Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1253
Chương: Cùng Ngược Mới Thú Vị
– Trời má, nghe nói Vân sư thúc trở về bày lôi đài trên diễn võ trường nghênh chiến những cường giả kia!
Đệ tử Thượng Càn Đan Cung nhận được tin tức triệt để nổ tung, bọn họ vội vã đuổi tới diễn võ trường, thật nhìn thấy Vân Phi Dương đứng trên đài cao.
– Không phải chứ!
– Vân sư thúc điên cmnr?
Mọi người sụp đổ.
Võ giả nói đến Thượng Càn Đan Cung luận bàn kỳ thật là nói nghe chơi hay, kì thực đều có ý khác, đều là cường giả Thiên Tôn cấp.
Vân sư thúc được không?
Trong lòng rất nhiều đệ tử, đan đạo Vân Phi Dương vẫn được chút, nhưng võ đạo không được.
Đương nhiên, có người không cho rằng như vậy, đó chính là bọn người Phượng Minh và Chân Đức Suất, dù sao, bọn họ ở Đan Đế Cốc tận mắt nhìn thấy, Vân Phi Dương miểu sát hai Thiên Tôn!
– Vân sư thúc, cố lên!
Phượng Minh đứng dưới đài cao lớn tiếng hô to.
Nếu như nói lúc trước vì đại bá nhắc nhở để hắn tận lực tiếp cận Vân Phi Dương, hiện tại là triệt để sùng bái!
“Xoát!”
“Xoát!”
Đột nhiên, vô số cường giả ở Tây Uyển nhao nhao bay ra ngoài, rơi trên diễn võ trường, khí thế bạo phát để người nhìn mà phát khiếp!
Tổng cộng có hơn bảy mươi tên, cảnh giới đều đạt tới Thiên Tôn, bọn họ tới đây để ước chiến Vân Phi Dương.
Còn về mục đích thì không nói cũng biết, nhất định vì Lăng Thiên chiến kích.
– Ngươi chính là Vân Phi Dương?
Một trung niên mặt đầy râu xem kĩ Vân Phi Dương một hồi, trên mặt có chút kinh ngạc hỏi.
Người khác cũng rất giật mình.
Dưới cái nhìn của bọn họ, người cướp đi Thứ Tiên Khí trong tay siêu cấp Đan Vũ thiên tài như Huyền Cửu Trọng, Vân Phi Dương Thượng Càn Đan Cung chí ít cũng đến cấp bậc Trưởng lão.
Không ngờ trẻ tuổi như vậy.
Vân Phi Dương quét qua mọi người, thản nhiên nói.
– Các ngươi đến Thượng Càn Đan Cung để khiêu chiến ta?
– Không sai.
Mọi người trăm miệng một lời.
Vân Phi Dương thản nhiên nói.
– Nếu ta thua, giao ra Thứ Tiên Khí?
– Nó đó.
Mọi người lại đồng thanh.
“Xoát!”
Vân Phi Dương phất tay, Lăng Thiên chiến kích trống rỗng xuất hiện, bành một tiếng cắm xuống đá cứng.
Vật này xuất trận để ánh mắt rất nhiều người hiện ra tia nóng rực.
Bọn họ cảm nhận khí tức chiến kích tản mát ra có thể phán đoán, vật này tuyệt đối áp đảo Thiên Giai!
Đồ tốt!
Nếu như mình có được rồi chưởng khống, thực lực khẳng định sẽ đề bạt mấy cấp bậc!
Hai tay Vân Phi Dương ôm ngực, nói.
– Tới đi, chiến thắng ta, chiến kích Thứ Tiên Khí này sẽ thuộc về các ngươi.
Phách lối!
“Xoát!”
Trung niên nhảy lên đài đầu tiên chắp tay nói.
– Tạ mỗ đến thụ giáo!
Những võ giả khác chuẩn bị lên nhất thời ảo não.- Tên này thật nhanh chân.
Vân Phi Dương nhìn về phía đám Phượng Minh còn trên, phất phất tay.
– Toàn đều lui ra đến biên diễn võ trường đi.
– Tốt!
Phượng Minh cùng Chân Đức Suất lúc này lui lại, các đệ tử khác tuy mờ mịt, nhưng Vân sư thúc ra lệnh nên không dám ngỗ nghịch, nhao nhao thối lui đến bên diễn võ trường.
“Răng rắc.”
Vân Phi Dương bẻ bẻ nắm tay, nói.
– Bảo vật từ trước đến nay đều là người có tài đạt được, các ngươi đã muốn dựa vào ước chiến thu được thì đại giới chính là lăn đi xuống đài.
“Bành!”
Vừa dứt lời đã xuất hiện trước mặt Tạ Tấn Nam, quyền đầu ngưng tụ lực lượng cuồng bạo đánh vào bụng hắn.
– Ngươi…
Sắc mặt Tạ Tấn Nam dữ tợn, thân thể bạo bay ra ngoài, ngã dưới chân bọn người Phượng Minh vừa thối lui đến mép diễn võ trường.
Dát.
Toàn trường tĩnh mịch.
Đám người còn đang ảo não vì không lên trước trợn to hai mắt.
Tròng mắt của Diêm Tam Tỉnh cùng tất cả Trưởng lão trong đại điện cũng muốn trừng ra ngoài, hiển nhiên không nghĩ tới, Thiên Tôn Tạ Tấn Nam vậy mà ăn một quyền đã bị đánh xuống đài?
Đâu chỉ đánh xuống đài.
Thiên tôn gọi Tạ Tấn Nam như bãi bùn nhão ngã trên mặt đất, kinh mạch toàn thân đứt gãy, người đã hôn mê.
Mệnh được bảo trụ, nhưng không có ba năm mươi năm tu dưỡng, khẳng định khó có thể khỏi hẳn!
Vân Phi Dương thu quyền, nhìn về phía Thiên Tôn dưới đài, thản nhiên nói.
– Còn có ai muốn ước chiến, cứ việc lên đài.
“Xoát!”
Một Thiên Tôn nhảy lên, nhưng còn chưa đứng vững thân thể đã bị Vân Phi Dương tung một đánh bay ra ngoài.
Đám người quá sợ hãi.
Một quyền một người liên tục miểu sát hai Thiên Tôn để bọn hắn ý thức được, thực lực người này có chút cường đại.
– Cung chủ, Vân sư huynh quá lợi hại a?
Một tên trưởng lão cả kinh lên tiếng.
Diêm Tam Tỉnh không nói, giờ phút này hắn cũng đã bị rung động thật sâu.
– Lợi hại?
Đột nhiên, âm thanh Thái trưởng lão Tửu Bán Tiên truyền đến.
– Đây chỉ mới bắt đầu, lập tức sẽ có trò vui để nhìn.
Có trò vui nhìn?
Mọi người mờ mịt.
Sau khi Tửu Bán Tiên hớp một ngụm rượu, cười nói.
– Bọn gà mờ này có óc mà không biết dùng, đồ nhi ta có thể cướp đi Thứ Tiên Khí trong tay Huyền Cửu Trọng, như thế nào là hạng người hời hợt.
Bọn người Diêm Tam Tỉnh bừng tỉnh đại ngộ.
Huyền Cửu Trọng là ai? Đan Vũ thiên tài cửu phẩm Đan Vương, thực lực Thiên Tôn đại viên mãn.
Vân sư huynh cướp Thứ Tiên Khí trong tay hắn, thực lực khẳng định cực mạnh, chí ít cũng là…
Diêm Tam Tỉnh biến sắc, cả kinh hô.
– Chẳng lẽ, võ đạo cảnh giới của Vân sư huynh đã đạt đến Thiên Tôn đại viên mãn?
Chư Trưởng lão thần sắc ngốc trệ.
Tửu Bán Tiên lắc đầu.
– Khó mà nói.
Diêm Tam Tỉnh vịn ghế, nhìn về phía Phi Dương, nội tâm nổi lên sóng to gió lớn.
Võ đạo Thiên Tôn đại viên mãn, đan đạo tam phẩm Đan Vương, Đan Vũ tư chất của Vân sư huynh này tính ra cũng không yếu hơn Huyền Cửu Trọng quá nhiều nha.
Hiểu rõ, hiểu rõ!
Diêm Tam Tỉnh rốt cục thông suốt, tại sao Thái trưởng lão từ trước đến nay không thu đồ đệ lại thu Vân Phi Dương, lão nhân gia nhất định sớm nhìn ra Vân Phi Dương nắm giữ tư chất không kém gì Đan Vũ thiên tài mạnh nhất Dược Giới!
Võ đạo thực lực Vân Phi Dương được bọn người Diêm Tam Tỉnh biết được, không hề nghi ngờ nhấc lên oanh động to lớn. Mà đám Thiên Tôn tới khiêu chiến, mặc dù cũng cho rằng hắn rất mạnh, lại không nghĩ đến hướng Thiên Tôn đại viên mãn.
– Ta tới!
“Xoát!”
Một Thiên Tôn hậu kỳ bạo phát khí tràng nhảy lên đài cao, nhưng cũng như người trước, còn chưa ổn định thân thể đã bị Vân Phi Dương đấm một quyền.
Đơn giản, bá đạo.
“Xoát!”
Vân Phi Dương nhảy xuống cầu thang đá, vung vẫy cánh tay, cười nói.
– Từng người đi lên thực không thú vị, cùng một chỗ ngược mới thú vị.
Cùng một chỗ ngược?
Bọn người Diêm Tam Tỉnh ngây người.
Chẳng lẽ Vân sư huynh muốn lấy một đấu nhiều Thiên Tôn như vậy?
Vừa nghĩ bọn họ đã thấy Vân Phi Dương động thủ!
“Xoát!”
Hắn sải bước xông vào đám người, rót Thần Lực vào quyền đầu, trong nháy mắt bộc phát ra lực lượng kinh khủng.
“Ong ong!”
Trọng quyền vung đến, không gian diễn võ trường đột nhiên cực tốc vặn vẹo, hiện lên hình mạng nhện giống như tùy thời vỡ nát.
“Oanh!”
Bạo hưởng truyền đến, mấy tên Thiên Tôn cách Vân Phi Dương gần nhất nhất thời bị đánh bay ra ngoài, trọng thương hôn mê ngã tại khu vực biên giới diễn võ trường.
– Trời ạ!
Đệ tử Thượng Càn Đan Cung thấy đám Thiên Tôn khổ cực ngã xuống dưới chân cách đó không xa, từng người trợn mắt hốc mồm.
“Oanh!”
“Oanh!”
Nhưng vào lúc này, tiếng nổ tung càng mạnh mẽ hơn vang lên, từng người bay loạn giữa không trung, có thể nói Thiên Tôn loạn vũ!
“Phù phù!”
“Phù phù!”
Từng cường giả ngã trên mặt đất, kinh mạch bị hao tổn, thậm chí có rất nhiều người chưa kịp hiểu mô tê gì đã bay ra ngoài, ngất xỉu.