Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1213
Chương: Tuyệt Vọng Đến Hôn Mê
Đan đấu thắng bại chia làm hai điểm, một, chất lượng đan dược.
Người tối ưu, chiến thắng.
Nhưng nếu như phẩm chất bằng nhau, như vậy thì phải quyết định từ tốc độ thành đan.
Người nào nhanh, người đó chiến thắng.
Huyền Giai cao phẩm Thôi Thần Đan, Vân Phi Dương chỉ dùng một khắc đồng hồ luyện chế thành, không thể nghi ngờ là rất nhanh.
Đệ tử Linh Đan Tông lúc thì rất hưng phấn, nhưng lúc lại rất lo lắng.
Đại sư huynh chọn dược tài đều là hiệu quả thấp nhất, dù có Chân Hỏa, dù thành đan, phẩm chất chỉ sợ cũng sẽ không quá cao.
Mà đại đệ tử Vạn Đan Tông đã bắt đầu luyện chế, nếu như luyện ra phẩm chất hoàn mỹ, dù tốc độ chậm cũng chiến thắng.
Hoàn Nhan Hạc cũng nghĩ vậy, hắn đã quyết định, mình chậm nhưng phải luyện chế ra phẩm chất hoàn mỹ để thắng.
Nhưng.
Bất ngờ là.
Khi Vân Phi Dương đổ đan dược ra, từng viên trong suốt sáng long lanh, tản mát ra hương thơm nồng đậm.
Mà cái này không cần phân biệt, tuyệt đối là dấu hiệu của phẩm chất hoàn mỹ mới có!
Hoàn Nhan Hạc đánh tốt tính toán ngây người, khi hắn nghe được Phí Bàng Tranh kích động hô lên phẩm chất hoàn mỹ lại phun ra một ngụm máu.
Hiển nhiên, lại bị thương nặng!
Lần đả kích này phi thường cường liệt, hắn trực tiếp ngã xuống đất, ngất đi.
Vẻn vẹn một khắc đồng hồ, dùng dược tài phế nhất luyện chế ra mãn đan phẩm chất hoàn mỹ.
Phòng tuyến cuối cùng của Hoàn Nhan Hạc sụp đổ, triệt để tuyệt vọng, tuyệt vọng đến hôn mê.
Giờ phút này, dù hắn không hôn mê cũng không có dũng khí luyện đan, hắn đã không khả năng nghịch chuyển!
Tuyệt vọng còn có Vạn Thế Nhân, còn có Vạn Đan Tông, khi bọn hắn ý thức được 10 viên thuốc đều có phẩm chất hoàn mỹ, từng người ngây ra như phỗng.
– Đại sư huynh, thắng!
Mắt thấy Hoàn Nhan Hạc bất tỉnh, đệ tử Linh Đan Tông hưng phấn hoan hô.
Từ khi tông môn bước vào tam lưu đến Thiên Sơn tứ mạch đến nay, dù đan đấu với Vạn Đan Tông, hay hai tông khác.
Kết quả đều thất bại thảm hại.
Vào hôm nay, đại sư huynh mới nhập môn lấy dược tài hiệu quả thấp, lấy thời gian một khắc đồng hồ luyện chế đan dược Huyền Giai cao phẩm, đả kích đối thủ đến hôn mê.
Thoải mái.
Siêu cấp sung sướng!
Đoạn thời gian thất bại trước kia tiêu trừ trong trái tim chúng đệ tử Linh Đan Tông
Phí Bàng Tranh đè ép hưng phấn, nói.
– Vạn Tông chủ, đệ tử ta luyện chế đan dược phẩm chất hoàn mỹ, còn cần nghiệm chứng không?
Sắc mặt Vạn Thế Nhân trầm xuống.
Đệ tử hôn mê, chẳng khác nào bại, nghiệm chứng đan dược đã không cần thiết.
– Hừ.
Hắn phẫn nộ quay người, nói.
– Cáo từ!
– Chậm đã.
Phí Bàng Tranh cười.
– Vạn Tông chủ, chớ có quên điều kiện thêm định ra lúc trước.
Vạn Thế Nhân phẫn nộ nắm tay, tuy lửa giận ngập trời nhưng vẫn lạnh lùng nói.
– Vạn Đan Tông ta sẽ không lỡ hẹn!
Nói rồi lệnh đệ tử khiên Hoàn Nhan Hạc hôn mê lên xám xịt rời đi.
Bọn họ đi, Lý Tề Phi hưng phấn lao xuống vây quanh Vân Phi Dương.
Nhảy cẫng hoan hô, thật lâu chưa tiêu.
Vân Phi Dương bị đệ tử Linh Đan Tông phong làm anh hùng, trận chiến này cũng kinh động hai tông khác.
Nắm giữ Chân Hỏa?
Tông Chủ Hỗn Đan Tông biết thần sắc đột nhiên đại biến, nói.
– Làm sao có thể?!
– Tông Chủ, chắc chắn 100%, lúc bọn họ đan đấu, có đệ tử hái thuốc đi ngang qua, thấy toàn bộ quá trình.
Một Trưởng lão nói.
Ba!
Tông Chủ Hỗn Đan Tông phẫn nộ đập vào chuôi ghế, nói.
– Linh Đan Tông có vận chó chết gì mà đạt được một đệ tử như thế!
Trưởng lão kia tiếp tục nói.
– Tông Chủ, theo đệ tử hái thuốc nói, đại đệ tử Linh Đan Tông lấy thời gian một khắc đồng hồ luyện chế ra Thôi Thần Đan.- Nhanh như vậy?
Hỗn Đan Tông Tông Chủ hoảng hốt.
Trưởng lão tiếp tục nói.
– Hơn nữa, còn là mãn đan mỗi một khỏa đều có phẩm chất hoàn mỹ.
Xoát!
Tông Chủ Hỗn Đan Tông đứng lên, ánh mắt bộc lộ ra vẻ chấn kinh.
Trưởng lão âm thầm lắc đầu, khi hắn đạt được những tin tức này cũng có bộ dáng này.
Tin tức đấu đan đài.
Thuần Đan Tông cũng biết, không có bất ngờ gì xảy ra, Tông chủ và tất cả Trưởng lão cũng bị Chân Hỏa cùng biểu hiện của Vân Phi Dường làm chấn kinh.
Một khắc này.
Tông Chủ hai tông đều ý thức được.
Nếu như Linh Đan Tông có kẻ này tồn tại, khẳng định sẽ quật khởi, thậm chí, siêu việt mình, bước vào nhị lưu.
Linh Đan Tông, sơn môn.
Tông Chủ Vạn Đan Tông cùng không ít đệ tử quỳ trên mặt đất tuy có đại thụ che mát, không bị phơi nắng, nhưng tự tôn bị hao tổn nghiêm trọng.
Linh Đan Tông!
Vạn Thế Nhân nắm chặt song quyền, âm thầm cả giận nói.
– Nhục nhã hôm nay, Vạn Đan Tông ta nhất định trả lại gấp đôi!
Có chơi có chịu.
Nhưng cơn giận này khẳng định khó có thể nuốt xuống, cho nên sẽ báo thù!
Đệ tử cường đại như Hoàn Nhan Hạc cũng bị miểu sát, như thế nào mới có thể báo thù?
Vạn Thế Nhân càng nghĩ, vẫn quyết định đi tìm Đại Nguyên Đan Tông nhị lưu tông môn.
Hắn không phải đi cầu viện, mà tính toán báo tin tức Vân Phi Dương lại cho Đại Nguyên Đan Tông.
Nắm giữ Chân Hỏa, có thể thần tốc luyện chế mãn đan Huyền Giai cao phẩm đan dược phẩm chất hoàn mỹ.
Yêu nghiệt như thế, Đại Nguyên Đan Tông một khi biết, khẳng định sẽ đến đòi người.
Đến lúc đó, một khi mất đi Vân Phi Dương, Linh Đan Tông sẽ bị đánh về nguyên hình, muốn ngược Linh Đan Tông, dễ như trở bàn tay.
Đương nhiên, đây chỉ là nhằm vào Linh Đan Tông, hắn cũng tin tưởng, lấy tính cách phách lối cuồng ngạo tiểu tử Vân Phi Dương kia.
Tiến vào Đại Nguyên Đan Tông khẳng định sẽ gây phiền toái, đến lúc đó, kết cục tất nhiên vô cùng thê thảm.
Ý nghĩ này thật tốt, vừa nhằm vào Linh Đan Tông, vừa nhằm vào Vân Phi Dương.
Đương nhiên.
Làm nhân vật chính bị nhằm vào, Vân Phi Dương cũng không biết rõ, giờ phút này hắn đang nghe đại trưởng lão giảng bài.
Trong đôi mắt Thu Y Thủy hiện lên tia hoảng hốt, nói.
– Ngươi thật đã lĩnh ngộ Đan Kinh đến lục trọng?
– Ừm.
Vân Phi Dương cười đáp.
Thu Y Thủy hơi run rẩy, nội tâm nổi lên sóng to gió lớn.
Đan giả Dược Giới đều tu luyện Đan Kinh, nhưng không đến một ngày đã đột phá đến lục trọng, tuyệt đối xưa nay chưa từng có.
Vân Phi Dương có thể đột phá đến lục trọng nhanh như vậy vẫn ỷ vào Phi Dương đại lục năm mươi lần gia tốc.
Thu Y Thủy tỉnh táo lại, nói.
– Ngươi nắm giữ Chân Hỏa, lại có thực lực lục phẩm Đan Sư, tiếp đó, ta sẽ tiến hành huấn luyện hệ thống đan đạo.
Xoát!
Nàng đứng lên, nói.
– Đi theo ta.
Thu Y Thủy dẫn Vân Phi Dương đi qua thác nước, đứng tại một cửa hang.
– Không nghĩ tới, bên trong thác nước này có huyền cơ khác.
Vân Phi Dương nói thầm.
Trong động khẩu là thông đạo rất dài, phía trên khảm Dạ Minh Châu chiếu sáng xung quanh, đi ước chừng trăm bước hiện ra một động thất rộng.
Thu Y Thủy dừng lại, nói.
– Đây là Tụ Bảo Động, Linh Đan Tông vơ vét các loại thiên tài địa bảo, cùng rất nhiều đan thuật bí điển mấy trăm năm đều để ở đây.