Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1282
Chương: Chiến Tam Phẩm Bán Tiên
Bành! Bành! Bành!
Chưởng ấn do pháp tướng biến ảo đánh nát từng đầu mãnh thú do Tinh khí hóa thành, Vân Phi Dương thì khí huyết quay cuồng rơi trên một tảng đá lớn.
– Mẹ kiếp.
– Chủ quan rồi.
Vân Phi Dương không nghĩ tới sẽ có cường giả Bán Tiên đột nhiên xuất hiện, trong lúc vội vã triệu hoán Thái Hư Bạch Kim chiến giáp, mặc dù chống đỡ được một chưởng, nhưng cũng bị thương nhẹ.
“Xoát!”
A Lý Nại bay tới, lơ lửng giữa không trung, kinh ngạc nói.
– Có thể hóa giải chiêu thức của ta, thực lực ngươi cũng không yếu hơn nhất phẩm Bán Tiên.
– Cũng khó trách, đám thủ hạ của ta không có cách bắt ngươi để ngươi đánh cắp không ít Tam Sắc Thánh Thạch.
Vân Phi Dương không nói, âm thầm vận chuyển sinh mệnh thuộc tính, tu sửa kinh mạch bị hao tổn trong thời gian nhanh nhất.
– Đáng tiếc.
A Lý Nại lạnh lùng nói.
– Trước mặt tam phẩm Bán Tiên như bản tướng, chung quy vẫn quá yếu.
Vân Phi Dương cười lạnh.
– Ngươi rất tự tin.
Ngoài miệng nói như vậy, trong lòng có chút giật mình, mình trong khoảng thời gian này đoạt chút khoáng thạch lại kinh động đến một tam phẩm Bán Tiên.
Chút khoáng thạch?
Tên này thật không biết xấu hổ.
Hắn đoạt Tam Sắc Thánh Thạch tính cả lần thứ nhất cộng lại đã hơn một trăm vạn!
Mà đây là số lượng rất lớn a!
– Tự tin bắt nguồn từ thực lực.
A Lý Nại ngạo nghễ nói, tiếp theo nhẹ nhàng nâng tay, khủng bố Tinh khí cấp tốc ngưng tụ tạo ra khí lưu khuấy động ngàn dặm.
Ánh mắt Vân Phi Dương lóe lên chiến ý.
Đột phá đến Thiên Tôn sơ kỳ, tên này còn chưa có chân chính buông tay đánh một trận, tam phẩm Bán Tiên trước mặt vừa vặn có thể dùng để trắc thí lực lượng.
– Vậy Bách Lý Phi Dương ta hôm nay phải kiến thức thực lực tam phẩm Bán Tiên một chút xem thế nào!
Lúc này vẫn không quên giả mạo dòng chính Bách Lý gia tộc.
Quả nhiên, A Lý Nại mắc lừa.
Ánh mắt của hắn lóe ra tia lạnh lùng.
– Bách Lý gia, bản tướng nhớ kỹ, ngày khác sẽ đi Quỷ Giới đòi công đạo.
Khi nói chuyện, vung tay lên, quát lạnh.
– Còn về ngươi, lấy cái chết tạ tội đi.
“Hô!”
Tinh khí ngưng tụ trong thiên địa như thủy triều lăn lộn, bao phủ về phía Vân Phi Dương mang theo khí tức khủng bố làm người ta kinh ngạc run sợ.
Vân Phi Dương lúc này bạo phát thuộc tính trong cơ thể ngưng tụ ra cự đại pháp tướng, hai tay vung vẩy, hình thành phòng ngự kết giới.
Đương nhiên, vì không để bại lộ, Thiên Cẩu thủy chung gia trì nồng đậm quỷ khí từ đó che giấu khí tức thuộc tính của hắn.
A Lý Nại cười lạnh.
– Loại phòng ngự kết giới này cũng muốn ngạnh kháng công kích của ta, quả thật buồn cười.
“Hô!”
“Hô!”
Tinh khí như thủy triều tăng tốc gào thét đến, cuối cùng chạm vào phòng ngự kết giới.
Bành ——
Lực lượng cường đại trong nháy mắt đánh nát phòng ngự kết giới, pháp tướng cũng phai mờ thành hư vô.
“Phốc!”
Vân Phi Dương lại phun ra một ngụm máu, thi triển thân pháp né tránh dư uy.
“Ông!”
Khí lãng phai mờ, không gian bị phá hư rất nhanh bình thường trở lại, A Lý Nại còn cười lạnh.
– Chỉ phun một ngụm máu, phòng ngự thân thể ngươi rất mạnh.
Vân Phi Dương vững chắc thân thể giữa không trung, nói thầm.
– Lấy nhục thân đơn thuần quả thật khó chống lại tam phẩm Bán Tiên.
Sinh mệnh thuộc tính uẩn dục, thương thế khôi phục nhanh chóng, hắn cười nói.
– Xem ra, cần phải ứng phó cẩn thận.
– Nghiêm túc?
A Lý Nại cười cợt.
– Tiểu tử, ý ngươi là vừa rồi chỉ đang đùa giỡn?
– Ngươi cho rằng thế nào?
Vân Phi Dương lắc lắc cánh tay.
– Cuồng vọng!
Ánh mắt A Lý Nại lạnh dần, cấp tốc xuất hiện trước mặt Vân Phi Dương, cự quyền ngang nhiên áp xuống, lực lượng mạnh hơn trước.
Nhưng Vân Phi Dương không né tránh, Thần lực quanh thân bạo phát, giơ hai tay chính diện nghênh đón quyền đầu to một ngọn núi lớn trước mặt.
“Oanh!”
Gợn sóng năng lượng cuồng bạo bạo phát, mặt đất ngàn dặm xung quanh trong nháy mắt hiện ra lít nha lít nhít vết rách, mà hoa cỏ cây cối thì đã hôi phi yên diệt.
Vị trí trung tâm, hai tay Vân Phi Dương hiện lên hình Thác Thiên vững vàng đón đỡ quyền đầu của A Lý Nại, một nửa bắp chân hãm vào trong lòng đất.
Hiện tại hắn trừ việc không thi triển các ác chủ bài như Chiến Thần Hồn Thể Tam Biến thì đã vận dụng lực lượng mạnh nhất, mặc dù vững vàng đón đỡ một quyền thế đại lực trầm nhưng vẫn hơi có vẻ cố hết sức.
Đột phá đến Chí Tôn hậu kỳ, hắn có thể dễ như trở bàn tay chà đạp nhất phẩm Bán Tiên, nhưng đột phá đến đại viên mãn bước vào Thiên Tôn sơ kỳ vẫn yếu hơn tam phẩm BánTiên.
Cái này rất bình thường.
Dù sao, mỗi một phẩm giai đề bạt của Bán Tiên, lực lượng đều gia tăng hơn mười lần, nếu như đối thủ là nhị phẩm Bán Tiên, lấy thực lực hắn bây giờ, khẳng định tuỳ tiện giải quyết.
Nói đơn giản.
Vân Phi Dương không sử dụng Chiến Thần Hồn Thể Tam Biến và một ít đòn sát thủ, thực lực cao hơn nhị phẩm Bán Tiên, yếu hơn tam phẩm Bán Tiên.
A Lý Nại giật mình, hiển nhiên không ngờ, Quỷ Tộc võ giả này lại có thể chống được một quyền của mình.
– Bất ngờ sao?
Vân Phi Dương cười nhạt một tiếng, chợt bỗng nhiên dùng lực, ném cự thủ ra, lăng không bay lên, quát lạnh.
– Vạn Vật Tịch Diệt Chưởng!
Xoát! Xoát! Xoát!
Trong khoảnh khắc, vô số chưởng ấn xuất hiện giữa không trung mang theo lực lượng cường thế như đạn pháo điên cuồng đánh xuống.
– Không tốt!
A Lý Nại biến sắc, nhưng không cách nào né tránh, chỉ có thể dùng thân thể to lớn tiếp nhận lít nha lít nhít chưởng ấn.Oanh! Oanh! Oanh!
Tiếng Bạo hưởng bên tai không dứt, khắp nơi run rẩy, dù mấy ngoài ngàn dặm cũng có thể rõ ràng cảm nhận được chấn cảm kịch liệt.
Muốn nói bi kịch nhất vẫn là một tòa thành trì cách đó hai ngàn dặm, bị khủng bố chấn động, kiến trúc nhao nhao sụp đổ.
– Lực lượng cường đại cỡ nào a!
Rất nhiều Tinh Tộc võ giả đứng bên trong phế tích, thần sắc hoảng sợ không thôi.
Giao thủ Bán Tiên cấp như Vân Phi Dương và A Lý Nại đối với bọn hắn, quả thực tựa như trải qua ngày tận thế.
…
Khu vực giao chiến, bụi đất tràn ngập che lấp cả mặt trời, sắc mặt Vân Phi Dương giữa không trung lại hiện vẻ nghiêm túc.
Tuy thi triển Vạn Vật Tịch Diệt Chưởng, mỗi một chưởng đều đánh vào thân Tinh Tộc Bán Tiên nhưng không cho rằng có thể đánh đối phương trọng thương.
Quả nhiên như vậy, một trận cuồng phong thổi qua, thổi tan bụi đất, chỉ thấy A Lý Nại đứng lên, hai con ngươi to lớn lấp lóe phẫn nộ.
– Tiểu tử, ngươi chọc giận bản tướng!
“A! A!”
A Lý Nại nắm chặt song quyền, từng gân xanh tuôn ra, da thịt cấp tốc lột xác thành màu đá, rõ ràng đang tiến vào trạng thái cuồng bạo.
“Hô!”
Đạt được cường hóa, quanh thân hắn nhất thời bộc phát ra khí lãng khủng bố, phun trào ra bốn phía.
“Hưu!”
Vân Phi Dương triệt thoái ra sau mấy bước, thầm nghĩ.
– Lực lượng chí ít đề thăng hơn năm thành so với lúc trước!
– Chết!
Vào lúc này, song quyền to lớn do bắp thịt bạo tăng của A Lý Nại bỗng nhiên đánh xuống.
Một quyền này thật có lực lượng lay động đất trời, những nơi đi qua, thiên địa vỡ nát, vạn vật phai mờ.
– Không thể liều mạng!
Vân Phi Dương quyết định thật nhanh, thi triển Túy Ảnh Bộ lấy thời gian nhanh nhất lao ra, sau đó chạy trốn.
“Ầm ầm!”
A Lý Nại đánh hụt nện trên mặt đất, lít nha lít nhít vết rách sâu không thấy đáy hiện ra tựa như vực sâu vạn trượng!