Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1236
Chương: Hắc Bào Thiếu Niên
Vân Phi Dương lúc trước đối mặt Huyền Cửu Trọng, biểu hiện vô cùng cuồng ngạo phách lối. Nhưng hắc bào thiếu niên có Hắc Ám Chi Viêm càng phách lối hơn.
Vân Phi Dương còn lần đầu tiên bị người khinh bỉ khiêu khích thẳng mặt như thế, thực rất khó chịu.
Hắc bào thiếu niên thản nhiên nói.
– Vân Phi Dương, vòng thứ nhất chỉ làm nóng người, đan đấu chân chính vừa mới mới bắt đầu.
– Đương nhiên.
Hắn tiếp tục nói.
– Nếu ngươi vẫn dùng Địa Hỏa luyện đan cũng sẽ bị ta một mực áp chế.
Khi nói chuyện, ném toàn bộ dược tài vào lò đan, ngọn lửa màu đen bỗng nhiên phóng đại, hỏa diễm cường thế bùng phát, khí tức âm trầm càng thêm mãnh liệt.
“Bành!”
Người dự thi gần hắc bào thiếu niên bị khí tức âm trầm ăn mòn, tâm thần bất an, cuối cùng nổ lô!
“Bành! Bành!”
Hai người dự thi khác bên cạnh cũng không thể ổn định tâm thần, nổ lô thất bại.
Ba người nhìn chằm chằm hắc bào thiếu niên, lại không dám nhiều lời, dù sao, đối phương chưởng khống Thiên giai hỏa diễm, thân phận tất nhiên bất phàm!
Bành! Bành! Bành!
Trong chớp mắt, lại có mấy người dự thi bị khí tức âm u của hỏa diễm quấy nhiễu mà thất bại.
Hắc bào thiếu niên khinh thường nói.
– Một đám rác rưởi, tâm cảnh còn không ổn định được mà tham gia đan đấu, thực buồn cười.
– Ngươi…
Đám người dự thi phẫn nộ không thôi, lại chỉ có thể cắn răng, căm hận đi xuống đài.
– Người trẻ tuổi thật phách lối.
Vân Phi Dương lắc đầu, tiếp theo đặt tâm tư vào việc luyện đan.
Khí tức âm u càng mãnh liệt, rất nhiều người dự thi khó có thể chịu đựng, nhao nhao nổ lô thất bại.
Vân Phi Dương không động, dù đứng Hắc Ám Chi Viêm của hắc bào thiếu niên phát ra khí tức âm trầm cũng khó dao động tâm hắn.
Đinh! Đinh! Đinh!
Đột nhiên, âm thanh đan thành truyền ra, Vân Phi Dương quay đầu nhìn lại thì thấy hắc bào thiếu niên đang đổ đan dược ra.
Mãn đan, hoàn mỹ phẩm chất!
– Trời ạ, tốc độ thật nhanh!
– Thiên giai đan dược đó, Địa giai lúc trước không thể so đâu!
Rất nhiều người dự thi và người xem kinh hãi, trình độ rung động còn mãnh liệt lúc vòng trước.
– Cung chủ, người này cũng không tệ.
Trong đại điện, một Trưởng lão cho ý kiến.
Diêm Tam Tỉnh mỉm cười, đầu tiên là Vân Phi Dương, sau lại xuất hiện hắc bào thiếu niên nắm giữ Thiên giai sơ phẩm hỏa diễm, lần đan đấu này thu hoạch tương đối khá.
– Không được, không được.
Tửu Bán Tiên đang nằm trên nóc nhà lắc đầu.
– Kém xa đồ đệ của ta.
Hắc bào thiếu niên đổ đan dược ra, nhẹ nhàng nâng đầu, nhìn về phía Vân Phi Dương, lông mi khẽ nhíu, khóe miệng hiện ra mỉm cười.
Lại…khiêu khích.
– Đầu óc tên này có bị bệnh không?
Vân Phi Dương lắc đầu, chuyên tâm luyện chế đan dược.
Nói thật.
Dùng Địa tại luyện chế Thiên giai đan dược thật có điểm giật gấu vá vai, cũng may Vân Phi Dương có kinh nghiệm đan đạo cường đại cộng thêm thành thục chưởng khống hỏa diễm.
Sau nửa canh giờ, vẫn thuận lợi luyện chế thành, đồng thời lại là mãn đan, mỗi khỏa đều có phẩm chất hoàn mỹ.
Theo phẩm chất và số lượng, hắn và hắc bào thiếu niên ngang hàng, nhưng nếu so tốc độ, Vân Phi Dương yếu hơn một mảng lớn.
Chỉ cần có thể tấn cấp.
Tốc độ nhanh chậm không trọng yếu.
– Địa hỏa luyện đan có tính hạn chế quá lớn, vòng sau phải vận dụng Tiên Thiên Chân Hỏa.
Vân Phi Dương nói thầm.
Vòng thứ hai, kết thúc.
Hai ngàn người dự thi thẳng tiến vòng tiếp theo chỉ có 500, số lượng tuy ít, nhưng người tiến vào vòng thứ ba đều là thập nhị phẩm đan sư trở lên.
Mà trải qua Vân Phi Dương đả kích vòng thứ nhất cùng hỏa diễm của hắc bào thiếu niên quấy rối vòng thứ hai, tâm cảnh và tâm tính của những người dự thi đều tương đối mạnh.
– Vòng thứ ba đan đấu, luyện chế Thiên giai cao phẩm đan dược, thời gian năm canh giờ, không thể luyện thành trong thời gian quy định luyện sẽ bị đào thải, người luyện ra phế đan cũng bị đào thải!
Ánh mắt rất nhiều người dự thi hiện ra vẻ ngưng trọng.
Đan đấu đến giai đoạn này mới thật sự là thời điểm khảo nghiệm thực lực, hơi không cẩn thận thì rất có thể sẽ bị đào thải.
– Vòng thứ ba đan đấu, bắt đầu!
Trưởng lão quát.
Người dự thi sớm đã ghi lại đan phương bắt đầu hành động, hỏa diễm đủ mọi màu sắc lần nữa hiện ra tại hiện trường.
Muốn nói nhanh nhất vẫn là hắc bào thiếu niên, Hắc Ám Chi Viêm của hắn trong nháy mắt bao phủ đan lô, khí tức âm trầm điên cuồng khuếch tán.
Sắc mặt người dự thi gần đó đột biến, nhưng cũng ổn định tâm thần, một bên chống cự, một bên đưa dược tài vào đan lô.
– Một đám rác rưởi, còn có thể chống đỡ?
Hắc bào thiếu niên cười nhạt một tiếng, tiếp theo điên cuồng thôi phát Hắc Ám Chi Hỏa.
“Bành!”
Không bao lâu, một thập nhị phẩm đan sư khó có thể chống cự, tâm cảnh gặp khó, đan lô nổ vang, mà người kia phẫn nộ nhìn chằm chằm hắc bào thiếu niên, trách cứ.
– Ngươi cố ý!
– Người thất bại không có tư cách nói chuyện, mau mau xéo đi.
Hắc bào thiếu niên thản nhiên đáp lời.
– Đáng giận!
Người kia dù không cam lòng cũng chỉ có thể đè ép lửa giậnđi xuống.
“Bành!”
“Bành!”
Cũng không lâu lắm, lại có hai người dự thi bị hắc bào thiếu niên tính quấy rối, thất bại kết thúc.
– Tên này, quá phách lối!
ắ ố ể ầ ế- Hắn cố ý để khí tức âm trầm khuếch tán làm nhiễu người dự thi khác.
Người quan chiến dưới đài nhìn không được, lại không thể làm gì, dù sao đan đấu không có quy định, không cho phép lấy hỏa diễm khí tức đi quấy rối người khác.
“Hô!”
Nhưng vào lúc này, một đám lửa xuất hiện phía trước nhất, khí tức chí thuần chí nhiệt trong nháy mắt tràn ngập bao phủ khí tức âm trầm, nó trong nháy mắt bị khu trục, bị ép sợ hãi tại khu vực xung quanh hắc bào thiếu niên hai trượng.
Không có khí tức âm trầm lộng hành quấy rối.
Rất nhiều người dự thi nhất thời sảng khoái tinh thần, cũng nhất trí ngẩng đầu nhìn lại.
Bọn họ rất cảm kích, cảm kích Vân Phi Dương triệu hoán hỏa diễm đuổi âm u để cho mình an tâm luyện đan.
Cũng rất hâm mộ, hâm mộ hỏa diễm tên kia, vô cùng tinh thuần, phi thường cường thế, hiển nhiên chính là Tiên Thiên Chân Hỏa cực hiếm thấy!
– Đây chính là Thiên giai cao phẩm – Tiên Thiên Chân Hỏa đây sao?
Mọi người lần đầu nhìn thấy Chân Hỏa nháy mắt bị hấp dẫn, sùng bái không thôi.
Diêm Tam Tỉnh cũng sợ hãi than.
– Tiên Thiên Chân Hỏa của tên này đã ngưng luyện đến cấp độ vô cùng tinh thuần!
– Hắc Ám Chi Viêm đã bị áp chế, căn bản không có cách phản kháng.
Một trưởng lão lên tiếng.
Sắc mặt hắc bào thiếu niên hơi khó coi, hiển nhiên, khó chịu vì hỏa diễm của mình bị đối phương áp chế gắt gao.
“Hừ.”
Hắn lạnh lùng nói.
– Hỏa diễm ngươi có mạnh, nhưng vẫn phải nhìn xem ai có thể càng nhanh luyện chế ra đan dược.
Nói rồi thao túng Hắc Ám Chi Hỏa, bắt đầu chuyên tâm luyện đan, một lúc lâu sau, thuận lợi thành đan.
– Thiên giai cao phẩm đan dược, một canh giờ luyện chế thành công, tạo nghệ đan đạo của người này mạnh phi thường a!
Một trưởng lão cho ý kiến.
Diêm Tam Tỉnh gật đầu, lại nhìn về phía Vân Phi Dương, khó hiểu nói.
– Tên kia lấy ra hỏa diễm, nửa canh giờ không có động thủ luyện đan, đang làm cái gì?
“Hưu!”
Hắc bào thiếu niên thu hồi Hắc Ám Chi Viêm, thản nhiên nói.
– Tại sao ngươi không luyện đan? Là biết tốc độ không bằng ta, lựa chọn từ bỏ à?
Vân Phi Dương lắc đầu.
Hắn nhìn về phía người dự thi xung quanh, cười nói.
– Ta chỉ cho bọn hắn một cơ hội tấn cấp vòng sau, không phải vì ngươi quấy rối mà không cam lòng đào thải.