Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1353
Chương: Kim Nhận Nhai
———————
Trong vực ngoại chiến trường, Vân Phi Dương thu được Tiên Thiên Ngũ Hành thuộc tính, đưa nó vào Phi Dương đại lục, thuộc tính đề bạt, thời gian gia tốc từ gấp hai mươi lần, tăng lên tới năm mươi lần.
Bây giờ đã qua thật lâu.
Hắn nhất định phải tìm ra ngũ hành thuộc tính càng mạnh để thay thế Tiên Thiên Ngũ Linh, từ đó để Phi Dương đại lục lần nữa bay vọt về chất.
Cái gì có thể mạnh hơn Tiên Thiên Ngũ Linh?
Ngay từ đầu, trọng tâm Vân Phi Dương đặt vào thuộc tính ngũ hành càng mạnh hơn, nhưng sau khi hàng phục Thủy Kỳ Lân, đột nhiên toát ra một ý nghĩ khác.
Tại sao không dùng năm loại thuộc tính khác nhau của các hung thú thực lực mạnh hơn để gia trì Ngũ Hành Chi Linh cải biến thuộc tính Phi Dương đại lục đây chứ?
Vân Phi Dương nói ý nghĩ này cho Liễu Nhu nghe, thấy nàng đồng ý, dù sao, hung thú như Thần thú có tiềm lực trưởng thành vô hạn.
Nếu như có thể tìm được năm loại hung thú hoặc Thần thú có thuộc tính khác nhau thì có thể để Phi Dương đại lục tiếp tục đề bạt.
Trước mắt.
Vân Phi Dương có Hỏa Thần Thú như Hỏa Lôi Long Vương, có Thủy Kỳ Lân Thủy thuộc tính, giờ tìm thêm Kim Mộc Thổ ba loại nữa thì có thể thay thế Tiên Thiên Ngũ Linh rồi.
Đại Bạch tiến hóa làm Bạch Hổ, bên trong thân thể có Kim thuộc tính rất mạnh, nhưng nhân cảnh giới quá yếu, tạm thời không thể sử dụng.
Niêm Thổ Thú không phải Thần thú nhưng dù sao cũng có thực lực cửu phẩm Bán Tiên, để nó tạm thời thay thế Thổ hệ là lựa chọn không tệ.
Vân Phi Dương tuyệt sẽ không giết chết Niêm Thổ Thú, cho nên nhận định chuyến này khó có thể hoàn thành nhiệm vụ.
Cơ Phỉ Nhã không nói gì, chỉ buồn bực, giới chỉ không gian đặc thù của tên này đến cùng là cái gì mà có thể chứa nổi 100 ngàn dị tộc, còn nhiều Thần thú như vậy nữa.
– Nếu như có thể tìm được Huyền Vũ, để nó làm người gia trì Thổ thuộc tính, hiệu quả hẳn sẽ càng mạnh.Trở về Thiên Kiêu Điện, Vân Phi Dương nói thầm.
Nghĩ rất dễ, tìm mơi khó.
Vân Phi Dương sẽ không cho rằng mình sẽ may mắn như chuyến đi đến Đông Hải, không chỉ thu hoạch được Thần Thú Đồ Lục, còn thu phục Thủy Kỳ Lân và Cửu Đầu Xà.
Tồn tại như Thần thú đã rất khó tìm mà còn muốn tìm một trong Tứ Linh nữa thì thật sự là có thể ngộ nhưng không thể cầu.
– Còn kém Kim Mộc hai hệ, xem ra phải nhanh tìm ra để thay thế Tiên Thiên Ngũ Linh mới được.
Thiên Kiêu Điện.
Sau khi Vân Phi Dương trở về, trên đường thông đến chỗ ở, rất nhiều Thiên kiêu trốn tránh hắn, nhỏ giọng nghị luận.
– Hoàng Thiện rõ ràng cảnh cáo hắn mà hắn còn dám đi làm nhiệm vụ cùng Cơ Phỉ Nhã, chờ đến lúc Thiên Tinh Bảng lịch luyện bắt đầu, tuyệt đối sẽ bị ngược rất thảm.
– Đắc tội mười vị trí đầu Thiên Tinh Bảng về sau rất khó sống tại Thiên Kiêu Điện.
Vân Phi Dương nghe hết trong tai lại xem thường.
Hiện tại, hắn rất khó chống lại Bán Tiên đại viên mãn như Hoàng Thiện.
Nhưng nửa năm sau?
– Chỉ cần tìm được hai hung thú có hai loại thuộc tính vừa nêu thì có thể kích phát Phi Dương đại lục, thời gian gia tốc có lẽ sẽ tăng thêm một bước.
Vân Phi Dương nỉ non.
Hiện tại hắn muốn đột phá đến Bán Tiên đại viên mãn, thiếu thốn nhất chính là thời gian, nếu như Phi Dương đại lục có gia tốc nhanh hơn, khẳng định sẽ rất thoải mái.
– Đi Nhiệm Vụ các nhìn xem có nhiệm vụ nào ngon ngon hay không.
Vân Phi Dương lẻ loi một mình đi vào Nhiệm Vụ Các.
Bên trong Nhiệm Vụ các có rất nhiều nhiệm vụ đi giết hung thú, tuy không ghi rõ chúng có thuộc tính gì nhưng có thể nhìn khu vực làm nhiệm vụ để phán đoán.
Tỉ như có một nhiệm vụ tiến về Lôi Vân Điện giết chết một con hung thú, như thế đã có thể phán đoán nó là hung thú Lôi thuộc tính.
Vân Phi Dương xem từng dãy nhiệm vụ, quan tâm nhất đến Kim Mộc hai loại thuộc tính, tuy tim ra không ít nhưng độ khó quá thấp.
Trừ phi Thần thú, còn lại thì Vân Phi Dương thật không để ý đến.
Nhìn hơn nửa ngày, không tìm được tin tức hữu dụng, Vân Phi Dương chỉ có thể trở về đình viện, tiếp tục tu luyện.
– Phi Dương ca.
Ngày thứ hai, Viêm Sương tìm đến.
– Ta đã hỏi thăm ra, Kim Nhận Nhai có khả năng cao tồn tại Kim hệ hung thú rất cường đại.
– Cấp bậc gì?
Vân Phi Dương hỏi.
Viêm Sương phán đoán.
– Chí ít trên bát phẩm.
Kim Nhận Nhai ở phía Bắc Thiên Kiêu Điện, khoảng cách hơi xa, Vân Phi Dương bay trọn vẹn ba ngày mới tới.
“Hô!”
Trong vách núi to lớn không ngừng thổi ra cuồng phong, chúng như mang theo những lưỡi kiếm Kim thuộc tính sắc bén.
Vân Phi Dương đại hỉ.
Hắn có thể phán đoán ra, Kim thuộc tính trong vách núi do thiên địa uẩn dục mà thành, sinh tồn ở chỗ này hẳn là Kim hệ hung thú cực mạnh.
Phía trên Kim Nhận Nhai, rất nhiều võ giả ngồi xếp bằng, họ đang hấp thu Kim hệ thuộc tính tràn ngập xung quanh để tu luyện.
Bảo địa Tiên thiên ngưng tụ Kim hệ như thế, tự nhiên hấp dẫn rất nhiều võ giả Kim hệ.
Vân Phi Dương rơi vào vách đá, cúi đầu nhìn lại, phát hiện phía dưới một vùng tăm tối, sâu không thấy đáy!
Theo tình báo của Viêm Sương, phía dưới có tồn tại Kim hệ hung thú, nhưng rất ít khi hiện thân, phải nhảy xuống dưới tìm kiếm.
Lúc Vân Phi Dương chuẩn bị nhảy xuống, bầu trời nơi xa lần lượt bay tới mười mấy võ giả mặc trang phục thống nhất.
– Không tốt!
Có người mở mắt, cả kinh hô.
– Là người Kim gia, chúng ta đi mau.
Xoát!
Võ giả đang hấp thu Kim thuộc tính trên sườn núi nhao nhao đứng dậy, bay về nơi xa.
Vân Phi Dương không rõ ràng cho lắm, nhưng cũng không để ý tới, nhưng vừa bước ra một bước, sau lưng đã nghe tiếng quát lạnh.
– Tiểu tử kia, mau mau cút.
Xoát! Xoát!
Mười mấy võ giả rơi xuống.
Mà người nói chuyện là một người trẻ tuổi tóc vàng, mặc cẩm y, hai đầu lông mày bộc lộ ra vẻ ngạo nghễ.
– Là đại công tử Kim gia, Kim Ngọc Lương!
– Người tuổi trẻ kia phải ngã nấm mốc rồi!
Võ giả sớm né tránh nghị luận.
Vân Phi Dương thu chân, quay người nhìn về phía Kim Ngọc Lương, hỏi.
– Nói ta?
Kim Ngọc Lương cười lạnh.
– Tiểu tử, nơi này chỉ có một mình ngươi, không phải nói ngươi thì nói quỷ à?
Vân Phi Dương nói.
– Tại sao ta phải lăn?
Kim Ngọc Lương cười.
Hơn mười bát võ giả cửu phẩm Bán Tiên theo sau hắn cũng cười.
– Tiểu tử, trong vòng nghìn dặm xung quanh đều là địa bàn Kim gia ta, không được cho phép, không có tư cách ở chỗ này.
Kim Ngọc Lương lạnh lùng nói.
– Thì ra là thế.
Vân Phi Dương lẩm bẩm.
“Rống!”
Nhưng vào lúc này, dưới vách núi truyền đến tiếng gầm giận dữ, cuồng phong mãnh liệt chợt cuốn lên như những lưỡi kiếm sắc bén ẩn chứa Kim thuộc tính nồng đậm xé rách không gian.
– Đại công tử, Kim Nghê Thú muốn đi ra!
Một tên thủ hạ ngưng trọng nói.
Kim Ngọc Lương quát lạnh.
– Tiểu tử, không muốn chết thì mau mau cút.
“A.”
Vân Phi Dương ứng một tiếng, sau đó đứng dậy bay đi, ngồi xổm trên một cây đại thụ ở phía xa, khóe môi nhếch lên tia mỉm cười.
Có thể do có chuyện quan trọng trong người, Kim Ngọc Lương không có tiếp tục làm khó dễ, mà hạ lệnh.
– Bố trận!
“Xoát!”
“Xoát!”
Hơn mười tên thủ hạ bắt đầu tản ra đứng xung quanh vách đá, cấp tốc đánh võ ấn.
“Hưu!”
“Hưu!”
Từng đạo lưu quang kim sắc xuất hiện giao thoa với nhau, trong nháy mắt hình thành một cái lưới lớn, bao phủ trên khoảng không vách núi.
– Đây là Kết Ấn Võng!
– Xem ra, Kim gia lần này đến đây là muốn bắt Kim Nghê Thú!
Rất nhiều võ giả nghị luận.
Vân Phi Dương ngồi xổm trên tàng cây cười nói.
– Chút cường độ ấy cũng muốn bắt đầu hung thú có thể so với cửu phẩm Bán Tiên ở phía dưới đầu, thật không biết tự lượng sức mình.