Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1371
Chương: Trận Chiến Cuối Cùng
———————
Lần thứ hai Thái Tử giao thủ cùng Vân Phi Dương lấy thảm bại kết thúc.
Nhưng trước khi hắn hôn mê lại thốt ra một câu xanh rờn ‘nguyên lai ngươi là Bán Tiên đại viên mãn’ lại gây ra oanh động to lớn trong Thiên kiêu Điện!
Nói đùa sao?
Tên kia là Bán Tiên đại viên mãn?
Đám Thiên kiêu Thiên kiêu Điện trợn mắt hốc mồm.
Nếu không phải Thái Tử trước khi hôn mê chính miệng nói ra, tất cả mọi người không nghe lầm, bọn họ quả quyết không tin.
Tên kia đi vào cung điện tu hành chưa đến hai năm, thực lực lúc đó ở vào khoảng Bán Tiên bát cửu phẩm đến đỉnh phong, sao có thể bước vào đại viên mãn rồi?
Cảnh giới tối cường vạn Giới không phải nói đột phá thì có thể đột phá, trăm Bán Tiên cửu phẩm đỉnh phong có một hai người bước vào thì đã rất không tầm thường!
Quan trọng hơn là cần thời gian, cần lắng đọng đối với võ đạo.
Không có lĩnh ngộ đầy đủ, không lĩnh hội võ đạo cực hạn, không phải nói hôm nay đột phá đến cửu phẩm đỉnh phong, sáng mai đã có thể bước vào đại viên mãn!
Bên trong ghi chép của Phiêu Miểu giới, thời gian ngắn nhất cho cửu phẩm đỉnh phong đột phá đến đại viên mãn là năm trăm sáu mươi năm!
Vân Phi Dương thì sao?
Sau khi hắn đi vào Thiên kiêu Điện, từng lần lượt khiêu chiến Thiên kiêu để tăng bài vị, tuy thực lực rất mạnh nhưng hiển nhiên không có thực lực Bán Tiên đại viên mãn.
Một điểm có thể chứng minh nhất là năm ngoái đối mặt với công kích của Hoàng Thiện, mặc dù ngạnh kháng được nhưng sau khi chiêu thức bị phá giải, thổ huyết tại chỗ.
Thiên kiêu Thiên kiêu Điện thực khó mà tin được Vân Phi Dương đã là cường giả Bán Tiên đại viên mãn, căn cứ theo phân tích dĩ vãng, quả thực không thể nào làm được!
Về sau, bọn họ có cùng suy đoán như cao tầng trong cung điện, tên này từ đầu đến cuối luôn ẩn giấu tu vi!
Có suy đoán như thế, mọi người nhất thời thoải mái.
Khó trách khi tên này tiến vào Thiên kiêu Điện, không sợ Thái Tử Các, không sợ Hoàng Thiện, nguyên lai một mực đang giả heo ăn thịt hổ!
Một năm trước ngạnh kháng một quyền của Hoàng Thiện trên diễn võ trường, phun máu tại chỗ sau khi Cửu Tôn Yên Thiên Chưởng bị phá giải, tên này biểu diễn thật tuyệt!
– Mẹ trứng, ta vậy mà tin!
– Tên này đi đóng phim được rồi a!
Rất nhiều Thiên kiêu tin việc Vân Phi Dương đang giả heo ăn thịt hổ, nhất thời có một loại cảm giác bị hắn đùa mình như khỉ.
Trên thực tế, bọn họ suy nghĩ nhiều.
Lúc đó Vân Phi Dương xác thực không cách nào chống lại cùng Hoàng Thiện, sau khi chiêu thức bị phá, phun ra một máu tươi, kinh mạch bị hao tổn.
Nhưng sau khi mọi người biết hắn nắm giữ cảnh giới Bán Tiên đại viên mãn lại nhận định hắn đang biểu diễn, đang giả heo ăn thịt hổ, nếu không thì rất khó tiếp nhận việc trong thời gian chưa đến hai năm, từ cửu phẩm đỉnh phong đột phá đến Bán Tiên đại viên mãn!
– Vân Phi Dương, thì ra ngươi vẫn giữ lại một kiếm vừa rồi.
Bá Đao bị loại đào thải nỉ non.
Tên kia đã có thực lực Bán Tiên đại viên mãn, hắn tự nhận rất khó chống lại.
…
Không giống với Thiên kiêu trong cung điện suy đoán phức tạp, võ giả Phiêu Miểu giới đang xem chiến nghĩ tương đối đơn giản.
Khi bọn hắn biết được Vân Phi Dương là cường giả Bán Tiên đại viên mãn, tâm thần bị rung động thật sâu.
– Người này cũng không phải Thiên kiêu mười vị trí đầu Thiên Tinh Bảng lại có tu vi Bán Tiên đại viên mãn, thật sự đáng sợ!
– Thiên kiêu Điện quả nhiên tàng long ngọa hổ.
ề ồ ồ ằ ể- Thiên Tinh Bảng lịch luyện kỳ trước đều chỉ có một tên Bán Tiên đại viên mãn, bây giờ đồng thời tồn tại hai người, sợ rằng có trò vui để nhìn!
– Người này và Thiên kiêu mười vị trí đầu Thiên Tinh Bảng ai sẽ mạnh hơn đây?
Võ giả Phiêu Miểu giới đang xem chiến chờ mong việc Vân Phi Dương à Hoàng Thiện gặp nhau, cũng tin tưởng sau đó nhất định sẽ diễn ra một trận giao chiến kịch liệt!
…
Vân Phi Dương bại lộ cảnh giới làm cho Phiêu Miểu giới chấn động, làm người trong cuộc, hắn vẫn đang tìm Cơ Phỉ Nhã.
Mà chờ hắn đi khỏi, Trưởng lão ẩn trong chỗ tối mới khiêng Thái Tử đã hôn mê đi, âm thanh to truyền ra.
– Thiên Tinh Bảng 36, đào thải.
– Lại đào thải thêm một người.
Nội tâm đám Thiên kiêu đang ẩn thân trong chỗ tối mỗi lần nghe được thanh âm đào thải đều vô cùng bất định, bởi vì bọn hắn sợ người bị loại tiếp theo chính là mình.
Lịch luyện không có nhân người dự thi lần lượt đào thải mà dừng lại.
Cho đến ngày thứ ba, hai mươi sáu người dự thi đã bị đào thải một nửa.
Bởi vì Thiên kiêu hạng 11 đến 15 chỉ còn lại bài danh 14 khiến cho lịch luyện mất đi bất ngờ.
Rất nhiều người đã nhận định, kết quả cuối cùng phụ thuộc vào trận chiến giữa Vân Phi Dương và Hoàng Thiện.
Nếu như đổi lại trước kia, Thiên kiêu mười vị trí đầu Thiên Tinh Bảng tham gia lịch luyện khẳng định sẽ thắng nhưng Vân Phi Dương cũng có tu vi Bán Tiên đại viên mãn để kết quả không chắc chắn.
…
“Bành!”
Trong khu vực địa thế bí mật, Hoàng Thiện đánh xỉu Thiên kiêu ẩn thân bên trong, có chút tức giận nói.
– Tên kia, đến cùng trốn ở đâu?
Lịch luyện đã đến ngày thứ tư, hắn tự tay đào thải tám tên Thiên kiêu nhưng thủy chung không tìm được Vân Phi Dương.
– Cảnh Thương, Bá Đao và Hậu Tử Quang lại bị người nào đào thải.
Theo Hoàng Thiện, lần này lịch luyện, các Thiên kiêu bài danh top 5 ngoài hắn thì chỉ có chính hắn mới có thể đánh bại nhưng không ngờ chả còn một tên.
– Còn tốt, Cơ Phỉ Nhã không có bị đào thải, phải nhanh tìm nàng.
Hoàng Thiện phi thân, nguyên niệm điên cuồng thi triển.
Tên này đã làm tốt tính toán, đào thải toàn bộ hai mươi lăm Thiên kiêu, chỉ lưu lại mình Cơ Phỉ Nhã.
Sau đó rất có phong độ nhận thua để cho nàng trở thành người thắng lợi sau cùng, để nàng trở thành ngoại lệ đầu tiên khi không thuộc top 10 lại giành chiến thắng trong một kỳ Thiên Tinh Bảng lịch luyện.
Vì muốn thu được hảo cảm của Cơ Phỉ Nhã, từ bỏ vinh diệu mà mười vị trí đầu Thiên Tinh Bảng bảo vệ vạn năm và 100 vạn tích phân, Hoàng Thiện thật si tình!
…
– Thiên Tinh Bảng 16, đào thải.
– Thiên Tinh Bảng 21, đào thải.
– Thiên Tinh Bảng 25, đào thải.
“…”
Ngày thứ năm đi qua, trong 27 Thiên kiêu tham gia lịch luyện đã có 20 tên bị đào thải, không tính Vân Phi Dương, Cơ Phỉ Nhã và Hoàng Thiện, chỉ còn có bốn Thiên kiêu nữa thôi.
Bọn họ rất may mắn.
Nhưng may mắn này dừng lại sau khi Hoàng Thiện chân chính nghiêm túc, bởi vì dù trốn ở nơi nào đều bị dễ dàng tìm ra.
– Thiên Tinh Bảng 17, đào thải.
Ngày thứ sáu, Thiên kiêu ẩn thân sâu dưới lòng đất bị Hoàng Thiện tìm ra, cuối cùng bị đào thải.
– Người thứ hai mươi bốn bị đào thải.
Vân Phi Dương đang đi trong rừng nghe được thanh âm, lầm bầm tính toán.
– Còn thừa lại ta, Cơ Phỉ Nhã và Hoàng Thiện.
– Nên kết thúc rồi.
Hắn thả người bay lên, xuyên qua giữa bầu trời.
Từ khi lịch luyện bắt đầu lần đầu, gia hỏa này phi hành, chủ động đi tìm Hoàng Thiện.
Mà ở một chỗ khác, sau khi Hoàng Thiện giải quyết xong một tên Thiên kiêu khác, nhanh chóng phi hành tốc độ cao tìm kiếm Vân Phi Dương.
Cơ Phỉ Nhã ở khu vực giữa hai người nói.
– Còn có ta và Vân Phi Dương không có bị đào thải, hy vọng có thể sống qua bảy ngày.
“Hô!”
Đột nhiên, một cỗ khí tức khủng bố cuốn tới từ bầu trời phương xa.
Cơ Phỉ Nhã cảm giác nặng nề trong lòng, nói thầm.
– Xong!
Theo khí tức, nàng trước tiên xác định hẳn là Hoàng Thiện không thể nghi ngờ, mình một khi bị phát hiện, lịch luyện chẳng khác nào kết thúc.
Nhưng vào lúc này, ở khu vực ngược lại cũng có khí tức khủng bố cuốn tới làm cho thần sắc Cơ Phỉ Nhã ngốc trệ.
Hai… Hai Bán Tiên đại viên mãn?
“Xoát!”
Trong lúc còn đang suy nghĩ, Hoàng Thiện bay tới đầu tiên từ phía Đông, bên trong ánh mắt của hắn cũng có vẻ chấn kinh, hiển nhiên không nghĩ tới việc còn một Bán Tiên đại viên mãn bên trong Xích Huyết đại lục!
“Xoát!”
Khu vực phía Tây có lưu quang đang cực tốc lấp lóe đến.
Đợi khi dừng lại, bóng người Vân Phi Dương hiện ra, khóe miệng hắn hiện ra mỉm cười, quanh thân phát ra khí tức khủng bố.
Ngoại giới.
Khi tất cả nhìn thấy Vân Phi Dương và Hoàng Thiện gặp nhau nhất thời khẳng định, trận chiến cuối cùng sẽ lập tức bắt đầu!