Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1342
Chương: Rác Rưởi, Đến Chiến
Nhị đương gia Trang Bá Nhân, cửu phẩm Bán Tiên, trước khi chết lựa chọn tự bạo linh hồn dẫn phát bạo tạc dị thường khủng bố.
Không gian bích lũy ngay khu vực nổ tung bị tạc ra một lỗ thủng, hư không loạn lưu như đao cắt đến.
Viêm Sương, Cơ Phỉ Nhã, Quách Hằng cùng 100 ngàn Chí Tôn binh lính Linh tộc không kịp rút lui mà bị thôn phệ.
Ngoài vạn dặm.
Võ giả xung quanh có thể rõ ràng nhìn thấy bầu trời cực đông đang dâng lên một đóa mây hình nấm.
– Trời ạ!
– Cái này là uy lực bực nào!
Rất nhiều võ giả rùng mình.
Tuy khoảng cách đã đủ xa nhưng chỉ nhìn bằng mắt thường đã có thể ý thức được uy lực kia, tuyệt đối hủy thiên diệt địa!
Trang Bá Hùng phẫn nộ.
– Nhị đệ!
– Đại ca, nhị ca hi sinh chính mình, toàn diệt đám Chí Tôn kia!
Trang Bá Tất thống khổ nói.
– Đáng giận!
Trang Bá Hùng hối hận.
– Sớm biết ta đã xuất thủ trước vậy sẽ không hại chết ba huynh đệ!
– Đại ca!
Đột nhiên, Trang Bá Tất hoảng sợ nói.
– Mau nhìn!
Trang Bá Hùng vội ngẩng đầu, chỉ thấy từng đạo kim sắc lưu quang hiện ra.
Lưu quang bao vây Viêm Sương, bao vây Cơ Phỉ Nhã, bao vây Quách Hằng, bao vây mỗi một binh lính Linh tộc!
Bọn họ cũng không bị vụ nổ tác động đến, thậm chí một chút sự tình cũng không có!
– Sao làm có thể?!
Trang Bá Hùng ngốc trệ, khó mà tin được một màn mình nhìn thấy.
Nhị đệ tự bạo linh hồn cường thế, dù mình bất ngờ không đề phòng cũng phải chịu trọng thương!
– Là ai?!
– Bố trí kim sắc phòng ngự?
Nguyên niệm Trang Bá Hùng quét tới, lúc này thấy được cách đó không xa, một người trẻ tuổi đầu đầy tóc tím giang hai tay, quanh thân lấp lóe kim sắc quang mang!
– Là hắn!
– Nhất định là hắn!
Đúng thế.
Là Vân Phi Dương.
Trong nháy mắt bạo tạc, hắn lấy Thần lực kết hợp Thần Thể cấp tốc ngưng tụ ra phòng ngự kết giới kim sắc bao phủ toàn bộ bọn người Viêm Sương.
Còn trong nháy mắt kích phát Chiến Thần Hồn Thể Tam Biến đệ nhị biến để đề cao cường độ kim sắc kết giới ngạnh kháng cửu phẩm Bán Tiên tự bạo.
Lấy sức một mình bảo hộ mười vạn người tản mát các nơi, quả nhiên trâu bò.
– Phi Dương ca…
Nhìn đầu Vân Phi Dương đầy tóc tím, trong ánh mắt Viêm Sương hiện ra vẻ sùng bái.
Chiến Thần Hồn Thể Tam Biến, Chiến Thần kỹ của Phi Dương ca, toàn bộ Thần Giới duy nhất chỉ mình hắn có!
Mấy nòng cốt Thiên Uy Minh vốn khó chịu Vân Phi Dương đột nhiên trở thành minh chủ, nhưng bây giờ hoàn toàn phục.
– Tên này, đến cùng là ai?
Cơ Phỉ Nhã ở trong phòng ngự kết giới rung động tâm thần.
Giờ phút này nàng có thể cảm giác được, Vân Phi Dương bạo phát lực lượng rất kinh khủng!
Chẳng lẽ đây là át chủ bài hắn?
Nếu như đánh với Thái Tử một trận bộc phát ra át chủ bài như thế, chỉ sợ không cần thời gian quá dài đã có thể miểu sát tên kia?
Đột phá đến lục phẩm nắm giữ thực lực cửu phẩm Bán Tiên, Vân Phi Dương thi triển ra Chiến Thần Hồn Thể đệ nhị biến để lực chiến đấu tuyệt đối tiêu thăng đến cửu phẩm đỉnh phong!
Bành! Bành! Bành!
Đột nhiên, phòng ngự kết giới bao phủ mọi người vỡ vụn liền nghe Vân Phi Dương nói.
– Các ngươi nghỉ ngơi, còn lại giao cho ta.
Nói rồi xoay chuyển ánh mắt nhìn về phía Trang Bá Hùng, lạnh lùng nói.
– Rác rưởi, đến chiến.
Bốn chữ ẩn chứa Chiến Thần chi uy dập dờn giữa thiên khung.
Viêm Sương nhiệt huyết sôi trào, trong lúc mơ hồ nhớ tới một màn năm đó tại Thiên Ma Tỉnh, Phi Dương ca lực chiến 100 ngàn Thiên Ma!
Chiến Thần.
Lại gặp Chiến Thần!
Bị Vân Phi Dương điểm danh, ánh mắt Trang Bá Hùng lấp lóe sát cơ lạnh lùng, tiếp theo phi thân lên, lạnh lùng nói.
– Tiểu tử, ngươi là ai?!
Đánh nửa ngày, bên mình chết không ít, ba huynh đệ cũng chết mà thủy chung không biết người này là ai, thế lực nào, quả thật phi thường bi kịch.
Vân Phi Dương không để ý tới hắn, nhẹ nhàng nâng tay, tượng Phật treo giữa không trung lần nữa đánh ra một kim sắc Phật Ấn.
Oanh!
Hòn đảo thứ sáu chìm vào đáy biển.
Trang Bá Hùng rung động trong lòng không thôi, kẻ này thi triển vũ kỹ rất ngưu, liên tiếp đánh ra sáu chưởng, diệt sáu hòn đảo, chẳng lẻ không cảm thấy mệt?
Mệt?
Không có.
ể ồ ấ ấ ềHiện tại năng lượng hạch trong cơ thể Vân Phi Dương vẫn vô cùng dồi dào, lại oanh tạc mấy chục chưởng cũng không thành vấn đề.
Đây là chỗ tốt của Cửu Tôn Yên Thiên Chưởng, một khi lĩnh ngộ, không chỉ không tác động xấu đến bản thân còn tiêu hao rất ít năng lượng.
Xoát!
Vân Phi Dương lần nữa giơ chưởng.
Trang Bá Hùng đương nhiên sẽ không trơ mắt nhìn hắn đánh chìm toàn bộ các đảo, phẫn nộ mở hai tay quát to.
– Giao Long Xuất Hải!
Hô!
Hô!
Mặt biển nháy mắt sôi trào, một đầu Long Thú được nước biển ngưng tụ lao ra mang theo lực lượng kinh khủng đánh úp về phía Vân Phi Dương!
Sắc mặt Viêm Sương và Cơ Phỉ Nhã nghiêm túc.
Không hổ là Bán Tiên cửu phẩm đỉnh phong, thi triển một chiêu này không phải mình có thể chống đỡ.
– Không biết tự lượng sức mình!
Vân Phi Dương hừ lạnh một tiếng, vung bàn tay cải biến quỹ tích, trực tiếp đón lấy Long Thú đang vọt tới.
Hô!
Tượng Phật huy động đại thủ, lòng bàn tay lấp lóe chữ Vạn, Phật Âm ầm vang vỗ xuống, dưới loại lực lượng thần thánh, Long Thú bị phá mất, hóa thành nước mưa đầy trới.
Sắc mặt Trang Bá Hùng khó coi.
Chiêu thức bị phá để cho hắn chịu nội thương không nhỏ.
Nhưng cũng có thể áp chế, tiếp theo vung hai tay, lần nữa triệu hồi ra hai đầu Giao Long từ trong mặt biển.
Hô!
Hô!
Lần này, lực lượng hai con giao long mạnh hơn, tốc độ nhanh hơn, hiện lên giao thế xoay quanh đánh úp về phía Vân Phi Dương.
Xoát!
Đột nhiên, mục tiêu biến mất, tượng Phật ngưng tụ giữa không trung trong nháy mắt phai mờ.
– Cái gì!
Trang Bá Hùng giật mình, lần nữa hoàn hồn, cảm giác sau lưng hơi lạnh, Vân Phi Dương đang đứng phía sau hắn.
– Tốc độ thật nhanh!
Viêm Sương và Cơ Phỉ Nhã không nhìn thấy Vân Phi Dương làm sao vượt qua, tựa như thuấn di.
– Bá Vương Thần Quyền!
Xoát!
Xoát!
Ngàn vạn nắm tay hình thành sau lưng Trang Bá Hùng như dời núi lấp biển đánh tới, đối phương căn bản không kịp tránh, chỉ có thể lựa chọn đối mặt!
Bành! Bành! Bành!
Trong chớp mắt, Trang Bá Hùng hóa giải mấy trăm quyền ảnh nhưng thân thể cũng không thể tránh bị oanh mấy chục quyền.
Một quyền hai quyền không vấn đề nhưng bị liên tiếp oanh để cho hắn đau đớn mãnh liệt, máu trong cơ thể cực độ sôi trào.
Xoát!
Trong lúc vội vàng, Trang Bá Hùng nắm lấy cơ hội, bay về nơi xa, phẫn nộ lớn tiếng.
– Hải Linh, đi ra!
Ừng ực!
Ừng ực!
Trên mặt biển ngoài trăm dặm đột ngột hiện ra bọt khí, nước biển cấp tốc chìm xuống, hình thành vòng xoáy khổng lồ.
Đột nhiên, một quái vật khổng lồ từ vòng xoáyxuất hiện, cao chừng trăm trượng, đầu rồng thân hổ, phủ đầy lân giáp, miệng rộng có hai chòm râu tung bay, phát ra khí tức Hoang Cổ!
Cơ Phỉ Nhã che miệng cả kinh.
– Trấn Hải thần thú, Thủy Kỳ Lân!