Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1338
Chương: Đế Quân Thiên!
Viêm Sương vẫn lạc trước khi hạo kiếp Thần Giới đến, lại phiêu đãng trong vũ trụ năm ngàn năm, biết rất ít chuyện.
Vân Phi Dương ý thức được điểm ấy lúc này nói về việc chúng Thần vẫn lạc cùng sứ mệnh xây dựng lại Thần Giới của mình ra cho hắn nghe.
Biết được hết thảy, Viêm Sương bừng tỉnh đại ngộ.
– Phi Dương ca, Thái Vũ tiền bối bảo ta giúp ngươi hoàn thành sứ mệnh, chắc là giúp ngươi tái tạo Thần Giới rồi.
– Không sai.
Vân Phi Dương đáp.
Huyết dịch trong người Viêm Sương nhất thời sôi trào, sau đó mà nắm tay nói.
– Huynh đệ ta nhất định sẽ giúp ngươi hoàn thành nhiệm vụ tái tạo Thần Giới!
Hắn dừng một chút nói.
– Phi Dương ca, ngươi muốn tìm bao nhiêu người mang Thần hồn?
Vân Phi Dương nói.
– 108.
Viêm Sương hỏi tiếp.
– Tìm được bao nhiêu?
– 31.
– Hơi ít.
Vân Phi Dương khổ sở nói.
– Thần hồn bị phân tán, muốn tìm được trong vạn Giới, thực rất khó.
Viêm Sương còn cười nói.
– Phi Dương ca, muốn tiểu đệ nói cho ngươi nghe một tình báo không?
– Tình báo gì?
Vân Phi Dương nói.
Viêm Sương nói.
– Phi Dương ca, ngươi biết Thần Ẩn giới chứ?
– Thái Tử bị ta đánh bại đến từ Thần Ẩn giới?
Vân Phi Dương nói.
Viêm Sương nói.
– Ngươi biết họ tên Thái Tử không?
– Họ tên?
Vân Phi Dương mờ mịt.
Viêm Sương đè ép thanh âm nói.
– Theo ta được biết, người này họ Đế!
– Đế?”
Vân Phi Dương khẽ giật mình, đầu tiên nghĩ đến người có cái họ này chính là Thần Chủ, Đế Quân Thiên!
Viêm Sương nói tiếp.
ầ Ẩ ế ố ế- Phụ hoàng của Thái Tử, quân chủ Thần Ẩn đế quốc, tên Đế Quân Thiên!
Thần sắc Vân Phi Dương ngốc trệ.
Thấy hắn hiện ra biểu tình này, Viêm Sương nói.
– Lúc ấy ta nghe được cái tên này cũng rất giật mình, về sau suy đoán, có thể là trùng tên.
– Trùng tên sao?
Vân Phi Dương nỉ non.
Thần Ẩn giới, Thần Ẩn đế quốc.
Một trung niên nhân mang hơi thở đế vương cường đại đứng trong nội điện hoàng cung, chắp hai tay sau lưng, ngửa nhìn bầu trời lẩm bẩm.
– Vân Phi Dương, ngươi rốt cục xuất hiện.
– Chủ thượng.
Bên cạnh, một tướng quân khoát khải giáp, nói.
– Hắn xuất hiện, kế hoạch chúng ta cũng có thể áp dụng.
Ánh mắt trung niên hiện lên một chút do dự, nói.
– Nếu đi một bước này, sợ rằng không cách nào quay lại.
Tướng quân nói.
– Vân Phi Dương thích tìm đường chết, để hắn tái tạo Thần Giới, sợ rằng khó mà gánh vác…
Trung niên nhân phất tay, ngắt lời.
– Tìm được giác tỉnh giả Tử Vi Thần chưa?
Tướng quân đáp.
– Đã tìm được.
– Gọi hắn đến, ta muốn gặp người bạn cũ này.
Trung niên nhân nói.
– Tuân mệnh.
Tướng quân lui ra, cũng không lâu lắm, một tên nam tử tướng mạo uy nghiêm đi tới, người này chính là thần hồn giác tỉnh giả Tử Vi Thần.
Bên trong hệ thống Thần Giới, Thần Chủ cao cao tại thượng, có tứ thần phụ tá gọi Tứ Ngự, phân biệt là —— Trung Thiên Tử Vi Thần, chấp chưởng thiên kinh địa vĩ, nhật, nguyệt, tinh, thần.
Nam Cực Trường Sinh Thần, chấp chưởng khí hậu bốn mùa, sai khiến lôi điện quỷ thần, khống chế vạn vật họa phúc.
Bắc Cực Thiên Hoàng Thần, chấp chưởng thiên, địa, nhân tam tài, hiệp trợ Trung Thiên Tử Vi Thần chủ trì hoàng quyền.
Đông Cực Đại Địa Chi Mẫu, chưởng quản đồi núi đất đai cùng chư Sơn Thần, Địa Chích, đồng thời kiềm chế kiếp vận.
Tứ Thần tọa trấn tứ phương, giúp Thần Chủ chấp chưởng thiên đạo, thực lực cực mạnh, áp đảo trên Thần Quân, Chiến Thần Vân Phi Dương năm đó nhìn qua rất ngưu bức nhưng yếu hơn không ít nếu đứng trước mặt tứ Thần.
– Ngươi tìm ta?
Tử Vi Thần giác tỉnh giả hỏi.
Trung niên nhân không có quay người, mà nói.
– Thiên Xu đã nói cho ngươi nghe.
Tử Vi Thần lắc lắc đầu nói.
– Ngươi làmnhư thế, xứng đáng Thái Vũ tiền bối sao?
– Ta đang giúp các Chư Thần, các sinh linh đã chết.
Trung niên nói.
Tử Vi Thần nói.
– Vân Phi Dương là người được khâm điểm, ngươi thay hắn làm là đang làm trái với thiên ý.
Trung niên nhân ngửa đầu nhìn bầu trời, ánh mắt lấp lóe hận ý nói.
– Hủy Thần Giới ta, diệt vô số sinh linh của ta, cái thiên ý này để Đế Quân Thiên ta khó có thể tiếp nhận!
Đế Quân Thiên.
Thần Chủ Thần Giới!
Tử Vi Thần nói.
– Quân Thiên, ta biết ngươi thay thế Vân Phi Dương tái tạo Thần Giới không phải vì Thần Giới, cũng không phải vì sinh linh, mà chỉ vì Thanh Thu.
“Ông!”
Thân thể Đế Quân Thiên khẽ run, tiếp theo cười nói.
– Ở chung nhiều năm như vậy, vẫn chỉ mình ngươi hiểu ta.
Tử Vi Thần khổ sở nói.
– Thanh Thu đã mất khả năng phục sinh, tại sao ngươi còn chấp mê bất ngộ.
Đế Quân Thiên xoay người, chân thành nói.
– Chỉ cần tái tạo Thần Giới, thu hoạch được công đức vô lượng, ta có thể để cho nàng phục sinh!
– Ngươi điên.
Tử Vi Thần trách.
– Không, ta không điên!
Thần sắc Đế Quân Thiên dữ tợn nói.
– Ta đang làm hết thảy vì nữ nhân của ta, vì Thần Giới cũng vì sinh linh đã chết đi!
Tử Vi Thần nói.
– Ngươi có thể làm được, Vân Phi Dương cũng có thể làm được, tại sao không đi tác thành cho hắn?
– Kiếp trước, ta đã tác thành cho hắn.
Tâm tình Đế Quân Thiên dần ổn định, nói.
– Ta để hắn sống sót, để hắn có thể trọng sinh.
Tử Vi Thần lắc đầu.
– Xem ra, ngươi khăng khăng muốn làm thay hắn.
– Không sai.
Đế Quân Thiên kiên định nói.
Tử Vi Thần chắp tay nói.
– Đạo bất đồng, bất tương vi mưu, cáo từ.
Nói rồi quay người rời đi.
– Chậm đã!
Đế Quân Thiên nói.
– Ngươi không có ý định phụ tá ta hoàn thành tái tạo Thần Giới?
Tử Vi Thần ngừng chân, nói.
– Ta chỉ phụ tá người thiên mệnh chọn lựa.
Sau khi nói ra câu này, hắn rời đi, mà tên tướng quân kia đi tới, hỏi.
– Chủ thượng, có muốn ngăn hắn lại không?
– Không cần.
Đế Quân Thiên nói.
Tướng quân khẽ cau mày.
– Nếu như Tử Vi Thần đầu quân cho Vân Phi Dương, như thế sẽ là một kình địch đối với chúng ta.
Đế Quân Thiên thở dài một hơi.
– Ta đã lựa chọn đi con đường này thì đã làm tốt chuẩn bị bị chúng bạn xa lánh.
Tướng quân chân thành nói.
– Chủ thượng, thuộc hạ sẽ vĩnh viễn hiệu trung với người.
– Lui ra đi.
Đế Quân Thiên nói.
– Ta muốn yên tĩnh.
– Tuân lệnh.
Tướng quân rời đi.
Đế Quân Thiên ngẩng đầu nhìn bầu trời, nỉ non.
ẳ ấ ố- Thanh Thu, hai ta chẳng mấy chốc sẽ trùng phùng.
Khô Lâu Hải Vực.
Mê vụ bao phủ bốn phía, mây đen ngưng tụ, cuồng phong gào thét, sấm sét vang dội, hoàn cảnh cực ác.
Đừng nói nhà đò phổ thông dù cường giả Hóa Thần cảnh cũng không dám tùy tiện bước chân đến nơi đây.
“Hô!”
“Hô!”
Đại quân Chí Tôn của Vân Phi Dương trùng trùng điệp điệp bay tới, không sợ cuồng phong, lôi điện.
– Phi Dương ca, cứ quang minh chính đại giết qua sẽ đánh rắn động cỏ a.
Viêm Sương nói.
– Yên tâm đi.
Vân Phi Dương cười nói.
– Có ta ở đây, bọn họ một tên cũng không thoát.
Mê vụ xung quanh Khô Lâu Hải Vực có thể quấy nhiễu nguyên niệm thẩm thấu nhưng không thể quấy nhiễu linh hồn lực cường đại của hắn.
Giờ khắc này, linh hồn lực Vân Phi Dương đã bao phủ toàn bộ hai ngàn dặm hết thảy, thuận lợi khóa chặt chín hòn đảo.
Viêm Sương nắm quyền, cười nói.
– Phi Dương ca, đến lúc đó ta để ngươi kiến thức một chút thực lực của ta.
Vân Phi Dương cười nói.
– Có thể đánh mấy tên cửu phẩm Bán Tiên?
– Hai tên!
Viêm Sương tự tin đáp.
Vân Phi Dương cười nói.
– Mặc dù không tệ nhưng vẫn kém xa nếu so với ca ngươi.
Viêm Sương gãi gãi đầu nói.
– Phi Dương ca, ngươi yêu nghiệt như thế, ta không thể so sánh.