Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1191
Chương: Bị Để Mắt Tới
Tại sao Vân Phi Dương lại xoắn xuýt việc Lâm Chỉ Khê có phải Cửu Thiên Thần Nữ, có phải Đông Hoàng Khê nữ nhi của Đông Hoàng Thái Nhất hay không?
Rất đơn giản.
Từ Trí Tuệ Chi Thần, Vu Thần, hắn lần lượt nghe nói, Cửu Thiên Thần Nữ yêu mến mình.
Sau khi bị trấn áp, nàng từng xuất hiện trên ngọn núi kia, từng ở Chiến Thần cung.
Một thần nữ như thế sao lại thích mình?
Vân Phi Dương rất không hiểu, rất muốn biết, cho nên mới để ý Lâm Chỉ Khê có phải Đông Hoàng Khê hay không.
Mà theo đủ loại dấu hiệu đến xem, hắn đã xác định, Lâm Chỉ Khê là Cửu Thiên Thần Nữ truy sát mình mấy trăm năm.
Thậm chí rất có thể còn nhớ rõ sự việc kiếp trước, một mực gạt mình, một mực không thừa nhận.
– Vân Phi Dương.
Lâm Chỉ Khê nhìn hắn, nói.
– Hiện tại, ta mới là trọng yếu nhất, cần gì phải để ý kiếp trước.
Vân Phi Dương khẽ giật mình.
Nữ nhân này rốt cục thừa nhận, mình là Cửu Thiên Thần Nữ, cũng là Đông Hoàng Khê!
Lâm Chỉ Khê nhẹ nhàng đi tới, dán vào ngực hắn, nói.
– Thần Giới vẫn diệt, ta vốn có thể tiến về Chân Vũ Thần Vực, tụ hợp cùng Phụ hoàng.
– Nhưng ta vẫn lựa chọn tử vong, bởi vì vậy mới có thể gặp lại chàng.
Vân Phi Dương trầm mặc.
Lâm Chỉ Khê nói.
– Tại Thần Giới truy sát chàng mấy trăm năm, lại kỳ quái yêu mến chàng, thật buồn cười.
– Không buồn cười đâu.
Vân Phi Dương chân thành nói.
– Ta lớn lên đẹp trai như vậy, thiên kiêu chi nữ yêu mến ta rất bình thường.
Lâm Chỉ Khê im lặng.
– Nói đùa thôi.
Vân Phi Dương ôm nàng, nói.
– Ta không có thân phận, không có địa vị, có thể được nàng ưu ái, nhất định là tổ tiên bốc khói xanh.
Lâm Chỉ Khê nói.
– Bởi vì loại tâm tính này mới khiến cho ngươi cấp thiết xác định ta có phải Đông Hoàng Khê hay không, để cho chàng tự hào à?
– Đúng.
Vân Phi Dương đáp.
Lâm Chỉ Khê nói.
– Hiện tại như chàng mong muốn, nữ nhi Thần Chủ đều bị chàng mê thần hồn điên đảo, tình nguyện lựa chọn tử vong.
Vân Phi Dương cười nói.- Cho nên nói cả đời này, ta phải trân quý nàng gấp bội.
Lâm Chỉ Khê nói.
– Chàng có phải lại muốn làm vung tay chưởng quỹ ném Cuồng Tông cho ta?
Vân Phi Dương nói.
– Hiểu ta như vậy, may mắn là nữ nhân ta mà không phải địch nhân của ta.
Lâm Chỉ Khê nói.
– Ta giúp chàng tiếp quản Cuồng Tông, ngươi đi làm gì?
Vân Phi Dương nói.
– Đi tìm người mang theo thần hồn còn lại, sau đó mang hài cốt Dược Thần đến Dược Giới.
– Còn việc khác hay không?
– Nếu có thời gian, sẽ đi Hỏa Viêm Diễm giới, đi qua Cửu U.
Lâm Chỉ Khê nói.
– Như thế chỉ sợ cần mấy trăm năm.
Vân Phi Dương nói.
– Ta có Tử Ngọc Tiên Hồ, có thể vượt vũ trụ, sẽ không lãng phí quá nhiều thời gian.
Lâm Chỉ Khê nói.
– Tốt thôi.
Cường giả khắp nơi Tham gia đại điển kế nhiệm, lần lượt rời đi, Cuồng Nhân Cốc cũng trở về về bình tĩnh.
Bất quá.
Nửa tháng sau, tin tức Cuồng Tông tuyển đệ tử truyền ra Tiểu Thần Giới.
Đám võ giả không ngoài ý muốn, dù sao, có Tông Chủ cường hãn như Vân Phi Dương, mở rộng chiêu thu đệ tử, khuếch trương thế lực rất bình thường.
Thực lúc trước, Cuồng Ngạo Thiên và các Tông chủ đời trước tuyển nhận đệ tử, nhưng hiệu quả quá bé nhỏ.
Dù sao, Cuồng Tông đã xuống dốc, lại ưu thích gây thù hằn, chỉ có đồ ngu mới có thể đi Cuồng Tông.
Hiện tại khác biệt.
Khi Lâm Chỉ Khê phát tin tức chiêu thu đệ tử ra ngoài, tuổi trẻ thiên tài đến từ bốn phía nhao nhao vọt tới.
Phủ đệ Cuồng Tông, diễn võ trường.
Mấy ngàn thiếu niên tuổi chừng mười bảy mười tám đang tập hợp, bọn họ đang lo lắng chờ đợi Cuồng Tông trắc thí.
Khu vực trung ương, có một cự thạch, đây là trắc thí thạch do Liễu Nhu sáng tạo.
Võ giả có tu luyện Cuồng Kinh chỉ cần đưa bàn tay dán phía trên thì có thể kích hoạt ánh sáng.
Màu sắc càng đậm, đại biểu tốc độ tu luyện càng nhanh, chỉ cần đạt tới yêu cầu nhất định thì có thể bái nhập môn hạ Cuồng Tông.
Nhưng mà.
Yêu cầu này rất cao.
Liên tiếp trắc thí mấy canh giờ, ngàn thiếu niên thông qua chỉ có mấy người.
– Người tiếp theo.
Đậu Tất đứng trước cự thạch, cất cao giọng nói.
Từ lúc Vân Phi Dương trở thành Tông Chủ, hắn cũng tăng lên làm Trưởng lão.
Cuồng Ngạo Thiên và Tả Tư Âu triệt để thoái ẩn, đặt tâm tư trên tu luyện võ đạo.
Một thiếu niên cất bước đi tới, đứng trước cự thạch, vừa hưng phấn, vừa lo lắng.
Ba!
Hắn giơ tay lên dán trên đá, một lúc sau, lấp lóe tia sáng chói mắt.
Đậu Tất gật gật đầu.
– Thông qua.
Thiếu niên kia hưng phấn không thôi.
Trên diễn võ trường, đám thiếu niên lần lượt khảo hạch, trong thư phòng Tông Chủ, Lâm Chỉ Khê đang tính toán phát triển Cuồng Tông như thế nào.
– Hừ.
Trầm Tiểu Vũ ngồi bên cạnh, thở phì phò nói.
– Vân thúc quá đáng giận, một người rời đi lại bắt ta ở chỗ này bảo hộ Cuồng Tông!
Lâm Chỉ Khê nghe vậy, lắc đầu.
Vài ngày trước, Vân Phi Dương rời Cuồng Nhân Cốc, rời Tiểu Thần Giới, nhưng vì bảo đảm Cuồng Tông cùng Lâm Chỉ Khê an toàn, đã yêu cầu Trầm Tiểu Vũ tọa trấn.
Hắn tin tưởng có Trầm Tiểu Vũ, có Trầm gia, Cuồng Tông khẳng định sẽ rất an toàn.
Hạo hãn vũ trụ.
Một đạo Tử sắc lưu quang không ngừng nhảy vọt trong không gian, mỗi lần nhảy vọt sẽ tiến lên mấy chục quang!
Nhìn kỹ lại, đó là một hồ lô cự đại, thấu phát khí tức cường đại.
Hiển nhiên, vật này chính là Thiên giai cao phẩm chí bảo Tử Ngọc Tiên Hồ, khi tiến vào vũ trụ rốt cục bày ra giá trị của mình.
Trong hồ lô là một không gian mấy chục dặm, bên trong có giường, có nhà, giống như gian phòng bình thường.
Bên trong Tiểu hồ lô có trận tuyến lấp lóe ánh sáng, Liễu Nhu đang nghiên cứu cái gì trong đó.
Hô.
Hồi lâu sau, nàng chậm rãi thở một hơi, cười nói.
– Phi Dương, thần hồn la bàn đã bố trí xong.
– Vất vả cho nàng.
Vân Phi Dương cười nói.
Linh Niệm Liễu Nhu khẽ động, một màn sáng xuất hiện, phía trên biểu hiện vũ trụ tinh không.
Khác biệt với chiến thuyền, loại Tinh Không Đồ này lớn hơn, chính xác hơn.
Mà sau khi qua cải tạo, có thể trong vòng 10 ngàn quang cảm nhận được người mang theo thần hồn tồn.
Hưu! Đột nhiên, bên trái bản đồ tinh không hiện ra điểm sáng màu đỏ.
Liễu Nhu vui vẻ nói.
– Phi Dương, vị diện tại trong 5000 quang xung quanh có Thần Hồn giác tỉnh giả!
Lúc này Vân Phi Dương khống chế Tử Ngọc Tiên Hồ, thuận theo vị trí địa đồ cực tốc bay đi.
Nhưng.
Vừa đi không bao lâu, không gian vũ trụ chỗ hắn rời đi dập dờn, chợt xuất hiện một nam tử áo đen.
– Không nghĩ tới, Vân Phi Dương này lại có Tử Ngọc Tiên Hồ, xem ra muốn đuổi theo hắn rất khó khăn.
– Cũng may còn tốt.
Hắn thản nhiên nói.
– Tại Tiểu Thần Giới sớm khóa chặt khí tức hắn, vô luận đi chỗ nào, sớm muộn cũng đuổi kịp.
Hưu!
Thân thể người này mơ hồ, lần nữa tan nhập không gian, quả nhiên đến vô tung, đi vô ảnh.
Vân Phi Dương thúc đẩy Tử Ngọc Tiên Hồ cực tốc bay tới cũng không ý thức được, mình vừa rời Tiểu Thần Giới đã bị để mắt tới.