Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1312
Chương: Liệt Diễm Cốc
Mỗi Giới đều có cấm địa tỉ như Kiếm Trủng Tiểu Thần Giới, Phiêu Miểu giới cổ xưa nhất cũng có rất nhiều cấm địa, Liệt Diễm Cốc là một trong số đó.
Nghe nói trong cốc này có hỏa diễm thao thiên, thiêu đốt hơn mười vạn năm đến nay không dập tắt.
Bao nhiêu võ giả tiến vào thăm dò, hoặc chết trong biển lửa hoặc bị tổn thương nghiêm trọng, chật vật thoát ra ngoài.
Khí hậu bên trong Liệt Diễm Cốc đặc thù thai nghén không ít Hỏa Thú, nổi danh nhất là Liệt Diễm Hỏa Ma.
Xác thực mà nói, Liệt Diễm Hỏa Ma không phải hung thú, mà là một loại hỏa diễm sinh vật được thai nghén từ Hỏa thuộc tính cực kỳ tinh thuần.
Chúng hấp thu Hỏa hệ bàng bạc, tốc độ phát triển cực nhanh, Liệt Diễm Hỏa Ma hoàn toàn không kém gì bát phẩm Bán Tiên.
Thậm chí có truyền thuyết mấy vạn năm trước, Giới Chủ Phiêu Miểu giới tiến vào Liệt Diễm Cốc chém giết một đầu Liệt Diễm Hỏa Ma có thể so với Giới Chủ!
Địa phương nguy hiểm như thế, võ giả nhìn mà phát khiếp, hết lần này tới lần khác hằng năm đều sẽ có rất nhiều cường giả đến đây.
Nguyên nhân có rất nhiều.
Tỉ như võ giả tu luyện Hỏa hệ, dù đứng ngoài cốc cũng có thể dựa vào Hỏa thuộc tính tán bên ngoài để tu luyện.
Lại tỉ như chỗ sâu nhất trong cốc có thể có Hỏa hệ chí bảo so với Thứ Tiên Cấp.
Cường đại thuộc tính và chí bảo không biết rất ma lực, dù biết rõ là biển lửa, rất nhiều võ giả cũng sẽ nghĩa vô phản cố nhào vào.
“Chậc chậc.”
Đứng bên ngoài Liệt Diễm Cốc nhìn vách đá đỏ bừng phía trước, Vân Phi Dương nói.
– Nhiệt độ cao cỡ nào mới có thể nung đỏ cả ngọn núi đây.
– Ngươi được không?
Cơ Phỉ Nhã hỏi.
Câu nói này rất đánh động đến tâm của nam nhân cũng rất thương tổn Vân Phi Dương tâm, hắn cười nói.
– Cô hỏi phương diện nào?
Cơ Phỉ Nhã xấu hổ giận dữ.
– Vô sỉ.
– Cám ơn.
” “
Cơ Phỉ Nhã hít một hơi, điều chỉnh tâm cảnh đang chút táo bạo, nói.
– Đi vào đi.
– Ta ở phía trước mở đường?
– Đương nhiên.
– Được rồi, xuất phát.
Vân Phi Dương lúc này cất bước đi vào, sau khi tiến vào trong cốc, nóng rực khí lãng nhào tới trước mặt.
Hắn nắm giữ Địa Hỏa, Chân Hỏa, Tử Liên Nghiệp Hỏa cảm thụ được khí lãng, mừng rỡ không thôi.
Cơ Phỉ Nhã thì hơi nhíu mày, vận chuyển tâm pháp để triệt tiêu khí lãng nóng rực.
– Hỏa diễm đâu?
Vân Phi Dương hỏi.
Cơ Phỉ Nhã nói.
– Lại đi một dặm sẽ xuất hiện.
“A.”
Vân Phi Dương cất bước mà đi cũng dò hỏi.
– Cô lúc trước có phải đã đi qua một lần.
– Không sai.
Cơ Phỉ Nhã khổ sở nói.
Nàng đâu chỉ đi một lần, đến rất nhiều lần rồi, mỗi lần chỉ có thể tiến lên ba năm dặm đã khó có thể chịu đựng được hỏa diễm ăn mòn.
Nếu như không phải biết Vân Phi Dương có Tử Liên Nghiệp Hỏa, nàng đã muốn từ bỏ nhiệm vụ này.
– Cô tìm đúng người.
Vân Phi Dương cười nói.
– Có ta ở đây, hỏa diễm nơi này không thành vấn đề.
– Đúng không.
Cơ Phỉ Nhã ứng một tiếng.
Thấy nàng hờ hững lạnh lẽo, Vân Phi Dương cũng không nói thêm, từng bước một đi về phía trước.
Ước chừng đi được trăm bước, lần lượt có võ giả rất xuất hiện, bọn họ xếp bằng ở tại chỗ, giống như đang thu nạp Hỏa thuộc tính.
– Những người này đều là Hỏa hệ võ giả, thực lực sợ rằng cũng đạt đến Bán Tiên.
Vân Phi Dương lẩm bẩm.
– Không có thực lực Bán Tiên, trong nháy mắt bước vào trong cốc sẽ bị đốt cháy hầu như không còn.
Cơ Phỉ Nhã nói.
Vân Phi Dương nghiêm nghị.
Liệt Diễm Cốc quả nhiên có chút cường hãn, mình không thể khinh thường, nhất định phải cẩn thận.- Sợ?
– Thật không có.
Vân Phi Dương tiếp tục tiến lên, lại đi trăm bước, cường giả hấp thu Hỏa thuộc tính rõ ràng giảm rất nhiều.
Điều này tất nhiên.
Chỉ có cách nhau hai trăm bước, nhiệt độ trong cốc đã đề cao gấp bội, nhất phẩm Bán Tiên cũng khó mà chống đỡ được.
Rất nhanh.
Hai người đi được một dặm.
Tuy còn có võ giả nhưng số lượng càng ít, mười ngón tay đều có thể đếm.
Một võ giả đang thu Hỏa thuộc tính mở mắt, cười nói.
– Nữ Thiên kiêu Thiên Kiêu Điện tên kia lại tới, chẳng lẽ còn muốn tiếp tục lập tiến lên?
Hắn nói Cơ Phỉ Nhã.
– Bé con này thật chưa từ bỏ ý định, hi vọng lần này sẽ không bị đốt chật vật chạy trốn.
Một võ giả khác bên cạnh nói.
– A, thêm một người? Nhìn trang phục hẳn là Thiên kiêu Thiên Kiêu Điện.
– Thấu phát khí tức cũng không mãnh liệt, cảnh giới chỉ sợ mới đến lục phẩm Bán Tiên.
– Tu vi thấp như vậy cũng dám đến Liệt Diễm Cốc, không phải chịu chết à?
Ý cười trên mặt mọi người càng đậm để Vân Phi Dương rất phiền muộn.
Đại gia.
Thật vất vả mới cao điệu bạo lộ cảnh giới của mình ra, thế mà bị các ngươi chế giễu, chẳng lẽ trai đẹp đều bị đối đãi như vậy?
Nếu thật như vậy, cả đời mình chắc bị trào phúng, chế giễu rồi.
– Đừng để ý đến bọn hắn.
Cơ Phỉ Nhã thấp giọng nói.
Bị người chế giễu cũng không phải lần một lần hai, Vân Phi Dương lười để ý tới, hắn nói.
– Cũng không khác gì rồi, biển lửa đâu?
Cơ Phỉ Nhã không nói, ngọc thủ nhẹ nhàng huy động, một sợi lưu quang bay về phía trước.
“Hô!”
Lưu quang bay hơn mười trượng, mặt đất khô nứt đỏ bừng đột nhiên phun ra hỏa diễm nóng rực tràn lên phía trên.
Trong chớp mắt.
Phiến khu vực này đã bị biển lửa bao phủ.
Vân Phi Dương ngẩng đầu, nhìn lấy sóng lửa cao tới ngàn trượng, sắc mặt hiện ra vẻ kinh ngạc.
– Biển lửa này sâu khoảng mười dặm, xuyên qua sẽ đến chỗ sâu nhất Liệt Diễm Cốc.
Cơ Phỉ Nhã nói.
– Hiểu rõ.
Vân Phi Dương hoạt động gân cốt một phen, nói.
– Cô đứng xa một chút, ta tới hóa giải hỏa diễm.
“Xoát!”
Cơ Phỉ Nhã lập tức biến mất.
” “
Khóe miệng Vân Phi Dương co giật, nghĩ thầm bà cô này chạy cũng quá nhanh đi.
Thu hồi tâm thần, ánh mắt khóa chặt trên biển lửa, sau đó đi từng bước một qua.
Cảm giác rất nhàn nhã.
– Tiểu tử kia muốn làm gì?
Mấy cường giả chung quanh nhìn qua nghi vấn.
– Không phải muốn hóa giải biển lửa đó chứ?
– Hỏa diễm bên trong Liệt Diễm Cốc có nhiệt độ cực cao, dù cửu phẩm Bán Tiên cũng chưa chắc gánh vác được, một lục phẩm Bán Tiên như hắn bị dính một chút chắc sẽ bị hóa thành tro tàn.
Cảnh giới của cường giả tu luyện bên mép biển lửa đạt đến thất bát tám phẩm Bán Tiên, mặc dù gánh vác được khí lãng cuồng bạo nóng rực nhưng không có can đảm xông qua biển lửa.
– Thiên kiêu Thiên Kiêu Điện thật là nghé con mới sinh không sợ cọp.
Có người cười nói.
Dưới cái nhìn của bọn họ, Vân Phi Dương xông vào biển lửa, thực rất buồn cười, thực rất không biết tự lượng sức mình.
Sai.
Vân Phi Dương cũng không phải xông qua biển lửa.
Mà muốn…
“Đạp!”
Đứng trước biển lửa đang bốc cao năm trượng, Vân Phi Dương lắc lắc đầu, chợt hé miệng, bỗng nhiên hút một hơi.
“Hô!”
Cường đại hấp lực bạo phát, biển lửa nóng rực hóa thành một sợi hỏa trụ điên cuồng bay tới bay vào miệng Vân Phi Dương.
Đâu thể lãng phí hỏa diễm tinh thuần như vậy, phải nuốt từng ngụm sau đó luyện hóa để cho mình sử dụng mới là thích nhất!
Cơ Phỉ Nhã và vô số cường giả nhìn thấy từng đoàn hỏa diễm điên cuồng tràn vào miệng Vân Phi Dương, mà hắn còn không có việc gì, tập thể sững sờ ngay tại chỗ.
Hỏa diễm để bát cửu phẩm Bán Tiên khó có thể chịu đựng tồn tại hơn mười vạn năm không tắt lại bị người thôn phệ như vậy?
Nếu không có tận mắt nhìn thấy.
Bọn họ không dám suy nghĩ đến!