly quan hệ thầy trò.
Trầm Thiên Hành thản nhiên nói.
– Thế gian này không có cảm tình tuyệt đối, chỉ có không có đủ điều kiện để động tâm.
Nghĩ một lát, nói.
– Nếu vậy, ta có thể khiến ngươi thành tựu Tiên Đế, hô phong hoán vũ tại Chân Vũ Thần Vực, ngươi vẫn không đồng ý?
Vân Phi Dương giật mình.
Người này cho ta thành tựu Tiên Đế, nhìn qua không giống khoác lác, quả nhiên, giống như sư tôn, mạnh đến thâm bất khả trắc.
Trầm Thiên Hành lại nói.
– Thoát ly quan hệ thầy trò với tên vô sỉ đó, ngươi có thể tùy tiện cầm, tùy tiện dùng hết thảy mọi thứ ở nơi này.
– Cái này
Tim Vân Phi Dương đập thình thịch .
Phải biết, trong căn phòng cất giữ không chỉ Chuẩn Tiên Kỹ, còn có rất nhiều Chuẩn Tiên Khí và các loại võ đạo tư nguyên.
Có những vật này, Vân Phi Dương tự tin có thể trong thời gian nhanh nhất đột phá đến Bán Tiên đại viên mãn đỉnh phong, trở thành tồn tại mạnh nhất trong vạn giới.
– Há, đúng rồi.
Trầm Thiên Hành nói tiếp.
– Ta hiện tại cũng có thể mang ngươi tiến vào Chân Vũ Thần Vực, tiếp xúc võ đạo cao hơn.
Câu nói này có lực sát thương lớn nhất để ánh mắt Vân Phi Dương lấp lóe tia nóng rực, dù sao, Chân Vũ Thần Vực là nơi hắn vô hạn hướng tới.
– Thế nào?
Trầm Thiên Hành nhìn hắn.
Vân Phi Dương lắc lắc đầu.
– Ngươi nói những thứ này rất có sức hấp dẫn, nhưng…
Nghĩ một lát, nói tiếp.
– Quá giả.
Răng rắc.
Đột nhiên, các loại giá đỡ trong phòng thậm chí Trầm Thiên Hành nhất thời vỡ nát.
Hưu!
Tâm thần Vân Phi Dương thư thái, lần nữa nhìn lại, phát hiện mình vẫn trong gian phòng, Trầm Thiên Hành bên cạnh thì cười nhạt một tiếng.
Nguyên lai, nơi này ẩn chứa một loại huyễn cảnh nào đó khiến người ta bất tri bất giác hãm sâu bên trong.
– Không tệ, không tệ.
Trầm Thiên Hành khen.
– Trong thời gian rất ngắn ý thức được mình đang hãm huyễn cảnh.
Vân Phi Dương đắng chát cười một tiếng.
Tình huống vừa rồi nếu như không phải giữ vững bản tâm, hắn thật sẽ đồng ý.
Trầm Thiên Hành nói.
– Huyễn cảnh này của ta có thể căn cứ tâm tư mục tiêu mà huyễn hóa ra cảnh tượng khác biệt để tăng thêm dụ hoặc.
Mà huyễn cảnh đại biểu tâm tư của người là vô cùng cấp thiết muốn mạnh lên, muốn tiến vào Chân Vũ Thần Vực.
Vân Phi Dương nói.
ẳ ấ ề- Tâm tư ta, hẳn là tâm tư của rất nhiều Thiên kiêu.
– Vậy cũng đúng.
Trầm Thiên Hành chỉ gian phòng, nói.
– Ngươi chỉ cần có đủ tích phân có thể tùy tiện đổi đồ vật nơi này.
Nói rồi quay người rời đi.
– Đúng rồi.
Hắn ngừng tại cửa, cảnh cáo.
– Không nên mưu toan tư tàng, nếu không, ngươi sẽ vĩnh viễn không thể tiến vào nữa.
– Hiểu rõ.
Vân Phi Dương cũng không tính toán đi chôm.
Dù sao, thực lực viện trưởng rất đáng sợ, rất khó trộm.
Trầm Thiên Hành đi ra ngoài.
Nhưng vào lúc này, thanh âm Thái Vũ truyền tới.
– Tên đồ đệ này của ta thế nào?
– Cũng không tệ lắm.
Trầm Thiên Hành đáp.
– Ha ha ha.
Thái Vũ cười nói.
– Có thể được ngươi đánh giá cũng không tệ nhất định cực ưu tú.
Trầm Thiên Hành trầm mặc.
Hắn biết tên vô sỉ này đắc chí trước mặt mình cũng tương tự như đám Quy Nguyên kiếm phái kia.
– Hậu bối ưu tú như vậy, nếu như về sau cường đại, người khác nghe ngóng biết được thì ra do, Trầm Thiên Hành ngươi dạy dỗ, ngươi không tự hào à?
Thái Vũ nói.
– Không tự hào.
Trầm Thiên Hành thản nhiên đáp.
– Cái tính cách bất cận nhân tình của ngươi lúc nào mới có thể bỏ được đây.
– Ngươi chừng nào không vô sỉ, trở nên chững chạc đàng hoàng, có lẽ ta sẽ từ bỏ tính cách này.
– Khụ khụ.
Thái Vũ nói tiếp.
– Ta còn có việc, đi trước, tiểu tử Vân Phi Dương này giao cho ngươi.
– Đồ đệ ngươi để cho ta dạy dỗ, trên đời nào có việc tốt như vậy.
Trầm Thiên Hành lẩm bẩm.
Lại nóiVân Phi Dương, giờ phút này hắn đứng quan sát từng Chuẩn Tiên Kỹ.
Vũ kỹ rất không tệ, nhưng tích phân hoán đổi cực cao, mỗi một cái đều cần thanh toán 500 vạn tích phân!
Nói cách khác, tính cả tích phân Viêm Sương, tên này chỉ có thể đổi lấy một bản Chuẩn Tiên Kỹ.
Phải chọn thật tốt.
Vân Phi Dương xem kĩ từng cái nhưng khi nhìn thấy tên vũ kỹ nào cảm thấy trâu bò thì đều muốn cầm học.
– Hả?
Đột nhiên, hắn đi đến cuối đường giá đỡ, ánh mắt vô ý quét đến trên kệ Chuẩn Tiên Khí.
Ở nơi đó có mảnh vỡ kiếm gãy phát ra một cỗ khí tức lạ.
Đây là…
Vân Phi Dương khẽ giật mình, tiếp theo hưng phấn hô to.
– Toái phiến của Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm!
Không sai.
Giá đỡ bày hai mảnh toái phiến, chính là mảnh vỡ của Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm.
Hơn nữa, còn là hai cái!
Vân Đại Tiện Thần đi tới, hoàn toàn không có cân nhắc giá một trăm vạn tích phân mà bỏ vào trong túi.
Bội kiếm từng theo mình mấy ngàn năm, cảm tình thâm hậu không phải tích phân có thể so sánh, dù 500 vạn Vân Phi Dương cũng sẽ không nhíu mày.