Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1300
Chương: Cửu U Tam Chủ!
Phòng ngự kết giới ở biên cảnh cũng không phải trận pháp mà là năng lượng kết giới do cường giả nào đó ngưng tụ.
Điều này khiến mọi người khiếp sợ không thôi.
Đến cùng là ai ngưu bức như vậy, lấy lực lượng tự thân phong tỏa một ngục chèo chống vạn năm không phá?
Có bí mật.
Khẳng định có bí mật.
Vân Phi Dương nóng lòng thăm dò, có tính toán phá vỡ phòng ngự kết giới tiến vào bên trong tìm tòi hư thực.
Làm sao phá vỡ?
Đây là một vấn đề, dù sao, không phải trận pháp mà có thể dựa vào lực linh hồn chậm rãi thẩm thấu.
Vân Phi Dương bồi hồi bên cạnh kết giới, đi đi lại lại, tiếp theo nhìn về phía Lâm Dật Phong.
– Có biện pháp không?
Lúc này hắn có thể dựa vào Không Gian Thần Thông tiến vào bên trong.
– Khó lắm.
Lâm Dật Phong nói.
– Cái này phong tỏa không gian tuyệt đối, ta chưa hẳn có thể đánh thông một lối đi.
– Thử một chút.
Vân Phi Dương nói.
– Tốt.
Lâm Dật Phong đứng bên cạnh kết giới, một tay phất lên, không gian thuộc tính xuất hiện.
Ông!
Không gian thuộc tính không ngừng xoay tròn tựa hồ như đang câu thông không gian, ý đồ mở ra thông đạo.
– Phòng ngự kết giới quá mạnh, ta cần thời gian.
Lâm Dật Phong ngưng trọng nói.
– Bao lâu.
– Đại khái nửa tháng.
Vân Phi Dương không nói đứng bên cạnh yên lặng chờ Lâm Dật Phong, Liễu Nhu thì lên tiếng.
– Bên trong không có nguy hiểm gì chứ.
– Khó mà nói.
– Ta cảm thấy vì an toàn, tốt nhất bố trí trận pháp trước, nếu có gì ngoài ý muốn còn có thể thoát.
Liễu Nhu đề nghị.
– Cũng tốt.
Vân Phi Dương động thủ, bố trí một tòa phòng ngự trận pháp khu vực Lâm Dật Phong khai thông không gian thông đạo.
Thời gian dần trôi.
Cho đến hơn mười ngày sau, không gian lưu quang không ngừng xoay tròn mới dần dần dừng lại, Lâm Dật Phong nói.
– Thành công.
Vân Phi Dương đi tới, phát hiện thông đạo phi thường nhỏ, chỉ có thể nằm sấp đi vào, nói.
– Không thể mở rộng?
Lâm Dật Phong xóa mồ hôi.
– Ta đã hao phí gần như chín thành không gian thuộc tính.
Vân Phi Dương vỗ vỗ bả vai hắn, nói.
– Vất vả.
– Các ngươi ở chỗ này chờ, ta đi vào tìm tòi hư thực.
Vân Phi Dương phân phó.
– Phi Dương.
Liễu Nhu nói.
– Phải cẩn thận.
– Ừm.
Vân Phi Dương đang chuẩn bị đi vào, Lâm Dật Phong nói.
– Ta chỉ có thể ổn định ba ngày, có tình huống khác phải mau ra.
– Hiểu rõ.
Vân Phi Dương chui nhập không gian thông đạo, người tiến vào tình trạng cảnh giới cao độ.
ẳ ấ ấ ắ ẩBiên cảnh Ngục thứ chín có lực lượng hình thành sức mạnh, bên trong khẳng định cất giấu bí mật, hắn phải cẩn thận.
Ước chừng một khắc đồng hồ.
Sắc mặt Lâm Dật Phong đột biến, tiếp theo phun ra một ngụm máu, bạo lùi lại mấy bước.
Hưu!
Cùng lúc đó, thông đạo hình thành nháy mắt biến mất.
– Chuyện gì xảy ra?
Liễu Nhu cả kinh hỏi.
Lâm Dật Phong yếu ớt nói.
– Có lực lượng cường đại chặt đứt không gian thông đạo.
– Không phải chứ?
Đám người La Mục nhất thời khẩn trương, dù sao, Phi Dương ca mới đi vào không bao lâu.
Liễu Nhu cũng rất lo lắng nhưng bình tĩnh nói.
– Có thể lại đả thông hay không?
Lâm Dật Phong ngồi xếp bằng xuống, nói.
– Ta cần nghỉ ngơi mấy ngày mới có thể tiếp tục đả thông.
Liễu Nhu không nói, ánh mắt nhìn về phía phòng ngự kết giới, thầm nghĩ.
– Hi vọng hắn không có nguy hiểm.
Lại nói Vân Phi Dương.
Hắn theo thông đạo một đường bò về phía trước
– Con vợ nó, nếu như không gian đổ sụp, ta sợ rằng sẽ không may.
Vân Phi Dương lẩm bẩm.
Ông! Ông!
Đột nhiên, có âm thanh quỷ dị truyền đến từ phía sau, Vân Phi Dương khẽ giật mình, chợt sụp đổ nói.
– Miệng thật độc!
Phía sau hắn, thông đạo hình thành đang điên cuồng đổ sụp.
Xoát!
Không nói hai lời, Vân Đại Tiện Thần tăng tốc độ nhanh chóng bò tới.
Cũng may, khoảng cách cũng gần, khi sắp sụp đến chân thì người cũng lao ra.
Hô!
Ổn định thân thể, Vân Phi Dương thở một hơi dài nhẹ nhõm, vừa rồi chậm một bước khẳng định sẽ chết.
Bành!
Đột nhiên, nơi xa truyền đến bạo hưởng đinh tai nhức óc, chấn động màng nhĩ Vân Phi Dương đau nhức.
Thanh âm thật mạnh!
Vân Phi Dương giật mình vội vàng vận chuyển Nghịch Thiên Quyết, mới triệt tiêu khó chịu, khi hắn nhìn bốn phía lại trợn tròn mắt.
Hiện tại, Vân Phi Dương đưa thân vào trong hố sâu cự đại, hố sâu rất sâu, rất dài, phảng phất như không nhìn thấy cuối đường.
Oanh!
Đột nhiên, trên không nơi xa lần nữa truyền đến âm thanh đinh tai nhức óc, Vân Phi Dương ngẩng đầu nhìn, chỉ thấy ba đạo quang mang, đang kịch liệt va chạm.
– Có người?
Vân Phi Dương giật mình.
Ông!
Nhưng vào lúc này, lực lượng liên y mắt trần có thể thấy theo ba đạo bóng đen không ngừng va chạm cấp tốc cuốn tới, quét bay bùn đất tới mép hố.
Vân Phi Dương nhất thời hiểu rõ, hố sâu này nhất định do ba người giao thủ tạo ra năng lượng tán ra ngoài hình thành!
Hô!
Nhưng vào lúc này, lực lượng dư uy cường thế, điên cuồng quét tới.
– Không tốt!
Sắc mặt Vân Phi Dương kinh biến, điên cuồng vận chuyển Nghịch Thiên Quyết triệt tiêu.
Tuy phản ứng rất nhanh, nhưng không biết sao dư uy quá mạnh, không thể triệt tiêu toàn bộ, trong nháy mắt xâm nhập thể nội.
Oa!
Vân Phi Dương thổ huyết.
Địa phương ba đạo quang mang giao thủ cách hắn mấy vạn dặm cũng có thể tác động đến, có thể thấy được mạnh bao nhiêu!
Mẹ ơi.
Thần tiên ẩu đả à.
Vân Phi Dương có thể đoán được thực lực ba người đang chiến đấu kia phi thường mạnh, mình tuyệt không năng lực đánh một trận!
Mà cũng rốt cuộc minh bạch, tại sao ngục thứ chín bị lực lượng nào đó phong tỏa, nguyên lai là ba cường giả ngưu bức chiến đấu ở đây.
May mà phong tỏa, nếu không, chỉ bằng dư uy lực lượng vừa rồi hơn phân nửa Cửu U sẽ bị tác động, sinh linh đồ thán.
Oanh!
Bầu trời nơi xa lần nữa bạo phát âm thanh như sấm sét, gợn sóng năng lượng cuốn tới.
Ăn một lần thua thiệt, lúc này Vân Phi Dương không dám khinh thường, hình thành phòng ngự trước người.
Dư uy đảo qua, phòng ngự vẫn còn, nhưng huyết dịch Vân Phi Dương sôi trào, hiển nhiên vẫn không thể không bị ảnh hưởng.
Thực lực ba người này quá mạnh!
Vân Phi Dương cẩn thận.
Nhưng chắc vì vận dụng Thần lực hình thành phòng ngự bình chướng, ba đạo quang mang nơi xa đang liều mạng dừng lại.
– Hả?
– Có người tiến đến!
Xoát!
Xoát!
Hai đạo lưu quang bay tới, một người thân cao trăm trượng, to lớn vô cùng, một người khác tương đối thấp bé, quanh thân phát ra khí tức âm trầm.
Vân Phi Dương trong nháy mắt phán định, hai người một là Tinh Tộc, một là Quỷ Tộc, thực lực chỉ sợ không kém gì Nhất Giới Chi Chủ!
– Tinh chủ, Quỷ Chủ!
Đột nhiên, đạo lưu quang thứ ba vọt tới, phẫn nộ quát.
– Đến tiếp tục chiến cùng bản chủ!
Tinh chủ, Quỷ Chủ?
Vân Phi Dương giật mình, nhìn về phía ánh sáng thứ ba, bên trong là một trung niên dáng người khôi ngô, quanh thân phát ra Yêu khí cường thế.
Ba!
Vân Phi Dương chắp tay nói.
– Tiền bối có phải Yêu Tộc chi Chủ, phụ thân U Mị?
– Ách?
Trung niên khẽ giật mình, tiếp theo thu liễm khí thế, nói.
– Tiểu tử, ngươi biết nữ nhi của ta?
Quả nhiên!
Con ngươi Vân Phi Dương đảo một vòng, tiếp theo nghiêm túc nói.
– Nhạc phụ đại nhân, tiểu tế cuối cùng cũng tìm được ngài!
Thần sắc Tinh Chủ và Quỷ Chủ ngốc trệ, mà trung niên khôi ngô kia cũng ngây người.
– Nhạc … nhạc phụ?