Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1227
Chương: Yêu Nghiệt, Yêu Nghiệt!
– Trời ạ, hỏa diễm thật mạnh!
– Theo khí tức đến xem, chí ít đạt tới Địa Giai đi!
– Trong phòng chứng nhận chỉ có tên kia, chẳng lẽ ngọn lửa này do hắn bạo phát?
Đan giả trong đại sảnh kinh hãi nghị luận.
Thu Y Thủy còn nói thầm.
– Xem ra, hắn đã bắt đầu luyện chế nhất phẩm Chân Đan.
Sắc mặt Phượng Minh ngồi bên cạnh càng khó nhìn.
Bởi vì Địa giai cao phẩm hỏa diễm – Huyền Dương Hỏa trong cơ thể hắn bị ép không dám nhúc nhích mảy may khi cảm nhận được hỏa diễm cường hãn kia bạo phát.
Có thể làm được điểm này.
Nói đúng hơn là, đan giả đang chứng nhận trong phòng chứng nhận Vương cấp bạo phát hỏa diễm chí ít đạt tới Thiên giai!
Phượng Minh luôn tự xưng là thiên tài bị đả kích thật sâu, rốt cuộc minh bạch, Thượng Càn đan cung tổ chức đan đấu quả nhiên cao thủ như mây!
Nhưng vào lúc này, một đan giả biết rõ các loại hỏa diễm bừng tỉnh đại ngộ hô.
– Cái này là Tiên Thiên Chân Hỏa!
– Cái gì?!
Mọi người trừng to hai mắt.
Phượng Minh tới đây trang bức cũng bắt đầu lo lắng, cỗ ngạo nghễ cùng tự tin cũng yếu đi mấy phần.
Tiên Thiên Chân Hỏa là Thiên giai cao phẩm, hơn Huyền Dương Hỏa của hắn cả một đại cấp bậc, khẳng định không giả bộ trâu bò được a.
Bên trong là ai?
Lại có hỏa diễm khủng bố như thế!
Trước mặt Tiên Thiên Chân Hỏa, vị dòng chính Phượng gia này hoàn toàn không có cái gì cao ngạo.
Đương nhiên, hắn chắc chắn sẽ không nghĩ đến, đan giả đang chứng nhận trong phòng là mặt trắng nhỏ đeo kiếm trong miệng mình.
“Hô!”
“Hô!”
Khí lãng Tiên Thiên Chân Hỏa như từng làn sóng từ phòng chứng nhận bay ra, nhiệt độ khi thì đề cao, khi thì giảm xuống.
Tuy hơi thở tán ra bên ngoài không tạo thành thương hại quá lớn đối với võ giả, nhưng mà khiến cho mọi người ở hiện trường hãi hùng khiếp vía.
Mà hỏa diễm trong thân thể bọn hắn hoảng sợ không dám nhúc nhích trước mặt Tiên Thiên Chân Hỏa.
Thu Y Thủy âm thầm lắc đầu.
Tên kia luyện nhất phẩm Chân Đan gì mà thanh thế lớn thế không biết.
Một ngày sau.
Khí tức Tiên Thiên Chân Hỏa bao phủ trong đại sảnh dần dần thu liễm, cuối cùng bình tĩnh lại.
– Kết thúc?
Mọi người ngạc nhiên.
Trong nhận thức của bọn họ, luyện chế Chân Đan dù nhất phẩm thấp nhất thì chí ít cũng phải mất vài ngày.
– Nhanh như vậy đã kết thúc, hẳn luyện đan thất bại?
Có đan giả suy đoán.
Mọi người đồng ý.
Phượng Minh còn âm thầm cười lạnh.
– Chân Hỏa Thiên giai cao phẩm tuy rất đáng sợ, nhưng không cách nào luyện chế ra Chân Đan thì không thành vấn đề.
Thu Y Thủy cũng rất khó hiểu.
Lẽ ra, tên kia đã có năng lực luyện chế tất cả nhất phẩm Chân Đan, không nên thất bại mới đúng chứ.
Đinh! Đinh! Đinh!
Đột nhiên, trong phòng chứng nhận Vương cấp truyền đến tiếng vang thanh thúy, mà điều này đại biểu, đan thành!
Thu Y Thủy bừng tỉnh đại ngộ.
Không phải Vân Phi Dương thất bại, mà tốc độ tên này luyện chế nhất phẩm Chân Đan càng nhanh hơn so với luyện chế Hoán Linh Chân Đan!
Một ngày.
Luyện chế ra nhất phẩm Chân Đan.
Khóe miệng Thu Y Thủy hơi rút, nói thầm.
– Tên này thật yêu nghiệt!
Nàng hiểu rõ tình huống nên không sao, bọn người Phượng Minh lại không biết, cho nên khi nghe được âm thanh đan thành, từng tên đều ngây người.
– Tình huống như thế nào?
– Chẳng lẽ trong phòng còn có đan giả khác đang luyện đan?
Võ giả ngoài đại sảnh không rõ ràng, mà trắc thí trưởng lão trong phòng chứng nhận thì lại lộ vẻ mặt ngốc trệ.
Hắn cầm một viên nhất phẩm Chân Đan vừa mới ra lò trong tay, từ chất lượng mà xem, không thể nghi ngờ là hoàn mỹ phẩm chất.
Cùng lúc đó, trên mặt bàn còn có chín viên đan dược đồng phẩm chất.
Mãn đan, hoàn mỹ phẩm chất, không có để kinh ngạc, dù sao, tam ngủ phẩm Đan Vương đều có thể làm.
Mà để trắc thí trưởng lão chấn kinh là người này luyện chế thành chỉ dùng một ngày.
Dù lục phẩm Đan Vương trở lên cũng chưa chắc có thể làm được, thần tốc như thế a!
Yêu nghiệt, yêu nghiệt!
Trắc thí trưởng lão lấy lại tinh thần, nhìn về phía Vân Phi Dương đang mỉm cười, ánh mắt phát ra sự sợ hãi.
Một khắc này, hắn cảm giác mình nhìn không phải người, mà nhìn một yêu nghiệt sống sờ sờ.
Vân Phi Dương hỏi.
– Thông qua chưa?
Trắc thí trưởng lão lấy lại tinh thần nói.
– Tiểu hữu, xin chờ một chút, lão hủ đi lấy Vương cấp huy chương.Nói rồi vội vàng ra khỏi chứng nhận thất.
– Đại bá!
Khi hắn mới đi ra đã nghe có người hô, quay đầu nhìn lại, ngạc nhiên nói.
– Minh, ngươi làm sao tới đây?
Phượng Minh đi lên, cung kính cúi đầu, nói.
– Phụ thân để cho ta tới tham gia đan đấu Thượng Càn Đan Cung.
Nguyên lai, trắc thí trưởng lão này tên Phượng Hiền, đại bá Phượng Minh, khó trách, tiểu tử này sẽ đến đan đạo hiệp hội trang bức.
Đan giả chờ đợi trắc thí hiện vẻ sùng bái.
Người trẻ tuổi kia nắm giữ thực lực đan Vương, đại bá còn là thành viên của đan đạo hiệp hội, tương lai tiền đồ vô lượng.
– Ngươi cũng tham gia đan đấu?
Phượng Hiền khẽ giật mình, nhưng nhìn thấy huy chương trước ngực chất nhi, nhất thời cười nói.
– Nguyên lai đã bước vào nhất phẩm Đan Vương, khó trách, khó trách.
Phượng Minh còn gãi đầu, có chút khiêm tốn nói.
– Chất nhi chỉ hơi có tiểu thành, không có cách nào so với ngũ phẩm Đan Vương như đại bá ngài.
“Ha ha ha.”
Phượng Hiền vỗ bả vai hắn, khích lệ.
– Minh, tu luyện thật tốt, Phượng gia ta về sau có thể bước vào nhất lưu hay không thì phải nhìn ngươi.
– Yên tâm đi, đại bá, Phượng Minh ta nhất định nỗ lực nghiên cứu đan đạo, để Phượng gia nâng cao một bước.
– Tốt, không nói nữa.
Phượng Hiền nói.
– Ta còn có chính sự muốn làm.
– Đại bá.
Phượng Minh vội nói.
– Người nào trong phòng Vương cấp chứng nhận mà lại có Tiên Thiên Chân Hỏa thế.
Tên này chủ động chào hỏi thứ nhất là mượn thân phận đại bá trang bức, thứ hai là muốn biết được bên trong đến cùng là thần thánh phương nào.
Phượng Hiền ngưng trọng nói.
– Minh, đan giả chứng nhận bên trong tên Vân Phi Dương, không chỉ có nắm giữ Tiên Thiên Chân Hỏa, còn trong một ngày ngắn ngủi luyện chế ra nhất phẩm Chân Đan, tư chất đan đạo vô cùng nghịch thiên!
Phượng Minh cả kinh.
– Một ngày luyện chế ra nhất phẩm Chân Đan?
Đả kích, thật sâu đả kích, bởi vì nhất phẩm Đan Vương như hắn luyện chế nhất phẩm Chân Đan đơn giản nhất cũng phải cần năm ngày!
Đan giả đẳng cấp thấp cũng bị cả kinh thần sắc đại biến, nghĩ thầm, mẹ ta ơi, còn có thiên tài còn trâu hơn dòng chính Phượng gia!
Chí Tôn võ giả gọi Thiếu Tam đứng sau lưng Phượng Minh nói thầm.
– Vân Phi Dương, cái tên này, có chút quen tai…
– Minh.
Phượng Hiền chân thành nói.
– Người này sợ rằng cũng sẽ tham gia đan đấu, tuổi tác các ngươi tương tự, có thể kết giao thì kết giao, tuyệt đối không nên đắc tội.
Vân Phi Dương yêu nghiệt để vị trắc thí trưởng lão này đoán ra hắn cũng tham gia đan đấu, coi như không đoạt được danh hiệu đệ nhất cũng sẽ được Thượng Càn Đan Cung nhìn trúng
Mà đi qua dạy bảo hệ thống càng mạnh, tư nguyên càng cao, tương lai thành tựu thập nhị phẩm Đan Vương cũng không có gì quá khó.
Làm trưởng lão phụ trách trắc thí cảnh giới của đan đạo hiệp hội, Phượng Hiền nhìn người vô cùng chuẩn, nhưng nếu như biết, cháu trai mình chân trước vừa mới tiến vào thành, chân sau đã đắc tội Vân Phi Dương, sợ rằng sẽ ngã quỵ tại chỗ.
Phượng Minh gật gật đầu.
– Đại bá, ta biết.
Phượng Hiền không nhiều lời nữa, vội vàng rời đi.
Hắn không chỉ lấy huy chương đại biểu Đan Vương, mà còn muốn thông tri cao tầng đan đạo hiệp hội, bởi vì căn cứ quy định hiệp hội, bình thường có đan đạo thiên tài Thiên giai hỏa diễm xuất hiện, nhất định phải báo lên.