Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1276
Chương: Bách Lý Phi Dương
Đêm tối phía dưới Cửu U, bầu không khí quỷ dị, mà giữa rừng núi càng ngưng tụ sương mù ngẫu nhiên truyền đến tiếng rít khiếp người.
U Mị một người ngồi trên tảng đá lớn, hai tay khoác lên đầu gối, đầu chôn xuống, nước mắt rơi từng giọt lên mặt đá.
Nàng rất thương tâm, nhưng không hề khóc to.
Một cánh tay đưa qua khoác trên vai U Mị, tiếng main ta truyền đến.
– Có lẽ, bá phụ còn sống.
U Mị ngẩng đầu, xóa đi nước mắt.
– Hi vọng như thế.
Vân Phi Dương nói.
– Tiếp đó, nàng có tính toán gì?
U Mị nói.
– Nghe theo chàng.
Đi vào Cửu U Giới, biết được tin tức phụ hoàng và Yêu tộc bị vô tình áp bách, muốn báo thù chỉ có thể dựa vào nam nhân này.
Vân Phi Dương cười nói.
– Vậy ta tự tiện chủ trương, khai chiến Quỷ Tinh hai tộc.
– Khai chiến?
U Mị hoảng hốt.
Vân Phi Dương nói.
– Nghe tộc trưởng nói, cách đây ngàn dặm có một tòa thành trì là trọng địa do Tinh Tộc phòng ngự, ta tính chiếm nó, sau đó dùng chỗ này làm căn cư, khai chiến hai tộc.
– Dựa vào Linh tộc?
– Ừm.
– Tinh Tộc to lớn vô cùng, thực lực càng mạnh hơn phổ thông võ giả, Linh tộc có thể ứng phó sao?
U Mị lo lắng.
– Có thể.
Vân Phi Dương tự tin.
U Mị còn lo lắng.
– Thực lực Đại tướng Tinh Tộc có thể so với Bán Tiên, chàng có thể một mình chống đỡ?
– Cái này…
Vân Phi Dương trầm mặc.
Nếu như nhất nhị phẩm Bán Tiên, tuyệt đối không thành vấn đề, nhẹ nhõm đánh một trận, nhưng nếu như Đại tướng đối phương đến tam phẩm hoặc hơn tam phẩm thì hơi phiền toái.
Vân Phi Dương nói.
– Không thể dùng sức mạnh, chỉ có thể dùng trí.
U Mị hỏi.
– Làm sao dùng trí?
Vân Phi Dương nói.
– Phải chăng Quỷ Tộc có hình thái không khác gì nhân loại.
– Ừm.
– Vậy thì giả trang Quỷ Tộc võ giả quấy rối Tinh Tộc, từ đó bốc lên chiến tranh hai tộc, chúng ta ngồi thu, ngư ông đắc lợi.
Vân Phi Dương cười nói.
– Biện pháp này không tệ, nhưng…
U Mị nghĩ một lát nói.
– Quan hệ hai tộc hiện tại đâu thể tùy tiện phát động chiến tranh.
Vân Phi Dương cười nói.
– Trên đời này không có minh hữu tuyệt đối, chỉ có lợi ích tuyệt đối, bọn họ đã liên hợp lại diệt Yêu tộc các nàng, khẳng định có ý nghĩ độc chiếm Cửu U.
Ngày thứ hai.
Một nam tử quanh thân phát ra khí tức quỷ dị từ trong núi rừng đi ra, người này tóc dài rối tung, da thịt hơi đen, nhếch miệng lên hiện ra mỉm cười thấu phát quỷ khí nồng đậm.
ắ ể ầ ố- Chủ nhân, quỷ khí của ta giúp ngươi gia trì, dù Bán Tiên cũng chưa chắc có thể nhìn ra đầu mối.
Tiếng Thiên Cẩug lên bên tai van.
– Không tệ.
Vân Phi Dương nhếch miệng cười một tiếng.
Người tựa như Quỷ Tộc võ giả này là Vân Phi Dương giả trang, còn về quỷ khí quanh thân phát ra thì do Thiên Cẩu nhập vào thể nội.
“Xoát!”
Vân Phi Dương lăng không bay về hướng thành trì ngoài ngàn dặm, mấy canh giờ sau, rơi xuống trước cửa thành.
Thể trạng Tinh Tộc to lớn, mà toà Bố Lạc thành này cũng phi thường cao lớn, riêng cổng thành đã hơn ba mươi trượng.
“Chậc chậc.”
Đứng trước cửa ngẩng đầu nhìn lên, Vân Phi Dương thầm nghĩ.
– Thật cao.
Oanh! Oanh!
Hai người cự nhân mặc y phục thô sơ đi tới, cúi đầu khinh thường nói.
– Người đến, đưa ra yêu bài, nếu không không thể vào.
Yêu bài?
Vân Phi Dương khẽ nhíu mày.
“Oanh!”
“Oanh!”
Trước cửa Bố Lạc thành thành yên bình đột nhiên truyền đến hai tiếng nổ mạnh, khiến cho rất nhiều Tinh Tộc trong nội thành hoảng hốt.
Xoát!
Nhưng vào lúc này, một đạo hắc ảnh từ cổng thành bay vào, rớt xuống trên đường phố, vỗ vỗ tay, lạnh lùng nói.
– Dám không cho Bách Lý Phi Dương ta vào thành, thật không biết sống chết.
Bách Lý Phi Dương?
Thần sắc đám Tinh Tộc cùng số ít Quỷ Tộc võ giả nội thành đột nhiên biến đổi. Quỷ Tộc có tứ đại gia tộc, Bách Lý chính là một trong số đó.
Mà cái họ Bách Lý này rất hiếm, nghe nói chỉ cần họ Bách Lý, đều có liên quan đến Bách Lý gia tộc, chí ít cũng là đồng tông.
– Con cháu Bách Lý gia rất ít ra đời, không nghĩ tới sẽ xuất hiện tại Bố Lạc thành.
– Không phải giả mạo đó chứ?
– Hai tên hộ vệ ngoài cửa thành bị hắn đánh ngã cưỡng ép xông vào thành, đảm lượng này cũng chỉ có con cháu Bách Lý gia mới làm ra được thôi.
Mọi người nghị luận ầm ĩ, trong ánh mắt cũng hiện ra vẻ kiêng kị, dù sao, Bách Lý gia không dễ chọc.
Nghe bọn họ tự mình nghị luận, Vân Phi Dương cười thầm.
– Giả mạo dòng chính gia tộc này, xem như đi đúng hướng.
Giả mạo con cháu Bách Lý gia, dùng tên giả Bách Lý Phi Dương là đề nghị của Thiên Cẩu.
Vân Phi Dương hôm nay tới đây chính vì muốn ỷ vào thân phận này làm một vố lớn, vừa giá họa Bách Lý gia tộc, vừa bốc lên bất mãn của Tinh Tộc, từ đó để hai tộc sinh ra khoảng cách.
Bất quá.
Để Vân Phi Dương ngoài ý muốn là, Tinh Tộc và Quỷ Tộc cũng không hòa khí như trong tưởng tượng, tiến vào thành còn muốn yêu bài.
“Oanh!”
“Oanh!”
Đột nhiên, từng đợt tiếng bước chân nặng nề truyền đến, một tên Thập Phu Trưởng mang theo 10 tên thủ hạ vây quanh Vân Phi Dương.
– Gia hỏa đáng giận, có biết kết cục khi tự tiện xông vào thành trì Tinh Tộc ta!
Thập Phu Trưởng hung thần ác sát phẫn nộ quát.
Vân Phi Dương chạy đến gây chuyện đâu sợ bố con thằng nào.
– Bản thiếu ra ngoài chưa bao giờ giao yêu bài, Bố Lạc thành cũng không ngoại lệ.
Rất ngông cuồng, rất phách lối.
Quỷ Tộc võ giả nội thành thầm bội phục, không hổ là con em Bách Lý gia, thật vênh váo a, đổi lại chính mình, khẳng định không dám giương oai ở địa bàn Tinh Tộc.
Thập Phu Trưởng trừng trừng.
– Tiểu tử, ngươi có thể tùy ý ra vào ở khu vực thuộc Quỷ Tộc, nhưng đến khu vực Tinh Tộc ta quản hạt, phải dựa theo quy củ.
– Làm sao?
Vân Phi Dương thản nhiên hỏi.
– Tinh Tộc người muốn gây sự?
Thập Phu Trưởng kém chút đau sốc hông.
Tên này không dựa theo quy định đưa ra yêu bài, đả thương thủ hạ mình rồi đi vào thành, lại có mặt mũi nói Tinh Tộc ta đang gây sự?
– Ai nha nha!
Thập Phu Trưởng cả giận nói.
– Bắt người này lại!
– Tuân mệnh!
Đám thủ hạ huy động đại thủ chụp vào Vân Phi Dương, nhưng còn chưa chạm đến đã bị lực lượng mạnh mẽ hung hăng bắn ra.
“Oanh!”
“Oanh!”
Mấy tên Tinh Tộc cự nhân ầm vang ngã xuống đất áp sập kiến trúc chung quanh, bụi đất nhất thời tràn ngập gần phân nửa thành trì.
“Hưu!”
Vân Phi Dương từ trong bụi đất bay lên, ánh mắt lạnh lẽo, hướng về hư không huy quyền, trực tiếp đánh bay Thập phu trưởng kia ra ngoài.
“Bành!”
“Bành!”
Thân thể to lớn bay xa trăm trượng, vô số kiến trúc to lớn bị đụng vỡ nát.
– Xong, con cháu Bách Lý gia này muốn nháo sự tại địa bàn Tinh Tộc a!
Rất nhiều Quỷ Tộc võ giả sụp đổ.
Theo hiểu biết của bọn họ, nội thành có một Vạn Phu Trưởng tọa trấn, nếu như kinh động hắn, người này nhất định không may.
“Ầm ầm!”
Thập Phu Trưởng đứng lên từ phế tích, vỗ ngực phát ra nộ hống, hiển nhiên đang gọi viện binh.
Xoát! Xoát! Xoát!
Thời gian cực ngắn, Tinh Tộc binh lính đóng giữ nội thành từ các phương vị khác xông lại, số lượng khoảng hơn một trăm.
Bên trong có một tên Bách Phu Trưởng, hắn phẫn nộ hỏi.
– A Lâm, tình huống như thế nào!?
Thập Phu Trưởng gọi A Lâm chỉ Vân Phi Dương, phẫn nộ nói.
– Đại nhân, tiểu tử này không giao ra yêu bài, tự tiện xông thành còn ra tay đả thương ty chức!