Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1350
Chương: Vân Phi Dương, Ta Nhớ Kỹ Ngươi!
———————
Mấy ngày nay Vân Phi Dương một mực ngược Thiên kiêu Thiên Tinh Bảng, có thể nói phong quang vô hạn nhưng đối thủ cũng xếp ở khoảng ba mươi.
Thiên kiêu mười vị trí đầu Thiên Tinh Bảng mới thật sự ngưu bức, bởi vì cảnh giới mỗi người bọn họ đều đạt đến Bán Tiên đại viên mãn.
Đây nói lên cái gì?
Nói đúng hơn là, thực lực mỗi cá nhân Thiên kiêu trên mười vị trí đầu Thiên Tinh Bảng đều không kém gì Giới chủ một giới.
Vân Đại Tiện Thần rất tìm đường chết, trực tiếp mở miệng khiêu khích hạng mười Thiên Tinh Bảng – Hoàng Thiện ngay trước mặt mọi người, sau cùng khiến đối phương xuất thủ.
Đương nhiên, thực lực của đối phương tất nhiên mạnh đến nổ tung, dù Vân Phi Dương bắt được động tác đối phương xuất thủ nhưng lại không thể làm ra phản ứng.
Bởi vì quá nhanh!
Cuối cùng, Vân Phi Dương bị Hoàng Thiện oanh một quyền trước ngực, cuồng bạo khí lãng bạo phát khiến cho toàn bộ bàn đá trên diễn võ trường vỡ vụn.
Lực lượng rất khủng bố!
Thần Thể đại thành của Vân Phi Dương kháng xong một quyền, mặc dù không bị đánh bay ra ngoài nhưng kinh mạch trong cơ thể bị hao tổn một hai.
Không hổ là Bán Tiên đại viên mãn, một quyền đã phá mất phòng ngự của Vân Phi Dương mà thương tới nội thể.
“A?”
Hoàng Thiện thu quyền, kinh ngạc không thôi.
Tuy mình không vận dụng lực lượng mạnh nhất nhưng Bán Tiên cửu phẩm đỉnh phong cũng tất bị đánh bay, hắn còn có thể ổn định thân thể.
– Khó trách phách lối như vậy.
Hoàng Thiện cười nhạt nói.
– Nguyên lai là có tài thật.
Vân Phi Dương cười nhạt một tiếng.
Tuy yếu hơn Hoàng Thiện về mặt sức mạnh nhưng thân là Chiến Thần phách lối không ai bì nổi vẫn phải duy trì.
“Hô!”
Nhưng vào lúc này, trên không lấp lóe phật quang, Di Lặc Bồ Tát xuất hiện, hung hăng đánh xuống.
Vân Phi Dương lương thiện?Đương nhiên không.
Bị đánh một quyền, phải trả lại!
– Cắt.
Hoàng Thiện lạnh hừ một tiếng, nhẹ nhàng nâng tay lên, lực lượng mạnh mẽ gào thét, chính diện nghênh tiếp Di Lặc Bồ Tát Chưởng.
“Oanh!”
Trong khoảnh khắc, Cửu Tôn Yên Thiên Chưởng bị lực lượng cường đại phá giải, mà Vân Phi Dương thì lùi lại mấy bước, sau đó phun ra một ngụm máu.
Mẹ.
Bán Tiên đại viên mãn đây à.
Quả nhiên rất mạnh.
Rõ ràng ở vào thế hạ phong, đã bị thương nhưng Vân Phi Dương lại rất hưng phấn, máu trong cơ thể như bị nhen lửa.
Chiến ý trước đó chưa từng có lan tràn trong lòng.
Vân Phi Dương có xúc động muốn thi triển Chiến Thần Hồn Thể Tam Biến để giao thủ cùng người này!
– Hả?
Hoàng Thiện hơi hoảng hốt.
Hắn đột nhiên cảm giác người nam nhân trước mắt này giống như một tòa núi lửa yên lặng đang muốn bạo phát.
“Xoát!”
Nhưng vào lúc này, Đại trưởng lão bay tới, lạnh lùng nói.
– Thiên kiêu Thiên Tinh Bảng không được tự tiện động thủ.
“Hừ.”
Mắt Hoàng Thiện lạnh lùng quét Vân Phi Dương một vòng, quay người rời đi, chỉ vứt lại lời nói.
– Tiểu tử, tránh xa Cơ Phỉ Nhã.
Vân Phi Dương nhất thời hiểu rõ lý do tên này đột nhiên xuất hiện, nguyên lai là bời vì nữ nhân kia.
Quả nhiên, mỹ nhân là họa thủy.
– Thật có lỗi, Cơ Phỉ Nhã là nữ nhân ta nhìn trúng, truy cầu còn không kịp, sao lại rời xa.
Vân Phi Dương cất cao giọng nói.
Diễn võ trường xôn xao.
Tên này rõ ràng muốn tranh nữ nhân với Hoàng Thiện, rõ ràng muốn tuyên chiến a!
Ngưu bức, thực ngưu bức!
Ánh mắt Hoàng Thiện hiện lên một tia sát cơ nhưng có Đại trưởng lão ở hiện trường nên rất nhanh thu liễm, lạnh lùng nói.
– Vân Phi Dương, ta nhớ kỹ ngươi!
Nói xong, rời đi.
Rất nhiều Thiên kiêu nhìn ra được Vân Phi Dương triệt để đắc tội Hoàng Thiện.
Đại trưởng lão thì bất đắc dĩ lắc đầu.
Mình cố ý xuất hiện giải vây cho hắn mà hắn không thuận lối thoát ngược lại tiếp tục khiêu khích Hoàng Thiện, thật là một người không sợ phiền phức.
Vân Phi Dương xoa xoa chỗ ngực bị đau, nhìn Hoàng Thiện rời đi, thầm nghĩ.
– Lão tử cũng nhớ kỹ ngươi.
Bị đánh một quyền, lấy tính cách hắn, chắc chắn không từ bỏ ý đồ, chờ thực lực đủ mạnh, chắc chắn trả lại gấp đôi.
…
Một ngày này, tin tức Vân PhiDương đánh bại thiên kiêu Thiên Tinh Bảng, bài danh tăng lên đến hạng hai mươi chín bị việc khiêu khích Hoàng Thiện đoạt danh tiếng.
Trong lúc nhất thời.
Thiên kiêu Thiên Kiêu Điện đều đang nghị luận chuyện này, sau đó ra kết luận, Vân Phi Dương quá phách lối, quá tìm đường chết.
– Theo ta thấy, nếu không có đại trưởng lão xuất hiện ngăn cản, Vân Phi Dương chắc sẽ bị ngược sml.
– Bị Hoàng Thiện oanh một quyền, lại bị phá mất Cửu Tôn Yên Thiên Chưởng, thổ huyết tại chỗ, tên kia hiện tại chắc đã thụ thương.
Bị thương?
Quá xem thường Vân Phi Dương có sinh mệnh thuộc tính rồi.
Phải biết, sau khi bị Hoàng Thiện đánh một quyền, vẻn vẹn nửa khắc đã khôi phục, giờ phút này hắn không chỉ có không có việc gì, mà còn tìm hiểu chưởng thứ hai của Cửu Tôn Yên Thiên Chưởng trong Phi Dương đại lục.
“Hô!”
Sau một hồi tu luyện, Vân Phi Dương dừng lại.
Hồi tưởng lại lúc Hoàng Thiện bạo phát lực lượng, thầm nghĩ.
– Người này chưa vận dụng toàn lực.
– Cũng không biết thực lực chân chính sẽ mạnh bao nhiêu, ta bộc phát ra Chiến Thần Hồn Thể Tam Biến có thể đánh một trận hay không?
– Ta vẫn quá yếu.
Vân Phi Dương nỉ non.
Thực ra, hắn đã rất không tệ, phải biết, năm đó tiến về Vạn Thế đại lục xém chút bị mạt sát khi đối mặt với linh hồn hóa thân của giới chủ Linh Vũ Giới.
Bây giờ thì chưa chắc có thể chiến thắng khi đối mặt với cường giả cấp Giới Chủ, chí ít thì đã có thể chính diện chống lại một quyền.
– Tiếp tục tu luyện.
Vân Phi Dương thu hồi tạp niệm, tiếp tục tham ngộ chưởng thứ hai.
…
Sau đó một đoạn thời gian.
Vân Phi Dương một mực đắm chìm trong tu luyện, rất ít xuất hiện trong cung điện, điều này để đám Thiên kiêu càng thêm tin tưởng hắn đã bị thương!
Đúng thôi.
Bị Bán Tiên đại viên mãn oanh một quyền, nếu như còn nhảy nhót tưng bừng thì thật không thể tin.
Trong lúc mọi người chắc chắc suy đoán trong lòng, âm thanh thông báo lần nữa truyền đến. Hiển nhiên, Vân Phi Dương lại bắt đầu khiêu chiến Thiên kiêu Thiên Tinh Bảng.
– Trời ạ!
– Thương thế hồi phục nhanh như vậy?
Mọi người trừng to mắt.
…
“Bành!”
Trên diễn võ trường truyền đến bạo hưởng, Thiên kiêu xếp hạng hai mười tám Thiên Tinh Bảng bị một quyền đánh xuống đài, khiêu chiến kết thúc.
“Xoát!”
Vân Phi Dương đi xuống diễn võ trường, tiêu sái rời đi.
Nhìn lấy bóng lưng kia, mọi người mới xác định, thương thế tên này đã hết!
“Chậc chậc.”
Trong đình, một người thanh niên cười nói.
– Bị ngươi đánh một quyền phá mất vũ kỹ, mấy ngày ngắn ngủi đã khôi phục, không hổ là Thần Thể đại thành.
“Hừ.”
Hoàng Thiện thản nhiên nói.
– Ta lúc trước chỉ hơi dùng một điểm lực lượng, nếu như vận dụng bốn, năm phần mười thì đã tuỳ tiện mạt sát hắn.
Người trẻ tuổi kia cười nói.
– Vân Phi Dương muốn tranh đoạt nữ nhân cùng ngươi, tính toán khi dễ hắn ra sao?
Ánh mắt Hoàng Thiện hiện lên tia lạnh lùng, nói.
– Một năm sau Thiên Tinh Bảng lịch luyện diễn ra, ta đã xin tham gia, đến lúc đó sẽ ngược hắn thật tốt.
Thiên Tinh Bảng lịch luyện là một loại khảo hạch, khác biệt duy nhất là người dự thi đều là Thiên kiêu Thiên Tinh Bảng.
Có tất cả hai mươi bảy người dự thi.
Hai mươi sáu trong hai mươi bảy Thiên kiêu xếp từ thứ mười một đến ba mươi sau, một người khác thì là một trong mười vị trí đầu Thiên Tinh Bảng.
Sau khi lịch luyện bắt đầu, hai mươi sáu thiên kiêu Thiên Tinh Bảng trong thời gian có hạn tránh né truy kích của thiên kiêu mười vị trí đầu, rồi chịu tới sau cùng.
Nói đơn giản.
Thiên Tinh Bảng lịch luyện là một mình thiên kiêu trong mười vị trí đầu Thiên Tinh Bảng chắp hai mươi sáu thiên kiêu từ hạng 11 trở đi.”Ha ha ha.”
Người trẻ tuổi cười nói.
– Nói như vậy, một năm sau có trò vui để nhìn rồi.