Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1210
Chương: Đan Đấu, Thêm Kèm Điều Kiện!
Vân Phi Dương lại đánh thêm một bạt tai, để hai mắt Vạn Thế Nhân bốc lên kim quang.
Hắn đã ra tay nhẹ lắm rồi đấy.
Nếu như lại hơi dùng thêm chút sức, thì chắc Tông Chủ Chân Long kỳ trước mặt này sẽ bị đập thành thịt vụn.
Phí Bàng Tranh đứng bên càng khiếp sợ nhưng mừng rỡ như điên.
Không nghĩ tới, đan đạo thiên tài Giới Chủ khâm điểm có võ đạo thực lực cường hãn như thế!
Đám Lý Tề Phi cũng phấn khởi, ánh mắt nhìn về phía Vân Phi Dương có sùng bái thật sâu.
Dược Giới lấy đan đạo làm chủ, nhưng nếu võ đạo ngưu bức cũng sẽ được tôn kính.
Vân Phi Dương đánh Tông Chủ Vạn Đan Tông hai bạt tai làm cho Linh Đan Tông sảng khoái vô cùng, dù sao cũng đã bị khi phụ quá lâu.
Vạn Thế Nhân nhịn đau, hoảng sợ hỏi.
– Ngươi…ngươi là ai?!
Hắn không cho rằng Linh Đan Tông sẽ có cường giả như vậy, người này khẳng định là cường giả tông môn khác.
– Nghe kỹ.
Vân Phi Dương thản nhiên đáp.
– Ta tên Vân Phi Dương, đại đệ tử Linh Đan Tông.
Sáu chữ sau cùng vang lên mạnh mẽ, đệ tử Linh Đan Tông nghe vậy, không khỏi nhiệt huyết sôi trào!
– Không…không có khả năng, ta đã gặp qua đại đệ tử Linh Đan Tông, đâu phải là ngươi!
Vạn Thế Nhân không tin.
Phí Bàng Tranh cười lạnh nói.
– Vạn Tông chủ, hôm qua, Linh Đan Tông ta đã tiến hành điều chỉnh nội bộ.
Vạn Thế Nhân hiểu rõ, hắn căm hận nói.
– Phí bàn tử, chờ đó cho ta.
Nói rồi quay người muốn ly khai.
Đại đệ tử Linh Đan Tông trước mặt quá mạnh, mạnh đến nổi để hắn chỉ có thể thả câu ngoan thoại, rồi xám xịt rời đi.
– Đứng lại.
Tiếng Vân Phi Dương lạnh như băng truyền đến mang theo uy áp khủng bố khiến cho Vạn Thế Nhân kinh hồn bạt vía ngừng chân.
– Đến Linh Đan Tông ta gây phiền toái, còn muốn hủy sơn môn ta há có thể tùy ý rời đi?
Vạn Thế Nhân âm thầm kêu khổ.
Vân Phi Dương nói.
– Quỳ xuống, Linh Đan Tông ta sẽ khoan dung.
Quỳ xuống?
Vạn Thế Nhân phẫn nộ quay người, quát.
– Tiểu tử, ngươi chớ có ỷ vào võ đạo cao cường mà khinh người quá đáng!
– Khinh người quá đáng?
Vân Phi Dương cười.
Phí Bàng Tranh đè ép lửa giận, nói.
– Vạn Thế Nhân, lúc trước ai ỷ vào võ đạo muốn hủy sơn môn Linh Đan Tông ta!
Mặt mo Vạn Thế Nhân đỏ bừng, nhưng lại nói.
– Phí bàn tử, ân oán tông môn, từ trước đến nay đều lấy đan đấu quyết định, có dám so hay không!
Phí Bàng Tranh nghe được câu này, cũng tức quá hóa cười.
Thời điểm mình ngưu bức, dùng võ đạo đến cưỡng bức Linh Đan Tông ta, về sau biết có tồn tại mạnh hơn thì bắt đầu chơi đan đấu.
Quả thật không biết xấu hổ a!
– Vạn Thế Nhân, ngươi lúc trước lấy võ đạo đến cưỡng bức Linh Đan Tông ta, bây giờ lại muốn đan đấu, bản tông há sẽ đồng ý.
Phí Bàng Tranh cự tuyệt.
Vạn Thế Nhân không để ý hắn, mà nhìn về phía Vân Phi Dương, lạnh lẽo âm u nói.
– Tiểu tử, võ đạo mạnh, không đáng bao nhiêu, nếu ngươi là đại đệ tử Linh Đan Tông, thì đường đường chính chính đan đấu!Vân Phi Dương cười đáp.
– Có thể.
Dát.
Phí Bàng Tranh trợn tròn mắt.
Các đệ tử cũng sụp đổ.
Đại sư huynh của ta ơi, đan đạo tư chất của ngươi rất cường hãn, nhưng mới vào đan đạo chưa đến hai ngày, không có ngưng tụ ra hỏa diễm, chưa có tu luyện, làm sao lại đáp ứng người ta!
Vân Phi Dương đáp ứng đan đấu, Vạn Thế Nhân âm thầm đại hỉ.
Làm một thập nhị phẩm đan sư, hắn có thể cảm giác được, đan đạo khí tức trên thân tên này thấp vô cùng, khẳng định mới vừa tiếp xúc đan đạo.
So đan đạo, tùy tiện tìm một đệ tử đã có thể ngược hắn thương tích đầy mình!
Vạn Thế Nhân đoán không sai, Vân Phi Dương từ hôm qua mới bắt đầu tiếp xúc tu luyện đan đạo chuyên nghiệp của Dược Giới, loại khí tức độc hữu kia thật không mãnh liệt.
Nhưng.
Hắn làm thế nào có thể nghĩ đến.
Sau khi Thu Y Thủy truyền thụ cho Vân Phi Dương Đan Kinh, vẻn vẹn trong vòng một đêm đã lĩnh ngộ đến lục trọng cảnh, thành lục phẩm Đan Sư!
Phí Bàng Tranh khẳng định cũng sẽ không nghĩ tới có người trong vòng một đêm lĩnh ngộ Đan Kinh đến lục trọng cảnh, cho nên vội vàng hô.
– Phi Dương…
Vân Phi Dương cắt ngang.
– Tông Chủ, thân là đại đệ tử, Vân Phi Dương ta tiếp nhận khiêu chiến của tông môn khác.
Phí Bàng Tranh ngạc nhiên.
“Ai.”
Hắn lắc đầu.
– Tốt a, vậy thì đan đấu!
Khu vực trung ương Thiên Sơn tứ mạch có một cầu thang đá.
Đây là Đan Đài.
Nếu bốn tông môn có đan đấu đều sẽ đến đây tiến hành.
Vân Phi Dương đi đến trước thạch thai, phía trên đã đặt sẵn một đan lô dùng để luyện đan.
– Đại sư huynh hôm qua mới tiếp xúc đan đạo, hỏa diễm còn chưa lĩnh ngộ ra, làm sao lại ứng chiến.
Đệ tử Linh Đan Tông lo lắng, hiển nhiên, không quá xem trọng Vân Phi Dương.
“Xoát!”
Vào lúc này, bên Vạn Đan Tông, một người trẻ tuổi hơi lùn nhảy lên đan đài, trên mặt mang theo vẻ kêu ngạo nhàn nhạt.
– Là đại đệ tử Vạn Đan Tông, Hoàn Nhan Hạc!
– Xong, xong cmnr.
Đệ tử Linh Đan Tông sụp đổ tập thể.
Sắc mặt Phí Bàng Tranh cũng nghiêm túc.
Đệ tử Vạn Đan Tông tên Hoàn Nhan Hạc nắm giữ tư chất đan đạo chuẩn nhị lưu, tuy tu luyện đan đạo chưa được mấy năm, nhưng đã lĩnh ngộ Đan Kinh đến thất trọng, nắm giữ thực lực thất phẩm Đan Sư.
Ngắn ngủi nửa năm, không chỉ có đánh bại đại đệ tử tiền nhiệm Linh Đan Tông, còn đánh bại Tam Đệ Tử Hỗn Đan Tông, có thể nói thân kinh bách chiến.
Nói thật.
Trên dưới Linh Đan Tông nhất trí cho rằng, chỉ cần cho Vân Phi Dương mấy năm tu luyện đan đạo, miểu sát đan đạo thiên tài chuẩn nhị lưu không có vấn đề!
Nhưng bây giờ đan đấu cùng đan đạo thiên tài Vạn Đan Tông, thật nhìn không ra bất luận cứ hi vọng gì.
Hoàn Nhan Hạc lên sân khấu, khóe miệng hiện ra tia cười lạnh, Vân Phi Dương ngược Tông Chủ, hắn nhìn thấy, không thể phủ nhận, võ đạo kẻ này rất mạnh.
Nhưng ở Dược Giới, chú trọng không phải võ đạo mà là đan đạo, cho nên không có để vào mắt.
Vạn Thế Nhân thản nhiên nói.
– Tiểu tử, lần này đan đấu, lấy mấy phẩm đan dược quyết thắng thua?
Đan đạo không giống võ đạo.
Phương thức giao đấu là lấy luyện chế đan dược đặc biệt làm chủ, người nào nhanh, phẩm chất có ưu thế, người đó sẽ chiến thắng.
– Tùy tiện đi.
Vân Phi Dương nói.
Vạn Thế Nhân nhìn về phía Phí Bàng Tranh, nói.
– Phí Tông chủ, Vạn Đan Tông ta cũng không khi dễ người, lấy Huyền Giai cao phẩm đan dược Thúc Thần Đan để tiến hành đan đấu đi.
Phí Bàng Tranh kém chút chửi ầm lên.
Huyền Giai cao phẩm đan dược, chí ít thì lục phẩm Đan Sư mới có thể luyện chế ra, còn không khi dễ người?
Hắn muốn cự tuyệt, muốn đổi đan dược thấp hơn để giao đấu lại nghe Vân Phi Dương cười nói.
– Vậy thì đan dược này.
” “
Phí Bàng Tranh sụp đổ.
– Bất quá.
Vân Phi Dương cười nói.
– Đan đấu có thêm điều kiện giống như đấu võ không?
Vạn Thế Nhân ngạc nhiên hỏi.
– Tiểu tử, ngươi muốn thêm cái gì?
Vân Phi Dương cười nói.
– Ta thắng, ngươi và tông môn đệ tử ngươi quỳ gối trước sơn môn Linh Đan Tông ta ba ngày.
Vạn Thế Nhân đè ép lửa giận hỏi lại.
– Ngươi thua thì sao?
Vân Phi Dương nhún nhún vai, nói.
– Linh Đan Tông ta quỳ gối trước sơn môn Vạn Đan Tông ngươi ba ngày.
Khóe miệng Phí Bàng Tranh co giật.
Điều kiện kèm theo này chơi có chút lớn, nếu như thua, quỳ gối trước sơn Vạn Đan Tông môn, về sau cũng không còn mặt mũi gặp người.
– Tốt!
Vạn Thế Nhân nói.
– Cứ quyết định như vậy!
Nói rồi nhìn về phía Hoàn Nhan Hạc.
– Vì tôn nghiêm Vạn Đan Tông ta, hãy cho đối phương biết lợi hại đi.
– Hiểu rõ.
Hoàn Nhan Hạc gật đầu, ngạo nghễ lúc trước thu liễm, hiển nhiên, hắn phải ứng phó cẩn thận trận đan đấu này, dù sao thì cũng liên quan đến tôn nghiêm tông môn.