Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1380
Chương: Trầm Thiên Hành
Uẩn dục Sinh Mệnh thụ để Vân Phi Dương thuận lợi bước vào vững chắc kỳ, lực lượng tăng vọt.
Trước đó, cường độ lực lượng của ta đại khái hơn hai mươi cửu phẩm đỉnh phong, bây giờ chỉ sợ phải hơn năm mươi.
Vân Phi Dương nỉ non.
Hiện tại, nếu như gặp lại Hoàng Thiện, không cần vận dụng Chiến Thần Hồn Thể Tam Biến, không cần thi triển vũ kỹ cũng có thể chà đạp dễ như trở bàn tay.
– Còn chút thời gian có thể nghiên cứu Thiên Địa Chi Huy một chút.
Lục soát ra rất nhiều vũ kỹ từ trong trí nhớ Hoàng Thiện để hắn chân chính thấy vừa mắt chỉ có Thiên Địa Chi Huy, dù sao, lĩnh ngộ chiêu này cực hạn có thể sánh ngang Chuẩn Tiên Kỹ!
Tên kia tu luyện mấy trăm năm, không lĩnh ngộ đến cực hạn có thể này kỹ này có phần khó khăn.
Vân Phi Dương ngồi xếp bằng, bắt đầu xem khẩu quyết.
Tinh túy Thiên Địa Chi Huy ở chỗ dung nhập thiên địa cộng minh thuộc tính xung quanh, từ đó để bản thân sử dụng, điểm ấy có phần giống Vạn Kiếm Quy Tông đệ nhị cảnh Vạn Vật Vi Kiếm.
Thuộc khẩu quyết, Vân Phi Dương bắt đầu vận chuyển để cho linh hồn mình phiêu đãng câu thông xung quanh.
Hưu!
Thuộc tính tràn ngập bốn phía đất trời cấp tốc bay tới, sau đó bắt đầu ngưng tụ.
Vù vù!
Dần dần, trên không Vân Phi Dương hiện ra một vòng xoáy, hiển nhiên thành công vận chuyển, bất quá, thể tích rất nhỏ, chỉ lớn bằng nắm đấm.
Nếu như Hoàng Thiện biết, vòng xoáy lớn cở nắm đấm mình dùng trọn vẹn một tháng lĩnh ngộ mới ngưng tụ thành công mà tên này dùng một khắc đồng hồ đã làm được, nhất định thổ huyết tại chỗ.
Có thể trở thành Thiên kiêu, lại bài danh thứ mười Thiên Tinh Bảng, thiên tư khẳng định mạnh, nhưng yếu hơn rất nhiều nếu so với Vân Phi Dương.
Vòng xoáy nhỏ như vậy, lực lượng hình thành cũng có hạn.
Vân Phi Dương lắc đầu, bắt đầu tiếp tục lĩnh ngộ.
Thời gian trôi qua, thoáng cái đã một năm, vòng xoáy đề cao đến khoảng năm trượng.
Còn không được.
Theo Vân Phi Dương, không đạt tới hơn hai mươi trượng trở lên, căn bản không phát huy ra loại vũ kỹ này.
Tiếp tục tham ngộ.
Một năm.Hai năm.
Mười năm.
Mười lăm năm
Vân Phi Dương như lão tăng nhập định một mực lĩnh ngộ Thiên Địa Chi Huy, mà trên không, vòng xoáy không ngừng xoay tròn đã mở rộng đến hơn năm mươi trượng.
Hoàng Thiện lĩnh ngộ được trình độ như vậy chí ít dùng hai trăm năm, Vân Phi Dương nhanh hơn hắn nhiều đủ để chứng minh lực lĩnh ngộ rất yêu nghiệt.
Phi Dương giới mười sáu năm, ngoại giới gần một tháng.
Vân Phi Dương ngừng tu luyện, Linh Niệm khẽ động, xuất hiện trong phòng.
Ông!
Vung tay lên, trận pháp bao phủ bốn phía biến mất, hắn đi ra ngoài, nói.
– Thử hiệu quả ở chỗ này một chút.
Bởi vì là Chúa Tể Phi Dương giới, hắn câu thông thuộc tính tu luyện Thiên Địa Chi Huy có vẻ rất nhẹ nhàng.
Xoát!
Hai tay Vân Phi Dương nhanh chóng đánh võ ấn, linh hồn dung nhập thiên địa câu thông thuộc tính khắp nơi xung quanh.
Quả nhiên, câu thông thiên địa thuộc tính Phiêu Miểu giới có chút khó khăn, nhưng vấn đề không lớn, rất nhanh đã dẫn dắt tới.
Hô!
Hô!
Thiên địa thuộc tính chen chúc đến ngưng tụ trên đỉnh đầu Vân Phi Dương, dần dần hình thành vòng xoáy.
Thời gian cực ngắn, thiên địa thuộc tính phương viên mười dặm đều bị thu lấy, toàn bộ ngưng tụ thành vòng xoáy nhưng còn thiếu rất nhiều.
Vù vù ——
Linh hồn Vân Phi Dương tiếp tục lan tràn ra bốn phương tám hướng, càng nhiều thiên địa thuộc tính bị hấp thu đến.
Năm mươi dặm.
Một trăm dặm.
Một nghìn dặm!
Năm ngàn dặm
Vân Phi Dương không ngừng ngưng tụ, vòng xoáy đã mở rộng đến hơn hai mươi trượng, giống như hắc động thôn phệ hết thảy.
Nhưng điên cuồng hấp thu như vậy cũng đã cướp toàn bộ thuộc tính Thiên Kiêu Điện.
– Sao thuộc tính mỏng manh vậy!
– Tình huống như thế nào đây?
Rất nhiều Thiên kiêu đang tu luyện cảm nhận được thiên địa thuộc tính bốn phía, từng người trợn to hai mắt.
Phương vị thuộc tính bay đi tựa như là sân nhỏ chỗ Vân Phi Dương ở, chẳng lẽ tên này đang tu luyện một loại vũ kỹ nào đó?
– Đi, đi qua nhìn một chút!
Mọi người bay về hướng đình viện của Vân Phi Dương.
Rất nhiều Trưởng lão cũng đi tới, bọn họ cũng rất hiếu kỳ vì sao tên kia dẫn dắt thiên địa thuộc tính.
Nhưng khi tới gần nhìn thấy Vân Phi Dương đứng bên ngoài đình viện, trên đỉnh đầu có vòng xoáy, tròng mắt mọi người kém chút trừng ra ngoài!
– Trời ạ, đây không phải Thiên Địa Chi Huy à, làm sao tên này biết?
Có người cả kinh hô.
– Thiên Địa Chi Huy chính là độc môn vũ kỹ của Hoàng Thiện mà.
Vân Phi Dương thi triển ra để cho bọn hắn rung động, đồng thời cũng rất khó hiểu.
– Nhất định là ở Xích Huyết đại lục, trong tra tấn linh hồn Hoàng Thiện đã thu lấy trí nhớ hắn!
Có người hô to.
Cường giả đạt tới Bán Tiên đều có thể dựa vào linh hồn lực xâm nhập Thức Hải người khác tìm tòi trí nhớ.
Rất nhiều Thiên kiêu bừng tỉnh đại ngộ, nhưng vẻ chấn kinh trên mặt càng cường liệt, dù sao coi như thu lấy vũ kỹ, tính toán thời gian, cũng mới qua một tháng thôi mà.
– Thời gian ngắn như vậy mà tên này không chỉ lĩnh ngộ Thiên Địa Chi Huy còn ngưng tụ ra vòng xoáy 20 trượng, quả thật rất đáng sợ!
– Phó viện trưởng, lực lĩnh ngộ này kinh khủng bực nào a.
Trong đại điện, nguyên niệm Đại trưởng lão phóng thích thấy Vân Phi Dương ngưng tụ vòng xoáy, bắp thịt trên mặt kịch liệt run rẩy.
Hoàng Phủ Nghị cũng rung động.
Một tháng thời gian, trộm Thiên Địa Chi Huy từ Hoàng Thiện, lĩnh ngộ được trình độ như vậy, dù đứng đầu Thiên Tinh Bảng cũng không thể nào làm được!
Hoàng Phủ Nghị cảm khái.
– Vẫn là ánh mắt Viện trưởng chuẩn.
– Không sai!
Đại trưởng lão rất tán thành.
Trên một ngọn núi nào đó của Phiêu Miểu giới.
Một trung niên nhân bạch y tung bay ngạo nghễ đứng đó, hai con ngươi thâm thúy, tướng mạo đường đường, phong độ nhẹ nhàng.
Hắn lẩm bẩm.
– Vân Phi Dương, ngươi quả nhiên không khiến ta thất vọng.
Người này tên Trầm Thiên Hành – Viện trưởng Thiên Kiêu Điện.
Trầm Thiên Hành rất thần bí, không chỉ bời vì ưa thích du lịch thiên hạ, luôn luôn như thần long thấy đầu không thấy đuôi, chủ yếu hơn còn là thân thế hắn.
Không ai ở Phiêu Miểu giới biết hắn đến từ nơi nào cũng không người nào biết thực lực hắn rốt cuộc mạnh cỡ nào, nói chung là đột nhiên xuất hiện, rồi đột nhiên thành lập Thiên Kiêu Điện.
– Không hổ là đồ đệ tên kia.
Trầm Thiên Hành ngẩng đầu, nhìn về phía bầu trời, phảng phất như xuyên thấu không gian.
– Hả?
Đột nhiên, hắn khẽ nhíu mày.
Dưới nguyên niệm cường đại phát hiện bên ngoài Phiêu Miểu giới có năm Bán Tiên đại viên mãn đang chạy tới.
– Tựa như là người Chân Vũ Thần Vực, vì sao bọn họ hạ giới? Chẳng lẽ…
Trầm Thiên Hành nỉ non.
– Vì Vân Phi Dương?
Hưu!
Tâm niệm khẽ động, thủ giữa vũ trụ.
Năm Bán Tiên đại viên mãn đang phi hành cực nhanh thấy một người trung niên xuất hiện, phát giác thực lực đối phương thâm bất khả trắc, thần sắc hãi nhiên đại biến.
Trầm Thiên Hành thản nhiên nói.
– Ta xin khuyên chư vị không nên mưu toan tại Phiêu Miểu giới, đánh chủ ý Thiên kiêu Thiên Kiêu Điện của ta.
Thanh âm ẩn chứa uy áp khủng bố ép năm Bán Tiên đại viên mãn vững chắc kỳ chảy mồ hôi lạnh.
Mà loại cảm giác này chỉ có đối mặt Tiên Đế mới có!
Nói đúng hơn là.
Người này là cường giả Tiên Đế! ?
Trầm Thiên Hành lạnh lùng nói.
– Lăn.
Xoát! Xoát!
Năm Bán Tiên đại viên mãn chật vật rời đi.
Rời xa Phiêu Miểu giới, một người lau mồ hôi lạnh, lòng vẫn còn sợ hãi lên tiếng.
– Đại ca, hạ giới vì sao lại có cường giả Tiên Đế?!
– Đúng vậy, quá bất khả tư nghị (*).
*: Khó tin.
Người còn lại nói.
Người gọi đại ca ngưng trọng lên tiếng.
– Long Hồn Chiến Đế tiến vào Chân Vũ Thần Vực cũng đủ để chứng minh, hạ giới còn có cường giả tồn tại.
– Chúng ta không tiến vào Phiêu Miểu giới, làm sao giết Vân Phi Dương?
Có người hỏi.
Đại ca nói.
– Vừa rồi người kia nói, không cho phép động thủ tại Phiêu Miểu giới, chúng ta có thể đợi Vân Phi Dương rời đi, lại tìm cơ hội.
– Chỉ có thể vậy.Chương: Giao Đấu Kéo Dài
Năm Bán Tiên này đến từ Chân Vũ Thần Vực, nhiệm vụ của họ là giết chết Vân Phi Dương.
Không nghĩ tới chưa tiến vào Phiêu Miểu giới đã bị Tiên Đế ngăn lại, chỉ có thể xám xịt chạy mất.
Bất quá cũng không bởi vậy mà buông tha Vân Phi Dương, bọn họ ngồi chờ trong vũ trụ, chỉ cần Vân Phi Dương xuất hiện, liền sẽ đánh giết.
Trầm Thiên Hành về Phiêu Miểu giới, nguyên niệm một mực khóa chặt năm người, thấy bọn họ không đi xa, lắc đầu.
– Còn không hết hi vọng.
– Thiên Hành.
Đột nhiên, bên tai Trầm Thiên Hành vang lên âm thanh, phảng phất như đến từ tinh không xa xôi.
– Đồ nhi ta nhờ ngươi chiếu cố@
Thanh âm rất quen tai, Vân Phi Dương nghe được, nhất định có thể đoán ra sư tôn tiện nghi của mình!
Đột nhiên có người truyền âm, Trầm Thiên Hành cũng không kinh ngạc, tâm niệm dò hỏi.
– Tại sao muốn ta chiếu cố đồ nhi của ngươi?
Từ trong khẩu khí đó có thể thấy được Trầm Thiên Hành và sư tôn Vân Phi Dương là người quen cũ.
Thái Vũ nói.
– Ngươi không cảm thấy đồ nhi ta rất xuất sắc à, ngươi chẳng lẽ không muốn dạy dỗ thiên tài dạng này một chút?
Trầm Thiên Hành đáp.
– Tiểu tử kia cũng không tệ, nhưng cũng không phải đồ đệ ta, dựa vào cái gì giúp ngươi dạy dỗ.
Lời này rất dọa người.
Thái Vũ nhất thời im lặng, nhưng mặt dày nói.
– Đều là lão bằng hữu, ngươi nhất định phải giúp chuyện này.
– Giúp cũng có thể.
Trầm Thiên Hành nói.
– Đi ra đánh với ta một trận.
Thái Vũ nói.
– Chúng ta đã đánh nhiều năm vậy, ngươi lần nào thắng nổi ta? Vẫn quên đi.
– Ngươi..
Trầm Thiên Hành hiện lên một tia lửa giận cùng một chút bất đắc dĩ, dù sao tên kia nói không sai, mình và hắn đánh không dưới ngàn lần, không lần nào thắng.
– Như vậy đi.
Thái Vũ nói.
– Hồng Mông chi cảnh còn vạn năm nữa sẽ mở, ngươi giúp ta dạy dỗ đồ đệ, ta mang ngươi đi vào trong đó chơi.
Ánh mắt Trầm Thiên Hành lấp lóe vẻ nóng rực, đáp ứng.
– Được.
Thiên Kiêu Điện.
Vân Phi Dương cũng không biết Tiểu Thần Chủ phái tới năm Bán Tiên đại viên mãn bị Trầm Thiên Hành cản bên ngoài.
Giờ phút này, hắn vẫn đang hấp thu thiên địa thuộc tính, phạm vi cũng từ năm ngàn dặm lan đến một vạn dặm, vòng xoáy hình thành đã mở rộng đến 50 trượng.
– Cực hạn.
Vân Phi Dương nỉ non.
Giờ phút này, hắn không còn cách nào thu lấy thiên địa thuộc tính càng xa cũng không còn cách nào để vòng xoáy mở rộng.
– Có muốn uy lực thử một chút hay không?
Vân Phi Dương cho rằng, thật vất vả ngưng tụ ra mà cứ như vậy giải tán thì khá đáng tiếc.
Hô!
Nhưng vào lúc này, Quỷ Kiến Sầu dáng người khôi ngô từ đằng xa bay tới, đứng cách Vân Phi Dương trăm trượng, phẫn nộ quát.
– Vân Phi Dương, oanh ta!
Nắm giữ Thiên Ma Tổ Thể, hắn vô cùng muốn thử xem Vân Phi Dương ngưng tụ ra Thiên Địa Chi Huy mạnh hay yếu hơn Hoàng Thiện.
Đám người co giật khóe miệng.
Chỉ sợ cũng chỉ Quỷ Kiến Sầu dám nhảy ra đón đỡ, đổi lại chính mình, cho mười cái lá gan cũng không dám a.
– Tốt!
Vân Phi Dương hưng phấn hô to.
– Tiếp ta một chiêu này!
Nói rồi cấp tốc đánh võ ấn, vòng xoáy dần dần dựng đứng bay về hướng Quỷ Kiến Sầu.
– Thiên Địa Quang Mang!
Vân Phi Dương hét lớn một tiếng, vòng xoáy xoay tròn lấp lóe hào quang chướng mắt, chợt bành một tiếng, một chùm sáng từ trong đó xông ra.
Hưu ——
Chùm sáng bắn ra mang theo lực lượng kinh khủng, cây cối bốn phía đều bị vỡ nát.
Cũng may Thiên Kiêu Điện có trận pháp, nếu không, một kích này oanh ra sẽ bị phá hư.
Đạp.
Quỷ Kiến Sầu phóng ra một bước, song quyền nắm chặt, chấn vỡ áo ngoài hiển lộ ra từng khối bắp thịt bền chắc.
Màu trên da thịt hắn cấp tốc hóa thành xanh lam, quanh thân phát ra Ma khí để Thiên kiêu phụ cận run rẩy.
– Quả nhiên là Thiên Ma Tổ Thể.
Vân Phi Dương thầm nghĩ.
Nhưng vào lúc này, Thiên Địa Quang Mang phóng đến trực tiếp đánh vào Quỷ Kiến Sầu, Quỷ Kiến Sầu lui lại hơn mười bước mới có thể ổn định thân thể.
– Rất mạnh.
Vân Phi Dương cảm giác được một kích này của mình giống như đánh vào cục sắt, mặc dù đẩy lui mười bước, nhưng hoàn toàn không phá được phòng ngự.
Hưu ——
Chùm sáng phai mờ, vòng xoáy tán loạn.
Đã không thể thương tổn hắn, Vân Phi Dương không tiếp tục oanh kích, dù sao chỉ trắc thí lực lượng, lại không phải chân chính giao đấu.
Quỷ Kiến Sầu xoa xoa trước ngực, quát.
– Năm đó tiểu tử Hoàng Thiện kia ngưng tụ ra vòng xoáy lớn như vậy, lão tử còn không thèm vận dụng Thiên Ma Tổ Thể.
Vân Phi Dương cười nói.
– Ngươi nói ta mạnh hơn hắn?
– Mạnh hơn nhiều.
Quỷ Kiến Sầu nghĩ một lát, nói.
– Chí ít mạnh hơn hắn mười lần, Thiên Ma Tổ Thể tầng thứ nhất xém chút bị ngươi phá.
Miệng Vân Phi Dương giật giật.
Vũ kỹ mình tu luyện mười lăm năm mà còn không phá được tầng một của Thiên Ma Tổ Thể, thực có chút đả kích người.
Thiên kiêu quan chiến không cho rằng như vậy, giờ phút này bọn họ nhìn Vân Phi Dương như đang nhìn quái vật.
Tên này quả thực thật đáng sợ!
– Vân Phi Dương!
Quỷ Kiến Sầu quát.
– Lão tử thay đổi chủ ý, quyết định cho ngươi thời gian, lĩnh ngộ Thiên Địa Chi Huy đến cực hạn, hai người chúng ta tái chiến.
Vân Phi Dương cười nói.
– Vũ kỹ này có chút khó khăn, muốn lĩnh ngộ đến cực hạn chỉ sợ cần một quãng thời gian.
– Không có việc gì.Quỷ Kiến Sầu quát.
– Vô luận trăm năm hay ngàn năm, lão tử cũng chờ ngươi!
Tên này muốn biết Vân Phi Dương lĩnh ngộ Thiên Địa Chi Huy đến cực hạn sẽ có lực lượng như thế nào.
Ngoài ra, hắn muốn thử xem, Thiên Ma Tổ Thể của mình có thể chống lại Chuẩn Tiên Kỹ hay không!
– Tốt!
Vân Phi Dương nói.
– Đợi ta lĩnh ngộ Thiên Địa Chi Huy đến cực hạn sẽ tìm ngươi nhất chiến!
– Nhưng…
Hắn tự tin cười nói.
– Không cần đến trăm năm, ngàn năm, mấy tháng đã đủ rồi.
– Cáo từ!
Quỷ Kiến Sầu quay người rời đi.
Vân Phi Dương trở về đình viện, nghĩ thầm.
– Ta lý giải Thiên Địa Chi Huy vẫn mới là sơ thành, nếu như tu luyện đến cực hạn, chắc có thể phá Thiên Ma Tổ Thể.
Ngày cử hành giao đấu bị trì hoãn vô hạn.
Rất nhiều Thiên kiêu cũng không thất vọng, ngược lại càng thêm hưng phấn, bởi vì bọn hắn cũng muốn nhìn một chút, Vân Phi Dương lĩnh ngộ Thiên Địa Chi Huy đến cực hạn sẽ mạnh bao nhiêu!
Vân Phi Dương có thể lĩnh ngộ được cực hạn sao?
Rất nhiều Thiên kiêu cũng cân nhắc qua vấn đề này nhưng bọn hắn nhất trí cho rằng, đối phương nhất định có thể lĩnh ngộ đến cực hạn, mà thời gian cũng sẽ không quá dài.
Có thể trong một tháng tu luyện Thiên Địa Chi Huy có thành tựu, ngưng tụ ra vòng xoáy 50 trượng, sức lĩnh ngộ nghịch thiên như thế đủ để chứng minh hết thảy.
– Phó viện trưởng.
Đại trưởng lão ngưng trọng nói.
– Ta cho rằng lúc hai người giao đấu, phải điều động càng nhiều cường giả trận pháp gia trì diễn võ trường để tránh xuất hiện ngoài ý muốn.
– Ừm.
Hoàng Phủ Nghị gật đầu đáp ứng.
Vân Phi Dương tại Xích Huyết đại lục bạo phát một kiếm siêu nhiên dự đoán của bọn họ, kết quả khiến đại lục bị chém thành hai nửa.
Nếu như lĩnh ngộ Thiên Địa Chi Huy đến cực hạn, uy lực có thể so với Chuẩn Tiên Kỹ, vạn nhất hình thành lực phá hoại cực mạnh, sợ rằng Thiên Kiêu Điện sẽ hao tổn.