Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1216
Chương: Chí Tôn Đan
Dù Thu Y Thủy không muốn tìm Huyền Cửu Trọng báo thù, Vân Phi Dương cũng sẽ đi tìm hắn, bởi vì tên kia rất có thể là người mang theo Thần hồn.
Sở dĩ phán định như vậy vì hắn lại có thể thu hỏa diễm trong cơ thể người khác.
Phải biết.
Thuộc tính của võ giả đều độc nhất vô nhị, ngoại trừ Vân Phi Dương đặc thù, gần như không thể bị người khác hấp thu.
Coi như có thể hấp thu cũng chỉ luyện hóa, từ đó đến lớn mạnh thuộc tính tự thân.
Huyền Cửu Trọng thu lấy Hỗn Độn Hỏa của Thu Y Thủy, khẳng định không phải luyện hóa, mà chiếm thành của mình.
Có thể làm được điểm ấy chỉ có một khả năng, người này nắm giữ Thôn Phệ Thần Thông.
Thần Giới trước kia có một Thượng Vị Thần gọi Thôn Phệ Thần.
Không chỉ có thể Thôn Thiên Địa Nhật Nguyệt, còn có thể thôn phệ luyện hóa thuộc tính của võ giả chiếm thành của riêng mình.
Tên này giống với Phệ Hồn Thần, đều là tồn tại tà ác, bị Đế Quân Thiên lưu đày đến cuối tinh hà sau khi Thần Ma đại chiến.
Năm đó Vân Phi Dương từng đi ngang qua tinh hà giao thủ với tên này, tuy nhiên hung ác ngược một hồi nhưng mà sợ hãi thán phục, thuộc tính đối phương rất phong phú.
– Hi vọng tên kia, nắm giữ thần hồn Thôn Phệ Thần.
Vân Phi Dương nói thầm.
Thu Y Thủy cũng không biết tính toán trong lòng hắn, giờ phút này, nội tâm cũng rất xoắn xuýt.
Thành như Vân Phi Dương nói, nếu như mình vì muốn hắn báo thù cho nên dốc lòng dạy đan đạo, thật là đang lợi dụng hắn.
Thu Y Thủy lắc đầu.
– Thù của ta, chính ta đi báo, không thể liên lụy ngươi.
– Không được.
Vân Phi Dương nói.
– Thù của cô cũng là thù của ta, bởi vì, cô là nữ nhân của, sạc, không không, cô là đại trưởng lão của ta.
Thu Y Thủy rất cảm động, nhưng vẫn nói.
– Loại chuyện này, sau này hãy nói đi, hiện tại ngươi vẫn nên lấy tu luyện đan đạo làm trọng.
– Ừm.
Vân Phi Dương ứng tiếng.
Tiếp tục tu luyện đan đạo, tiếp đó, Thu Y Thủy dùng hết khả năng truyền thụ cho Vân Phi Dương.
Đương nhiên, sau khi tư chất đan đạo và hỏa diễm được giải phong, nàng cũng tu luyện, sau đó thuận lợi bước vào nhất phẩm Đan Vương.
– Đại trưởng lão, tư chất đan đạo của cô rất mạnh nha.
Vân Phi Dương sợ hãi than.
Thu Y Thủy lắc đầu.
– So với ngươi, kém quá xa.
Vân Phi Dương cười cười.
– Đại trưởng lão, cô nói thêm chuyện giữa mình mà Huyền Cửu Trọng đi.
– Ngươi muốn biết cái gì?
“Ách”
Vân Phi Dương xấu hổ mở miệng.
– Hắn có khi dễ cô không?
Thu Y Thủy cau mày, hiển nhiên biết từ Khi Dễ này có ý gì.
Vân Phi Dương thấy sắc mặt nàng có biến, vội nói.
– Ta chỉ thuận miệng hỏi một chút, không có ý khác.
Thu Y Thủy đáp.
– Năm đó, ta một lòng đặt trên đan đạo, không có cân nhắc qua chuyện nam nữ.
“Đinh! Đinh!”
Đột nhiên, đan lô truyền đến tiếng giòn vang, Vân Phi Dương vui vẻ hô.
– Đại trưởng lão, đan thành!
Thu Y Thủy còn thản nhiên nói.
– Hôm nay tu luyện đến đây kết thúc, ngày mai tiếp tục.
Một tháng sau.
Thông qua không ngừng tu luyện, Vân Phi Dương thuận lợi lĩnh ngộ Đan Kinh đến thập nhị trọng cảnh, thành tựu thập nhị phẩm đan sư.
Tốc độ này siêu nhanh cũng đủ để chứng minh tư chất đan đạo của Vân Phi Dương tuyệt không kém gì võ đạo.
– Quá bất khả tư nghị a.
Đôi mắt đẹp của Thu Y Thủy lấp lóe vẻ chấn kinh.
Nàng đã từng là nữ đệ tử thiên tư mạnh nhất bên trong Nguyệt Hoa Đan Cung, từ nhất phẩm Đan Sư đến thập nhị phẩm Đan sư cũng phải mất trọn vẹn hai mươi năm.
Dù Huyền Cửu Trọng càng mạnh hơn nữa cũng cần hơn mười năm.
Người này chỉ cần hơn một tháng ngắn ngủi đã đạt tới, thực quá yêu nghiệt, nếu như truyền đi, sợ sẽ khiến cả thế giới oanh động.
– Đại trưởng lão, ta cần bế quan một đoạn thời gian.
Vân Phi Dương nói.
– Đi đi.
Thu Y Thủy nói.
Nàng có một loại cảm giác không còn gì có thể dạy.
Phi Dương đại lục.
Vân Phi Dương đứng trước Bách Thảo Đan Lô, biểu hiện trên mặt rất ngưng trọng, giống như táo bón.
Trước mặt hắn xếp rất nhiều Thiên giai dược tài, bên trong có một loại tên Thiên Long Quả.
ế ầ ểVật này tìm được trong Tụ Bảo Động, là một trong các tài liệu chính luyện chế Chí Tôn Đan trong Thần Nông Đan Điển.
Tuy hiện tại Vân Phi Dương đã đột phá Chí Tôn trung kỳ, không dùng được Chí Tôn Đan, nhưng mà phải luyện chế.
Dù sao, bọn La Mục cần, mà có viên thuốc này thì có thể thuận lợi từ Hóa Thần cảnh đại viên mãn bước vào Chí Tôn!
Huống hồ.
Cũng có thể cầm lấy đi bán.
Đan dược nghịch thiên như thế một khi hiện thế, chỉ sợ sẽ làm cho rất nhiều võ giả điên cuồng.
Vân Phi Dương hít sâu một hơi.
– Bằng vào thực lực thập nhị phẩm đan sư của ta hiện tại, hẳn có thể luyện chế.
“Xoát!”
Vừa dứt lời, vung tay lên, Tử Liên Nghiệp Hỏa nhất thời nổi lên dung nhập vào bên trong Bách Thảo Đan Lô.
Từ bỏ Chân Hỏa, vận dụng Thánh Hỏa Phật môn chứng minh hắn đang rất nghiêm túc!
Trên lý luận.
Thập nhị phẩm đan sư có thể luyện chế Thiên giai cao phẩm đan dược, nhưng đan phương được ghi chép trong Thần Nông Đan Điển đều có chút cổ lão.
Cho nên, dù phẩm chất Chí Tôn Đan chỉ có Thiên giai sơ phẩm cũng cần nghiêm túc.
“Hô!”
Nhiệt độ hỏa diễm không ngừng đề cao, đan lô được chưng nóng, đợi nhiệt độ kéo lên đến trình độ nhất định, Vân Phi Dương không nóng không vội bỏ các loại dược liệu vào.
Hơn một tháng huấn luyện, phương diện luyện đan của có đề bạt nhảy vọt, ngồi xếp bằng trước lò luyện đan, rất có phong phạm đại sư.
“Hô!”
“Hô!”
Tử Liên Nghiệp Hỏa được khống chế tinh chuẩn, khi thì thiêu đốt, lúc thì nội liễm.
Trán Vân Phi Dương cũng dần hiện ra mồ hôi, bởi vì quá trình dung hợp khi dược tài hòa tan trong lò thực đang khảo nghiệm hỏa diễm cùng linh hồn lực.
Hơi không cẩn thận.
Kết quả chính là thất bại.
Một ngày.
Hai ngày.
Nửa tháng sau.
Ba loại Thiên giai tài liệu chính mới được Tử Liên Nghiệp Hỏa thối luyện triệt để hòa làm một thể.
“Hô!”
Vân Phi Dương cũng buông lỏng một hơi, thầm nghĩ.
– Quả nhiên, luyện chế đan dược nghịch thiên loại này vô cùng khó khăn.
Dược tài dung hợp chỉ là bắt đầu, tiếp theo đến giai đoạn trọng yếu nhất – thành đan.
Vân Phi Dương hơi buông lỏng, tâm thần lần nữa kéo căng, Tử Liên Nghiệp Hỏa tiến hành làm nóng, linh hồn lực rót vào bên trong, luyện chế hết sức chăm chú.
Lại qua nửa tháng.
Dược nê trong lò đan bắt đầu ngưng tụ thành đan dược, dần dần tản mát ra mùi thơm nhàn nhạt.
Mùi thơm rất đậm.
Theo gió phiêu lãng tràn ngập tại Phi Dương đại lục.
– Đây là mùi vị gì?
– Thơm quá.
Bọn người La Mục đang tu luyện ngửi ngửi mùi thuốc trong không khí, tinh thần sảng khoái không thôi.
“Hưu!”
Đột nhiên, một đạo lưu quang trùng thiên xuất hiện giữa rừng trúc ở đằng xa, đâm thẳng vào mây trời.
“Hô!”
Bầu trời kịch biến, mây đen ngưng tụ, toàn bộ Phi Dương đại lục lâm vào hắc ám.
– Tình huống như thế nào?
Đám người thất kinh.
Liễu Nhu ra khỏi phòng nhìn về phía bầu trời hắc ám, cả kinh hô.
– Bầu trời dị biến, Thiên Đan ra đời?
“Hưu!”
Vào lúc này, một đạo hào quang óng ánh phóng lên tận trời, lơ lửng giữa trời, không ngừng xoay tròn.
Từ xa nhìn lại, mặc dù chỉ là ánh sáng đom đóm nhưng dần dần xua tan hắc ám,để Phi Dương đại lục quay về với ánh sáng.
Liễu Nhu nói.
– Quả nhiên là Thiên giai đan dược.
“Hưu!”
Vật nhỏ lấp lóe ánh sáng bay xuống, rơi vào Bách Thảo Đan Lô, đợi ánh sáng tan hết, lộ ra đan dược trong suốt sáng long lanh.
Mà đan được này.
Chính là Chí Tôn Đan!