Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1188
Chương: Đao Còn Cuồng Tông Còn, Đao Nát Cuồng Tông Nát
Võ giả đến đây xem náo nhiệt, hoặc nói đúng hơn là đến xem Vân Phi Dương bị thiên tài đứng đầu ngoại Giới ngược thấy Mạc Bắc, Khôi Vương thành thành thật thật xây tường, quả nhiên mộng bức.
Đương nhiên.
ế ể ắ ểBọn họ sẽ không nghĩ tới đám cường giả ngoại giới đã bị Vân Phi Dương áp chế ngoan ngoãn, tập thể suy đoán chắc bọn họ đang trang bức, thể nghiệm sinh hoạt.
Trang bức, thể nghiệm sinh hoạt?
Nếu bọn người Mạc Bắc biết nhất định sẽ chửi ầm lên, nhất định sẽ giơ tay lên đánh chết đám hỗn đản này.
Loại này trang bức sinh hoạt kiểu này có thằng nào con nào nguyện ý thể nghiệm hả, còn không phải bị Vân Phi Dương bức, càng gây rối là, không có thể động dụng nguyên niệm, không có thể dùng tu vi xây nhà nè!
Biệt khuất.
Muốn khóc a.
Nhưng đám Mạc Bắc chỉ có thể nhẫn nhịn, chỉ có thể thành thành thật thật chuyển gạch, xây tường, dần dần thì tay nghê cũng có chút đề cao.
Nếu có một ngày, tu vi không còn, bọn họ có lẽ sẽ không chết đói, chí ít thì trải qua việc này đã nhiều thêm một tay nghề để ăn cơm.
– Vân thúc.
Trầm Tiểu Vũ nháy mắt mấy cái, nói.
– Ngươi vì cái gì không giết bọn hắn?
Vân Phi Dương cười hỏi lại.
– Tại sao phải giết?
Trầm Tiểu Vũ nói.
– Ngươi giết rất nhiều người ở vực ngoại chiến trường đó.
Vân Phi Dương cười nói.
– Nơi đó là sát lục chiến trường, muốn sống nhất định phải giết.
– Về đến vị diện bình thường, nếu như vì một chút chuyện nhỏ đã đại khai sát giới, cô thật em Vân thúc như sát nhân cuồng ma à?
– Huống hồ, những người này chỉ làm hỏng nhà, không có thương tổn tính mạng người, cho bọn hắn chút giáo huấn thôi.
Nói xong câu đó, Vân Phi Dương cảm giác mình rất nhân từ, rất có phong phạm người làm việc nghĩa hiệp.
– Cắt.
Trầm Tiểu Vũ lườm hắn một cái, bĩu môi.
– Ngươi cho rằng ta không biết, không giết bọn hắn, là không muốn đắc tội nhiều Giới hơn thôi chứ gì.
Vân Phi Dương che ngực, rất thụ thương, bởi vì cô bé này nói đúng, hắn cũng không muốn đi đắc tội quá nhiều Giới.
Xác thực mà nói.
Hoàn toàn không cần thiết.
Cái này rất không phù hợp tính cách Vân Phi Dương, phải biết, tên này thông minh thì thông minh, chỉ khi nào tìm đường chết lên mới mất đi lý tính.
– Hửm?
Đột nhiên, Vân Phi Dương phát hiện rất nhiều võ giả bay tới bên ngoài Cuồng Nhân Cốc, mà trên mặt đám người hiện ra vẻ kinh ngạc.
– Nếu như không đoán sai, bọn họ hẳn đến để cười nhạo ta.
Vân Phi Dương nói.
“Xoát!”
Hắn nhẹ nhàng nâng tay lên, cường đại linh hồn lực mang theo Chiến Thần chi uy trong nháy mắt tràn ngập ra ngoài.
– Lực lượng gì đây!
Rất nhiều võ giả đang bay tới cảm nhận được cỗ uy áp kinh khủng kia, sắc mặt xôn xao đại biến, chợt tựa như bị đại sơn trấn áp, nhao nhao ngã xuống đất.
“Phù phù!”
“Phù phù!”
Trong vòng ngàn dặm, mấy vạn võ giả đều bị Chiến Thần chi uy ép ngã trên mặt đất, hô hấp khó khăn, tâm thần run rẩy.
– Từ hôm nay trở đi, trong vòng ngàn dặm Cuồng Nhân Cốc, bất kỳ võ giả nào cũng không được phi hành, kẻ trái lệnh, giết không tha!
Thanh âm lãnh lệ phiêu đãng khắp khu vực.
– Là Vân Phi Dương!
– Trời ạ, thanh âm thấu phát khí tức quá kinh khủng, thật giống như đang đối mặt với một Thiên Tôn đại viên mãn!
Rất nhiều võ giả sợ hãi.
– Không được Cuồng Tông ta mời, bất kỳ người nào cũng không được tự tiện tiến vào Cuồng Nhân Cốc, nếu không, kết cục sẽ giống với đám võ giả ngoại Giới này, đến sửa tường, xây nhà lại cho ta!
Thanh âm Vân Phi Dương lần nữa truyền đến.
Nghe được câu nói sau cùng, rất nhiều võ giả mới hiểu được, nguyên lai, bọn người Mạc Bắc không phải giả vờ trang bức, không phải thể nghiệm sinh hoạt.
Bọn họ bị Vân Phi Dương ngược, ngược không còn cách nào khác, chỉ có thể ngoan ngoãn đi chuyển gạch sửa tường!
Có một số việc không cần tận lực nói chẳng mấy chốc sẽ truyền ra, tỉ như Vân Phi Dương cuồng loạn cường giả ngoại Giới để tất cả ngoan ngoãn xây nhà.
Ba ngày.
Chỉ ba ngày.
Toàn bộ võ giả Tiểu Thần Giới, thậm chí các đại siêu nhất lưu gia tộc biết được tin tức này, phản ứng đầu tiên của bọn họ là chấn kinh, phản ứng thứ hai vẫn là một mực chấn kinh!
Nói đùa sao?
Thời điểm vực ngoại chiến trường, tên kia đối chiến Thiên Tôn trung kỳ vẫn phải vận dụng Thiên giai vũ kỹ và Thiên giai chí bảo.
Vừa mới qua đi bao lâu đã trực tiếp ngược tám tên Thiên Tôn hậu kỳ không còn cách nào khác phải đi sửa nhà.
– Kẻ này trưởng thành quá nhanh…
Tả sứ trong cung điện, chau mày, nói.
– Cũng may chủ thượng bế quan tu luyện, như biết được việc này, sợ rằng sẽ càng tức giận.
– Không được.
Tả sứ ngưng trọng nói.
– Sự việc có quan hệ với Vân Phi Dương, tất phải báo Lão chủ thượng.
Từ khi thi đấu thiên tài kết thúc đến bây giờ, tốc độ Vân Phi Dương phát triển quá nhanh, nhanh đến để lòng tả sứ sinh ra tia không ổn, cho nên hắn cần cầu trợ lão chủ nhân.
Phương thức xin giúp đỡ là một thư tín đặc thù.
Hắn trước viết Vân Phi Dương là Thần Giới dư nghiệt cũng có thể là con cháu Thiên Đế, sau đó khẩn cầu lão chủ nhân phái cường giả hạ Giới, dùng thân phận bí ẩn giấu diếm Trầm gia giết chết Vân Phi Dương.
Cuồng Tông, phòng nghị sự.
Vân Phi Dương xoát nhảy dựng lên, nói.
– Tông Chủ, ngươi nói đùa sao?
Cuồng Ngạo Thiên rấtnghiêm túc nói.
– Ngươi cảm thấy ta đang nói đùa?
Vân Phi Dương nói.
– Đệ tử mới vừa vào Cuồng Tông không bao lâu, phía trên còn ba sư huynh, một Trưởng lão, làm sao cũng không tới phiên ta làm Tông Chủ.
Nguyên lai, Cuồng Ngạo Thiên muốn truyền chức cho Vân Phi Dương, ý nghĩ này đã dâng lên trong lúc thi đấu thiên tài.
Lúc đó hắn lập kế hoạch.
Vân Phi Dương đột phá đến Hóa Thần cảnh đại viên mãn sẽ nhường vị, chưa từng nghĩ, lần nữa về đến Cuồng Tông, tiểu tử này đã đột phá Chí Tôn cũng tuỳ tiện chà đạp Thiên Tôn hậu kỳ.
– Phi Dương.
Cuồng Ngạo Thiên đi tới, vỗ bả vai hắn, nói.
– Tuy ngươi nhập môn muộn, tư lịch cạn, nhưng bàn về phần cuồng, người nào cũng không bằng ngươi.
Bọn người Đậu Tất trong sảnh gật đầu.
Lấy một người đối kháng toàn bộ Linh Vũ Giới, Vân Phi Dương cuồng tuyệt đối là siêu cấp trước đó chưa từng có trong lịch đại Cuồng Tông.
– Tông Chủ…
Vân Phi Dương còn muốn chối từ, nhưng vừa mới mở miệng đã thấy Cuồng Ngạo Thiên phất tay, một thanh đao chặt củi rỉ sắt loang lổ xuất hiện.
– Đao này chính là di vật Tông Chủ đời thứ nhất Cuồng Tông ta cũng là biểu tượng của nhất tông chi chủ.
Cuồng Ngạo Thiên nhẹ nhàng vuốt ve mặt đao, nói.
– Ngày hôm nay, ta truyền đao này cho ngươi.
– Nhớ lấy.
– Đao còn Cuồng Tông cong, đao nát Cuồng Tông nát!
– Tông Chủ chờ một chút, ta…
Vân Phi Dương mở miệng.
“Xoát!”
Cuồng Ngạo Thiên vung tay lên, khí vận đan điền, quát.
– Tông Chủ Cuồng Tông thứ mười ba – Vân Phi Dương, tiếp đao!
̉Đao chẻ củi xoay một vòng giữa không trung bay tới.
Quá bất đắc dĩ, Vân Phi Dương không có cách nào, chỉ có thể nhấc tay đón đao.
Nhưng.
Cuồng Ngạo Thiên quá nghiêm túc, không để ý rót vào một ít lực lượng, đao còn chưa đến tay Vân Phi Dương đã vỡ vụn trên không trung.
“A!”
– Đao nát!
Đậu Tất bọn người cả kinh hô.
Bầu không khí vốn đang rất nghiêm túc lại triệt để ngưng kết trong nháy mắt khi đao nát, gương mặt già của Cuồng Ngạo Thiên cũng hiện lên vẻ run rẩy.
Vân Phi Dương mặt xạm lại.
Tông Chủ, ngươi bỏ thì bỏ thôi, rót vào chân long lực làm cái gì, hiện tại tốt rồi, đao nát, tông nát, tự ngươi nói đó!
“Xoát!”
Đột nhiên, Cuồng Ngạo Thiên vung tay lên, lần nữa lấy ra một thanh đao chẻ củi rỉ sắt loang lổ, cười nói.
– Không có việc gì, đao này còn nhiều lắm.
“Phù phù.”
Vân Phi Dương và bọn người Đậu Tất tập thể ngã quỵ.